- Đệ tử của Âm Dương Ma Tông đã không có chỗ trốn. Kế tiếp, chết đi!
Lý Thiên Mệnh đưa mắt nhìn, chỉ riêng trong Lôi Uyên Địa Ngục này đã có mấy đệ tử Âm Dương Ma Tông.
Bọn họ người đông thế mạnh, cho nên rất nhiều người hành động riêng lẻ, dẫn đến bây giờ cần tụ hợp toàn quân thì hơi mất thời gian.
Có một số đệ tử Âm Dương Ma Tông đang thả tín hiệu chờ người tụ tập.
Giờ thì không cần thả tín hiệu nửa, bởi vì nhìn vầng sáng liền biết chỗ nào có người mình.
Nhưng mà . . .
Cũng vì vậy mà bọn họ trở thành con mồi chói mắt nhất.
Đệ tử Âm Dương Ma Tông ở chỗ Khương Vô Tâm phỏng chừng được gần ba mươi người, tức là ít nhất còn có mười mấy người đi lẻ bên ngoài.
- Đi!
Lý Thiên Mệnh giải quyết thú bản mệnh của Tần Triều Thiên, cưỡi lên Meow Meow, hóa thân tia chớp lôi đình chạy trong Lôi Uyên Địa Ngục này.
- Đến giờ săn giết!
. . .
Tam Nguyên chiến trường, khu vực Âm Dương Ma Tông.
Một đám cường giả gồm mười mấy người ngồi gần bên trái Bắc Cung Lâm Lam, trong đó có một nam một nữ ngồi ở ghế tôn quý cao nhất.
Bọn họ là Thái Dương tông chủ của Âm Dương Ma Tông Tần Phong Dương, Thái Âm tông chủ Lý Thải Vi.
Thái Dương tông chủ Tần Phong Dương dáng vẻ hiên ngang, đôi mắt như mặt trời nóng bỏng, da trắng bóc, tóc đen như thác, có nhiều chỗ tương tự với Tần Triều Thiên.
So sánh với một vị tông chủ của chín Thần Vực thì khí tràng của Tần Phong Dương không kém hơn.
Nhưng ở bên cạnh Thái Âm tông chủ thì dù là ai đều sẽ không nhìn Tần Phong Dương.
Bởi vì khí tràng của Thái Âm tông chủ quá mạnh, nàng chỉ ngồi ở đó đã là nữ hoàng tuyệt thế.
Thái Âm tông chủ lấy tư thế thoải mái ngồi trên ghế tôn quý, đường cong quyến rũ trên thân thể làm cho các thiếu niên máu mũi ròng ròng, ai đều biết nàng là một vưu vật tuyệt thế trời sinh, một nét nhăn mày một nụ cười, thậm chí một ánh mắt đều có thể làm cõi đời mê loạn.
Sự trưởng thành của Thái Âm tông chủ là tả thực của chữ hồng nhan họa thủy, từng có nhiều nam nhân trong Âm Dương Ma Tông khát khao nhan sắc của nàng, nhưng bị nàng chơi đùa trong tay, hiện nay nàng làm nữ hoàng của Âm Dương Ma Tông, bao gồm Tần Phong Dương cũng phải quỳ rạp dưới chân nàng.
Toàn bộ Viêm Hoàng đại lục, trong nhân vật đứng đầu cùng địa vị, cùng cấp độ thì Tần Phong Dương nhỏ tuổi nhất.
Nghe đồn thuở thiếu thời, nàng từng tai họa nam nhân ưu tú nhiều không đếm xuể.
Nhưng đến ngày nay vẫn chưa có nam nhân nào thật sự đứng bên cạnh nàng, cùng nàng ngắm giang sơn như tranh.
Mọi người nói nàng là nữ nhân có tâm cơ nhất trên đại lục, là hoa hồng có gai độc.
Những nam nhân từng say mê sắc đẹp của nàng cuối cùng đều không có kết cục tốt.
Nàng tên Lý Thải Vi.
Một cái tên rất mộc mạc, rất thanh nhã, giống như một thiếu nữ dịu dàng đáng yêu đi trong biển hoa, múa trong bụi hoa tươi, cất tiếng cười trong trẻo.
Nhưng trên thực tế, một nét nhăn mày, một nét cười của nàng điên đảo chúng sinh, lại đủ khiến người sởn gai ốc.
Hiện giờ nơi này một mảnh tĩnh mịch, tất cả là vì nàng không nói chuyện.
Lý Thải Vi chớp chớp con mắt màu hồng nhạt, sâu kín nói:
- Phong Dương ca, nhi tử của ngươi mất rồi.
Đôi đùi ngọc nhẹ nhàng nhếch lên, thon dài tròn trịa, sáng chói mắt, nhưng không ai dám ngắm.
Tần Phong Dương gật đầu:
- Ừm!
Lý Thải Vi dịu giọng nói:
- Đã vậy thì trong lòng của ngươi chắc chắn có thù hận, lúc khai chiến để Thái Dương Tần tộc của ngươi đánh trận đầu.
Giọng của Lý Thải Vi rất dịu dàng, mềm mại như nước, nhưng ai đều biết câu này là mệnh lệnh.
Tần Phong Dương gật đầu:
- Được.
Lý Thải Vi mỉm cười nói:
- Ngày cướp lại Thái Cực Kiếm Hồ, Thái Dương Tần tộc có công từ đầu đến cuối.
Tần Phong Dương cúi đầu:
- Không dám, đều là công lao của muội muội.
. . .
Địa Ngục tầng thứ ba, Ám Dạ Địa Ngục.
Một đội ngũ hơn bảy mươi người đang nhàm chán chờ đợi.
Ngay sau đó!
Có khoảng ba mươi người giống như Khương Vô Tâm, tất cả tỏa sáng chói mắt.
Mọi người giật mình:
- Có chuyện gì?
- Là bằng hữu Âm Dương Ma Tông!
- Địa Ngục Thụ của bọn họ bị hủy diệt?
Đệ tử của Âm Dương Ma Tông đa số đều ngơ ngác nhìn vầng sáng trên người.
- Chẳng phải Tần Triều Thiên đang giữ Địa Ngục Thụ sao?
- Ai dám động Địa Ngục Thụ của chúng ta? Bát Quái Tâm Tông và Ngũ Hành Địa Tông đều bị đánh phế rồi, chẳng lẽ là Tam Tài Tiên Tông?
- Người của Tam Tài Tiên Tông không có gan chó đó!
- Hiện tại nên làm gì?
- Xem Sở sư muội nói sao đã.
Đứng vị trí trung tâm đoàn người, ngay bên cạnh Khương Vô Tâm là một thiếu nữ mặc váy dài màu hồng nhạt.
Khuôn mặt thiếu nữ mềm mại, dịu dàng quyến rũ vô song, một đôi mắt ngập nước, tinh nghịch mà yếu ớt, thoạt nhìn dễ ức hiếp.
Đây là một nữ nhân gợi lên ý muốn che chở của nhiều thiếu niên huyết khí phương cương, nàng thoạt nhìn mong manh yếu đuối, yểu điệu động lòng người, khiến người đau lòng.
Trong đoàn người, nàng giống như là một bé thỏ trắng, không có chút gì sức sát thương.
Trên người nàng cũng lấp lánh kết giới Địa Ngục, chứng minh thân phận Âm Dương Ma Tông của nàng.
Đệ tử Âm Dương Ma Tông vây quanh nàng:
- Sở sư muội, tên ngốc Tần Triều Thiên không giữ nổi Địa Ngục Thụ, hiện tại nên làm gì?
Sở Tiểu Thất chu môi nói:
- Cái tên vô dụng, vậy mà không chịu nhận mình vô dụng đâu, ghét quá.
Mọi người nói:
- Đúng thật, hắn không hợp với đám đông, còn tự cho mình rất cao, kết quả có chút chuyện nhỏ cũng không làm xong, không thể nào so sánh với Sở sư muội.
Sở Tiểu Thất nói:
- Bây giờ quan trọng là chờ đủ người rồi tiến công Nhất Nguyên Thần Tông. Tuy Địa Ngục Thụ của chúng ta bị hủy diệt nhưng ảnh hưởng không lớn, tuy nhiên còn cần tìm hiểu rõ ràng rốt cuộc là ai hủy Địa Ngục Thụ của chúng ta.
- Sư muội nói có lý.
Một đám đệ tử nam của Âm Dương Ma Tông đều vây quanh Sở Tiểu Thất, a dua nịnh hót.
Nàng là đệ tử của Thái Âm tông chủ, thế hệ này chỉ có một mình nàng.
Giọng nói hờ hững của Khương Vô Tâm vang lên:
- Ta đoán là Lý Thiên Mệnh làm.
Sở Tiểu Thất thỏ thẻ hỏi:
- Sao huynh cho rằng như thế, Khương ca ca?
Khương Vô Tâm đáp:
- Mấy người khác không có lá gan này.
- Khương ca ca rất coi trọng hắn?
- Không thì sao?
Sở Tiểu Thất nghiêng đầu ngẫm nghĩ:
- Nghe huynh nói khiến Tiểu Thất rất muốn gặp một lần. Nếu theo như huynh nói thì bây giờ hắn muốn giết những đệ tử đi lẻ của Âm Dương Ma Tông chúng ta trước, đúng không nhỉ?
- Đúng vậy! Chắc chắn hắn sẽ làm như vậy, Khương sư huynh nói năng lực của hắn có thể đánh bại Sinh Kiếp tứ trọng, phỏng chừng không đối phó được Tần Triều Thiên, hiển nhiên Hiên Viên Vũ Thành không chừng ở bên cạnh hắn, bọn họ không cần Địa Ngục Thụ sao?
- Chúng ta còn có mười mấy đệ tử ở bên dưới, giờ bọn họ bại lộ mục tiêu, hơi nguy hiểm.
Đệ tử của Âm Dương Ma Tông nhìn nhau, rồi cùng nhìn về phía Sở Tiểu Thất.