Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1161 - Chương 1161 - Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long

Chương 1161 - Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long
Chương 1161 - Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long

Nơi này trừ Long Ý Trần ra còn có một đường chủ Tử Kiếp thất trọng.

Thú bản mệnh của tên này là một con tê giác, giáp sắt và gai nhọn đen ngòm bao kín người nó. Con tê giác định ủi chặn lại Lam Hoang, kết quả sau cú va chạm thì bị bé rùa bự hất bay thành sao mai trên trời.

Từ sau khi bốn con thú có Kiếp Nguyên chí cao thì sức sát thương siêu tàn bạo.

Uy lực của bốn ngôi sao khiến đối thủ cơ hồ không thể ngăn cản.

Lý Thiên Mệnh bỏ ra chút thời gian, lấy một địch trăm không nhằm mò gì.

Tà Ma của Lý Thiên Mệnh xuyên qua khiến bên đối phương chết càng nhiều người.

Sau khi bị đánh hội đồng nhiều lần, Lý Thiên Mệnh đã tổng kết ra kinh nghiệm.

Cộng thêm trên người Lý Thiên Mệnh có Luyện Ngục Thuẫn Giáp của Huỳnh Hỏa, đa số đối thủ chỉ có thể gãi ngứa cho hắn.

Lam Hoang còn đang xông lên trước, Kiếp Lão khác căn bản không ngăn được.

Cộng thêm có Huỳnh Hỏa cùng Meow Meow điên cuồng chặn giết, chúng nó kèm hai bên, đa số người và thú chỉ có thể chạy trốn.

Trong nháy mắt, người có thể chắn đường Lý Thiên Mệnh chỉ có một đường chủ và Long Ý Trần.

- Ngươi biến đi!

Bát Hoang Ma Long Tiên của Lý Thiên Mệnh bay vút ra.

Tà Ma mười lăm sợi kiếp văn cất giấu lực lượng âm tà của toàn bộ Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn, nó đáng sợ như ác mộng đối với thần hồn của bất kỳ ai.

Bát Hoang Địa Ngục!

Vị đường chủ Tử Kiếp thất trọng này bị roi của Lý Thiên Mệnh cuốn lấy, rìu chiến hoàn toàn không ngăn được Tà Ma linh hoạt.

Chát!

Một chân của gã bị Lý Thiên Mệnh quất gãy, cả người bay ra ngoài.

Trong cùng cảnh giới, đám già này tuy có kinh nghiệm phong phú, nhưng dù sao tài nguyên không bằng thiên chi kiêu tử như Diệp Bồ Đề, Long Ý Trần, cho nên ngược lại dễ đối phó hơn một chút.

Bây giờ người còn dám đứng ở phía trước ngăn trở Lý Thiên Mệnh chỉ có Long Ý Trần và ba con thú bản mệnh của gã.

Long Ý Trần là Ngự Thú Sư sinh ba.

Tên này là một con chó điên hung dữ.

Lần trước Lý Thiên Mệnh bị Long Ý Trần rượt theo ôm một bụng tức giận, hiện giờ người này lại đến phá, hắn giận rồi.

- Không xéo thì chết!

Long Ý Trần gầm lên:

- Kẻ đáng chết là ngươi!

Có thể là nghé con mới sinh không sợ cọp, Kiếp Lão khác đều luống cuống, Long Ý Trần thì lửa giận ngút trời, va chạm ngay mặt với Lý Thiên Mệnh.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Hôm nay ta chỉ muốn lấy đầu chó của cái tên ở bên trong, nếu ngươi biết điều thì có lẽ ta sẽ tha cho ngươi một mạng.

Qua Thẩm Phán Chi Nhãn, Long Ý Trần mới thật sự là người không nhiễm một hạt bụi trần.

Trên người Long Ý Trần gần như không có sát nghiệt và sát khí, cơ hồ là người sạch sẽ nhất trong Thiên Tinh Cảnh.

Long Ý Trần gầm rống:

- Muốn động vào hắn thì phải giết ta!

Lý Thiên Mệnh buồn cười:

- Hắn là phụ thân hay chủ nhân của ngươi? Ngươi đặc biệt đến làm chó sao?

Rõ ràng là người của Tứ Tượng Hải Tông lại dùng mạng bảo hộ cho người của Cửu Cung Thần Vực?

Long Ý Trần nói:

- Ngươi biết cái gì? Kẻ kinh người tự nhiên có người đi theo. Diệp Bồ Đề có tư cách này!

Long Ý Trần biết chắc Diệp Bồ Đề đang chú ý mọi việc bên ngoài.

Lần này biểu hiện tốt thì có lẽ sẽ thật sự nhận được hữu nghị của người này.

- Ngươi đúng là hết thuốc chữa.

Lý Thiên Mệnh lười tốn nước miếng với kẻ cứng đầu này.

Người tốt đến đâu mà thà chết cũng quyết đứng ở mặt đối lập với mình, đi bảo vệ kẻ sát nghiệt ngập trời, vậy thì ở trong mắt Lý Thiên Mệnh là đang tìm chết!

- Lam Hoang!

Không cần Lý Thiên Mệnh nói nhiều, Lam Hoang đã sớm hưng phấn vô cùng.

Nó mang theo Lý Thiên Mệnh va chạm với ba con thú bản mệnh của Long Ý Trần.

Ba con gà, mèo, cây nhỏ thì ở phía sau chặn lại Kiếp Lão khác.

Nói đến thì ba con thú bản mệnh của Long Ý Trần rất giống Lam Hoang.

Đều là Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long ba đầu.

Chúng nó có song thuộc tính thủy thổ, đốm sao trong mắt đại khái cỡ bảy trăm ba mươi cái.

Với người đồng trang lứa, số đốm sao này đủ cho Long Ý Trần xếp vào tốp mười thiên hạ.

Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long, mỗi cái đầu đều to lớn mà khôi ngô, ba con rồng thần này đều là long quy!

Chúng nó cũng lưng cõng núi cao, bụng có biển cả, đầu rồng vuốt rồng đuôi rồng, tròn trịa dày nặng, có thể nói các mặt đều rất giống Lam Hoang.

Điều khác biệt là hình thể của Lam Hoang rất dài, sau lưng có chín tòa Quỳ Sơn, dựng đứng song song như hàng răng cưa, còn thân hình của Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long là lưng rùa hình trứng.

Cho nên chúng hơi bị ngắn khi so với Lam Hoang.

Tuy Lam Hoang cũng có thân thể như mai rùa, nhưng nói thật ra nó giữ hình rồng thon dài, càng linh hoạt, hung mãnh hơn.

Ở trước mắt Lam Hoang, tuy cảnh giới của ba con Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long càng cao, đến Tử Kiếp thất trọng, nhưng so sánh hình thể thì chúng nó như đàn em của Lam Hoang.

Vì thế Lam Hoang bộc phát long uy, lao thẳng lên, lấy một chọi ba.

Vừa đụng độ nó đã đụng bay một con Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long.

Ầm ầm ầm!

Bốn con đều là thú khổng lồ đánh gần thân, nhấc lên sóng thần trong đại dương này.

Mặc dù chúng nó không giỏi sử dụng thần thông, nhưng thần thông Thiên Trọng Long Thủy Thuẫn của Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long vẫn chế tạo một ít phiền phức cho Lam Hoang.

Chúng nó ngưng kết nước biển sáng tạo khiên nước một nghìn lớp, lấy nhu thắng cương, rất khó thương tổn đến chúng nó.

May mắn là Thiên Trọng Tinh Hoàn của Lam Hoang đủ tàn bạo, xoay tròn như cỗ máy xay thịt.

Ba con Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long đều nhào lên người Lam Hoang, nhưng không thể đè ngã nó, ngược lại bị nó nâng lên đè xuống nước, mai rùa suýt bị Lam Hoang lật úp.

Lý Thiên Mệnh quan tâm hỏi:

- Ngươi không sao chứ?

Lam Hoang hưng phấn gầm rống:

- Vui quá! Chơi nữa!

- . . . !

Bé rùa bự gặp kỳ phùng địch thủ, xem chiến đấu thành trò chơi.

Nhưng con rùa này nằm mơ đều muốn chơi đùa, vô trò chơi là chăm chăm vào việc thắng thua, sức chiến đấu trở nên hung mãnh hơn.

Vậy là người có thể ngăn trở Lý Thiên Mệnh chỉ còn một mình Long Ý Trần.

Kiếp Lão khác đã bị bộ ba mèo gà cây đánh sút quần.

Bên này bị thương, bên kia chết, bên nọ chạy mất dép, thoáng chốc không gian yên tĩnh.

Long Ý Trần cố gắng khuyến cáo:

- Ngươi chỉ là con ruồi trong mắt họ, một Nhất Nguyên Thần Vực sắp chết, ngươi có thể thay đổi cái gì? Chẳng bằng nhận mệnh, trốn được bao xa thì trốn, Cửu Cung Thần Vực mạnh như vậy, tôn thần của các ngươi trừ chết ra căn bản không có cơ hội sống!

Lý Thiên Mệnh phá tan sóng gió, hờ hững hỏi:

- Tôn thần chết rồi liệu thiên hạ được thái bình không?

- Thế thì không.

Long Ý Trần biết chắc chắn Cửu Cung Quỷ Tông muốn mưu đồ nhiều hơn nữa, phụ thân của gã, Long Thương Nguyên thì muốn phân chia chỗ tốt.

- Đồ ngốc nhà ngươi đều không nhận mệnh, ở đây làm chó săn cho người khác chỉ vì ngày nào đó có thể bò dậy, ngươi còn muốn khiến ta nhận mệnh?

Lý Thiên Mệnh buồn cười, hắn cầm kiếm vọt lên, nhảy cao trăm mét.

Bình Luận (0)
Comment