- Long Ý Trần, bây giờ nói thắng thua còn quá sớm, ai thua ai thắng không phải ngươi định đoạt. Nếu hôm nay ngươi may mắn không chết trong tay ta, vậy mở to mắt chó của ngươi ra nhìn cho rõ Viêm Hoàng đại lục này tương lai do ai chủ chìm nổi!
- Không cần xem ta đều biết, nhất định là Diệp Bồ Đề! Còn nhà ngươi thì chỉ là hạt bụi tất nhiên chết ở Thiên Tinh Cảnh, trăm năm sau, ai còn nhớ kỹ có kẻ như ngươi?!
Long Ý Trần vung chiến kích, một cước giẫm lên sóng biển, bốn biển chấn động dập dờn.
Trên người Long Ý Trần hiện ra một bộ chiến giáp màu xanh thẳm, có mười hai sợi kiếp văn, phẩm cấp cao còn hơn Thông Thiên Trấn Hải Thần Kích trong tay gã.
- Ngươi nói như vậy khiến ta không muốn giết nữa.
Lý Thiên Mệnh nhìn qua khóe mắt thấy thanh niên áo trắng trong kết giới.
Hắn vẫn không biết thân phận của người này, nhưng nghe tên thì khá xuất trần.
- Xéo!
Long Ý Trần xoay tròn Thông Thiên Trấn Hải Thần Kích, ở trong đại dương này làm tăng thêm sức chiến đấu cho gã.
Thân hình người nhưng Long Ý Trần phát ra tiếng gầm của rồng thần, trên chiến giáp màu lam dày đặc hoa văn rồng.
- Hãy dùng ra Nhân Hoàng Long Giáp của ngươi!
Là Tứ Tượng Hải Long tộc có thú bản mệnh rồng thần nên Long Ý Trần cũng ngưỡng mộ Nhân Hoàng Long Giáp.
- Ngươi còn chưa có tư cách đó!
Đông Hoàng Kiếm tách làm hai, ánh mắt Lý Thiên Mệnh lạnh lùng.
Hai bóng người lao vào chém giết trong đại dương này.
Tử Hải Thương Long Trảm!
Long Ý Trần quét ngang chiến kích.
Đường chặt chém bá đạo đó có khí thế khai thiên tích địa.
Thông Thiên Trấn Hải Thần Kích lấy lực lượng bàng bạc nhấc lên nước biển vạn trượng đập về phía Lý Thiên Mệnh.
Long Ý Trần giây phút này giống như con trai rồng của biển cả.
Lý Thiên Mệnh thì rất điềm tĩnh, chỉ thi triển ra Nhân Đạo Chúng Sinh Kiếm, không có kiếm thế và động tĩnh rầm rộ gì, nhưng có kiếm ý cao cả và huyền ảo mà phàm nhân khó thể nhìn thấu.
Một loại kiếm quyết, hai loại kiếm pháp!
Kiếm ý chúng sinh chém rách đại dương, thế như chẻ tre.
Keng!
Tiếng rít chói tai bùng nổ.
Đông Hoàng Kiếm màu vàng thoạt nhìn mỏng manh nhưng ngăn lại Thông Thiên Trấn Hải Thần Kích, mũi kiếm điểm chiến kích, không nhúc nhích chút nào.
Long Ý Trần không có lực lượng tiếp tục ngăn cản Đông Hoàng Kiếm màu đen của Lý Thiên Mệnh.
Đùng!
Đế kiếm màu đen xuyên qua, áo giáp màu xanh thẳm vỡ nát.
Long Ý Trần sững sờ.
Biển cả dậy sóng, thiếu niên tóc trắng trong mắt lạnh lùng, giống như sứ giả thẩm phán của Thiên Đạo, khiến Long Ý Trần chấn động toàn thân.
- Không thể thua!
Ít nhất Long Ý Trần không bị thương, gã cắn chặt răng, lại gầm rống, máu xanh sôi trào trên người.
Không biết từ khi nào, Thiên Trọng Long Thủy Thuẫn của Sơn Hải Trấn Giới Thiên Long vòng quanh người Long Ý Trần, có hiệu quả như Luyện Ngục Thuẫn Giáp của Lý Thiên Mệnh.
- Lý Thiên Mệnh, ngươi dở lắm!
Trên người Long Ý Trần lấp lánh ánh sáng, lực lượng Tử Kiếp thất trọng tuôn trào ra.
Thông Thiên Trấn Hải Thần Kích lần thứ hai chém giết.
Thái Thượng Đế Long Trảm!
Cơ bắp cuồn cuộn, lực lượng đỉnh cao, mọi thứ trên người dồn lại một chỗ.
Thi triển chiêu này khiến Long Ý Trần như hóa thành bạo long trong biển cả, xé rách sóng biển, muôn vàn lực lượng đánh về phía Lý Thiên Mệnh.
- Còn chưa chết tâm?
Lý Thiên Mệnh lần thứ hai ra tay.
So sánh với sự thô bạo của Long Ý Trần thì động tác của Lý Thiên Mệnh nhẹ nhàng lả lướt.
Nhưng động tác nhẹ nhàng đó lại có sức mạnh áp chế Long Ý Trần.
Thần Hình Câu Diệt Kiếm!
Lý Thiên Mệnh lĩnh ngộ một kiếm này càng lúc càng sâu hơn.
Nếu nói vừa rồi hắn không có sát tâm, khi chém ra nhát kiếm này thì hắn đột nhiên hóa thành tử thần, sát ý bùng nổ.
Một kiếm chém ra, ác quỷ oan hồn khóc trời nát đất.
Vèo vèo vèo!
Ánh kiếm lấp lóe.
Keng!
Lần này thì Thần Hình Câu Diệt Kiếm thô bạo chém đứt Thông Thiên Trấn Hải Thần Kích, xé rách Thiên Trọng Long Thủy Thuẫn.
Long Ý Trần căn bản không ngăn được.
Nhưng vào phút then chốt, lực lượng mềm mại của Thiên Trọng Long Thủy Thuẫn yếu bớt nhiều sức sát thương cho Long Ý Trần, cũng khiến Đông Hoàng Kiếm lệch đi một ít, không thể giết Long Ý Trần, chỉ đâm thủng cánh tay của gã.
Lý Thiên Mệnh thuận thế rót Đế Quân Kiếm Ngục vào.
Khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Long Ý Trần cuối cùng biết chạy trốn.
Long Ý Trần chặt đứt Đế Quân Kiếm Ngục tuôn vào, nhưng dù vậy, thiên văn hình kiếm chảy vào trong người của gã vẫn nổ tung, nổ nát bấy nguyên cánh tay.
Long Ý Trần ăn đau hét lên.
Gã đã dạo một vòng trước Quỷ Môn Quan, da đầu tê dại.
Lần này thì đổi sang Long Ý Trần bỏ chạy.
Suýt chút bị giết, muốn nói trong lòng không run rẫy thì là dối trá.
- Coi như ngươi hên.
Lý Thiên Mệnh lười lại nhìn Long Ý Trần.
- Trở về!
Lý Thiên Mệnh kêu gọi, bốn con thú bản mệnh đều quay về.
Đám Kiếp Lão đã không có năng lực dây dưa với bọn họ, trông thật thảm hại.
Hơn trăm người vây công, Lý Thiên Mệnh không rụng một cọng lông.
Bọn họ ngốc như gà gỗ, bao gồm Long Ý Trần, trong một chốc không ai dám tiến lên ngăn cản.
Long Ý Trần đau khổ nhất, bởi vì ba con thú bản mệnh của gã bị Lam Hoang cắn chết một con.
Đứt tay, thú bản mệnh chết thảm, kết cục này ập đến chỉ trong tích tắc.
Long Ý Trần trơ mắt nhìn thiếu niên tóc trắng hai mươi tuổi kia trực tiếp lao vào kết giới Tinh Hải Tuyền Qua.
Không ngoài dự đoán, hắn tiến lên nhanh hơn Diệp Bồ Đề gấp trăm lần.
Long Ý Trần phải thừa nhận rằng kẻ này đả đảo lộn nỗi lòng của mình, khiến gã thầm lo cho Diệp Bồ Đề.
- Hắn dám đi vào mới là thật chết chắc rồi!
- Đúng vậy!
Kiếp Lão ở xung quanh đều nói như vậy để gỡ gạc mặt mũi, thậm chí không có người chủ động lại đi bẩm báo Quỷ Vương, cuồng nhiệt tín nhiệm Diệp Bồ Đề.
Long Ý Trần cũng giống như thế, nhưng gã cảm thấy cạnh tranh kế tiếp rất khó biết trước điều gì.
Long Ý Trần xoe tròn mắt, trong lòng bất ổn, khẩn trương thở hổn hển.
Rốt cuộc vào giây phút đó . . .
Diệp Bồ Đề vào trung tâm kết giới trước một bước.
Y dứt khoát cuốn lấy Kiếp Khí đầy trời thu vào nhẫn tu di.
Từ đầu đến cuối Diệp Bồ Đề đều không quay người lại, hiển nhiên cướp bảo bối mới là ưu tiên hàng đầu của y.
Nhưng nếu Lý Thiên Mệnh xông vào phỏng chừng sẽ có trận tử chiến.
- Không ngờ Lý Thiên Mệnh chẳng thèm xem ta là đối thủ, không thèm dùng Nhân Hoàng Long Giáp.
Người như vậy đã khiến da đầu Long Ý Trần tê dại.
- Đệ Nhất Thiên Hạ của hai mùa sắp đụng độ?
Nhà vô địch của hai mùa kém nhau chỉ có mười mấy tuổi, thông thường hai bên giao phong cơ bản là sau trăm tuổi.
Nhưng Lý Thiên Mệnh hai mươi tuổi trong mắt mọi người đã giết tới trước mặt Diệp Bồ Đề bốn mươi tuổi.
Tuổi của Diệp Bồ Đề ở trong mắt đoàn người từ Cổ Thánh cảnh trở lên trong chín Thần Vực chỉ xem như vừa trưởng thành.