Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1198 - Chương 1198 - Tuyên Bố Hướng Trời Cao Đất Dày

Chương 1198 - Tuyên bố hướng trời cao đất dày
Chương 1198 - Tuyên bố hướng trời cao đất dày

Bên ngoài hành tinh lửa.

Lý Thiên Mệnh giấu ở phương xa, nhìn thấy bọn họ binh chia làm hai đường.

- Lão đại, chúng ta đi chỗ sương mù đỏ hay đi lỗ đen sao?

Meow Meow sôi sục nhiệt huyết, sẵn sàng tăng tốc.

Lý Thiên Mệnh quyết định thật nhanh:

- Đi sương mù đỏ, phải đến nhanh hơn bọn họ!

- Được rồi, ngồi vững nhé lão đệ!

Meow Meow đột nhiên tăng tốc.

Lý Thiên Mệnh làm quyết định này vì hai lý do.

Thứ nhất, hắn cho rằng Huyết Ý Quỷ Vương có thể tạm gác lại truy sát mình thì thứ họ xem trọng như vậy chắc chắn quan trọng còn hơn lỗ đen sao thứ chín.

Thứ hai, bên lỗ đen sao còn có mấy vạn Kiếp Lão, hôm nay dựa vào Thiên Tinh Diệu Long Thần Kích mới giết tám nghìn người, giờ mà cứng rắn xông vào thì chỉ lãng phí thời gian.

Lý Thiên Mệnh vừa ngồi ‘xe đua’ vừa híp mắt nhìn về phía chính giữa Thiên Tinh Cảnh.

Đưa mắt nhìn, tất cả ngôi sao trong Thiên Tinh Cảnh đều giống như hành tinh lửa vừa rồi bắn cột sáng về phía bên kia.

Giống như nghìn sao hội tụ một thể!

- Bên kia rốt cuộc phát sinh chuyện gì?

. . .

Thời gian quay về nửa canh giờ trước.

Một chỗ chính giữa Thiên Tinh Cảnh.

Nam nhân trung niên tóc dài mặc áo rộng màu đỏ đen đi đến nơi này.

Người này một con mắt tràn ngập huyết quang, rồng thần màu máu mảnh cỡ sợi tóc bò trên tròng trắng mắt.

Bên này rất trống trải, hành tinh gần nhất cũng cách một ít cự ly.

Nam nhân trung niên đứng ở vị trí này, nhún mũi ngửi hư không như đang tìm mùi gì.

- Hẳn là nơi này. Tìm bốn tháng, có lẽ tâm nguyện của tộc ta sắp thực hiện trong tay ta. Cõng tội nghiệt hai mươi vạn năm, chỉ có nó mới có thể khiến chúng ta vĩnh viễn rời xa nguyền rủa, Thiên Nhãn lại mở.

- Tất cả điều này giống như là đang nằm mơ . . .

Nam nhân trung niên vươn tay chạm vào hư không, khép mắt lại, chuyên tâm dùng mũi tìm mùi hương quen thuộc.

- Hỡi các tổ tiên, các vị ở nơi nào? Xin hãy chỉ dẫn con cháu đến trước mắt các ngươi . . .

Nam nhân trung niêngiống như nói mê sảng, lang thang giữa hư không.

Bỗng nhiên!

Tay của nam nhân trung niên chạm trúng vật cứng gì trong hư không.

- Là cái này!

Nam nhân trung niên mở mắt ra, trong mắt bắn ra tia sáng chói lòa.

- Đi ra!

Nam nhân trung niên thụt lùi mấy chục mét.

Trong tiếng kêu gọi của nam nhân trung niên, hai con rồng thần huyết tinh ra khỏi không gian bản mệnh của ông ta.

Chiều dài của hai con rồng thần này gần ba trăm mét, có thể nói là rồng khổng lồ, một con đực một con cái, đặc điểm khác nhau.

Con đực thì hùng tráng, máu thịt bàng bạc, con cái thì kỳ dị, huyết quang ngập trời.

Trong đôi mắt của hai con rồng thần màu máu đều có hơn chín trăm ba mươi đốm sao.

Con nào đều dường như mạnh mẽ còn hơn Thanh Minh Thôn Thiên Trùng.

Bốn con Hải Long Vương của Long Thương Nguyên chưa chắc sánh bằng hai con rồng thần này.

- Công kích vào điểm này.

Trong mắt nam nhân đã là huyết quang ngập trời.

Ầm ầm ầm!!

Nam nhân trung niên và hai con rồng thần bắt đầu va chạm.

Bùm bùm bùm!

Hư không vô hình vậy nà phát ra tiếng động vỡ nát.

Nam nhân như nổi điên, dù cho cảnh giới bị áp chế vẫn cố dùng tất cả sức lực ra công kích.

Keng keng keng!

Âm thanh vỡ nát tiếp tục truyền đến, kéo dài thành một chuỗi.

- Mùi càng đậm, là mùi của tiền bối tộc ta, là mùi của Huyết Tổ!

- Lâu, lâu lắm rồi.

- Có ai biết bộ tộc chúng ta, qua nhiều năm như vậy, chúng ta vốn không phải họ Độc Cô!

Hốc mắt của nam nhân chảy ra huyết lệ, không phải vì đau thương mà là kích động.

Đợi bao lâu, Thiên Tinh Cảnh mới mở ra?

Ầm ầm!

Rốt cuộc dưới sự công kích của nam nhân, một thứ vô hình dường như hoàn toàn nát.

Oong!

Lực lượng bàng bạc đánh bay nam nhân.

Nam nhân bị đụng khí huyết lăn lộn, thậm chí miệng ọc máu, nhưng ông ta càng hưng phấn hơn, mắt lấp lóe tia sáng có tên là số mệnh!

Trước mắt nam nhân là . . .

Vị trí vừa rồi dâng lên sương mù máu ngập trời.

Sóng máu hùng dũng từ nơi này quét khắp Thiên Tinh Cảnh.

Nam nhân xoe tròn mắt nhìn chỗ trống trải kia đột nhiên sinh ra một hành tinh màu máu.

Hành tinh màu máu này thể tích cỡ trung bình khi so với hành tinh khác, nhưng trên hành tinh điên cuồng tràn ngập sương mù máu.

Bề mặt của nó cuồn cuộn sương mù máu, lực lượng khủng bố thổi quét, vô số thiên văn màu máu lan tràn ở trong đó.

Những thiên văn này có hình dạng rồng thần, số lượng trên mười vạn con lăn lộn trong sương mù máu.

Oong oong oong!

Tiếng rồng ngâm khàn khàn hùng hồn gầm rống lấp đầy màng tai của nam nhân.

- Là các ngươi, là các ngươi . . . Năm tháng vô tận, khổ hải vô biên . . .

Nam nhân tuôn rơi huyết lệ, vô cùng thống khổ.

- Tổ tiên anh linh ở trên cao, đệ tử Độc Cô Tẫn, hai mươi vạn năm, tiến đến cứu các vị. Thỉnh tổ tiên ban cho tinh phách Huyết Long cho đệ tử! Từ nay về sau, tuyên bố hướng trời cao đất dày, chúng ta mới là Thái Cổ Hiên Viên thị chân chính!

Nam nhân nhỏ giọng nỉ non, lau đi huyết lệ, dùng ngón tay dính máu vẽ một con mắt lên vị trí giữa hai chân mày.

Sau đó nam nhân đứng lên, mở ra hai cánh tay, vẻ mặt điên cuồng lao về phía hành tinh màu máu.

- Độc Cô Tẫn.

Một giọng nói hờ hững gọi lại nam nhân.

Nam nhân trung niên lao hướng hành tinh màu máu chợt khựng lại, vụt ngoái đầu.

Đúng vậy, nam nhân là Đệ Nhất Kiếp Lão, Độc Cô Tẫn.

Người gọi lại Độc Cô Tẫn trên người mặc áo xanh, không đeo trang sức, không dục vọng không ham muốn, đứng trong hư không.

- Phong Thanh Ngục.

Độc Cô Tẫn híp mắt, thu lại cuồng nhiệt, hỏi:

- Ngươi bám theo ta?

Phong Thanh Ngục đáp:

- Ừm, theo ngươi nhiều ngày rồi, muốn xem ngươi đang tìm cái gì.

Độc Cô Tẫn nói:

- Ồ, ngươi giỏi giấu lắm.

Phong Thanh Ngục chỉ hướng hành tinh màu máu sau lưng Độc Cô Tẫn, hỏi:

- Đây là cái gì?

Độc Cô Tẫn không trả lời, ông ta quay đầu lao thẳng về phía hành tinh màu máu.

- Đứng lại!

Phong Thanh Ngục đột nhiên đuổi theo.

. . .

Meow Meow nhanh như điện chớp phá vỡ trời sao.

Màu máu ở phía trước dần dày đặc hơn.

Vô số ánh sáng sao hội tụ, khi Lý Thiên Mệnh lao vào sương mù đỏ dày đặc thì chợt thấy . . .

Đằng trước xuất hiện một hành tinh tràn ngập sắc đỏ.

- Đó là cái gì?

Huyết Long từ vô số thiên văn màu máu tổ thành đang lăn lộn trên hành tinh đó.

Dịch Tinh Ẩn rung động nói:

- Một kết giới.

- Là sao?

- Toàn bộ ngôi sao đó là kết giới chỉ riêng thượng thần mới có thể sáng tạo ra!

Bình Luận (0)
Comment