Lý Thiên Mệnh xoe tròn mắt, vẻ mặt khó tin:
- Kết giới của thượng thần? Là thượng thần nào?
Dịch Tinh Ẩn nhìn chăm chú, nói:
- Không rõ nữa, có lẽ là có quan hệ với thủy tổ của chúng ta, dù sao trên đó có nhiều thiên văn hình rồng. Với tạo nghệ trong đạo thiên văn của ta vẫn mù tịt trước loại kết giới này, có thể thấy tạo hóa sâu cỡ nào. Cả đời ta quen thuộc kết giới bảo vệ của các tông môn, nhưng chưa từng thấy kết giới thần diệu như vậy. Nhưng trạng thái của kết giới này hơi không ổn, có lẽ vì lâu quá dẫn đến kết cấu hỗn loạn, xung đột lẫn nhau, có lẽ đang ở giai đoạn tan biến.
Lý Thiên Mệnh chép miệng hỏi:
- Kết giới cũng có hạn sử dụng à?
- Đương nhiên có, trên đời không có sự vật bất diệt.
Dịch Tinh Ẩn nhíu mày quan sát:
- Với phán đoán của ta thì mặc dù kết cấu của nó hỗn loạn nhưng chắc đủ để chống thêm hơn một trăm năm.
- Vậy là tốt rồi.
Dịch Tinh Ẩn nói:
- Mặc kệ thế nào, kết giới này rất có thể là thủy tổ của chúng ta bố trí, tốt nhất là đừng để người ta phá hư.
Lý Thiên Mệnh đồng ý với suy nghĩ của Dịch Tinh Ẩn.
Dịch Tinh Ẩn giật mình kêu lên:
- Đối diện có động tĩnh, không chừng có người đang đánh nhau! Có lẽ ai đó muốn phá hư kết giới này!
Dọc đường đi Dịch Tinh Ẩn đã hấp thu nhiều linh túy chữa thương, hơi phục hồi sức khỏe, có thể miễn cưỡng hành động. Nhưng muốn hoàn toàn khỏe lại, có được sức chiến đấu, phỏng chừng Dịch Tinh Ẩn còn phải tĩnh tu khá lâu.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Ta đi nhìn xem, còn ngươi tạm giấu đi?
- Được.
Dịch Tinh Ẩn biết Lý Thiên Mệnh có sức mạnh tự bảo vệ mình, khá yên tâm, trong đầu ông ấy suy nghĩ cố gắng đừng thêm phiền.
Lý Thiên Mệnh dàn xếp cho Dịch Tinh Ẩn ở lại hành tinh gần đó, rồi vội vàng đi hướng hành tinh màu máu.
Thú bản mệnh của Dịch Tinh Ẩn luôn nấp trong không gian bản mệnh, còn sức chiến đấu nhất định, nếu như gặp phải nguy hiểm, hẳn là có thể giằng co một khoảng thời gian.
Dịch Tinh Ẩn hét to một tiếng:
- Thiên Mệnh, ngươi nhớ kỹ một điều, nếu Cửu Cung Quỷ Tông muốn phá hư kết giới này thì ngươi rất nhiều phải ngăn cản bọn họ. Mặc kệ bọn họ làm cái gì, chúng ta cứ cố gắng ngăn cản thì tuyệt đối không sai!
- Rõ rồi!
Kết giới này rốt cuộc là cái gì đều không quan trọng, tóm lại cứ làm trái với Cửu Cung Quỷ Tông.
Sau khi chia tay với Dịch Tinh Ẩn, Lý Thiên Mệnh vòng quanh hành tinh màu máu đến một mặt khác của nó. Vừa mới tới chỗ này, hắn chợt trông thấy cường giả hai bên đang tiến hành một trận đọ sức đỉnh cao.
Cảnh giới của hai người này đều bị áp chế ở mức Tử Kiếp thất trọng, nhưng cảm giác đánh nhau đáng sợ hơn Long Thương Nguyên nhiều.
- Đó là Lục Đạo Kiếm Ma Phong Thanh Ngục mà? Còn vị này . . . không ngờ là Độc Cô Tẫn!
Lý Thiên Mệnh sớm nghe từ miệng người của Cửu Cung Quỷ Tông nói Độc Cô Tẫn ám sát tôn thần, đến Thiên Tinh Cảnh.
Đối với Lý Thiên Mệnh thì Phong Thanh Ngục là kẻ địch, nhưng Độc Cô Tẫn suýt chút giết Khương Phi Linh, ông ta cũng là kẻ thù!
Đều là kẻ địch, hai người đó đánh nhau, nhìn chăm chú cục diện biến hóa.
- Nghe nói Phong Thanh Ngục nằm trong ba hàng đầu thiên hạ, thủ đoạn thông thiên là chuyện bình thường, Độc Cô Tẫn này dựa vào cái gì đấu với hắn ta?
Lý Thiên Mệnh liếc mắt qua, hắn trông thấy hai con rồng thần màu máu của Độc Cô Tẫn có sức sát thương cực kỳ kinh người, chúng nó đều có đốm sao cực kỳ nhiều, hung tàn bá đạo còn hơn bốn con rồng thần của Long Thương Nguyên, trong lúc chém giết thì huyết quang ngập trời.
Độc Cô Tẫn cầm một cây long giản màu máu, đại khai đại hợp, nếu không phải có kết giới phong cấm thì long giản màu máu vung lên e rằng có thể đập núi chìm biển.
Thoạt nhìn giống như Phong Thanh Ngục bị một người hai rồng nhóm Độc Cô Tẫn vây công.
Nhưng thực tế thì sao?
Phong Thanh Ngục đến từ Thái A Kiếm tộc, trong bộ tộc bọn họ nổi tiếng nhất là Kiếm Thú.
Lý Thiên Mệnh không biết Phong Thanh Ngục có loại Kiếm Thú nào, nhưng hắn có thể trông thấy bên cạnh Phong Thanh Ngục tổng cộng có sáu thanh kiếm.
Sáu thanh kiếm này kích cỡ bề ngoài thoạt nhìn giống nhau, bởi vì lúc chiến đấu kiếm thế biến hóa quá nhanh, Lý Thiên Mệnh có chút xem không rõ.
Nhưng hắn biết, đây chắc là binh khí cũ của Lục Đạo Kiếm Thần, tên là Tru Thiên Lục Kiếm.
- Tru Thiên Lục Kiếm là sáu thanh kiếm, nhưng tổ hợp lại được tính là một vật thần.
Hai tay Phong Thanh Ngục cầm hai thanh kiếm, bốn thanh kiếm khác bay nhanh quanh người gã. Bàn tay Phong Thanh Ngục không chạm vào, nhưng bốn thanh kiếm kia như có người cầm, diễn biến ra kiếm thế thiên biến vạn hóa, quả nhiên không hổ là Lục Đạo Kiếm Ma!
Điều khiển bốn thanh kiếm thì có lẽ Phong Thanh Ngục có bốn con thú bản mệnh Kiếm Thú.
Một người bốn thú điều khiển sáu thanh kiếm, dù cho cảnh giới bị phong ấn, quanh người Phong Thanh Ngục kiếm khí ngút trời, vô số ánh kiếm bắn ra tia sáng chói mắt.
Phong Thanh Ngục nhìn chăm chú vào Độc Cô Tẫn, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo:
- Nói cho ta, đây là cái gì!
- Ha ha!
Độc Cô Tẫn vừa cười nhạt vừa hóa giải đòn tấn công dồn dập của Phong Thanh Ngục, rõ ràng ông ta sẽ không lộ ra một chữ cho gã biết.
Theo lý thuyết, Độc Cô Tẫn không thể nào có năng lực đánh ngang tay với Phong Thanh Ngục.
Lý Thiên Mệnh chú ý tới một chi tiết.
Trong lúc bọn họ chiến đấu thì kết giới trên hành tinh màu máu ngay bên dưới bọn họ, trong đó có thiên văn ngưng tụ thành rồng thần màu máu đang hội tụ về phía Độc Cô Tẫn, giống như bị thân thể của ông ta lôi kéo tự động đến gần, hòa vào máu thịt của ông ta và thú bản mệnh.
Thậm chí . . . Càng lúc càng nhiều sương mù đỏ ngưng tụ trên người Độc Cô Tẫn, khiến ông ta trong vô hình trở nên càng thêm khó đối phó.
Huyết Long nhập vào người, khí chất của Độc Cô Tẫn đang phát sinh biến hóa.
Lý Thiên Mệnh phát hiện, người muốn phá hư kết giới này thế nhưng là Độc Cô Tẫn, còn Phong Thanh Ngục ngược lại đang ngăn cản ông ta.
Hành động này dường như hoàn toàn trái ngược.
Dù sao trước kia Độc Cô Tẫn là cường giả của Thái Cổ Thần Tông.
Có Phong Thanh Ngục ngăn cản, Độc Cô Tẫn không thể đáp xuống hành tinh, đành phải giằng co với Phong Thanh Ngục, Lý Thiên Mệnh tạm thời không cần thiết đi quấy rối.
- Kết giới do thượng thần bố trí, cánh tay hắc ám của ta có thể xuyên thấu được không? Nếu được thì phải chăng ta có thể nhìn thấy bên trong kết giới rốt cuộc có cái gì?
Lý Thiên Mệnh nhìn hành tinh huyết khí ngập trời kia, nảy ra ý tưởng như vậy.
Nói làm liền làm, Lý Thiên Mệnh lập tức rơi xuống hành tinh màu máu.
Ngay sau đó, Phong Thanh Ngục phát hiện ra Lý Thiên Mệnh, một ánh kiếm mạnh mẽ bắn ra, chớp mắt bay vút tới trước Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh đành phải tránh ra.
Hai người đối diện.
Ánh mắt Phong Thanh Ngục lạnh lùng nói:
- Ngươi, càng không thể xuống dưới.
Tru Thiên Lục Kiếm tách ra một thanh kiếm bay vèo vèo quanh Lý Thiên Mệnh, rình rập hắn, hiển nhiên hạ cảnh cáo nghiêm khắc.
Độc Cô Tẫn cũng nhìn thấy Lý Thiên Mệnh, biểu cảm lạnh băng, thậm chí có một ít trêu tức, điều này càng chứng minh ông ta không thể nào hợp tác với hắn.
Đang lúc Lý Thiên Mệnh suy xét có muốn cưỡng bức lao xuống thì . . .
Huyết Ý Quỷ Vương và U Ảnh Quỷ Vương đã đến!
Hai người đến khiến cục diện trở nên mơ hồ hơn.