Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1111 - Chương 1111 - Tà Ma Nhập Hồn

Chương 1111 - Tà Ma nhập hồn
Chương 1111 - Tà Ma nhập hồn

Chờ Lý Thiên Mệnh đi khuất, một giọng nói âm u phát ra từ thú bản mệnh.

Đó là giọng nói của Thái Cổ Tà Ma.

Dường như nó hơi hưng phấn, nói:

- Đợi lâu như vậy, thời cơ rốt cuộc tới rồi!

Lâm Tiêu Tiêu hỏi:

- Là sao?

Thái Cổ Tà Ma nói:

- Ngươi không nhìn ra sao? Trên người của hắn tràn ngập hơi thở của con mắt của ta, chắc chắn trong khoảng thời gian này hắn một mình ở trong Tà Ma địa cung, luôn để Tà Ma Tỏa Liên cướp đoạt tinh khí từ mắt của ta, liên tục thời gian quá lâu, hấp thu quá nhiều! Mắt của ta không dễ bị cướp đoạt như vậy, hắn mà sốt ruột thì chắc chắn sẽ giống như Hiên Viên Vũ Hành, bị ta điều khiển thần trí, nghe theo ta kiểm soát!

Lâm Tiêu Tiêu bình thản nói:

- Không đúng, ta thấy hắn khá tỉnh táo, hoàn toàn khác với Hiên Viên Vũ Hành.

Thái Cổ Tà Ma âm u lạnh lẽo nói:

- Đó là bởi vì mới bắt đầu, chỉ cần hắn liên tục như này thì tinh thần sẽ càng lúc càng kém, ta sẽ có cơ hội. Ngươi chờ xem, chỉ cần khiến ta tìm được chỗ trống là sẽ cho kẻ trộm vô sỉ này vạn kiếp bất phục.

Lâm Tiêu Tiêu nói:

- Hiện tại hắn là Đế Tử, bên người có rất nhiều người bảo hộ, dù ngươi có thể điều khiển hắn thì sao chứ? Ta cảm thấy không có hy vọng.

Thái Cổ Tà Ma nói:

- Chuyện này đơn giản, Hiên Viên Vũ Hành đã làm mẫu rồi. Người khác nhìn không ra hắn bị ta điều khiển. Đến lúc đó, khiến hắn lại vào Trạm Tinh Cổ Lộ một lần nữa là xong.

Lâm Tiêu Tiêu nhíu mày nói:

- Quá mạo hiểm.

Thái Cổ Tà Ma gắt giọng nói:

- Thế nào cũng phải thử một lần, một khi thành công là xong hết mọi chuyện. Chỉ cần điều khiển được hắn thì hắn sẽ ngoan ngoãn nghe ta bài bố, ngươi muốn giết hắn, hắn đều sẽ không phản kháng! Trong khoảng thời gian này ngươi hãy đến gần Thiên Nguyên Đỉnh nhiều vào, ta tranh thủ kết nối với mắt của mình, cho hắn một ít hướng dẫn, thí dụ như khiến hắn đóng kín không gian bản mệnh này nọ.

Lâm Tiêu Tiêu lắc đầu, nói:

- Giết hắn? Chẳng phải nói cướp đi Tà Ma Tỏa Liên là được rồi sao?

- Không giết hắn thì sớm muộn gì hắn sẽ tỉnh táo lại.

Lâm Tiêu Tiêu nói:

- Hắn có biết là ai lấy Tà Ma Tỏa Liên đi đâu, chỉ cần hắn không có sợi xích thì sẽ không uy hiếp đến ngươi.

Thái Cổ Tà Ma cười khẩy nói:

- Mềm lòng nương tay, lòng dạ đàn bà, về sau ngươi sẽ nếm mùi đau thương cho coi, ha ha.

. . .

Rời khỏi Đệ Nhất Thiên Hạ các, Lý Thiên Mệnh chuẩn bị đi Phồn Tinh Trì ở Trạm Tinh Cổ Lộ.

Tại lối vào Trạm Tinh Cổ Lộ, Lý Thiên Mệnh gặp một người quen.

Phương Tinh Ảnh.

Gã đi một mình đơn độc.

- Này!

Lý Thiên Mệnh lặng lẽ xuất hiện sau lưng gã, vỗ một cái.

Phương Tinh Ảnh như bị sét đánh, phản ứng rất lớn, một thanh kiếm xuất hiện trong tay chém về phía Lý Thiên Mệnh.

Keng!

Lý Thiên Mệnh vươn ngón tay kẹp lấy kiếm của Phương Tinh Ảnh, khinh miệt nói:

- Ngươi quá chậm, quá yếu.

- Đế Tử!

Phương Tinh Ảnh chảy mồ hôi ròng ròng, vội vàng quỳ xuống, nhưng chưa quỳ hẳn thì bị Lý Thiên Mệnh kéo lên.

Lý Thiên Mệnh cười hỏi:

- Sao trông như có tật giật mình vậy?

Phương Tinh Ảnh bình ổn tâm trạng:

- Không, không có. Là do bây giờ ngươi quá cao thượng, trong lòng ta vô cùng bội phục, không kiềm được khẩn trương.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Phải không? Chúc mừng ngươi đạp vào Sinh Tử Kiếp cảnh, thành đệ tử Thiên Nguyên, khá lắm.

Phương Tinh Ảnh mỉm cười:

- À ừ.

- Sau này hãy đối mặt sinh hoạt cho tốt vào.

Lý Thiên Mệnh nói xong từ biệt Phương Tinh Ảnh, hắn vào Trạm Tinh Cổ Lộ, đến Phồn Tinh Trì.

Kết giới Phồn Tinh đã mở ra, Hiên Viên Mộc Tuyết đã ở bên trong.

Hiên Viên Mộc Tuyết chào:

- Buổi sáng.

- Ưm, khí sắc khá đấy.

Lý Thiên Mệnh vào Phồn Tinh Trì, bắt đầu hấp thu Tinh Nguyên.

Có Trạm Tinh Cổ Thần Thể rồi cũng không thể buông bỏ tu hành.

Trước mắt hắn có tổng số năm trăm Tinh Nguyên, nhưng Lý Thiên Mệnh phát hiện mình còn không gian tiến bộ rất lớn.

Thiên Kiếp Kiếm Khí của Thiên Nguyên Đỉnh cũng thế!

Lý Thiên Mệnh cầm một Tinh Nguyên như nham thạch nhét vào người.

Xèo xèo xèo!

Thống khổ nhưng vui sướng!

Ngay sau đó.

Nhân Hoàng Long Giáp tự động xuất hiện, phủ lên toàn thân Lý Thiên Mệnh.

- Chuyện gì vậy?

Trong lúc Lý Thiên Mệnh giật mình thì Tinh Nguyên ở xung quanh nhanh chóng hội tụ về phía Nhân Hoàng Long Giáp.

Cùng một lúc có bảy, tám Tinh Nguyên bám vào vảy rồng của Nhân Hoàng Long Giáp, rồi chúng tan rã.

Từ thể rắn hóa thành thể lỏng, xuyên qua Nhân Hoàng Long Giáp, cuối cùng dung hợp vào thân thể của Lý Thiên Mệnh.

Hiệu suất hấp thu Tinh Nguyên tăng lên mảng lớn, nhưng đau đớn thì không nặng thêm.

Mắt Lý Thiên Mệnh sáng rực:

- Còn có chuyện tốt như vậy? Nhân Hoàng Long Giáp đến từ Hiên Viên Đại Đế, Trạm Tinh Cổ Lộ là vật thần mà Hiên Viên Đại Đế lấy từ vũ trụ, đều là thứ của Hiên Viên Đại Đế, phỏng chừng đây là nguyên nhân Nhân Hoàng Long Giáp có thể giúp ta tăng tốc độ hấp thu Tinh Nguyên.

Tốc độ kiểu này nhanh kinh khủng.

Chỉ một canh giờ ngắn ngủi Lý Thiên Mệnh đã dung hợp hơn một trăm Tinh Nguyên, cường độ máu thịt tăng vọt.

Hiên Viên Mộc Tuyết ở trên bờ Phồn Tinh Trì, mất một canh giờ chỉ dung hợp được hai Tinh Nguyên, nàng trợn mắt há hốc mồm nhìn tên quái vật này.

Hiên Viên Mộc Tuyết dở khóc dở cười nói:

- Người so với người tức chết người.

- Bình tĩnh.

Khi kết giới Phồn Tinh sắp đóng kín Lý Thiên Mệnh mới kết thúc.

Chỉ một canh giờ mà hắn cảm giác thân thể của mình cứng rắn còn hơn Kiếp Khí bình thường.

Hiên Viên Mộc Tuyết nhìn Nhân Hoàng Long Giáp bao trùm thân thể Lý Thiên Mệnh, chu môi khó chịu nói:

- Dựa vào cái gì? Ta mới là hậu duệ của thủy tổ.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Nàng thì biết gì, ta là Vạn Cổ Đệ Nhất Tế* của thủy tổ.

(*) Dịch ra là: con rể số một trong vạn cổ.

Hiên Viên Mộc Tuyết hỏi:

- Nói lung tung cái gì đấy?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Giữ bí mật.

Vẻ mặt Hiên Viên Mộc Tuyết quái dị hỏi:

- Chắc không phải ngươi có ý tưởng gì với tôn thần chứ?

Lý Thiên Mệnh vã mồ hôi lạnh rối rít nói:

- Ôi mợ, đừng nói bậy bạ!

Hiên Viên Mộc Tuyết cười nói:

- Tốt nhất đừng có ý tưởng con cóc mà muốn ăn thịt thiên nga.

Lý Thiên Mệnh khó hiểu hỏi:

- Biết rồi, mà sao nàng có ý nghĩ như vậy?

Chẳng lẽ chính mình biểu hiện rất rõ ràng?

Hiên Viên Mộc Tuyết đáp:

- Trực giác của phụ nữ.

- . . .

Mặc kệ nói sao thì sau khi có được Nhân Hoàng Long Giáp, hắn nhất định phải đi Phồn Tinh Trì.

Hiên Viên Mộc Tuyết nói:

- Mà này, ngươi chừa một ít cho ta với.

- Tinh Nguyên hả?

Hiên Viên Mộc Tuyết nói:

- Không phải nó chứ cái gì?

- Ha ha, được rồi, cái khác đều thuộc về ta!

Một ngày hơn một trăm Tinh Nguyên, đây đã là kỳ tích không thể xảy ra trong lịch sử Thái Cổ Thần Tông.

- Từ xưa đến nay, Phồn Tinh Trì chưa từng trống rỗng không có Tinh Nguyên.

Hiên Viên Mộc Tuyết bần thần nói:

- Mà sắp tới nó sẽ trống rỗng rồi.

Bình Luận (0)
Comment