Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp không đơn thuần là kiếp nạn, chỉ biết cướp đoạt sinh mệnh lực và thọ nguyên của Lý Thiên Mệnh, nó càng tự động cướp đoạt sinh mệnh của kẻ địch, giúp Lý Thiên Mệnh từ chết chuyển thành sống.
- Đây là thuộc tính kèm theo của lực lượng Tử Kiếp, chỉ cần ta vận dụng luồng lực lượng này thì nó sẽ tự động cướp đoạt! Không muốn nhận cũng không được, trừ phi ta chỉ dùng lực lượng Sinh Kiếp chiến đấu. Nhưng người tu luyện cảnh giới Tử Kiếp sao có thể chỉ dùng lực lượng Sinh Kiếp để chiến đấu?
Ví dụ nhóm Huỳnh Hỏa thi triển thần thông, chỉ dùng lực lượng Sinh Kiếp thì phỏng chừng uy lực chỉ cỡ một phần ba, căn bản không thể đánh nhau.
Loại năng lực cướp đoạt sinh mệnh này rốt cuộc đáng sợ đến cỡ nào thì Lý Thiên Mệnh còn phải thử nghiệm đã.
- Nơi này không có mãnh thú sống, đành tìm kẻ địch vậy.
Nói thật lòng, hắn cảm thấy lực lượng Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp rất đáng sợ, nhưng hắn không có biện pháp từ chối.
- Cướp đoạt sinh mệnh rồi chuyển thành Sinh Kiếp!
Lý Thiên Mệnh chỉ có thể dùng bốn chữ hình dung: Khủng bố kinh hoàng.
Lý Thiên Mệnh vốn cho rằng tiêu hao gấp trăm lần là toàn bộ đặc điểm của Tiểu Mệnh Kiếp này, không ngờ còn có thuộc tính sâu hơn nữa.
Nhưng về bản chất thì loại thuộc tính này tạo phúc cho Lý Thiên Mệnh, khiến hắn có thể càng nhanh từ chết chuyển thành sống.
Hiện tại cho dù Lý Thiên Mệnh điều tức, thu giấu vẫn khó che giấu hơi thở tử vong trên người mình.
Khi Lý Thiên Mệnh rơi xuống từ Khởi Nguyên Thế Giới Thụ, hắn giống như người chết, ánh mắt đám người Hiên Viên Vũ Thành nhìn hắn đều có chút quái dị.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Sao thế?
Bắc Cung Thiển Vũ đáp:
- Trông ngươi hơi dọa người.
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Là kiểu không nói nhiều, chỉ hành động?
Bắc Cung Thiển Vũ đính chính:
- Là vừa soái vừa dữ, khiến người nỗi lòng rối bời.
Bắc Cung Thiển Vũ nói xong liếc trộm Hiên Viên Vũ Thành.
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Tỷ đừng nói bừa, ta sợ bị Vũ Thành đại ca đánh.
Hiên Viên Vũ Thành ngơ ngác hỏi:
- Liên quan gì ta?
Lý Thiên Mệnh há hốc mồm.
Hàng này khờ chuyện tình cảm đến mức đó sao?
Cô nương người ta cố ý nói nỗi lòng rối bời là để thử nhà ngươi có ghen không.
- Ta phi!
Bắc Cung Thiển Vũ lườm Hiên Viên Vũ Thành, xoay người rời đi.
Hiên Viên Vũ Thành buồn bực hỏi:
- Gì vậy? Ta lại làm gì chọc nàng ấy?
Lý Thiên Mệnh ra vẻ cao thâm nói:
- Chỉ có thể tự hiểu, không thể tả bằng lời.
Vào Tử Kiếp nhất trọng rõ ràng có thể nắm chắc số phận của bản thân và Linh Nhi hơn.
Cho đến ngày nay, hắn đã sớm không phải con kiến có thể tùy tiện bóp chết!
. . .
Trên Khởi Nguyên Thế Giới Thụ.
Lý Thiên Mệnh treo trên cành cây, nhìn phương xa, hắn đang suy tư phương pháp phá cục.
Đã là ngày thứ ba rồi.
Khương Vô Tâm còn chưa dẫn người của Thần Vực khác đến.
- Ở yên chỗ này đợi thì quá bị động, nhóm chúng ta vốn đã không mạnh, càng không có con bài chưa lật nào, Khương Vô Tâm vì báo thù chắc chắn không từ thủ đoạn.
Huỳnh Hỏa treo trên vai Lý Thiên Mệnh, nói:
- Hết cách rồi, phải canh giữ Địa Ngục Thụ, nếu không thì càng tiêu đời.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Nếu có cách nào nhanh chóng tìm được Địa Ngục Thụ của Hàn Băng Địa Ngục, khiến vị trí của Khương Vô Tâm và Phong Tiểu Lê bị lộ thì tốt rồi, chúng ta có thể chủ động một chút.
Huỳnh Hỏa hỏi:
- Ngươi sợ trong lúc tìm Địa Ngục Thụ thì bị Khương Vô Tâm trùng hợp dẫn đại quân kẻ địch đến?
- Ừ.
Hắn vốn cho rằng đối phương sẽ đến rất nhanh, nhưng đợi ba ngày vẫn không có động tĩnh gì.
- Khó rồi đây!
Trong lúc chủ nhân và chiến sủng đau đầu, Tiên Tiên bay vòng quanh, bé nghiêng đầu, dùng giọng non nớt mùi sữa hỏi:
- Các ngươi muốn tìm một thân cây hả?
Kê ca đáp:
- Đúng rồi.
Tiên Tiên kiêu kỳ nói:
- Ta có thể tìm nè, dù sao một tầng Địa Ngục có một gốc cây thì rất dễ tìm. Tiên Tiên là tiểu tổ tông của tất cả cây!
- . . .
Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa liếc nhau.
- Mợ!
Lý Thiên Mệnh tóm lấy bé con, nghiêm túc hỏi:
- Ngươi nói là ngươi có thể nhanh chóng tìm được Địa Ngục Thụ?
Tiên Tiên nói:
- Ừ ừ, phải thử một lần, cây là sinh mệnh chi linh, nếu có rất nhiều thì ta hơi khó phân biệt, nếu chỉ có một gốc cây thì dễ giải quyết hơn nhiều.
Huỳnh Hỏa trừng mắt hỏi:
- Sao ngươi không nói sớm?
Tiên Tiên kêu oan:
- Ngươi có hỏi đâu? Nửa cha bảo ta cắm rễ ở đây, bảo hộ cây này, không được đi đâu, người ta nghe lời lắm rồi.
- . . .!
Huỳnh Hỏa dở khóc dở cười nói:
- Vậy ban đầu chúng ta tìm Địa Ngục Thụ này, sao ngươi không giúp đỡ?
- Các ngươi có nói Địa Ngục Thụ là cây đâu.
Huỳnh Hỏa hỏi vặc lại:
- Chứ chẳng lẽ là con heo?
Tiên Tiên hỏi:
- Kê ca, ngươi là kê sao?
Một câu hỏi làm gà con á khẩu.
- Đương nhiên không phải!
- Vậy tại sao mọi người gọi ngươi là Kê ca?
Huỳnh Hỏa chịu phục:
- Cái đầu nhỏ của ngươi giỏi sắp xếp hợp lý thật!
- Dẹp mấy chuyện này đi, Tiên Tiên, đi theo ta.
Trong lòng Lý Thiên Mệnh đã có quyết định.
Hắn muốn mạo hiểm thử một lần.
Khởi Nguyên Thế Giới Thụ biến mất, Địa Ngục Thụ lộ ra, Lý Thiên Mệnh đi tới bên cạnh Hiên Viên Vũ Thành.
Lý Thiên Mệnh dứt khoát nói:
- Vũ Thành đại ca, ta muốn đi tìm Địa Ngục Thụ của Lục Đạo Kiếm Tông, khiến Khương Vô Tâm bị lộ vị trí.
Hiên Viên Vũ Thành nói:
- Được, chúng ta không thể bị động như vậy, vừa lúc ta cũng có ý tưởng này, đang suy nghĩ ai thích hợp hành động. Nếu Khương Vô Tâm và Phong Tiểu Lê đều không ở bên cạn Địa Ngục Thụ, vậy bên kia đã không có cường giả. Ngươi là người thích hợp nhất.
- Còn bên này?
Hiên Viên Vũ Thành nói:
- Không sao, nơi này có chúng ta chống đỡ. Nếu quá nhiều người đến thì ngươi ở đây cũng vô ích, nếu ít người đến thì chúng ta có thể bảo vệ. Tuy ta không bằng Khương Vô Tâm nhưng không tệ đến nỗi không thể đánh nhau.
Bên này còn có Bắc Cung Thiển Vũ, Phương Nguyệt Vi, Phương Thần Cảnh.
Đệ tử của Thái Cổ Thần Tông bị thương không nhiều, dù sao Địa Ngục tầng thứ chín đúng là rời xa trung tâm chiến trường.
Lý Thiên Mệnh không nói Tiên Tiên có khả năng nhanh chóng tìm được Địa Ngục Thụ.
Tiểu nha đầu này, mới sinh ra không lâu, còn trong giai đoạn lần mò năng lực của bản thân, nó có thật sự tìm được Địa Ngục Thụ ở Hàn Băng Địa Ngục hay không thì còn cần thử nghiệm.
Nhưng đi Hàn Băng Địa Ngục rất tiện lợi, chỉ cần xuyên qua đường hầm trên bầu trời cao là được.
Lý Thiên Mệnh từ biệt:
- Hẹn gặp lại chư vị.
Mọi người chắp tay:
- Chúc may mắn.
Một người hành động trong Địa Ngục chiến trường thì cần có lá gan rất lớn.
Lý Thiên Mệnh bay lên cao, vọt nhanh lên trời.
Với tu vi Sinh Tử Kiếp cảnh thì dư sức ngự không hai nghìn thước.
Trên cao Chiểu Trạch Địa Ngục hơn một nghìn thước là đường hầm, bên cạnh đường hầm có vô số hàn băng.
Không khí ở đây rét buốt, lạnh thấu xương.