Còn về Phần Dương Kim Ô thì nó thoải mái không được bao lâu.
Bởi vì Huỳnh Hỏa xẹt qua xẹt lại quanh người nó, hình thể của đối thủ càng lớn thì con gà lưu manh này càng dễ ‘xử đẹp’.
Thông Thiên cương khí của gà con xuyên thấu lông chim của Phần Dương Kim Ô, xé rách máu thịt, thần thông cứng rắn còn hơn đối phương. Hai con chim lửa một bên lớn một bên nhỏ đấu ở trên trời, ngược lại là Phần Dương Kim Ô cụp cánh trốn, liên tục hét thảm.
Keng keng keng!
Trong cuộc hỗn chiến này, Tà Ma của Lý Thiên Mệnh lần thứ hai bay ra ngoài, quấn vào chín cái đuôi độc của Cửu Vĩ Hỏa Phệ Độc Hạt.
Con độc thú kia đang dùng chín cái đuôi đâm vào chỗ yếu trên người Lam Hoang, thí dụ như mắt, miệng.
Đôi càng của nó cực kỳ hung mãnh, nhưng khi cái đuôi bị Tà Ma đột nhiên quấn lấy, gai nhọn trên sợi xích đâm vỡ giáp trụ của nó, trực tiếp đâm thủng vào máu thịt!
Cửu Vĩ Hỏa Phệ Độc Hạt phát ra một tiếng hét thảm.
Lam Hoang đè lên người nó, cắn một cái đuôi, giật đứt luôn.
Bùm bùm bùm!
Chiến trường cực kỳ hỗn loạn!
Lý Thiên Mệnh thông qua trợ giúp thú bản mệnh của mình thành lập ưu thế.
Cùng lúc đó, Lý Thiên Mệnh dùng cánh tay trái hắc ám và Trấn Hồn Chi Đồng liên tục ngăn trở đối thủ ba lần trường mâu đâm xuyên.
Chiến quyết Lạc Nhật của Tần Triều Thiên lấy ý chí là xuyên thủng mặt trời, gã có Cửu Dương Chiến Thể nên khó thấy rõ biểu cảm, nhưng có thể cảm thụ được cơn giận của gã.
Keng keng keng!
Trường mâu kia đâm vào cánh tay trái của Lý Thiên Mệnh, bắn ra tia lửa chói mắt, một lần đâm cuối cùng bị Lý Thiên Mệnh vươn tay chộp lấy.
Tần Triều Thiên giật mình kêu lên:
- Bàn tay này của ngươi là sao vậy?!
Vèo!
Đáp lại Tần Triều Thiên là Tà Ma của Lý Thiên Mệnh.
Bát Hoang Ma Long!
Gần trong gang tấc, uy lực của Bát Hoang Ma Long cực kỳ mạnh mẽ.
Dù sao là chiến quyết Sinh Tử Nhị Nguyên, Tần Triều Thiên vội vàng rút ra trường mâu, thụt lùi lại.
- Đừng hòng đi!
Lý Thiên Mệnh thu lại Tà Ma, đôi Đông Hoàng đại kiếm bị hắn cầm mỗi tay một thanh, hung hãn xông lên.
Khoảnh khắc này!
Trên bầu trời vang vọng tiếng hét thảm.
Lý Thiên Mệnh không cần xem đều biết, Huỳnh Hỏa lại dùng Luyện Ngục Mệnh Hỏa nổ nát đầu của Phần Dương Kim Ô.
Con gà tí hon này ngày càng quen thuộc Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm, một con phượng hoàng mà thi triển Viêm Hoàng Đệ Nhất Kiếm Quyết thì sức sát thương siêu đáng sợ.
Phần Dương Kim Ô, đã chết!
Sự thực này mang đến nỗi tức giận chưa từng có cho Tần Triều Thiên, khiến hắn buồn bực và tức tối đến cực độ.
Tần Triều Thiên rít gào:
- Ngươi muốn làm cái gì? Đợi Địa Ngục Thụ của các ngươi bị phá, sáu, bảy ngày còn lại ngươi sẽ chết chắc, cần gì giãy giụa vô ích? Tôn thần đáng sợ của các ngươi vốn nên chết từ mười vạn năm trước, các ngươi muốn bảo vệ ả sẽ chỉ khiến Thái Cổ Thần Vực của các ngươi diệt vong! Còn nằm mơ cái gì hả?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Cho nên ngươi đang đồng tình chúng ta?
Tần Triều Thiên nói:
- Ta đồng tình cái khỉ gì! Các ngươi đần độn mít đặc, chết không đáng tiếc! Đặc biệt là ngươi, bây giờ ngươi càng ngang ngược thì vào Đệ Nhất Thiên Hạ Hội, ngươi sẽ chết thảm nhất!
- Chẳng sao cả, chết thì chết, dù sao có sáu mươi mấy đệ tử của Lục Đạo Kiếm Tông và Tứ Tượng Hải Tông chôn cùng ta. Kế tiếp sẽ có càng nhiều nữa, ngươi cứ chờ trên đường Hoàng Tuyền, bảo đảm không cô đơn!
Ánh mắt Lý Thiên Mệnh nóng cháy, hai tay cầm Đông Hoàng Kiếm với thế kinh thiên chém xuống.
Trọng kiếm mạnh mẽ chém xuống hoàn toàn khác biệt với song kiếm.
Lục Đạo Sinh Tử Kiếm Quyết: Thần Hình Câu Diệt Kiếm.
Kiếm giết chóc, ý chết chóc!
Lý Thiên Mệnh hội tụ Thiên Kiếp Kiếm Khí và lực lượng Tử Kiếp, cộng với Trạm Tinh Cổ Thần Thể, một kiếm này tuyệt sát, khí thế ngút trời.
Chín vầng mặt trời trên người Tần Triều Thiên lấp lánh ánh sáng vô tận, khiến máu thịt của hắn cơ hồ đều biến mất, trước mắt Lý Thiên Mệnh chỉ còn lại mặt trời cháy bỏng chói mắt.
Làm đệ tử xếp hạng hai trong Âm Dương Ma Tông, thiên tư của Tần Triều Thiên đúng là không kém gì Long Tiểu Phàm, thậm chí ý chí càng mạnh, ví dụ giờ phút này ngông nghênh không sợ, dũng khí thấy chết không sờn.
- Chết!!!
Chiến quyết Lạc Nhật: Thông Thiên Quán Nhật.
Lực lượng Liệt Dương của Cửu Dương Chiến Thể hội tụ trong trường mâu, xung phong không sợ, trường mâu đâm ra.
Keng!
Một tiếng nổ vang, kinh thiên động địa!
Leng keng!
Trường mâu không gãy, nhưng bị Đông Hoàng Kiếm chém cong.
Nhưng đây là chỉ là Sinh Chi Kiếm trong Thần Hình Câu Diệt Kiếm.
Trạng thái trọng kiếm tuy không nối liền nhanh như song kiếm, không thể bùng nổ cùng một lúc, nhưng vận dụng riêng lẻ, song kiếm hợp nhất, uy lực chắc chắn càng mạnh.
Lý Thiên Mệnh lần thứ hai bùng nổ, ánh mắt lạnh lùng, Đông Hoàng Kiếm chém tiếp.
Liên tục hai kiếm, kiếm thứ hai chém gãy trường mâu, chém vào vai của Tần Triều Thiên, chặt một cánh tay của gã xuống.
Phập xoẹt!
Tần Triều Thiên ăn đau hét thảm, té ngã xuống đất.
Đứt cánh tay nhưng kết giới Địa Ngục không xuất hiện, chứng minh đây không phải là vết thương trí mệnh.
Nhưng mà!
Thiên văn hình kiếm trên Đông Hoàng Kiếm tên là Đế Quân Kiếm Ngục bò lên người Tần Triều Thiên, chui vào trong, nháy mắt trải rộng toàn thân.
Tần Triều Thiên vừa đứng lên, đang định đánh trả thì phát hiện cả người không có sức.
Đế Quân Kiếm Ngục phong kín lực lượng Tử Kiếp của gã!
- Sao có thể như vậy?
Tần Triều Thiên xoe tròn mắt, kinh ngạc đến ngây người nhìn Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh đã đổi đối thủ, chém Cửu Vĩ Hỏa Phệ Độc Hạt hiện ra kết giới Địa Ngục.
Bên kia, Huỳnh Hỏa và Meow Meow hợp sức cũng đánh ra kết giới Địa Ngục của Cửu Tình Kim Nghê Thú.
Rõ ràng, Tần Triều Thiên thua thảm.
Tần Triều Thiên nhìn trân trân:
- Thủ đoạn này của ngươi là gì? Vậy mà có thể phong cấm lực lượng của ta?!
Lý Thiên Mệnh lạnh lùng cười:
- Còn có thể giết ngươi.
- Cái gì?
Lý Thiên Mệnh phớt lờ Tần Triều Thiên, bước nhanh đến gần Địa Ngục Thụ của Âm Dương Ma Tông.
Hắn nâng lên Đông Hoàng Kiếm, hủy diệt Địa Ngục Thụ ngay trước mắt bao người.
Trong phút chốc, trên người Tần Triều Thiên và thú bản mệnh của gã đều dâng lên ánh sáng chói mắt.
Hoàn thành mục tiêu!
Tần Triều Thiên cười phá lên:
- Lý Thiên Mệnh, ngươi đừng phí công, ngươi không thể thay đổi được gì!
Tiếng cười của Tần Triều Thiên rất bi ai, bởi vì bản thân của gã cũng không thể thay đổi nhiều chuyện.
- Ta có thể thay đổi được hay không chẳng lẽ còn cần chứng minh với người chết như ngươi sao?
Để Tần Triều Thiên sống đến bây giờ chỉ vì thử nghiệm hiệu quả của Địa Ngục Thụ.
Bây giờ trên người Tần Triều Thiên lấp lánh ánh sáng giống như Khương Vô Tâm thì đã chứng minh hết thảy.
Tần Triều Thiên cười càn rỡ:
- Chắc trong lòng ngươi đang sợ lắm, ha ha, Thái Cổ Thần Tông gì đó, Nhất Nguyên Thần Tông gì đấy từ nay sẽ biến mất trong sông dài lịch sử, Thái Cực Kiếm Hồ rồi sẽ có ngày về lại với Lưỡng Nghi ta!
- Đi đường Hoàng Tuyền mà mơ!
Tà Ma của Lý Thiên Mệnh bỗng quất ra, quất trúng mặt Tần Triều Thiên.
Kết giới Địa Ngục sinh ra, bảo hộ Tần Triều Thiên.
Nhưng thú vị là Đế Quân Kiếm Ngục còn bám trên người đối phương.
“Xem ra kết giới Địa Ngục cũng không ngăn được huyền ảo của Đông Hoàng Kiếm.”
Lý Thiên Mệnh nở nụ cười, động ý niệm.
Phụt phụt phụt!
Đế Quân Kiếm Ngục bùng nổ, vạn kiếm xuyên tim Tần Triều Thiên.
- A . . .
Tần Triều Thiên mềm nhũn ngã xuống đất.
Buồn cười là kết giới Địa Ngục vẫn tồn tại, còn giữ trạng thái lấp lánh.