Một góc trong Thiên Tinh Cảnh.
Một nam nhân áo xanh mộc mạc gặp gỡ một lão già áo lục trong trời sao này.
Nam nhân trung niên áo xanh tay cầm một tấm Tinh Đồ.
Ánh mắt của nam nhân hờ hững nói với lão già áo lục:
- Thanh Minh, ta đưa Khương Vô Tâm cho các ngươi rồi các ngươi đưa lại ta một tấm Tinh Đồ giả? Đây là thành ý của đồng minh Cửu Cung Quỷ Tông sao?
Thanh Minh Quỷ Vương mặc áo lục đi tới trước mắt người kia, tràn ngập chắc chắn nói:
- Tinh Đồ giả gì? Không thể nào!
Lục Đạo Kiếm Ma Phong Thanh Ngục nói:
- Ta đã đi năm chỗ có đánh dấu, lật ngược lên rồi nhưng chẳng có gì cả.
Thanh Minh Quỷ Vương nói:
- Chúng ta đã sớm nói rồi, hành tinh đánh dấu trên Tinh Đồ chỉ là có khả năng tồn tại kho báu chứ không chắc chắn có.
Phong Thanh Ngục hoài nghi hỏi:
- Năm nơi đều không có?
Thanh Minh Quỷ Vương đáp:
- Chỉ là vấn đề về xác suất.
Phong Thanh Ngục bắt buộc:
- Lấy Tinh Đồ của ngươi ra coi thử.
- Ngươi nhìn đi.
Thanh Minh Quỷ Vương lấy một tấm Tinh Đồ ra khỏi nhẫn tu di, nói:
- Tuy mấy cái này đều là bản sao, không phải bản gốc nhưng tất cả chi tiết trên đó đều phỏng theo giống y như đúc. Tinh Đồ vốn không phức tạp, có mấy chỗ đánh dấu rất dễ thấy đúng không?
- Ai biết tấm bản đồ này của ngươi có phải là đã chuẩn bị sẵn, dùng nó để lừa dối ta hay không?
Phong Thanh Ngục so sánh, phát hiện hai tấm Tinh Đồ giống hệt nhau.
Thanh Minh Quỷ Vương cung duy nói:
- Phong huynh, nói gì kỳ vậy, ngươi biết rõ thành ý của Cửu Cung Thần Vực chúng ta nhất. Chẳng phải ngươi đã nói chuyện với hai vị kia rồi sao? Ngươi làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết, chúng ta không cần thiết đắc tội cường giả đứng đầu như ngươi trong chuyện nhỏ này.
Phong Thanh Ngục hỏi:
- Đến tận bây giờ các ngươi đã lấy được bảo bối chưa?
Thanh Minh Quỷ Vương lắc đầu cười gượng nói:
- Không, ngược lại bị Lý Thiên Mệnh cướp đi hơn một vạn Thiên Địa Kiếp Nguyên, thấy buồn cười không?
- Phẩm cấp thế nào?
- Cơ bản ngũ, lục phẩm.
Phong Thanh Ngục nheo mắt nói:
- Điều này chứng minh Thiên Tinh Cảnh đúng là một nơi giấu kho báu.
Thanh Minh Quỷ Vương nói:
- Điểm này thì chắc chắn rồi.
- Chỉ là một đứa con nít, các ngươi kéo hàng vạn người vào, tìm tòi kiểu rải thảm mà vẫn không tìm ra người?
Thanh Minh Quỷ Vương nói:
- Việc này Huyết Ý quản, ta cũng không rõ ràng.
Phong Thanh Ngục nói:
- Đã thế thì ta sẽ điều hơn ba nghìn người, qua vài ngày nữa họ sẽ tiến vào, ngươi nhớ nói với người canh giữ bên ngoài.
Thanh Minh Quỷ Vương nhíu mày hỏi:
- Ngươi cử nhiều người như vậy làm cái gì?
Phong Thanh Ngục lạnh nhạt nói:
- Ta không biết Tinh Đồ có thể dùng được hay không, nếu không có hiệu quả thì chẳng phải là ta chỉ đi lung tung ở đây? Các ngươi có trên vạn người đang sưu tầm, còn đang liên tục tăng thêm người, ta chỉ kêu ba nghìn người vào chắc không quá đáng chứ?
Thanh Minh Quỷ Vương trầm mặc thật lâu, nói:
- Được rồi, nhưng về Tinh Đồ thì khoan vội kết luận, chúng ta còn đang thử nghiệm. Lý Thải Vi cũng có Tinh Đồ, nàng ta tạm thời không lộ mặt, không chừng đã có thu hoạch.
- Chỉ mong là thật.
Phong Thanh Ngục nói xong xoay người rời đi, để lại Thanh Minh Quỷ Vương ở tại chỗ híp mắt, trong mắt bắn ra tia sáng nhìn bóng lưng của Phong Thanh Ngục thật lâu.
- Ha ha! Lục Đạo Kiếm Ma? Tiếp tục tự phụ đi, chờ ngày không còn cần lợi dụng ngươi thì ngươi cũng mất giá trị.
. . .
Cửu Cung Thần Vực, Quỷ Thần Sơn Mạch.
Hướng đi của Quỷ Thần Sơn Mạch giống như một người khổng lồ ngồi trên mặt đất.
Người tu luyện và thú bản mệnh của Cửu Cung Quỷ Tông giống như con kiến, thậm chí là tro bụi trên thân thể người khổng lồ này.
Nguyên Cửu Cung Quỷ Tông rất lớn, khắp nơi đều có cự thú chạy nhanh, các loài thú bản mệnh gầm rống chạy nhảy trong thiên sơn vạn thủy.
Sau khi khai chiến, toàn bộ tông môn đều rơi vào không khí cuồng nhiệt.
Vị trí mắt của người khổng lồ trong Quỷ Thần Sơn Mạch là một hố sâu không đáy.
Hố sâu này không phải vực sâu không đáy đi thông Trầm Uyên chiến trường.
Khói đen lăn lộn trong hố sâu, quỷ khóc sói tru, túc sát mà âm u.
Nơi này là cấm địa của Cửu Cung Quỷ Tông, người bình thường sẽ không tới đây.
Dọc theo khói đen xuống dưới ba nghìn thước là đáy của hố sâu này, xuyên qua mấy tầng kết giới thiên văn, cuối cùng đến một địa cung âm u hắc ám.
Một người trung niên áo tím đứng ở chỗ cao của địa cung.
Nam nhân ẩn trong áo dài rộng lớn, tử khí cuồn cuộn trên người.
Sắc tím ngưng kết thành vô số con rắn nhỏ trườn bò trên người gã, thậm chí tóc dài của gã cũng tung bay trong hắc ám giống như những con rắn độc.
Trong khói đen, đôi mắt màu tím siêu to của gã nhìn chăm chú cái đỉnh lớn màu máu ở bên dưới.
Gã từ trên cao rơi xuống, đạp lên đỉnh to màu máu.
Có thể thấy trong đỉnh to sôi sục ao máu, đó là ao máu tích lũy bằng thuần máu người, nên nó đặc quánh mà tanh hôi, ngả sang màu đỏ sậm.
Càng đáng sợ là trong ao máu nổi thi hài với con số mười vạn.
Không có thú bản mệnh, toàn bộ đều là người!
Thi hài khá nguyên vẹn, rõ ràng mới chết chưa lâu, cứ thế nổi lềnh bềnh trong máu loãng.
Nhìn từ bên trên, thi hài nổi trong máu loãng rậm rạp như vô số ruồi bọ chết trong bát tiết canh.
Nhưng kia không phải ruồi bọ, bọn họ là người sống sờ sờ.
Toàn bộ ao máu chỉ có một nơi là có chút động tĩnh.
Nhìn kỹ thì đó là một thanh niên bề ngoài bình thường.
Thanh niên vô lực nằm trên máu loãng, ngước nhìn lên, nổi trong xác chết, nhìn những khuôn mặt người tuyệt vọng cách mình chưa đến vài cm.
- Khương Vô Tâm.
Bên trên là Quỷ Vương áo tím gọi tên của thanh niên kia.
Khương Vô Tâm mờ mịt ngước đầu lên.
Quỷ Vương áo tím nói:
- Bọn họ đều là tù nhân chiến tranh của Ngũ Hành Thần Vực còn tươi mới.
Khương Vô Tâm nhìn quét bốn phía.
Mười mấy vạn người.
Bọn họ không phải người tu luyện của Ngũ Hành Địa Tông mà là dân chúng vô tội trong nhiều thành trì của Ngũ Hành Thần Vực.
- Đây mới chỉ là nhóm đầu tiên, về sau sẽ có càng lúc càng nhiều vật tế hiến tế cho ngươi, khiến máu thịt hồn của bọn họ trở thành chất dinh dưỡng của ngươi. Máu Quỷ Thần trong người của ngươi sẽ hấp thu vật tế, Huyết Nguyên Đỉnh và kết giới Tế Huyết liên hợp tất cả lại trở thành lực lượng của ngươi!
- Ngươi sẽ trưởng thành binh khí mạnh nhất của Cửu Cung Thần Vực ta! Ngươi sẽ có lực lượng của mấy trăm vạn người, ngươi sẽ là vị thần tồn tại thật sự! Ngươi là người may mắn được số phận chọn, biết không?
- Người trẻ tuổi, nhất định phải bắt lấy cơ hội, đây là cơ hội duy nhất cho ngươi báo thù, có ngày ngươi sẽ đồ sạch Thái Cổ Thần Tông, báo thù cho người mà ngươi yêu.
- Bọn họ có tội, bọn họ dám giết cả nữ nhân mà ngươi yêu, ngươi đã không còn lại gì, Tiểu Âm và Tiểu Vũ yêu ngươi như vậy, bọn họ ở dưới chín suối chết không nhắm mắt!
- Cho nên, đã tới lúc báo đáp bọn họ!
- Khương Vô Tâm, ngươi sinh ra vì giết chóc, ngươi sớm muộn gì sẽ trở thành ác mộng của đám người dối trá này, ngươi sẽ cho tất cả kẻ khinh thường ngươi xuống địa ngục, cho đến khi thương sinh thiên hạ đều quỳ rạp, run rẩy trước mặt ngươi . . .
Những lời đó như thì thầm của ma quỷ vòng quanh bên tai Khương Vô Tâm.
Nó giống như độc dược từ phần tai dần lan tràn vào thức hải, nhuộm đỏ linh hồn.
Hô hấp của Khương Vô Tâm trở nên nặng nề, bốn con ngươi trong đôi mắt bị núi thây biển máu nhuộm đỏ, oán hận và lệ khí của hơn mười vạn người dung hợp trên người gã.
Huyết Nguyên Đỉnh và kết giới Tế Huyết trong vô hình bắt đầu vận chuyển.
Khi thanh niên trong núi thây biển máu phát ra tiếng gầm rống thống khổ như thú hoang, khi tiếng khóc của gã xé nát tim gan, khi biển máu sôi sục, máu loãng sôi trào, xác chết lần lượt dung hợp vào thân thể của Khương Vô Tâm thì Quỷ Vương áo tím trên Huyết Nguyên Đỉnh rốt cuộc nhếch môi nở nụ cười.
Khi y cười to, sợi tóc dài màu tím bay lên, đó là hàng vạn con rắn nhỏ màu tím.
Chúng nó phát ra tiếng rít chói tai hòa vào tiếng hét thê lương của Khương Vô Tâm từ hố sâu bay vọt lên tầng mây.
Trong phút chốc, người trong Quỷ Thần Sơn Mạch đều nhìn qua.