Sau đó nàng buồn cười nhéo mặt Lý Thiên Mệnh:
- Ngươi nghe tên của hắn ở đâu vậy? Đồ ngốc này.
- Là sao vậy thượng sư? Không có thiên sư tên Mộ Dương hả?
Mộ Uyển tự hào nói:
- Có thì có, nhưng ca của ta hiện giờ là phó phủ chủ, qua ba năm nữa sẽ chính thức trở thành phủ chủ. Từ một năm trước lão phủ chủ đã khâm định hắn là người thừa kế phủ chủ Thiên Phủ đời tiếp theo, từ đó không thu đệ tử nữa.
Lý Thiên Mệnh kinh ngạc hỏi:
- Mộ Dương là ca của thượng sư? Phó phủ chủ?
Mộ Uyển trợn trắng mắt nói:
- Ngươi ngốc à? Nguyên Viêm Hoàng học cung chỉ có hai chúng ta họ Mộ, không phải ca của ta chứ chẳng lẽ là phụ thân của ta?
- Không ngờ bối cảnh của thượng sư hùng hậu như vậy, hèn gì có thể kiêu ngạo như vậy trong học cung.
Rốt cuộc thì Lý Thiên Mệnh cũng tìm ra nguyên nhân, hèn gì Vệ Tử Côn theo đuổi nàng, khách khí với nàng như vậy, hóa ra nàng là muội muội của Mộ Dương.
Lý Thiên Mệnh nhớ ra hình như Vệ Tịnh cũng biết tên của Mộ Uyển, có lẽ họ quen nhau.
- Ngươi nói chuyện kiểu gì vậy? Ta dịu dàng như vậy mà dám hình dung bằng từ kiêu ngạo?
Lý Thiên Mệnh nhận lỗi:
- Ta sai rồi.
Lý Thiên Mệnh đang nghĩ có lẽ Vệ Tịnh không ngờ người tên Mộ Dương không còn là thiên sư mà đã thành phó phủ chủ, còn là người thừa kế phủ chủ Thiên Phủ được ngoại công khâm định, qua vài năm nữa sẽ là phủ chủ mới.
Làm sao bây giờ?
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Thượng sư, ta còn có hy vọng bái ca ca của người làm sư không? Thượng sư có thể chắp nối quan hệ giùm không? Ví dụ như làm nũng với ca của người?
Mộ Uyển vô tình từ chối:
- Đừng mơ, không nói đến làm nũng, có lăn lộn trước mắt hắn cũng vô dụng.
Lý Thiên Mệnh nhức đầu, nếu không được làm đệ tử của Mộ Dương thì rất khó gặp phủ chủ Thiên Phủ. Vệ Tịnh không chống chọi được quá lâu.
Lý Thiên Mệnh nhìn Mộ Uyển, thầm nghĩ:
- Nếu không được thì đành nói cho Mộ Uyển thượng sư biết mình là nhi tử của Vệ Tịnh, nhờ nàng truyền lời với phó phủ chủ Mộ Dương giùm vậy.
Không thể trở thành đệ tử của Mộ Dương, bị thiên sư Thiên Phủ tập thể vứt bỏ, cuối cùng trở thành đệ tử của Mộ Uyển thì còn chút cơ may thành công.
Đương nhiên tốt nhất vẫn là vào Thiên Phủ, dù chọn đại thiên sư cũng được quyền hoạt động trong Thiên Phủ. Không vào Thiên Phủ được thì lấy thân phận đệ tử đệ nhất cũng như không.
Mộ Uyển nói thẳng mặt:
- Ngươi thật sự đừng mơ tìm ca của ta, hắn đang có ba đệ tử, rất có thể sẽ là phủ chủ nối tiếp sau hắn. Muốn làm đệ tử của hắn cần đủ điều kiện cao chót vót, ta nhớ nhi tử của Viêm Hoàng cung chủ muốn làm đệ tử của hắn nhưng không được nhận.
- Vậy à.
Lý Thiên Mệnh biết rất khó khăn, Vệ Tịnh không đoán được Mộ Dương sẽ lăn lộn được tốt như vậy.
Mộ Uyển chợt cười nói:
- Ngươi còn quen đệ tử thứ ba của hắn.
- Ai?
- Lâm Tiêu Đình.
Lý Thiên Mệnh đoán Lâm Tiêu Đình cướp được chiến hồn Thánh Thú sẽ tăng vọt thiên phú, phủ chủ tương lai xem trọng gã cũng bình thường thôi. Làm thiên tài số một Thiên Phủ hiện giờ, Lâm Tiêu Đình nên được phủ chủ đời tiếp theo thu làm đệ tử quan môn.
Nhi tử của Viêm Hoàng cung chủ đều không thể trở thành đệ tử của Mộ Dương, nhưng Lâm Tiêu Đình làm được.
Đương nhiên là nhờ có chiến hồn Thánh Thú.
Ngày mai là ngày bái sư, Lý Thiên Mệnh không hiểu sau khi tìm hiểu vẫn chẳng được manh mối gì.
Mộ Uyển nhìn Lý Thiên Mệnh hết đường xoay xở, đành lên tiếng hỗ trợ:
- Ta đề cử vài người cho ngươi, đến khi đó nhớ biểu hiện cho tốt, không chừng họ sẽ đồng ý thu ngươi làm đồ đệ.
Lý Thiên Mệnh nhớ kỹ tên mấy người mà Mộ Uyển gợi ý, mọi chuyện chờ biểu hiện ngày mai của hắn nữa.
Đêm khuya, Lý Thiên Mệnh mang danh sách trở về nghiên cứu.
Sáng sớm hôm sau, Vệ Tử Côn đến tìm Lý Thiên Mệnh.
Giây phút thấy mặt Vệ Tử Côn, Lý Thiên Mệnh bỗng cảm thấy gã có nét giống mẫu thân.
Cùng là họ Vệ.
Lý Thiên Mệnh nảy ra ý tưởng mà ba năm không dám tưởng tượng ra.
Đừng nói là Phượng Hoàng Điện điện chủ là họ hàng của mình nhé?
Vừa chạm mặt Vệ Tử Côn đã nói chuyện xấu trước:
- Mộ Uyển nói với ngươi rồi phải không? Chuẩn bị tâm lý cho tốt. Hôm nay rất có thể sẽ xuất hiện tình huống không có thiên sư đồng ý thu ngươi làm đồ đệ.
Lý Thiên Mệnh trả lời gọn lỏn:
- Hiểu.
Nếu người khác không vừa mắt hắn thì hắn cũng chẳng thèm quan tâm người ta.
Hắn chưa bái sư, cũng không muốn tôn kính một thiên sư không vừa mắt.
- Đi theo ta.
Vệ Tử Côn là điện chủ lạnh lùng cao ngạo, nghe nói xuất thân từ thế gia trong Thiên Phủ, lúc tuổi còn trẻ thiên tài tung hoành. Giờ chưa đến bốn mươi tuổi đã làm một trong năm điện chủ, là nhân vật nổi tiếng như cồn trong Diễm Đô.
Lý Thiên Mệnh đi theo sau lưng y, hỏi:
- Điện chủ, cho hỏi một câu được không?
- Nói.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Ta nghe đồn Viêm Hoàng cung chủ là huynh trưởng của người?
Vệ Tử Côn ngoái đầu nhìn hắn:
- Đúng rồi, có gì không?
Lý Thiên Mệnh cười cười:
- Không.
Cung chủ của Viêm Hoàng học cung khoảng năm mươi mấy tuổi, tên Vệ Thiên Hùng, là nhân vật cấp tông sư trong Chu Tước quốc.
Mọi người thường cho rằng Vệ Thiên Hùng cai quản nguyên Viêm Hoàng học cung, có địa vị cao thượng.
Trước đây Lý Thiên Mệnh cũng nghĩ vậy, sau này mới biết địa vị của phủ chủ Thiên Phủ cao hơn.
Phủ chủ Thiên Phủ cũng họ Vệ, rất có thể cùng gia tộc với Vệ Thiên Hùng, Vệ Tử Côn. Suy ra gia tộc của bọn họ là thế gia lớn nhất Viêm Hoàng học cung, thậm chí một mình nhà bọn họ quản lý học cung.
Hắn không chắc ngoại công của hắn, Vệ phủ chủ có quan hệ gì với Viêm Hoàng cung chủ Vệ Thiên Hùng.
Trong lúc nói chuyện Vệ Tử Côn đã dẫn Lý Thiên Mệnh xuyên qua Viêm Hoàng học cung to lớn.
Đệ tử dọc đường đi trông thấy đều biết hôm nay là ngày Lý Thiên Mệnh vào Thiên Phủ, khiến họ hâm mộ ghen ghét.
Bọn họ đâu biết Lý Thiên Mệnh sắp đối mặt kết cuộc bị toàn bộ thiên sư ghét bỏ.
Nếu hắn thành đệ tử đệ nhất đầu tiên không được thiên sư nào thu làm đồ đệ, đành quay về học cung tu luyện thì sẽ là trò cười lớn nhất thế giới.
Các đệ tử sẽ vui sướng khi người gặp họa.
Ấn tượng đầu tiên quá quan trọng, ba năm hắn bị ô miệt, rất khó gỡ bỏ nhãn kẻ mạt hạng.
Qua khoảng một khắc đồng hồ hai người mới đến cửa cổng Thiên Phủ.
Đi qua các cửa ải chặn đường, vào trung tâm học cung trong truyền thuyết.
Vừa đi vào nơi này Lý Thiên Mệnh liền phát hiện không uổng là nơi quản lý mạch máu học cung.
Nơi này đặc biệt trang nghiêm túc mục nhưng cũng càng dày nặng.
Có thể ở trong Thiên Phủ thì hoặc là thiên tài nghịch thiên nhất cả nước, hoặc là thiên sư danh chấn thiên hạ. Cường giả sinh ra ở đây đều là nhân vật đứng trên đỉnh chúng sinh Chu Tước quốc trong tương lai.
- Đi Truyền Thừa Điện trước.
Truyền Thừa Điện Thiên Phủ là nơi các thiên sư thu đồ đệ, mỗi lần có đệ tử thi đậu vào Thiên Phủ là sẽ bái sư ở Truyền Thừa Điện.
Vệ Tử Côn hỏi:
- Lý Thiên Mệnh, ngươi biết Thiên Phủ trừ thiên sư ra còn ai không?
- Có đệ tử đỉnh cao nhất học cung.
- Trên thiên sư thì sao?
Lý Thiên Mệnh hỏi ngược lại:
- Hình như có Tứ Đại Thiên Vương rồi đến phó phủ chủ, phủ chủ?
Vệ Tử Côn dặn dò:
- Đúng rồi, phủ chủ là tồn tại cao nhất học cung, nhưng ngươi sẽ không gặp mặt được. Ngày thường thấy thiên sư khác phải biểu thị tôn kính. Tứ Đại Thiên Vương ở trên thiên sư, nắm mạch máu toàn Thiên Phủ, đều là nhân vật cấp tiền bối, ngươi càng phải tôn trọng hơn.
Vệ Tử Côn muốn cho Lý Thiên Mệnh biết tôn ti, đặc biệt khi gặp Tứ Đại Thiên Vương càng phải giữ lễ nghi chu đáo.