Lý Thiên Mệnh nói:
- Ta lên sân.
Đối thủ của hắn là Hắc Ảm.
Bọn họ nói:
- Không thể thua, không thể chết!
- Chắc rồi!
Lòng Lý Thiên Mệnh nóng bỏng, cứ như thế bước vào chiến trường trước bao nhiêu sự chú ý.
Quyết đấu mà mọi người mong đợi rốt cuộc bùng nổ!
Lý Thiên Mệnh cuối cùng cũng đụng độ thiên tài hàng đầu của Cửu Cung Quỷ Tông.
Cửu Cung Quỷ Tông mới là tông môn mạnh nhất, từ mặt nào đều là đệ nhất Thần Vực.
Thái Cổ Thần Tông chỉ là tông môn già cỗi mục nát.
Lần này Thái Cổ Thần Tông rốt cuộc có thể thắng hay không phải xem Cửu Cung Quỷ Tông có cho phép hay không.
. . .
Tông môn của Cửu Cung Quỷ Tông xây trên Quỷ Thần Sơn Mạch.
Nhìn từ trên xuống, toàn bộ Quỷ Thần Sơn Mạch giống như người khổng lồ nằm dưới đất.
Có đầu, có thân thể, còn có tứ chi.
Trên Quỷ Thần Sơn Mạch to lớn này, vô số linh khí thiên địa tuôn ra từ thân thể của người khổng lồ.
Có chín dãy cung điện dày đặc xây trên thân thể người khổng lồ.
Khi Hắc Ảm đạp vào chiến trường, đụng độ với Lý Thiên Mệnh, toàn bộ Quỷ Thần Sơn Mạch đều rơi vào cuồng bạo và nhiệt liệt.
Tiếng rống ồn ào vang tận mây xanh.
Phần miệng người khổng lồ cắm một cây cột to.
Trên cột có vô số tên, sắp hàng từ trên xuống dưới.
Đây là Vạn Quỷ bảng của Cửu Cung Quỷ Tông, là xếp hạng đệ tử trong toàn bộ Cửu Cung Thần Vực.
Trong đó tên của Hắc Ảm ở hạng ba thật rực rỡ.
Giây phút này, Hắc Ảm đại biểu toàn bộ Cửu Cung Quỷ Tông xuất chiến.
Bọn họ vốn không có đối thủ, nhưng một Lý Thiên Mệnh bỗng dưng đâm ngang ra, tiêu diệt đệ tử mạnh nhất của Thần Vực.
Lý Thiên Mệnh đã khiến toàn bộ Cửu Cung Quỷ Tông nghiến răng nghiến lợi.
Ầm ầm ầm!
Bọn họ hò reo hai chữ Hắc Ảm.
- Cửu Cung Thần Vực, đệ nhất thiên hạ!
- Chúng ta đã định sẵn sẽ lại chấp chưởng thiên địa!
- Đệ tử tôn thần gì đó, đi chết đi!!
. . .
Tam Nguyên chiến trường, khu vực Cửu Cung Quỷ Tông.
Một nữ nhân như cái bóng ngồi ở vị trí bên trái.
Cái bóng hỏi:
- Bọn họ luyện hóa ba món bảo bối kia thế nào rồi?
Nam nhân áo đỏ cười đáp:
- Vô cùng hoàn mỹ.
Cái bóng nói:
- Vậy thì vấn đề không lớn.
Nam nhân áo đỏ nói:
- Xem bộ dạng ngây thơ của bọn họ, Nhất Nguyên Thần Tông đã lâu rồi chưa thấy trường hợp lớn, suốt ngày ôm đồ của lão tổ tông, bảo bối sinh ra từ mười vạn năm trong thiên địa này cơ bản đều là vật trong túi của Cửu Cung Quỷ Tông ta, trừ Thiên Tinh Cảnh ra còn có cực kỳ nhiều.
Cái bóng nói:
- Dù vậy, tầm quan trọng của Thiên Tinh Cảnh vẫn là đệ nhất suốt mười vạn năm nay.
Nam nhân áo đỏ thản nhiên nói:
- Biết vậy sao ngươi còn đề nghị sao chép Tinh Đồ cho Phong Thanh Ngục?
Cái bóng nói:
- Hắn chỉ có một mình, dù mạnh tới đâu cũng không làm gì ra hồn. Một người chống dậy tông môn, còn thua Nhất Nguyên Thần Tông.
- Khương Vô Tâm sao rồi?
Cái bóng nói:
- Chất liệu khá tốt, chờ bọn nhỏ lấy về Đệ Nhất Thiên Hạ, cầm chìa khóa của Thiên Tinh Cảnh rồi thì ta sẽ bỏ ra chút sức gắng hết sức đào móc hắn.
- Được đấy.
Tầm mắt của hai người nhìn bên dưới.
Giây phút này, tuy rằng bão tuyết gào thét, nhưng thiên địa xao động mạnh.
- Đứa nhỏ Hắc Ảm này nhìn như chân chất nhưng thật ra độc địa, hắn là người duy nhất sống sót trong mười vạn hài tử ở Huyết Sát Cốc đúng không?
- Đúng.
Nam nhân áo đỏ nói:
- Đầu tiên đụng ngay đệ tử tôn thần, coi như hắn may mắn, nếu hắn lập công lao này thì có thể đẩy hắn leo lên thêm một bậc.
Cái bóng hỏi:
- Leo kiểu gì? Bạch Nhiêu là nữ nhi của tên kia, bảo hắn giẫm lên đầu của Bạch Nhiêu sao?
- Ha ha, ta nói giỡn vậy thôi.
. . .
Trên Bão Tuyết chiến trường.
Ánh mắt Lý Thiên Mệnh lạnh lùng nhìn thanh niên toàn thân đen như cục than đứng trước mắt mình.
Sát khí trên người thanh niên kinh thiên, như một vòng xoáy hắc ám, trong tay cầm một cây gậy ngắn, câu hồn đoạt phách. Hơi thở âm u vòng quanh, trong một chốc bão tuyết đầy trời thế nhưng đều bị nhuộm thành màu đen.
Toàn bộ Bão Tuyết chiến trường đều biến thành chiến trường tuyết đen.
Thanh niên giống như âm hồn tản ra.
- Lý Thiên Mệnh, trong Địa Ngục chiến trường ngươi không đấu với chúng ta, để ngươi trốn thoát vài lần. Lần này sẽ khiến ngươi kiến thức cái gì gọi là Cửu Cung Quỷ Tông.
Giọng nói âm trầm của Hắc Ảm như thì thầm ngay bên tai.
Lý Thiên Mệnh cười khinh khỉnh:
- Cửu Cung Quỷ Tông, là vong hồn dưới kiếm mà thôi.
Hơi thở tà ác trên người Hắc Ảm không ngừng lan tràn, giống như là kịch độc cuồn cuộn trên không trung, trong vô hình bắt đầu xâm nhập nội tạng, đặc biệt là tim phổi.
Hắc Ảm nhếch miệng cười nói:
- Ngươi biết ta còn có một ngoại hiệu gọi là gì không?
- Giới thiệu nghe chơi.
Hắc Ảm nói:
- Bọn họ gọi ta là Độc Ma.
- Có ý nghĩa gì?
- Mọi thứ trên người của ta đều có độc, từ vừa sinh ra liền độc chết phụ mẫu, độc chết huynh tỷ, độc chết toàn bộ gia tộc, độc chết mọi thứ tiếp xúc với ta!
Lý Thiên Mệnh cười khẩy nói:
- Vậy sao ngươi không độc chết chính mình luôn?
Hắc Ảm ở trong bão tuyết cười âm trầm:
- Sẽ không, ta bách độc bất xâm, bọn họ nói ta là sinh mệnh đặc biệt cao hơn. Lý Thiên Mệnh, ngươi phát hiện không? Ngươi chỉ nói chuyện với ta thôi nhưng đã người trúng kịch độc!
- Người trúng kịch độc?
Nói thật lòng, Lý Thiên Mệnh chẳng có cảm giác khác lạ gì cả.
Thân thể của hắn không chỉ có độ cứng của Trạm Tinh Cổ Thần Thể, càng là tập hợp bốn loại thể chất Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ như thể Luyện Ngục Vĩnh Hằng, thể Hỗn Độn Thái Sơ.
Bàn về thể chất và không gian trưởng thành thì không ai so được.
Phản ứng của Lý Thiên Mệnh đúng như dự đoán của Hắc Ảm.
Giữa hai người thế như nước với lửa, sát khí trong lòng mãnh liệt tới mức hoàn toàn cắn nuốt đối phương.
- Đúng rồi, là thế đây, trong vô hình ta đã nắm giữ mạng nhỏ của ngươi!
Trong khi Hắc Ảm nói chuyện, trước bao sự chú ý, thú bản mệnh của hắn rung động ra sân từ trong không gian bản mệnh.
Tuy đã xem nhiều lần, nhưng khi hai con thú lớn này xuất hiện, nhiều đệ tử vẫn hút ngụm khí, trong đáy mắt tràn ngập sợ hãi.
Cửu Cung Thần Vực cơ hồ tụ tập vô số âm tà quỷ thú, Hắc Ảm làm đệ tử hàng đầu nhất Cửu Cung Quỷ Tông, thú bản mệnh của gã càng giống như ác mộng.
Hai con thú bản mệnh đều có đốm sao từ năm trăm trở lên, đều là thú bản mệnh ngũ giai, ngang ngửa Thôn Nhật Ma Lang.
Thú lớn bên trái màu đỏ máu, vỗ cánh thịt to lớn, bay vụt qua bầu trời.
Đây là một thú lớn hình dạng như con chuột mọc cánh, nhưng xấu xí hơn mặt chuột, thậm chí mọc răng nanh lởm chưởm.
Đây là một con dơi màu máu.
Toàn thân của nó màu máu, huyết khí lăn lộn trên người, cánh thịt mọc ra rất nhiều gai xương, sắc bén làm cho người ta sợ hãi.
Khiến người da đầu tê dại nhất là khi hai cánh của nó giương rộng, trên cánh thịt đỏ tươi thế nhưng mọc ra con mắt đen lúc nhúc.
Có trên vạn con mắt, mỗi bên năm nghìn cái.
Trên vạn con mắt đều đang nhìn chằm chằm Lý Thiên Mệnh.
Lúc nó vỗ cánh thịt thì khói độc đỏ tươi bắt đầu tràn ngập toàn bộ Bão Tuyết chiến trường, tuyết đen bốn phía hội tụ trong huyết khí dần đổi thành màu đỏ sậm, thoạt nhìn càng độc.
Đây là Vạn Mục Huyết Ma Bức.
Bộ dạng này của nó nhìn liền biết là thú kịch độc, nơi nó đi qua, sinh linh đồ diệt.
Mùi hôi máu tanh nồng đã xộc vào mũi.