Lý Thiên Mệnh cung kính đi theo sau lưng Khương Phi Linh, nhìn Tôn thần bước chân vào tẩm cung chưa sụp đổ, hắn vào theo.
Mấy người khác đã sớm thói quen hai người ở một mình.
Sau khi tôn thần rời đi, người bên ngoài quay sang ngó nhau.
Hiên Viên Đạo nói:
- Từ hôm nay trở đi, ta sẽ không rời khỏi Hiên Viên Hồ một bước. Trừ Thái Cổ Hiên Viên thị và Thị Thần Điện Chủ ra, người khác không được đạp vào kết giới Cửu Long Bàn Thần, hai vị tông chủ, cho dù ở bên ngoài Hiên Viên Hồ thì tôn thần đều sẽ trông thấy lòng trung thành của các ngươi.
Phương Thái Thanh dứt khoát gật đầu:
- Được, cũng nên tra xét kỹ bên trong Thái Cổ Hiên Viên thị của ngươi.
Hiên Viên Đạo hỏi Kiếm Vô Ý:
- Còn ngươi?
Kiếm Vô Ý đáp:
- Ta không có ý kiến.
Phương Thái Thanh nói:
- Đệ Nhất Thiên Hạ Hội vẫn còn tiếp tục, ta trở lại chủ trì đại cục, nhớ kỹ khiến Lý Thiên Mệnh trở lại.
Hiên Viên Đạo lên tiếng:
- Ngươi đợi đã.
- Muốn nói cái gì?
Hiên Viên Đạo nói:
- Một vị thần qua mười vạn năm trọng sinh trở về thì sao sợ con kiến càn rỡ? Xin Phương tông chủ hãy nghĩ kỹ.
Phương Thái Thanh nói:
- Không cần nghĩ, Thái Thanh Phương thị từ đầu tới đuôi sẽ thủ hộ tôn thần đến cùng. Phương gia không chết thì Thần Tông sẽ không diệt!
Hiên Viên Đạo gật đầu:
- Nói hay lắm!
Hiên Viên Đạo lại nhìn hướng Kiếm Vô Ý, hỏi:
- Còn ngươi thì sao?
Kiếm Vô Ý nói:
- Thái Ất Kiếm tộc ta còn không bằng hai tộc của các ngươi, nhưng nơi đây là gốc của chúng ta, chúng ta tự nhiên phải cúc cung tận tụy vì Thần Tông, đến chết mới thôi.
Hiên Viên Đạo nói:
- Lời nói đàng hoàng thì ai đều nói được, rồi sẽ có ngày Thái Cổ Thần Tông ngóc đầu trở lại, ngày mà tôn thần đứng trên đỉnh thiên hạ, hy vọng mọi người đều còn đây.
Hôm nay là ngày kết thúc của Đệ Nhất Thiên Hạ Hội.
Nhưng rất hiển nhiên, sẽ bắt đầu một giai đoạn mới.
Một lần ám sát thất bại khiến sóng ngầm bên trong Thần Tông sản sinh biến đổi kỳ diệu.
Nhưng cuối cùng ai đi nơi nào, ai lựa chọn ra sao thì Hiên Viên Đạo không biết.
. . .
Trong tẩm cung.
Khương Phi Linh chưa đi được vài bước liền xoay người cùng Lý Thiên Mệnh ôm nhau.
- Ca ca, ta sợ lắm.
Vành mắt nàng đỏ hoe, nước mắt không kiềm được tràn mi.
Lý Thiên Mệnh nhẹ vuốt lưng nàng:
- Ta biết, ta biết, rất xin lỗi, Linh Nhi . . .
Khương Phi Linh bất đắc dĩ nói:
- Ca ca, chuyện này sao có thể trách ca ca được. Nhưng những người này thật chán ghét, lại hoặc nên nói vòng xoáy này quá tàn khốc, mỗi người đều lún sâu trong cục.
Không thể trách tội Độc Cô Tẫn, bởi vì điểm xuất phát của lão là Thái Cổ Thần Vực.
Nếu thật sự muốn oán hận, vậy phải trách năm Thần Vực lấy Cửu Cung Quỷ Tông dẫn đầu.
Là bọn họ há to cái mồm tham lam theo dõi Thái Cổ Thần Vực, tạo thành uy hiếp và áp lực cho toàn bộ Thần Tông.
- Không biết ngày tháng khiến muội treo tim treo gan như vậy còn kéo dài bao lâu nữa.
Lý Thiên Mệnh cắn răng, ngọn lửa vẫn rực cháy trong lồng ngực.
Khương Phi Linh nói:
- Không sao đâu ca ca, ít nhất gián điệp đã xuất hiện, chuyện sau đó là tới chiến tranh.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ừ, muội yên tâm, mặc kệ có bao nhiêu người giết tới, ta nhất định sẽ đứng chắn trước mặt muội.
- Ừ ừ!
Khương Phi Linh dựa vào ngực Lý Thiên Mệnh, gật đầu, bỗng nhiên vẻ mặt có chút ưu thương, nói:
- Ca ca, có đúng là như Độc Cô Tẫn nghĩ không? Chỉ cần ta chết thì những Thần Vực này sẽ buông bỏ, không có nhiều người chết trong chiến tranh?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Đừng đoán mò! Chuyện hợp tung liên hoành, hễ có một bên làm bá chủ, không ai có thể chắn, dã tâm bừng bừng thì sớm muộn gì đều sẽ phát động chiến tranh, hòng cướp đoạt càng nhiều tài nguyên và báu vật. Dù không có nàng thì có lẽ họ sẽ không ra tay trong thời gian ngắn, về sau sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này. Chẳng qua Thái Cổ Thần Tông xui xẻo vừa lúc có thù với Âm Dương Ma Tông, Lục Đạo Kiếm Tông, bị chọn làm mục tiêu chia cắt thứ nhất.
Khương Phi Linh nói:
- Biết rồi, đường cùng thì từ bỏ Tiên Thiên Thần Thai, ta vẫn như trước kia, vẫn có thể cùng ca ca sớm chiều ở chung.
Lý Thiên Mệnh lắc đầu, nói:
- Không được, buông bỏ Tiên Thiên Thần Thai thì muội không thể tu hành, tuổi thọ chỉ có gần trăm năm.
Ngay cả thành Vĩnh Sinh Thế Giới cũng ở trong Tiên Thiên Thần Thai!
Khương Phi Linh nói:
- Ta biết mà, đã bảo là lúc bất đắc dĩ.
Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:
- Linh Nhi, hôm nay muội biểu hiện rất giỏi, chờ xem những lời này có thể khiến Phương Thái Thanh hơi tin tưởng không. Sau khi Đệ Nhất Thiên Hạ Hội qua đi, một khi khai chiến, Thần Tông đồng lòng là việc rất quan trọng.
Khương Phi Linh chu môi nói:
- Ta cố phồng lên can đảm nói bừa thôi, không biết có hiệu quả hay không.
Trong mắt Lý Thiên Mệnh rực cháy lửa:
- Có lẽ còn phải nhìn xem ta có thể lấy được Đệ Nhất Thiên Hạ không. Độc Cô Tẫn ra tay vào lúc này là vì sợ ta lấy được Đệ Nhất Thiên Hạ! Dù sao dường như các tông môn đều rất xem trọng Kiếp Nguyên chí cao trong Thiên Tinh Cảnh.
Khương Phi Linh hỏi:
- Bây giờ ca ca trở về tham gia chiến đấu không?
- Đúng rồi.
Khương Phi Linh hỏi:
- Ta Phụ Linh cho ca ca nhé?
Mắt Lý Thiên Mệnh sáng rực:
- Đúng nhỉ, muội đã thi triển bản lĩnh này rồi, hiện tại không có gì đặc biệt, còn có thể tăng thêm chút cảm giác thần bí cho bọn họ.
- Vậy ta kêu bọn họ tiến vào.
Không lâu sau, Hiên Viên Đạo và Phương Thanh Ly đi tới trước mắt hai người.
Khương Phi Linh nói:
- Ta cùng Thiên Mệnh ra ngoài nhìn xem, có ta trợ giúp, hắn có thể càng mạnh, các ngươi hãy trông giữ thần thể của ta cho tốt.
Hiên Viên Đạo và Phương Thanh Ly gật đầu:
- Rõ!
Trong ánh nhìn thần dị của bọn họ, thân thể của Khương Phi Linh một lần nữa tách làm hai, một phần trong đó nhập vào người Lý Thiên Mệnh.
Bọn họ rung động nhìn:
- Không ngờ tôn thần có thể khiến Thiên Mệnh trực tiếp biến mạnh!
Khương Phi Linh nói:
- Thủ đoạn nhỏ mà thôi.
Hiên Viên Đạo hỏi:
- Vậy có cần ta theo sát bảo hộ Thiên Mệnh không?
Khương Phi Linh đáp:
- Không cần, thần thể bất tử thì ta bất diệt.
Hiên Viên Đạo yên lòng.
Dù vậy, Hiên Viên Đạo vẫn kêu mẫu thân của Hiên Viên Mộc Tuyết là Hiên Viên Ngu, một trong chín chủ của thần điện, bảo nàng luôn đi theo Lý Thiên Mệnh.
Hiên Viên Ngu là mẫu thân của Hiên Viên Mộc Tuyết.
Trong khoảng thời gian ngắn, so với Kiếm Vô Phong và Âu Dương Kiếm Vương thì Hiên Viên Đạo tin tưởng người mình hơn.
Lý Thiên Mệnh từ biệt bọn họ, trở về Tam Nguyên chiến trường.
Lý Thiên Mệnh lại trở về chiến đấu.
Khác biệt là từ đợt ám sát này, đến tận bây giờ Lý Thiên Mệnh vẫn lửa giận bừng bừng.
Trong lòng có vô hạn oán khí chỉ hướng Cửu Cung Quỷ Tông.
Bọn họ mới là ngọn nguồn của mọi tội ác!
Không có bọn họ thì Độc Cô Tẫn đã không ám sát!