Long Ý Trần là huynh trưởng của Long Tiểu Phàm, trưởng tử của Tứ Tượng Hải Long Vương Long Thương Nguyên.
Khuôn mặt của người này đã vặn vẹo, mắt nhìn chằm chằm những Thiên Địa Kiếp Nguyên này, bộc phát ra lực lượng kinh người đẩy rồng thần sao tiến lên.
Có hai người tiến sâu vào xếp sau Long Ý Trần.
Một người là Trường Tôn Thiên Hoành của Thất Tinh Thiên Tông.
Người còn lại là Phong Mân Tịnh của Lục Đạo Kiếm Tông.
Trường Tôn Thiên Hoành hơn một trăm tuổi, là một văn sĩ trung niên, thoạt nhìn rất phiêu dật.
Trong mắt Trường Tôn Thiên Hoành lấp lánh ánh sao, nhưng lúc này gã bất chấp để ý hình tượng, phát ra từng tiếng gào rống đẩy rồng thần sao tiến lên.
Phong Mân Tịnh thì chỉ lớn hơn Long Ý Trần một chút, thoạt nhìn bề ngoài nàng cỡ tuổi Bạch Tử Căng.
Người này mặc váy màu lam, khí độ ưu nhã, nhưng hiện giờ đầu bù tóc rối, quần áo rách rưới, chật vật không chịu nổi, chỉ có thể cắn răng tiến lên.
Nàng cũng là đệ tử của Lục Đạo Kiếm Ma Phong Thanh Ngục.
Nhưng nói thật lòng, Phong Thanh Ngục có khá nhiều đệ tử trên danh nghĩa, nhưng chỉ có một người là được Phong Thanh Ngục tự mình chỉ dẫn tỉ mỉ, đó là Khương Vô Tâm.
Cho dù như vậy, có thể làm đệ tử của Phong Thanh Ngục chứng minh Phong Mân Tịnh có địa vị rất cao trong Lục Đạo Kiếm Tông.
Thái A Kiếm tộc Phong thị bọn họ là đệ nhất thị tộc trong Lục Đạo Kiếm Tông.
Trừ ba người ra, những người khác cách bọn họ một khoảng.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần ba người kiên trì tiếp thì hẳn là có khả năng xuyên qua kết giới.
Người đi vào càng sớm chắc chắn sẽ thu hoạch phong phú nhất.
Long Ý Trần đã đến gần Kiếp Nguyên.
- Sau khi phát hiện kho báu Kiếp Nguyên ta liền sai người chạy về thông báo, phỏng chừng chi viện ở gần đây sắp đến. Nhưng nếu trước khi bọn họ đến mà ta có thể lấy được nhiều Kiếp Nguyên nhất, làm tốt mọi việc thì chắc chắn sẽ có địa vị cao hơn trong lòng phụ thân, tương lai sẽ có nhiều thu hoạch hơn!
- Đây là cơ hội để Tứ Tượng Hải Tông chúng ta nổi lên, số Kiếp Nguyên này quá quan trọng với chúng ta. Tiểu Phàm đã mất nhưng lão quỷ có nhiều con cái, ta muốn nổi bật hơn hết thì phải đè ép bầy rồng, đây là cơ hội tốt nhất trong đời ta.
Cả người Long Ý Trần đã mất tri giác, gã cảm giác mình kiệt quệ rồi, nhưng ý niệm trong lòng còn đang chống đỡ, khiến ý chí của gã kiên cường dẻo dai điên cuồng, cả người giống như chó điên thật.
Long Ý Trần vừa gầm rống cổ vũ cho mình vừa hung hăng đè rồng thần sao càng lúc càng lớn ở trước mắt.
- Ta muốn thắng! Ta sẽ trở thành Đế Hoàng của Tứ Tượng Thần Vực hay làm con chó cho người khác đều phải xem lần này! Đừng quên mẫu thân chết như thế nào, đừng quên đám nữ nhân đã hại mẫu thân vẫn đang ung dung ngoài vòng pháp luật, vênh mặt sai khiến ta! Long Ý Trần, nếu có một ngày, ngươi có thể leo lên vị trí Hải Long Vương thì phải cảm tạ bản thân hôm nay!
- Xông lên!
Long Ý Trần gầm rống, hình ảnh đọng lại trong đầu là đêm sinh nhật mười tuổi của mình.
Nữ nhân mà gã kính yêu nhất ăn vào thuốc độc, bị đám người kia ép chết.
Bà ấy dùng ánh mắt vô cùng quyến luyến mà đau khổ nhìn gã.
Khoảnh khắc tan nát cõi lòng đó suốt đời Long Ý Trần không quên.
- Kiếp Nguyên, Kiếp Nguyên!
Long Ý Trần cảm giác chính mình càng lúc càng gần rồi.
Không biết có phải là ảo giác, gã chợt nghe những tiếng hô giật mình từ sau lưng.
- Là bởi vì ta sắp đi vào cho nên bọn họ ngồi không yên, la ó sao? Bình tĩnh lại, chuyện tốt như vậy rơi xuống đầu của ta nhất định là mẫu thân ở trên trời linh thiêng đang che chở ta.
Long Ý Trần không quay đầu lại, đấu chí của gã càng lúc càng hùng dũng.
Nhưng không hiểu tại sao tiếng la giật mình càng lúc càng lớn, bão tố bốn phía quá mãnh liệt nên khó nghe rõ.
- Cái gì?
Tại sao Long Ý Trần cảm giác dường như nghe được một cái tên quen thuộc.
- Lý Thiên Mệnh?
Long Ý Trần đương nhiên biết đây là ai, nhưng Kiếp Nguyên ở ngay trước mắt, gã cho rằng đã nghe lầm.
- Kệ nó.
Long Ý Trần tiếp tục xông lên.
Ngay sau đó, Long Ý Trần chợt phát hiện Trường Tôn Thiên Hoành và Phong Mân Tịnh ở phía đối diện đều dùng ánh mắt rung động, ngẩn ngơ nhìn mình.
Long Ý Trần hoang mang:
- Nhìn ta làm gì?
Ánh mắt của hai người hơi kỳ lạ.
Giây sau, kết giới rung lên một cái.
Long Ý Trần bất ngờ trông thấy Trường Tôn Thiên Hoành và Phong Mân Tịnh bởi vì quá mức rung động, dẫn đến kiếm củi ba năm thiêu một giờ, bị rồng thần sao ở trước mắt họ hất bay ra ngoài!
Đối thủ cạnh tranh bị loại khỏi cuộc chơi?
- Nếu bọn họ quay về vị trí này ít nhất phải qua một khắc đồng hồ, khi đó ta đã sớm thu hết kiếp văn! Thật là trời cũng giúp ta!
Long Ý Trần thầm mừng như điên, gã cố gắng hết sức kiềm nén vui sướng trong lòng, càng thêm cuồng bạo tiến lên.
- Sắp, sắp rồi!
Thắng lợi đã ở ngay trước mắt.
Sau đó không biết có phải là ảo giác hay không, Long Ý Trần nhìn qua đuôi mắt dường như thấy một bóng người.
Dường như có tóc trắng bay lên.
Long Ý Trần cho rằng đó là ảo giác.
- Ngươi gồng sức dữ thật, cây ‘thương’ cũng dựng đứng rồi.
Một giọng nói bỗng vang lên bên tai Long Ý Trần.
Khoảnh khắc đó, Long Ý Trần cảm giác thời gian yên lặng.
Gã hoảng sợ quay đầu, chợt thấy một thiếu niên tóc trắng đứng song song với mình, mỉm cười nhìn vị trí giữa hai chân mình.
Thiếu niên một bàn tay đặt sau lưng, một tay khác giơ ở trước mặt, cũng cầm sừng rồng của một con rồng thần sao.
Nhưng mấu chốt là . . .
Tại sao rồng thần sao của hắn có tỷ lệ một phần trăm so với của mình?!
Hình thể rồng thần sao như vậy chẳng phải chỉ xuất hiện khi mới vào kết giới sao?
Trong quá trình tiến lên, rồng thần mà Long Ý Trần đấu biến lớn gấp trăm lần!
Hai người bọn họ, một người sắp đánh liều cả mạng sống, toàn thân đỏ thẫm, thở hổn hển. Người kia thì chắp tay sau lưng, một tay cầm rồng thần sao, ung dung tản bộ, nhanh chóng đi tới trước.
Khác biệt đó khiến Long Ý Trần như bị sét đánh.
Mấu chốt là, người trước mắt là cá trong chậu bị năm Thần Vực truy nã, Lý Thiên Mệnh!
- Ta . . .!
Long Ý Trần mới la lên một chữ, Lý Thiên Mệnh đã đập một bàn tay lên trán của gã.
Bùm!
Rồng thần sao siêu to đụng vào người Long Ý Trần, đụng gã bay ra ngoài, nháy mắt rời khỏi kết giới Tinh Hà Đấu Long.
Long Ý Trần, bị loại.
Hơn hai trăm cường giả năm Thần Vực đều nhìn thấy hình ảnh này.
- Là Đế Tử của Thái Cổ Thần Vực!
- Là hắn!
- Sao hắn có thể thoải mái đi vào như vậy được?!
Bọn họ vừa rung động vừa khó tin.
Nhưng lớn hơn nữa là sát khí ngút trời.
Đây cũng là công lao lớn!
Năm Thần Vực đều muốn bắt lấy Lý Thiên Mệnh, mọi người đều biết trên người của hắn có bao nhiêu bảo bối.
Hắn chết rồi, báu vật về tay ai thì tùy vào người nào cướp được trước.
- Nhanh chóng thông báo tông chủ!
Trong hơn hai trăm người có mười mấy người bay đi, ra ngoài tìm người.
Những người khác trơ mắt nhìn Lý Thiên Mệnh đẩy một con rồng nhỏ xuyên qua kết giới Tinh Hà Đấu Long.
Sao hắn có thể làm được?
Sự thực là nhờ cánh tay hắc ám của tộc Thiết Thiên.
Kết giới Tinh Hà Đấu Long cũng là kết giới thiên văn, nếu là kết giới thì Lý Thiên Mệnh không dám nói phá giải nhưng có thể trộm trời đổi ngày, không khó.
Nghề này cửa vào rất sâu, trước mắt thì khi Lý Thiên Mệnh dùng cánh tay hắc ám cầm lấy rồng thần sao, bàn tay liền có thể tự nhiên cảm giác được rồng thần này phát ra do thiên văn ảo diệu tổ thành, hơi giống với Kiếm Chướng của Lục Đạo Ngộ Kiếm Thạch, kỳ thực là có thể dùng cánh tay hắc ám xé rách, nhưng sau khi xé rách thì biểu hiện mặt ngoài là rồng thần sao sẽ không biến lớn nữa.
Trên thực tế là do kết cấu của nó bị Lý Thiên Mệnh phá hỏng.
Nếu bàn về trộm đồ, so với thiên phú của chủng tộc Lý Thiên Mệnh thì hơn hai trăm người này chắc chắn đành bó tay.
Trong khi bọn họ trợn mắt há hốc mồm thì Lý Thiên Mệnh cảm thụ được hạnh phúc.