Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1142 - Chương 1142 - Chạy Trốn Tuyệt Địa

Chương 1142 - Chạy trốn tuyệt địa
Chương 1142 - Chạy trốn tuyệt địa

- Nhanh lên đi!

Lý Thiên Mệnh đã điên.

Hắn làm việc đầu tiên là dọn sạch nguyên liệu trong nhẫn tu di, ném hết ra ngoài.

Nơi này là bên trong kết giới Tinh Hà Đấu Long, Khởi Nguyên Thế Giới Thụ của Tiên Tiên trực tiếp xuất hiện.

Nó một bên dùng cành lá, dây leo quét vô số Thiên Địa Kiếp Nguyên về phía Lý Thiên Mệnh, một bên còn không quên vào phút cuối khẩn cấp ăn thịt, nó điên cuồng ngấu nghiến như bị bỏ đói lâu năm.

Huỳnh Hỏa, Meow Meow và Lam Hoang đều hỗ trợ.

Lý Thiên Mệnh càn quét qua, vô số Thiên Địa Kiếp Nguyên rơi vào trong nhẫn tu di của hắn, nhặt đến chết lặng.

- Giàu rồi!

Bên ngoài kết giới Tinh Hà Đấu Long, hơn hai trăm cường giả trưởng bối ngẩn ngơ nhìn hình ảnh này, thế giới quan rối loạn.

Thế này mới bao lâu?

Một mình Lý Thiên Mệnh sắp gom hết hơn một vạn năm nghìn Thiên Địa Kiếp Nguyên.

- Tên này hiện tại là kho tàng di động nhỉ?

- Vậy còn chờ cái gì, nhanh chóng bao vây đi! Đồ ngốc đó cướp mớ bảo bối này, hắn nghĩ có thể rời khỏi đây sao?

- Người chi viện sắp đến rồi.

- Kế tiếp ai có thể cướp được bảo bối thì tùy vào hên xui.

Đám người Long Ý Trần, Trường Tôn Thiên Hoành, Phong Mân Tịnh không tuyệt vọng, sau lúc đầu sững sờ và buồn bực thì bọn họ lập tức phản ứng lại, vội vàng sắp xếp người.

Mắt Long Ý Trần đỏ ngầu hét to:

- Mặc kệ hắn dựa vào thủ đoạn gì đi vào thì đều không thể khiến hắn rời khỏi đây, hãy chờ phụ thân của ta đến!

Thất bại vừa rồi khiến Long Ý Trần hơi khó chịu, nhưng giờ thì trông thấy hy vọng và công lao càng lớn.

Ở trong mắt Long Ý Trần thì Lý Thiên Mệnh hoàn toàn trở thành kho báu di động, toàn thân phát sáng.

- Hắn chết chắc rồi, chết chắc rồi!

Có chút tranh chấp không liên quan thiện ác.

Khi gặp gỡ là thù không đội trời chung.

Cả đời Long Ý Trần ít khi giết ai, gã luôn khổ tu, trưởng thành, nhưng giây phút này gã giống như nhìn thấy kẻ thù truyền kiếp, nhìn chăm chú vào Lý Thiên Mệnh, sát khí trong lồng ngực cơ hồ nổ tung.

Trong kết giới Tinh Hà Đấu Long, Lý Thiên Mệnh đã lấy hết Kiếp Nguyên vào tay.

Kế tiếp đương nhiên là lập tức bỏ chạy!

Lý Thiên Mệnh không muốn ở lại đây một giây sau.

Tất nhiên hắn cũng thấy người ở bên ngoài đã chờ mình.

Meow hỏi:

- Làm sao bây giờ?

Lý Thiên Mệnh đáp:

- Thì trực tiếp xông ra thôi.

- Ngươi có nắm chắc không?

Lý Thiên Mệnh trả lời tỉnh bơ:

- Không, có ít nhất một nửa sẽ bị xử đẹp.

- Biết vậy ngươi còn bung lụa?

- Đừng nói nhảm, to gan thì chết vì nó, nhát gan thì chết vì đói, mau rút thôi!

Lý Thiên Mệnh cho chúng nó quay về không gian bản mệnh trước, thừa dịp người ở ngôi sao khác chưa đến, hắn trực tiếp từ nội bộ lao vào kết giới.

Ngay sau đó, có thể là bởi vì Kiếp Nguyên bị lấy hết nên kết giới Tinh Hà Đấu Long biến mất.

Lý Thiên Mệnh lập tức xuất hiện ở trước mắt hơn hai trăm người.

Giống như một mỹ nhân không mảnh vải che thân bị hơn hai trăm nam nhân độc thân bao vây.

Đám nam nhân lập tức rạo rực.

- Giết!

Mỗi nam nhân đều muốn là người đầu tiên ‘ăn’ hắn, trường hợp này cực kỳ nóng.

Đúng như Lý Thiên Mệnh nghĩ, khi hắn biến thành báu vật thì không phải lấy một chọi hai trăm, đám người này giành giật với nhau càng dữ hơn.

Ầm ầm ầm!

Trong phút chốc, vô số công kích bạo loạn bùng nổ, Lý Thiên Mệnh cảm giác đa số công kích không nhằm về phía mình.

Ba tông môn đều trông chừng đối phương, Long Ý Trần vốn đứng gần Lý Thiên Mệnh nhất, nhưng gã vừa lao lên đã bị người của Thất Tinh Thiên Tông bao vây.

Trường hợp loạn lớn, mà càng loạn thì càng là cơ hội của Lý Thiên Mệnh.

Tính người là như thế đấy, Lý Thiên Mệnh xuất hiện quá đột ngột, đối phương không có cơ hội ngồi xuống bàn bạc. Hiện tại hắn thành kho báu di động, hơi khơi mào một chút là lao vào đánh túi bụi ngay, cộng thêm thú bản mệnh hình thể to lớn dùng thần thông oanh tạc, giông tố và sóng biển đầy trời ập đến, Lý Thiên Mệnh không biết mình bị đụng dạt tới đâu chứ đừng nói là mấy người khác.

Ầm ầm ầm!

Lý Thiên Mệnh bị đánh trúng nhiều lần, bụng bị đâm một kiếm, may mắn có Tử Phủ Tháp ngăn cản, bả vai bị chém một đao, bị thần thông của nhiều thú bản mệnh nổ toàn thân cháy đen.

Sức ép này quá hung mãnh, Lý Thiên Mệnh không chịu nổi.

- Ôi mợ, kích thích!

Thú bản mệnh không biết từ đâu chạy tới tát vào ngực Lý Thiên Mệnh, đánh hắn bay ra ngoài, thoáng chốc lao ra vòng vây.

Buồn cười là hơn hai trăm người vẫn đang hỗn chiến, đánh tối mặt tối mày.

- Người đâu? Người đâu rồi?

- Bà nội nhà ngươi, xéo ngay, Lý Thiên Mệnh ở bên kia!

- Giết hắn!!

Lý Thiên Mệnh không rảnh lo nhiều, nếu không chạy thì tiêu đời thật, may mà nhóm người này không mạnh đến mức không thể chống lại.

- Meow Meow, giao cho ngươi!

Một con cự thú lôi đình xuất hiện dưới thân Lý Thiên Mệnh, Vạn Điện Cực bùng nổ, Meow Meow xoay người chạy, lao lên tầng mây, hướng tới trời sao.

- Đuổi theo!

Kho báu di động chạy mất, bọn họ đương nhiên không hỗn chiến nữa. Hơn hai trăm người cộng với bốn trăm mấy con thú bản mệnh đều vọt lên trời, mọi người đều khóa chặt Đế Ma Hỗn Độn, rượt theo ở phía sau.

Bàn về tốc độ thì có người nhanh có người chậm, nhưng trong số đó có người là Sinh Tử Kiếp cảnh thất trọng, có một số người giỏi về tốc độ, muốn thoát khỏi bọn họ thì không dễ chút nào.

Thí dụ như Tam Nhãn Chân Long Mạch, tên này là quái vật vùng lên, sau khi theo dõi Lý Thiên Mệnh thì gã như hăng tiết gà hùng hổ rượt theo, mắt nhìn Lý Thiên Mệnh không chớp cái nào.

Lý Thiên Mệnh tức giận mắng:

- Ngươi bị khùng hả?!

Long Ý Trần rống to:

- Tôn tử, đừng đi!

Sau lưng Long Ý Trần còn có đám người Trường Tôn Thiên Hoành, Phong Mân Tịnh.

Meow Meow dốc hết sức lực cả đời ra, một đường chạy như điên, người bám theo ở phía sau vẫn rất đông.

Meow Meow buồn rầu hỏi:

- Không cắt đuôi được, làm sao bây giờ?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đừng sốt ruột, cao nhân sẽ có diệu kế.

- Cao nhân? Ta còn tưởng là hoạn quan chứ, meo.

- Xéo!

Đối phương đuổi theo quá gắt, mỗi người đều chạy thành chó điên cắn chặt sau lưng Lý Thiên Mệnh, chạy cả buổi mà phía sau còn trên trăm người.

- Động tĩnh quá lớn.

Lý Thiên Mệnh cau mày.

Hắn không xác định diệu kế có hữu dụng hay không.

Nhưng mà hiện tại đã không có lựa chọn khác.

- Mời bắt đầu cuộc biểu diễn của ngươi!

Đám thú Huỳnh Hỏa hoàn toàn không có giác ngộ tai họa đã ở trước mắt.

Huỳnh Hỏa, Lam Hoang, Tiên Tiên ở trong không gian bản mệnh như đang xem kịch, vui sướng khi người gặp họa nhìn Lý Thiên Mệnh cùng Meow Meow.

Lý Thiên Mệnh ngồi trên người Meow Meow, cặp đùi kẹp lấy con mèo, xoay người về phía hơn một trăm kẻ truy sát ở sau lưng.

Đám người này đều mắt đỏ ngầu, như ăn thuốc kích thích, rướn cổ điên cuồng đuổi theo Lý Thiên Mệnh. Có người cưỡi thú bản mệnh, có người dứt khoát chính mình Ngự Không chạy như điên. Báu vật ở trước mặt, phỏng chừng cả đời bọn họ chưa từng phấn khởi như vậy.

- Nhìn kỹ đây!

Lý Thiên Mệnh nói một tiếng, mở ra nhẫn tu di trong tay.

Thú bản mệnh của hắn đều tò mò diệu kế thoát thân là cái gì.

Trong khi chúng nó xoe tròn mắt nhìn thì một đám vật phẩm bay ra khỏi nhẫn tu di của Lý Thiên Mệnh đập về phía kẻ truy sát.

- Cái gì?

Mọi người còn cho rằng là Thiên Văn Thư, hoàn toàn thay đổi sắc mặt.

Khoảnh khắc bọn họ né tránh thì thấy rõ thứ rậm rạp bay tới.

- Đây là Thiên Địa Kiếp Nguyên!

Đám người nhìn trân trân.

Lý Thiên Mệnh chỉ ném ra một mớ nhưng cũng có hàng trăm Thiên Địa Kiếp Nguyên.

Mấu chốt là những bảo bối này ở trong tầm tay, đập vào mặt bọn họ.

Bọn họ nên tiện tay lấy, hay né qua rồi tiếp tục rượt theo?

Hàng trăm kẻ truy sát có một khoảnh khắc bối rối.

Trong đó đa số người, thí dụ như đám người Long Ý Trần đuổi theo ở đằng trước nhất vẫn theo dõi Lý Thiên Mệnh, sẽ không bị hơn một trăm Thiên Địa Kiếp Nguyên ảnh hưởng, bọn họ né qua, tiếp tục liều mạng đuổi theo.

Nhưng nói thật lòng, vẫn có người dao động.

Bọn họ tự cho rằng đuổi theo Lý Thiên Mệnh thì công lao vẫn không tính cho mình.

Chẳng bằng thừa dịp này lén hốt một ít cho mình?

Kiếp Nguyên vào tay không nhiều, sẽ không ai truy cứu bọn họ, Thiên Tinh Cảnh vốn không có nhiều lợi lộc, nếu có thể thừa cơ, thần không biết quỷ không hay kiếm chút báu vật thì sẽ rất sướng.

Người như vậy không nhiều, nhưng chỉ cần bọn họ hơi động lòng, dây thần kinh căng thẳng bị thả lỏng là xong rồi.

Trong khoảnh khắc, bọn họ đã bị Lý Thiên Mệnh cắt đuôi.

Bình Luận (0)
Comment