Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1157 - Chương 1157 - Lục Nhĩ Tiểu Hầu (Tt)

Chương 1157 - Lục nhĩ tiểu hầu (tt)
Chương 1157 - Lục nhĩ tiểu hầu (tt)

Oong!

Trên vai Lý Thiên Mệnh xuất hiện một bé mèo mun và một con phượng hoàng lửa, chúng nó đột nhiên thi triển thần thông, trong một chốc, vòng xoáy lôi đình to lớn và Phần Thiên Vũ Linh đầy trời bắn ra sau lưng.

- Đừng hòng đi!

Bọn họ muốn ngăn Lý Thiên Mệnh lại, nhưng một lần nữa đánh giá sai thực lực của hắn, dù bọn họ đông người hơn nhưng không có cảnh giới nghiền nát Lý Thiên Mệnh thì không ngăn được hắn.

Thần thông nổ vang, một tiếng nổ tung, Lý Thiên Mệnh bị đánh trúng sau lưng ngược lại lao về phía lỗ đen sao nhanh hơn nữa.

- Lý Thiên Mệnh!

Sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng quát sang sảng.

Lý Thiên Mệnh không cần quay đầu, con mắt thứ ba nhìn ra sau lưng, Diệp Bồ Đề đột nhiên xông lên, trường bào màu trắng bay phần phật, một đấm đánh ra!

Oong!

Một Kim Cương Quyền Ấn ầm nổ nát thần thông của Meow Meow đánh tới.

Nhìn ra được dưới uy lực như vậy thì không gian cũng bị chấn động vặn vẹo, hiển nhiên lực lượng y đã đến gần cực hạn.

Ầm ầm!

Quyền ấn chấn động, Lý Thiên Mệnh xoay người dùng Đông Hoàng Kiếm chấn vỡ, chấn động khủng bố này giống như con thú khổng lồ nghìn mét đụng vào người, cho thấy Diệp Bồ Đề bùng nổ sức mạnh cơ bắp.

Oong!

Toàn thân Lý Thiên Mệnh như vỡ ra nhiều mảnh, bị hất bay ra.

May mà bay đi phương hướng chính xác, mặc kệ đối phương đánh kiểu gì chỉ càng khiến tốc độ của Lý Thiên Mệnh nhanh hơn.

Bọn họ thật sự không ngờ Lý Thiên Mệnh chẳng những chơi trên tay mình mà còn gan to bằng trời, không chạy lùi ngược lại lướt qua bọn họ lao về phía lỗ đen sao.

- Ngươi chạy không thoát!

Một tiếng nổ chói tai, con khỉ nhỏ màu vàng trên người Diệp Bồ Đề đột nhiên biến lớn thành một con Kim Cương Cự Thú.

Con khỉ sáu tay này có tám trăm đốm sao!

Nhiều còn hơn Phương Thanh Ly.

Nhị Nguyên Kiếp Lão ở xung quanh không thể so sánh.

Trừ ra Lý Thiên Mệnh có được Kiếp Nguyên chí cao, e rằng Diệp Bồ Đề là cấp bậc cao nhất Viêm Hoàng đại lục.

- Ngươi cũng chạy không thoát.

Lý Thiên Mệnh nói một câu đầy ẩn ý.

Giây sau, hắn cảm thụ được lực hút của lỗ đen sao, tốc độ bay của hắn nhanh hơn, trong khoảnh khắc đã bị lỗ đen sao nuốt mất.

Những người khác đuổi theo, bao gồm Diệp Bồ Đề vội vàng dừng bước ở lằn ranh cực hạn.

Rất hiển nhiên, Lý Thiên Mệnh chạy thoát.

Hắn ung dung chạy mất ngay trước mắt nhóm người này, dường như bọn họ chẳng là cái đinh gì.

Để lại mọi người hai mặt nhìn nhau.

Long Ý Trần bức bối nói:

- Hắn chạy rồi.

Lần trước Lý Thiên Mệnh dùng phương thức này chuồn khỏi trước mắt của gã.

Long Ý Trần bổ sung thêm:

- Hắn mạnh hơn lần trước, một kiếm thiên địa chém chết một Tử Kiếp thất trọng.

- Ừm!

Diệp Bồ Đề gật đầu, y tự ra tay nhưng không thể làm gì được Lý Thiên Mệnh.

Đám Nhị Nguyên Kiếp Lão nỗi lòng rối bời:

- Rốt cuộc hắn có thực lực cỡ nào? Ta hoang mang quá, còn ai có thể kiềm chế được hắn không?

- Hết cách, đặt mai phục trước lỗ đen sao vẫn để hắn thông qua lỗ đen sao chạy thoát. Chủ yếu là tiểu tử này không biết có thủ đoạn gì mà phát hiện ra chúng ta trước, nếu không thì đợi hắn tới gần, chúng ta nháy mắt vây công, hắn không có phòng bị thì mạnh đến mấy cũng không ngăn được.

- Việc đến hiện giờ, nói lời này có tác dụng gì? Bà nội nó, lão tử bị đùa giỡn!

- Diệp Bồ Đề, chúng ta đều thất bại, có nên xin tông môn cử thêm một số người Sinh Tử Kiếp cảnh bát trọng lại đây không?

Đám người cùng nhìn Diệp Bồ Đề.

Diệp Bồ Đề thản nhiên nói:

- Không cần, bọn họ đến thì cũng như các ngươi thôi, chúng ta hơi kém, để Quỷ Vương hoặc là tông chủ Long Thương Nguyên ra tay đi. Bây giờ các ngươi chia ra hai tổ đi hai lỗ đen sao khác, nói cho bọn họ biết chuyện phát sinh ở đây. Lý Thiên Mệnh này đã trưởng thành đến mức đó, cần phải là cấp bậc cỡ bọn họ mới chắc chắn bắt giữ được hắn. Tốt nhất bảo nhóm Thanh Minh thúc đừng lại đây nữa.

- Vậy còn ngươi?

Diệp Bồ Đề đáp:

- Ta thất bại, không giúp được gì, sẽ đi dạo xung quanh.

- Được, theo sắp xếp của ngươi vậy.

Các trưởng bối gật đầu.

Long Ý Trần hỏi:

- Chúng ta đã bị lộ, hắn vẫn sẽ đi hai ngôi sao khác chứ?

Diệp Bồ Đề đáp:

- Ta không biết, chưa biết chừng hắn nhất định phải đi thì sao?

Giọng của Diệp Bồ Đề trầm thấp nhiều, chứng minh ngoài miệng y không nói nhưng cực kỳ khó chịu với lần hành động thất bại này.

Đám Nhị Nguyên Kiếp Lão đều sốt ruột đi hai hành tinh khác thông báo tin tức.

Diệp Bồ Đề hỏi:

- Ngươi không đi?

Long Ý Trần cúi đầu trả lời:

- Ta đi theo ngươi.

- Tùy ngươi, ta chỉ muốn đi dạo lung tung.

Diệp Bồ Đề lấy ra Tinh Đồ, vừa quan sát vừa đi trong trời sao.

Long Ý Trần thấy Diệp Bồ Đề trầm tư thật lâu, không kiềm được hỏi:

- Ngươi đang nghĩ cái gì?

Diệp Bồ Đề nhíu mày nói:

- Đang nghĩ vị trí của chín lỗ đen sao này có ý vị như thế nào.

. . .

Lý Thiên Mệnh nhìn thấy con số bảy trong đường hầm của lỗ đen sao này.

- Thứ bảy, không biết còn sót lại mấy cái?

Hắn vừa đi ra liền nhìn quét bốn phía, phán đoán vị trí.

Lý Thiên Mệnh đã vào nhiều hành tinh trong Thiên Tinh Cảnh, cho nên đều có ấn tượng.

Bên này có một hành tinh trên bề mặt là hang hốc gồ ghề, nhớ nửa ngày trước mình từng đi qua.

- Tức là vị trí di chuyển của ta không quá xa, vừa lúc chứng minh đám người kia ở gần đây!

Lý Thiên Mệnh đang nghĩ vậy thì phương xa có một đám người lại đây.

Hắn vội vàng trốn vào hành tinh, nhìn kỹ thì nhóm người này là Nhị Nguyên Kiếp Lão vừa rồi đụng độ đây mà.

Bọn họ có khoảng mười lăm người, bằng một nửa vừa rồi.

May mắn vừa rồi Lý Thiên Mệnh chạy nhanh, nếu không thì tuyệt đối không ngăn nổi ba mươi Nhị Nguyên Kiếp Lão.

Nếu không có lỗ đen sao thì hắn đã bị bọn họ truy sát thật lâu.

- Mới nãy bọn họ phục kích ta, cho nên chắc chắn biết ta muốn vào lỗ đen sao, về sau gặp lỗ đen sao mới không thể tùy tiện đi vào.

Nếu thật sự có nguy hiểm, hắn ngược lại không sốt ruột.

Hiện tại suy nghĩ trong đầu Lý Thiên Mệnh vẫn là thanh niên đầu trọc mặc áo trắng vừa rồi.

- Người này là công đức lớn, tuyệt đối không thể bỏ qua. Hắn không tìm ta thì ta cũng sẽ quay về tìm hắn!

Lý Thiên Mệnh lại núp trong chỗ tối, vừa lúc là cơ hội.

- Bên này đã có mười lăm người rời đi, hy vọng người ở bên cạnh tên đầu trọc kia đi hết, đến lúc đó . . .

Lý Thiên Mệnh híp mắt đi hướng lỗ đen sao vừa rồi.

- Tên này sát khí ngút trời, giống như tự động phát sáng vậy, ta cách thật xa đều có thể tìm được hắn!

Lý Thiên Mệnh đã theo dõi người kia.

Hắn không cần biết người đó là ai, có thân phận gì.

Lý Thiên Mệnh chỉ muốn . . . mạng của tên đó!

Bình Luận (0)
Comment