Một người bốn thú nhóm Lý Thiên Mệnh rõ ràng lực lượng kém hơn một chút, thế yếu của thú bản mệnh bên nhóm Lý Thiên Mệnh thể hiện rất rõ.
Nhưng hiển nhiên kết cấu của bọn họ chặt chẽ, có thể hỗ trợ cho nhau, hơn nữa có các loại thủ đoạn thần diệu, thí dụ như đại khái có thể nhìn ra Thiên Giới Vây Thành và kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng thật sự chống cự một người bốn thú nhóm Diêm La cuồng bạo nghiền nát!
- Tính dẻo của hắn tốt quá vậy!
- Sao ta cảm thấy nửa canh giờ trước khi hắn đánh với Hắc Ảm còn chưa mạnh tới mức này?
- Đúng là vậy, dường như thú bản mệnh không thay đổi, nhưng Lý Thiên Mệnh thì mạnh hơn nhiều, dường như còn tăng thêm một ít thủ đoạn.
- Hình như hắn vừa đi bên Hiên Viên Hi?
Những thảo luận này đến từ cường giả đứng đầu của các Thần Vực.
Bọn họ đều không ngờ rằng chiến đấu của hai tiểu bối có thể kịch liệt đến mức độ này.
- Hai người trẻ tuổi này thật là nghịch thiên, lúc chúng ta ba mươi tuổi làm đệ tử cũng không được trình độ như vậy.
- Lý Thải Vi mấy chục năm trước khi đoạt đệ nhất trong Đệ Nhất Thiên Hạ Hội còn là Sinh Kiếp ngũ trọng, phỏng chừng cỡ bằng Bạch Nhiêu.
- Đệ tử của tôn thần này càng nhìn càng thấy không đơn giản, nghe nói hắn vừa tham gia cuộc chiến phồn tinh, vậy là chỉ có hai mươi tuổi.
- Thiên phú chiến đấu của người này xưa nay chưa từng có, Diêm La đã bắt mắt lắm rồi, hôm nay có lẽ là cơ hội duy nhất cho hắn giết được Lý Thiên Mệnh.
- Xem tình huống này thì có lẽ không giết được.
- Đâu chỉ là giết không chết? Cẩn thận nhìn xem, trên chiến trường đơn thể, Diêm La bị áp chế!
- Cái gì?
Dù rằng các cường giả chín Thần Vực đã đánh giá Lý Thiên Mệnh rất cao, lần này có Khương Phi Linh phụ linh, hắn biểu hiện ra sức chiến đấu và ý chí lại làm toàn trường chấn động.
Mấy người Hiên Viên Vũ Thành vừa rồi còn khuyên Lý Thiên Mệnh vì giữ mạng có thể lựa chọn đầu hàng.
Nhưng xem đánh nhau hiện giờ, cả đám đều thấy xấu hổ.
Hiên Viên Vũ Thành nói:
- Nếu biết trước đã không khuyên hắn, ha ha, như thể chúng ta không tin hắn, thật ra hắn đúng là bùng nổ.
Bắc Cung Thiển Vũ bắt đầu cầu nguyện:
- Còn chưa kết thúc, hy vọng hắn thắng, hy vọng đừng chết!
Ngay cả Tam Nguyên chiến trường còn bị chấn động, càng không cần nói toàn thiên hạ!
Bên ngoài vô số kết giới Thiên Nhãn, người xem cuộc chiến trợn mắt há hốc mồm.
- Đây . . . đây là chiến đấu cấp bậc đệ tử sao?
- Nhiều trưởng bối trăm tuổi đều không đánh ra sức sát thương cỡ này.
- Ngươi sai, hầu hết mọi người cả đời cũng không thể đến trình độ này được.
Hai người giao phong kịch liệt khiến rất nhiều người vô cùng khẩn trương.
Hiện tại có lẽ một chút biến đổi nhỏ cũng sẽ phân ra thắng thua sống chết!
Trước bao sự chú ý!
Trên chiến trường, Lý Thiên Mệnh một tay cầm Tà Ma kéo Song Đầu Âm Minh Thao Thiết lăn trên mặt tuyết, song song đó ứng đối sự truy sát của Diêm La.
Lý Thiên Mệnh nhất định phải thành lập ưu thế cho bốn con thú nhóm Huỳnh Hỏa, rồi mới rảnh tay chém giết với Diêm La!
Lúc này, gông xiềng của tháng năm và Thiên Giới Vây Thành cũng phát ra tác dụng to lớn.
Diêm La giảm tốc độ, còn bị Thiên Giới Vây Thành liên tục ngăn trở, điều này khiến Lý Thiên Mệnh rốt cuộc tìm được cơ hội!
Ầm ầm!
Mọi người ngơ ngẩn trông thấy Song Đầu Âm Minh Thao Thiết dài trên trăm thước vậy mà bị Lý Thiên Mệnh dùng ném bay đụng mạnh vào vách tường Tam Nguyên chiến trường.
Keng keng keng!
Tà Ma quấn quanh toàn thân.
- Tiên Tiên!
Trong tiếng hét của Lý Thiên Mệnh, muôn vàn rễ cây màu đen của Tiên Tiên vươn lên từ mặt đất, giống như kim tiêm từ vết thương và miệng của Song Đầu Âm Minh Thao Thiết đâm vào trong người nó, hung mãnh xuyên thủng nội tạng của nó!
Cự thú hét thảm, điên cuồng lăn lộn.
Nhưng Tà Ma của Lý Thiên Mệnh quấn chặt nó, rễ cây màu đen của Tiên Tiên càng lúc càng nhiều.
- Nó đã thành mãnh thú, ta hôm nay chấp thuận cho ngươi tìm nội tạng của nó, ăn luôn nó! Cho bọn họ nhìn xem, rốt cuộc là ai ăn ai!!
Nghe nói, bọn họ rất giỏi ăn sống đối thủ?
Vậy thì hãy so tài với Khởi Nguyên Thế Giới Thụ xem!
Rễ cây màu đen của Tiên Tiên là thứ đáng sợ nhất trên người của nó.
Nhưng loại thủ đoạn này luôn bị Lý Thiên Mệnh phong ấn!
Hiện giờ gặp được đối thủ giỏi về ăn, còn tự biến chính mình thành mãnh thú, trận chiến đấu này nếu sơ sẩy sẽ mất mạng, nếu còn bảo thủ không chịu thay đổi, vậy thì không phải Lý Thiên Mệnh!
Nghe câu nói đó của Lý Thiên Mệnh, Khởi Nguyên Thế Giới Thụ phát ra tiếng động lớn, hiển nhiên cực kỳ hưng phấn.
Trận chiến hôm nay làm Tiên Tiên tiêu hao nhiều, nói thật lòng, nó đã rất đói bụng, đang đói khát mà thấy thức ăn ngon ở trước mặt thì chẳng còn nhân tính gì nữa.
- Đa tạ nửa cha!!!
Tiên Tiên kêu lên, rễ cây màu đen điên cuồng chui vào thân thể của Song Đầu Âm Minh Thao Thiết.
Hai cái mồm máu to của Thao Thiết vốn là dùng để nuốt đối thủ, hiện tại lại bị vô số rễ cây màu đen tuôn vào xé rách yết hầu của nó, đâm vào nội tạng, trong khoảng thời gian ngắn lan tràn toàn thân.
Ầm ầm ầm!
Con thú lớn màu đen này trợn to mắt, miệng bị chặn kín, chỉ có thể phát ra tiếng ú ớ.
Tứ chi nanh vuốt của nó điên cuồng đánh đấm mặt đất, đánh Tam Nguyên chiến trường rung bần bật.
Phập phập phập!
Rễ cây màu đen của Tiên Tiên từ trong mắt Song Đầu Âm Minh Thao Thiết đâm ra ngoài, đẩy hai tròng mắt siêu to rơi ra, rễ cây cắm vào.
Chỉ trong tích tắc, tròng mắt đã bị ăn sạch, tựa như ăn cục thịt.
Thấy cảnh này, Lý Thiên Mệnh hiểu một đạo lý.
Mãnh thú thật sự vĩnh viễn không đơn giản như vẻ ngoài hung hãn.
Đó là thứ nằm sâu trong máu!
Thao Thiết giỏi ăn, Tiên Tiên khiến nó hiểu rằng về chuyện ăn thịt thì nó mới là ác mộng của toàn thế giới!
Trong khoảnh khắc này, Lý Thiên Mệnh quấn hết Tà Ma lên người con thú lớn kia, hoàn toàn thả cho Tiên Tiên điều khiển.
Bị đánh thành như vậy, Song Đầu Âm Minh Thao Thiết chết chắc.
Đã thành lập ưu thế của thú bản mệnh, tiếp theo thì không cần Lý Thiên Mệnh quản.
Nhìn lại, Diêm La không đuổi theo kịp Lý Thiên Mệnh, tức giận xoay người đối phó Meow Meow.
Diêm La và Ám Tinh Quỷ Nhãn Cùng Kỳ đâm trường kiếm vào người Meow Meow, cắt ra một lỗ máu to lớn.
Nếu không phải Meow Meow có tốc độ càng nhanh, phỏng chừng sẽ bị mổ bụng.
Mắt Lý Thiên Mệnh đỏ ngầu lao nhanh đến:
- Còn ổn không?
- Không sao, ta muốn cắn chết nó, ngươi đừng nhúng tay!
Meow Meow thật sự nổi giận, hoàn toàn mặc kệ tình trạng vết thương, lần thứ hai lao vào chém giết với Ám Tinh Quỷ Nhãn Cùng Kỳ.
Diêm La muốn tấn công nữa, Lý Thiên Mệnh lần đầu tiên quang minh chính đại xuất hiện ở trước mắt gã.
- Đến lượt ngươi!
Thứ Lý Thiên Mệnh cầm trên tay đổi từ Tà Ma sang Đông Hoàng Kiếm, một phân thành hai.
Đông Hoàng Kiếm màu vàng và màu đen lấp lánh ánh sáng uy nghiêm trong gió tuyết bão tố.
- Grào!
Diêm La phát ra tiếng gầm của dã thú, một kiếm chém tới.
Chiến quyết Sinh Tử Nhị Nguyên: Trảm Thi Phách Quyết.
Một đao chém, cương khí cuốn sạch, hình thành đao cương tựa như trăng non quét ngang qua.
Đừng thấy cơ thể của Diêm La nhỏ nhưng sức mạnh thì kinh thiên.