So sánh với trạng thái Đế Tinh Thiểm Diệu của Huỳnh Hỏa thì trên người Lam Hoang có thêm Thiên Trọng Tinh Hoàn.
Đúng vậy, giống như Thiên Hoàn Trấn Tinh, trông Lam Hoang như một ngôi sao, có một nghìn tầng tinh hoàn vòng quanh nó.
Một mớ vòng tròn xoay quanh người Lam Hoang, mỗi tinh hoàn giống như lưỡi dao hình tròn, chỉ cần nó muốn thì Thiên Trọng Tinh Hoàn sẽ điên cuồng xoay tròn, khiến nó trở thành một cỗ máy xay thịt khủng bố.
Thiên Trọng Tinh Hoàn tản ra, còn có thể thành một tấm chắn tinh hoàn, lợi hại hơn thần thông Sơn Hải Giới của Lam Hoang nhiều.
Rõ ràng, Huỳnh Hỏa và Lam Hoang đều được tiến hóa tối ưu, đào móc ra năng lực siêu đẳng của bản thân.
Con thứ ba thành công là Tiên Tiên!
Giây phút này, động tĩnh trong không gian bản mệnh rất lớn.
Thánh Quang Thủy Tiên thánh khiết tinh thuần, Mạn Châu Sa Hoa máu me khát máu.
Ngay sau đó, nụ hoa thứ ba bỗng nở rộ, nở ra một đóa ma hoa màu đen thui. Trên cánh hoa giống như từng mảnh biển sao, vô số đốm sáng sao xoay tròn trong đó.
Đóa hoa sao này thật sự quá lộng lẫy, giống như trời sao trong đêm tối, ánh sao vô tận.
Ở trước mắt Lý Thiên Mệnh, linh thể của Tiên Tiên thay bộ đồ màu tối đen, trên váy lấp lánh ánh sao, đôi mắt thuần khiết tựa đêm tối.
Không có thánh khiết, không có máu tanh, chỉ có linh động, thần bí, như bóng đêm vĩnh hằng.
Điều này khiến Tiên Tiên thoạt nhìn càng thêm đáng yêu động lòng người.
Tiên Tiên bay vào ngực hắn, hỏi:
- Đây là đóa hoa thứ ba của Tiên Tiên, tên là Vĩnh Dạ Sắc Vi, đẹp không nửa lão cha?
Tiểu công chúa đã bị đám Huỳnh Hỏa dạy hư, từ xưng hô nửa cha biến thành nửa lão tử, khiến Lý Thiên Mệnh dở khóc dở cười.
Vĩnh Dạ Tuế Tinh sinh ra Vĩnh Dạ Sắc Vi.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Có bản lĩnh thế nào?
Tiên Tiên đắc ý nói:
- Khiến ta thức tỉnh thần thông thứ ba, tên là Vĩnh Dạ Ma Chú, trong phạm vi điều khiển của ta sẽ khiến kẻ địch mất đi thần trí, phát cuồng không phân ra địch ta, rơi vào vòng xoáy giết chóc và chiến đấu, thậm chí bị ta điều khiển.
Lý Thiên Mệnh khen ngợi:
- Lợi hại, Tiên Tiên quá mạnh!
Tiên Tiên là thú bản mệnh loại thực vật, nhiều mặt không giống như đám Huỳnh Hỏa cũng là chuyện bình thường, đốm sao của nó cũng có chín trăm chín mươi chín.
- Đúng, quá mạnh!
- Rất mạnh!
Huỳnh Hỏa và Lam Hoang liên tiếp nói.
Tiểu nha đầu không chịu nổi khen ngợi, mặt đỏ bừng, rất là vui vẻ.
Thiên Trọng Tinh Hoàn, Vĩnh Dạ Ma Chú . . .
Lý Thiên Mệnh liếc qua Meow Meow còn đang tiến hóa.
Huỳnh Hỏa nói:
- Meow đệ của ta thật vất vả.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ăn được khổ trong khổ mới thành mèo trong mèo. Rồi có ngày nó sẽ cảm tạ sự anh dũng của mình ngày hôm nay. Ông trời ban cho tất cả cực khổ là vì tạo nên nó càng mạnh.
Huỳnh Hỏa hỏi móc họng:
- Ngươi sao chép câu này ở đâu? Có phải đạo văn tài hoa của mẫu thân không?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Bậy bạ, đây là bản gốc của lão tử, ngươi đã nghe được thì phải trả tiền.
Gà con xù lông:
- Biến! Sẽ có ngày lão tử vạch trần ngươi!
Lý Thiên Mệnh nhìn không gian bản mệnh, chỉ còn lại một đoàn ma khí hắc ám, tia chớp đì đùng.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Con này kiên cường thật chứ, nó không lên tiếng thì yên lặng thật.
Huỳnh Hỏa nói:
- Cũng có thể do Thái Bạch Ma Tinh kẹt ở đường tiểu nên không ra nổi.
- Đường tiểu thì liên quan gì tới tiếng la?
- Lúc ngươi nghẹn tiểu có dám la lớn không?
- . . .!
Lý Thiên Mệnh phục.
Hắn thừa nhận lần này có cảm giác hơi giống mẫu thân, nhìn hài tử của mình chịu khổ, ngoài miệng không nói, trong lòng đã rối bời.
Hai ngày tiếp theo, Lý Thiên Mệnh sống một ngày bằng một năm.
Hắn ngẫu nhiên sẽ nghĩ, chính mình khiến Meow Meow mạo hiểm như vậy là đúng hay sai, có khi nào thương tổn đến nó không.
Huỳnh Hỏa thấm thía nói, giống như trưởng bối trìu mến vỗ đầu của Lý Thiên Mệnh:
- Được rồi, đừng suy nghĩ lung tung nữa, Meow đệ của ta ngầu lắm, nó mà nghiêm túc thì không có chuyện gì là không làm được.
- Biến ngay!
Khoảnh khắc này, lôi đình nổ vang.
Một tiếng chấn động, trong không gian bản mệnh tĩnh lặng.
Rắn điện bủa giăng bỗng tan biến, ma khí biến mất.
Giây sau, một con mèo đen nhỏ xuất hiện ở trước mắt của mọi người.
Ánh mắt đầu tiên nhìn nó, con mắt của Lý Thiên Mệnh hơi nhức.
Hắn nhìn thấy đôi mắt màu xanh nước biển của Meow Meow hoàn toàn đổi thành màu trắng vàng, lạnh lùng mà sắc bén, tràn ngập tính xuyên thấu.
Trong mắt có chín trăm chín mươi chín đốm sao, giống như Huỳnh Hỏa, Lam Hoang, Tiên Tiên.
Nó thành công!
Tảng đá lớn đè trong lòng Lý Thiên Mệnh rốt cuộc vỡ nát, âm thầm thở phào một hơi.
Nhìn ra được, thân thể của Meow Meow không biến đổi quá lớn, nhưng vẫn mang lại cảm giác khủng bố sinh mệnh lột xác cho Lý Thiên Mệnh.
Tất cả điều này đều đến từ đôi mắt màu bạc kim.
Ngay sau đó Meow Meow nhe răng, hàm răng màu trắng vàng sắc bén lóe tia sáng chói mắt.
Cùng lúc đó, nó vươn móng vuốt, cũng là màu bạc kim, thoạt nhìn khiến người da đầu tê dại.
Thậm chí cuối phần đuôi của nó cũng có một mũi nhọn kim loại màu bạc kim.
Meow Meow nhe răng cười, Lý Thiên Mệnh cảm giác nó có thể xé vảy rồng trên người Lam Hoang xuống.
Meow Meow lớn tiếng nói:
- Tất cả đứng nghiêm! Nói cho Meow biết, đã qua bao nhiêu ngày rồi?
Bé rùa bự ngoan ngoãn đáp:
- Bốn ngày, Meow ca.
- Bốn ngày? Bốn ngày!!!
Meow Meow đau đớn thống khổ, điên cuồng đấm ngực:
- Vì lần này tiến hóa mà Meow lãng phí bốn ngày nghỉ ngơi, lỗ to, không được, ta quá mệt mỏi, ta muốn ngủ bù!
Nói xong chữ cuối, Meow Meow nằm ngửa xuống đất, chổng vó, sau đó toàn thân mềm nhũn, ngẹo cổ, thè lưỡi ra, đã ngủ.
- . . .
Lý Thiên Mệnh cùng đám thú liếc nhau, trên đầu như có một vạn con ngựa đạp qua.
Đều thành công.
Cho nên, có thể lại bắt đầu tu luyện cộng sinh tuyệt vời.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Kéo Meow Meow lên.
Gà lưu manh cười âm hiểm:
- Cái gì? Làm vậy có hơi ác quá không?
- Ta ác quen rồi.
Trong không gian bản mệnh, Meow Meow bị kéo lên.
- Làm gì thế? Các ngươi khi dễ Meow vị thành niên là sẽ bị trời phạt! Lý Thiên Mệnh, ta nguyền rủa ngươi sinh nhi tử không có trứng!
- Hu, không có Meow quyền!
- Khốn nạn, ta muốn tố cáo các ngươi! Cho đám tiện nhân các ngươi bị phán khuynh gia bại sản!
- Cái gì? Tu luyện xong sẽ cho Meow ngủ say ba ngày? Quá khách khí, mọi người đều là huynh đệ tỷ muội của Meow, để các ngươi nhìn một mình ta nghỉ ngơi thì cũng ngại lắm.
- Hoan hô Lý Thiên Mệnh!