Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1116 - Chương 1116 - Thần Vực Vô Tận (Tt)

Chương 1116 - Thần Vực vô tận (tt)
Chương 1116 - Thần Vực vô tận (tt)

Lâm Tiêu Tiêu trầm mặc thật lâu.

Nàng hỏi:

- Ngươi nói thật không?

- Ta lừa ngươi làm cái gì? Ta sống trăm vạn năm rồi!

Lâm Tiêu Tiêu nói:

- Trăm vạn năm của ngươi không được tốt lắm, không thấy ngươi thông minh bao nhiêu.

- Ngươi . . .!

Thái Cổ Tà Ma sắp bị Lâm Tiêu Tiêu chọc tức điên, nó biết nàng đang do dự.

Thái Cổ Tà Ma rít qua kẽ răng:

- Tiêu Tiêu, ngươi vẫn đang hoài niệm tộc Thiết Thiên kia? Hắn dịu dàng với ngươi lắm sao?

- Đừng nói.

Thái Cổ Tà Ma cố gắng khuyên bảo:

- Ngươi tỉnh táo lại đi, mới qua một khắc đồng hồ mà ngươi quên rồi sao? Vừa rồi hắn mới muốn giết ngươi, là ta cứu ngươi, người nhỏ yếu thì không có tôn nghiêm, ngươi ở trong mắt hắn chỉ là một con chó nhỏ, hắn không hỏi nguyên do đã muốn lấy mạng của ngươi, chứng minh hắn chưa bao giờ xem như người mình. Hắn đang đùa giỡn ngươi, giống như thú bản mệnh ngu xuẩn của hắn đùa giỡn ta vậy!

Lâm Tiêu Tiêu cúi đầu.

- Đi nào. Tiêu Tiêu, ta xin ngươi, đừng đóng vai phụ của số phận được chứ? Từ hôm nay trở đi, đứng lên làm người, phong quang giống như hắn vậy, khiến tất cả mọi người cung duy ngươi, ủng hộ ngươi, ngươi có ta thì mới có tư cách đứng trên đỉnh thế giới này. Cách cục thế giới của ngươi trước kia quá nhỏ, chờ khi ngươi thật sự chứng kiến thế giới mênh mông và vô tình, ngươi mới biết chính mình nông cạn cỡ nào. Thần Vực vô tận này có quá nhiều nữ nhân thần diệu và câu chuyện cổ xưa, nhìn nhiều rồi ngươi sẽ biết ràng buộc của một người chẳng đáng gì, ngày nào giết được hắn thì ngươi mới có thể thực hiện bản thân thật sự!

Lâm Tiêu Tiêu mờ mịt hỏi:

- Thế giới rộng lớn lắm sao?

- Lớn, lớn đến nỗi có hàng nghìn hàng vạn người như Lý Thiên Mệnh, bọn họ xuất sắc hơn Lý Thiên Mệnh nhiều, bọn họ chờ ngươi đi gặp gỡ họ. Ngươi có thể giống như ta, có tuổi thọ trăm vạn năm, thói quen bất tử suốt đời mới có thể hờ hững với đời. Đây mới là Tà Ma thật sự. Nhớ kỹ biểu cảm muốn giết ngươi trên mặt hắn hôm nay, suốt đời đừng quên, đây là nhục nhã của kẻ bề trên đối với người nhỏ yếu!

- Ta . . . ta . . .

Lâm Tiêu Tiêu siết chặt hai nắm tay, nước mắt rơi xuống.

- Ngươi muốn thế nào?

- Ta muốn . . . nhìn xem Thần Vực vô tận mà ngươi nói.

. . .

Thái Cổ Thần Tông.

Lý Thiên Mệnh tìm Hiên Viên Đạo, báo cho biết vẻ ngoài, tu vi của Lâm Tiêu Tiêu, nhờ gã vận dụng tổ chức tình báo của tông môn sưu tầm tăm tích Lâm Tiêu Tiêu trong toàn bộ Thái Cổ Thần Vực.

Lý Thiên Mệnh không nói nàng là ai, nhóm người Hiên Viên Đạo cũng không hỏi nhiều.

Với Khương Phi Linh thì Lý Thiên Mệnh nói rõ cụ thể vụ việc.

Bởi vì ban đầu Lý Thiên Mệnh không có cách nào đến gần Khương Phi Linh nên không nói cho nàng biết về chuyện Lâm Tiêu Tiêu.

- Tiêu Tiêu?

Khương Phi Linh nhớ lại một lúc, lờ mờ có ấn tượng.

Lý Thiên Mệnh nói chuyện Thái Cổ Tà Ma cho nàng biết.

Ý tưởng của Khương Phi Linh giống như Lý Thiên Mệnh.

Đó là nhất định phải sớm tóm ra Thái Cổ Tà Ma, nếu không thì sớm muộn gì sẽ dẫn đến phiền phức trí mạng.

Khương Phi Linh hỏi:

- Sao ca ca còn tin tưởng nàng ta? Dù gì là người của Lôi Tôn Phủ, có thù hận sâu với ca ca.

Lý Thiên Mệnh lắc đầu, nói:

- Đầu óc choáng váng, tự cho rằng nhìn người chính xác, lần này được một bài học. Không ngờ biết người biết mặt không biết lòng, nàng ta thật sự muốn lấy mạng của ta.

Khương Phi Linh nói:

- Không trách ca ca, có lẽ nàng ta giỏi che giấu chính mình.

Huỳnh Hỏa nói chen vào:

- Đừng nói là hắn, chúng ta đều không nhìn ra. Cô nương kia lúc bình thường khá ngoan, mấu chốt là thích tự hành mình, làm chúng ta không hay biết gì.

Khương Phi Linh ngẫm nghĩ hỏi:

- Có khi nào bởi vì nàng ta ở chung với Thái Cổ Tà Ma lâu, tinh thần bị dụ dỗ hoặc điều khiển, cho nên mới thâm sâu như vậy? Ý của ta là nàng ta đã sớm đánh mất bản thân, thành con rối?

Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:

- Rất có thể, mặc kệ nói sao thì phải tìm được nàng ta đã. Ta đã nhờ Hiên Viên tông chủ hỗ trợ. Thái Cổ Tà Ma có thủ đoạn bỏ chạy như vậy, dù ta sớm nhìn thấu nó cũng không cách nào bắt lại, hy vọng thủ đoạn này của nó không thể áp dụng thường xuyên.

Khương Phi Linh gật đầu, nói:

- Đành vậy.

Năm Thần Vực vốn đã đủ khiến người lo âu, bây giờ còn tăng thêm một nỗi lo nữa.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Khó sống quá, loại người nào đều có.

Không ngờ rằng phương xa có nguy cơ, bên người còn ẩn giấu mối nguy.

Khương Phi Linh nói:

- Cố gắng bắt được Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn, không chừng có cách khắc chế Thái Cổ Tà Ma.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ừ, không có Thái Cổ Tà Ma ở bên cạnh, chắc ta có thể yên tâm để mặc Tà Ma Tỏa Liên hấp thu. Năm Thần Vực hiện tại có động tĩnh gì không?

- Vẫn chưa.

- Dịch Tinh Ẩn điện chủ mang người đi Thiên Tinh Cảnh, tạm thời còn chưa trở về?

Khương Phi Linh nói:

- Chưa, hắn rời đi đã một khoảng thời gian, ước chừng sắp về rồi.

Bốn tông môn liên hợp, Khương Phi Linh đã ra mặt, tất cả việc tiếp theo nhóm người Hiên Viên Đạo đều báo cho nàng biết, thậm chí để nàng quyết định.

Gần đây Khương Phi Linh đang đọc tư liệu của chín Thần Vực, để tránh cho không làm tròn bổn phận tôn thần, hại Thái Cổ Thần Vực tổn thất thảm trọng.

Lý Thiên Mệnh vuốt mái tóc dài của nàng, nói:

- Vất vả cho muội, Linh Nhi.

Khương Phi Linh mỉm cười nói:

- Không vất vả, Linh Nhi chỉ muốn góp chút sức cho tương lai của chúng ta, không muốn khiến ca ca một người gánh vác quá nhiều.

- Ừm! Vậy bây giờ ta đi Tà Ma địa cung đây.

. . .

Viêm Hoàng đại lục là mảnh đất liền mênh mông không giới hạn.

Mặt phải là trần gian, mặt trái là Trầm Uyên chiến trường.

Từ đại lục ngự không bay lên, bay ra ngoài trời sao, người có tu vi càng cao thì bay càng cao hơn.

Nửa đoạn sau của Sinh Tử Kiếp cảnh mới có thể tiếp xúc được trời sao thật sự.

Nhưng đó chỉ là trời sao tầng dưới chót, nghe nói trời sao tối cao là ‘trời’ mà mọi người thường nói.

Nghe đồn chỉ có thượng thần mới có thể đạp trời, bay lên trời xanh, đến trời sao vũ trụ.

Trong trời sao tầng dưới cùng ngẫu nhiên sẽ có người tu luyện ẩn hiện.

So với đứng trên Viêm Hoàng đại lục thì đứng ở trời sao tầng chót nhìn trời xa, có lẽ sẽ trông thấy cảnh đẹp biển sao đồ sộ hơn nhiều.

Ngước đầu nhìn, biển sao rực rỡ giống như biển mặt trời sáng đèn.

Đủ loại ngôi sao lấp lánh trên đầu, tỏa ánh sáng rực rỡ.

Điều này khiến Viêm Hoàng đại lục trông như trung tâm của thế giới.

Dịch Tinh Ẩn đã ngắm cảnh biển sao đẹp tuyệt này vô số lần.

Gã xuất thân thế gia Tinh phủ của Thái Cổ Thần Vực.

Đây là một thị tộc sớm xuống dốc.

Tuy thị tộc xuống dốc nhưng trong tộc có tinh túy về thiên văn chòm sao, khao khát với trời sao đã truyền vào người Dịch Tinh Ẩn.

Gã có rất nhiều tác phẩm, bao gồm kết giới Phồn Tinh và một phần Thiên Tinh Kết Giới.

Phía sau Thiên Tinh Kết Giới là Thiên Tinh Cảnh nổi tiếng nhất Viêm Hoàng đại lục trong vạn năm qua.

Thiên Tinh Cảnh tồn tại rất lâu, về Thiên Tinh Cảnh có vô số truyền thuyết được ghi trong sách cổ.

Thậm chí có thể ngược dòng đến hai mươi vạn năm trước, thời đại bộ tộc Địa Ngục thống trị Viêm Hoàng đại lục.

Chẳng qua, nhiều năm như vậy, chưa bao giờ có người chính thức mở ra Thiên Tinh Cảnh.

Mười năm gần đây, lối vào Thiên Tinh Cảnh bỗng nhiên sinh ra năm Kiếp Nguyên chí cao, hấp dẫn sự chú ý của chín Thần Vực.

Trong một chốc, sóng ngầm hùng dũng.

Trên Viêm Hoàng đại lục có nhiều quân đoàn cường giả di chuyển.

Đại chiến thế giới sắp bùng nổ, toàn bộ đại lục trong trạng thái căng thẳng.

Nhưng bên Thiên Tinh Cảnh thì rất yên ổn, thậm chí không có ai.

Điều này nằm ngoài dự đoán của Dịch Tinh Ẩn.

Bình Luận (0)
Comment