- Ha ha!
Đối diện Trảm Thi Phách Quyết của Tử Kiếp ngũ trọng, Lý Thiên Mệnh phát ra tiếng cười âm u lạnh lẽo.
Giây phút này, cực kỳ nhiều Thiên Ý chúng sinh hội tụ trên người Lý Thiên Mệnh.
Dù cho không cách nào tạo thành đột phá, nhưng chúng nó giúp hắn tăng lên sức chiến đấu cực kỳ rõ rệt.
- Đây là lực lượng của toàn bộ Thái Cổ Thần Vực!
Thiên Ý chúng sinh hội tụ, Đông Hoàng Kiếm trong tay trở nên nặng hơn nữa.
Một kiếm trầm trọng như giang sơn, một kiếm mênh mông như thương hải!
Ầm ầm ầm!
Lực lượng trong người dâng trào.
Lục Đạo Sinh Tử Kiếm Quyết: Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm!
Kiếm của Lý Thiên Mệnh dường như không theo sự điều khiển của hắn, mà là thiên hạ chúng sinh dùng ý chí của bọn họ thúc đẩy Đông Hoàng Kiếm, thi triển ra Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm.
Thương sinh kiếm ý đạt đến đỉnh cao chưa từng có.
Lý Thiên Mệnh đi càng lúc càng xa trên con đường đế quân.
Đối diện lực lượng quỷ thần chạy nhanh đến, hắn uy nghiêm như Đế Hoàng, trong mắt chỉ có lạnh lùng.
- Thương sinh mở đường, quỷ thần lui tan!
Một Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm quen thuộc giết ra khí thế mở mang trời đất, ức vạn tiếng rống hội tụ cùng nhau.
Đây là Thái Cổ Thần Vực yếu ớt trong mắt bọn họ, khi bị năm Thần Vực tới cửa chèn ép thì bộc phát ra tức giận vô tận.
Kiếm khí nổ tung!!!
Mặc kệ ngươi là mãnh thú dã thú gì đó, Lục Đạo Sinh Tử Kiếm Quyết, chúng sinh kiếm ý, lực lượng con người chấn phục súc sinh!
Kiếm ý cuồng bạo đánh tan bão tuyết gió lốc.
Bùm bùm bùm!
Diêm La vội vàng bỏ chạy.
Trảm Thi Phách Quyết của gã bị phá, Quỷ Môn Trảm Đao trong tay buộc phải đổi thành hình dạng Quỷ Môn Quan, hình thành một cánh cửa lớn chắn ở trước người.
Nhưng vẫn bị Đông Hoàng Kiếm chém nát.
Ầm ầm!
Quỷ Môn Trảm Đao nổ thành mảnh nhỏ!
Có ít nhất trên trăm mảnh nhỏ đâm vào thân thể của Diêm La, máu tuôn ồ ạt.
Có thể tạo thành hiệu quả như vậy, lực lượng của riêng Lý Thiên Mệnh chỉ chiếm bảy phần.
Còn lại ba phần đến từ lực lượng chúng sinh của Thái Cổ Thần Vực.
Đây là trung tâm truyền thừa của Hỗn Độn Thần Đế!
Diêm La bỏ chạy!
Gã đã bị thương đổ máu.
Cảnh tượng như vậy khiến toàn bộ Thái Cổ Thần Vực phát ra tiếng hò reo rung trời.
Dường như toàn bộ thế giới đều đang có động đất.
Ngược lại Cửu Cung Thần Vực thì giờ phút này một mảnh kêu gào.
Tiếng gầm giận dữ không thể che giấu lúng túng trong lòng.
Đường đường Cửu Cung Thần Vực mạnh nhất, đệ tử mạnh nhất trong nghìn năm nay vậy mà không ngăn được Lý Thiên Mệnh?
Diêm La đã là Tử Kiếp ngũ trọng rồi, sao có thể như vậy!
Năm Thần Vực bị vả sưng mặt.
Khắp thiên hạ đầy rẫy kẻ trợn mắt há hốc mồm.
Nhưng giây sau phát sinh sự tình khiến bọn họ chỉ có thể khó chịu kêu gào.
Đó là Song Đầu Âm Minh Thao Thiết bị Tiên Tiên đè trong góc đã bị tiểu tiên nữ cây ăn sạch sẽ.
Trong mồm không còn đầu lưỡi, nguyên con thú lớn hiện tại chỉ còn vỏ ngoài, tựa như điêu khắc, thê thảm đứng trong thiên địa này.
Giây phút này, thiên địa tĩnh mịch!
Chúng sinh Thái Cổ Thần Vực cũng bị lực lượng của Lý Thiên Mệnh chấn động bội phục.
Diêm La bỏ trốn, Song Đầu Âm Minh Thao Thiết chết trận!
Cân bằng bị đánh phá!
Kế tiếp, Diêm La và Cửu Cung Thần Vực lấy cái gì để ngăn trở Lý Thiên Mệnh?
Chúng sinh Thái Cổ Thần Vực đã nhìn thấy hy vọng Đệ Nhất Thiên Hạ.
Trong phút chốc, tiếng hò reo cuồng nhiệt càng đinh tai nhức óc vang lên trên bầu trời Thái Cực Phong Hồ.
- Lý Thiên Mệnh, Đệ Nhất Thiên Hạ!
Đám người chịu đủ uất ức giây phút này thoải mái cười to.
Người liên tiếp sáng tạo kỳ tích thắng được ván này thì không gọi là kỳ tích được, mà là dễ dàng thuận lợi làm thiên hạ giật mình chấn động.
Chiến đấu còn chưa kết thúc, Diêm La đã rơi xuống vực sâu.
Đột nhiên một giọng nói chất chứa bất mãn phát ra từ bên chỗ cường giả của Cửu Cung Thần Vực:
- Diêm La! Ngươi còn chờ tới bao giờ?
Rất nhiều người đều biết, đó là giọng nói của một vị Quỷ Vương.
Mọi người lúc này mới nhớ ra, Cửu Cung Quỷ Tông quyết tâm lấy Đệ Nhất Thiên Hạ và Thiên Tinh Cảnh.
Bọn họ gần như xem Kiếp Nguyên chí cao của Thiên Tinh Cảnh là vật trong túi, sao có thể khiến Lý Thiên Mệnh dễ dàng cướp đi?
Nếu để vuột mất thì tương đương với phá hủy chiến lược của Cửu Cung Quỷ Tông, cho bọn họ một đòn quá đau.
Toàn bộ Cửu Cung Thần Vực không thể chấp nhận chuyện như thế được.
Trong một chốc, tất cả ánh mắt âm trầm cùng rơi vào người Diêm La.
Thiếu niên áo xám thấp lùn đó nhổ ra mảnh nhỏ Quỷ Môn Trảm Đao ghim trên người, thân thể đẫm máu đứng lên.
Gã nhìn thoáng qua phương hướng Song Đầu Âm Minh Thao Thiết, huyết quang trong mắt dần tiêu tan.
Ánh mắt, đã đoạn trường.
- Ta sai rồi . . .
Huyết mạch Hung Linh khiến gã giết chóc như ma, từ xưa đến nay chưa từng gặp trục trặc.
Nhưng khi đối diện với Lý Thiên Mệnh thì bị hắn trêu cợt như dã thú.
Diêm La càng lún càng sâu, dần dần đánh mất tất cả thần trí, quên nhiều chuyện.
Trước kia gã kích phát huyết mạch Hung Linh, khi tỉnh lại thì kẻ địch đã chết.
Bây giờ gã tỉnh táo, kẻ địch không chết, thú bản mệnh chết rồi!
Đây là bi ai lớn nhất!
Lần đầu tiên Diêm La bị huyết mạch Hung Linh của mình cắn ngược, nếm trái đắng không thể cứu vãn.
Nếu không phải tại huyết mạch Hung Linh, khi Song Đầu Âm Minh Thao Thiết gặp nguy hiểm mà Diêm La còn thần trí thì vẫn kịp dùng thủ đoạn cuối cùng.
Diêm La nhìn xác chết của Song Đầu Âm Minh Thao Thiết, lần đầu tiên trong đời rơi lệ như mưa.
Khi Diêm La lại nhìn Lý Thiên Mệnh, oán hận và tức giận trong ánh mắt đã vượt qua cực hạn của con người.
Lúc này Diêm La không đánh mất thần trí nữa.
Diêm La nói:
- Lý Thiên Mệnh, ta đã quá kiêu ngạo, cho rằng dựa vào chính mình liền có thể nghiền nát ngươi, ta khinh thường nhờ cậy vật bên ngoài đối phó ngươi, nhưng hôm nay, loại kiêu ngạo này khiến ta trả cái giá đắt lớn nhất!
Lý Thiên Mệnh đứng trong bão tuyết, âm trầm mà lạnh băng:
- Rồi sao nữa?
- Giờ thì, cho ngươi chôn cùng nó!!!
Giọng nói của Diêm La đã xé rách không thành tiếng, cái chết của Song Đầu Âm Minh Thao Thiết khiến gã cơ hồ đoạn hồn.
Có trưởng bối ở Tam Nguyên chiến trường nhắc nhở:
- Thiên Mệnh, cẩn thận thủ đoạn của hắn!
Lý Thiên Mệnh đã sớm đoán trước.
Ngay cả Hắc Ảm còn chuẩn bị Thực Mệnh Độc, chuẩn bị cho quyết chiến, vậy thì trong tay của Diêm La có cái gì?
Thiếu niên mắt xám phía đối diện đột nhiên cao giọng cười thảm, gã giang hai cánh tay nhìn lên trời.
Trong phút chốc, sát khí khủng bố bùng nổ trên người của gã.
Đó là sát khí đậm đặc gấp mười lần trở lên!
Vô số hơi thở màu đỏ đen cuồn cuộn tuôn ra từ người Diêm La, làn khói hóa thành vô số quỷ thần quấn quýt trên người của gã.
Ầm ầm ầm!
Lực lượng âm tà nhiều gấp nghìn lần bay vọt lên trời.
Trên người của Diêm La dần hiện ra bộ giáp màu đỏ máu.
Giáp hình thành từ hàng vạn giọt máu, vốn là thể lỏng, rất nhanh ngưng kết thành thể rắn, hoàn toàn bao bọc khắp người của Diêm La.
Khoảnh khắc hình thành, muôn thú lao nhanh trên áo giáp của gã, hàng vạn bóng thú bao phủ trên đỉnh đầu Diêm La.
Thú hồn hung hãn còn hơn huyết mạch Hung Linh dường như xuất hiện ở sau lưng Diêm La, gầm rống gào thét hướng Lý Thiên Mệnh.
- Vạn Hung Huyết Giáp!
Trong một chốc, toàn bộ Tam Nguyên chiến trường vang lên tiếng kêu giật mình.
Lý Thiên Mệnh không biết thứ này là cái gì, nhưng hắn nhìn thấy mười lăm sợi kiếp văn trên Vạn Hung Huyết Giáp này.
Mười lăm là kiếp văn viên mãn.
Chỉ có Kiếp Khí mạnh nhất mới có mười lăm sợi kiếp văn.
Nhiều hơn mười lăm sợi là vật thần!
Đông Hoàng Kiếm của Lý Thiên Mệnh bây giờ xem ra nó là vật thần, nhưng nó trong trạng thái chưa hoàn toàn mở ra, nhiều năng lực quyết định bởi bản thân của Lý Thiên Mệnh.
Nhưng Vạn Hung Huyết Giáp này dường như phát huy sức sát thương đến cực độ.