Lý Thiên Mệnh vốn đã hung quang ngập trời, lúc này càng là đầu nổ tung!
Lý Thiên Mệnh giống như nổi điên vọt tới trước.
Phệ Tâm Cự Ma muốn ngăn trở, nhưng nó bị Lý Thiên Mệnh xé rách một lỗ máu.
Lý Thiên Mệnh xuyên qua thân thể của Phệ Tâm Cự Ma, người nhuộm đẫm máu.
Phệ Tâm Cự Ma không có chỗ hiểm, nó giống như con giun, bị đứt làm đôi vẫn sống được, nếu không thì đã chẳng thể dây dưa với Lý Thiên Mệnh thời gian dài như vậy.
- Huyết Ý Quỷ Vương!!!
Lý Thiên Mệnh rống to, lần thứ hai thi triển Cửu Thiên Hung Hồn Kiếm Trận.
Kiếm ý ngập trời đâm thủng đại dương màu máu, ngưng tụ thành chín con cự thú thiên địa ở sau lưng hắn, đè ép bên trên đầu Huyết Ý Quỷ Vương.
Rất hiển nhiên, trong lúc Huyết Ý Quỷ Vương thi triển ma công kia không thể bị đánh nhiễu, đây là điểm yếu của cấm thuật.
Vẫn còn hy vọng cho Lý Thiên Mệnh!
Tiếc rằng Huyết Ý Quỷ Vương đã sớm chuẩn bị rồi.
Huyết Ý Quỷ Vương vẫn luôn chú ý động tĩnh của kết giới màu máu ở bên dưới, gã sớm phát hiện kết giới màu máu cũ kỹ kia bắt đầu sụp đổ, vỡ ra khe nứt rậm rạp giống như vỏ trứng gà nát, toàn bộ kết giới đều đang run rẩy.
Loại tình huống này chứng minh kết giới Huyết Long Phong Ma sắp hoàn toàn tan vỡ ngay tại chỗ.
- Thành công!
Trước khi thi triển ma công thì Huyết Ý Quỷ Vương đã cười thầm trong bụng.
Đối với gã, chỉ cần kết giới này có thể bị phá vỡ thì dù Phệ Tâm Cự Ma chết trận cũng đáng giá.
Mắt thấy Lý Thiên Mệnh tiến đến phá hư, Huyết Ý Quỷ Vương nhìn lướt qua, lập tức lớn tiếng nói:
- Phong huynh, giúp ta một tay!
Còn U Ảnh Quỷ Vương, không cần Huyết Ý Quỷ Vương sai khiến cũng trực tiếp đi hướng Độc Cô Tẫn.
Hiện tại kết giới vỡ nát là điều chắc chắn rồi, bọn họ chưa thể xác định mục đích phá kết giới của Độc Cô Tẫn, vào phút cuối này tự nhiên cần có một người theo dõi ông ta.
Vậy là Phong Thanh Ngục rảnh tay.
- Một mình làm thịt tên súc sinh hạ đẳng này?
Huyết Ý Quỷ Vương hoàn toàn không có hứng thú đó, địa vị cỡ như gã căn bản không cần một mình giết một tiểu bối để chứng minh bản thân.
Trước khi kết giới vỡ nát, Huyết Ý Quỷ Vương đã hoàn thành nhiệm vụ ngăn cản Lý Thiên Mệnh.
Nên khi thấy Phong Thanh Ngục rảnh tay, Huyết Ý Quỷ Vương trực tiếp yêu cầu chi viện.
Rất hiển nhiên, hiện tại Lý Thiên Mệnh muốn chạy cũng không thoát được.
Trong lúc phá hư kết giới thì Phong Thanh Ngục vẫn luôn chú ý trận chiến đấu này.
Sau khi Huyết Ý Quỷ Vương mở miệng, vẻ mặt của Phong Thanh Ngục hờ hững, nhưng tay thì siêu nhanh.
Phong Thanh Ngục gật đầu đáp lại:
- Được.
Tru Thiên Lục Kiếm đã ngân lên trong tay ông ta.
Khoảnh khắc Huyết Ý Quỷ Vương mở miệng, Phong Thanh Ngục vươn tay chỉ, Tru Thiên Lục Kiếm ghép lại với nhau bắn về phía Lý Thiên Mệnh.
Vù vù!
Một kiếm này tốc độ nhanh đến mức đâm rách không gian.
Đủ thấy Phong Thanh Ngục mạnh hơn Huyết Ý Quỷ Vương.
Khi Lý Thiên Mệnh liếc thấy ánh kiếm lóe lên thì nguy cơ trí mạng đã bao phủ trên đầu hắn.
Huyết Ý Quỷ Vương cười to bảo:
- Chết đi!!! Tiễn tất cả các ngươi cùng nhau xuống địa ngục!
Dưới sát chiêu trí mạng của Phong Thanh Ngục, Lý Thiên Mệnh gần như không thể công kích Huyết Ý Quỷ Vương, cứu thú bản mệnh của mình.
Lần này thật sự là tuyệt cảnh rồi.
Thiên Mệnh hút ngụm khí lạnh.
Đám người ở tầng cao nhất Viêm Hoàng đại lục hôm nay dạy cho hắn một bài học tàn nhẫn nhất.
Có thể leo lên vị trí đó thì không ai là kẻ yếu.
Một kiếm trí mạng của Phong Thanh Ngục chém nát tất cả tự đại của Lý Thiên Mệnh, khiến hắn chân thực nhìn thấy sắp đối mặt tuyệt cảnh sống chết như thế nào.
Hết thảy đều ở trong tích tắc!
Nhưng mà . . .
Lý Thiên Mệnh không bỏ cuộc!
Vào giây cuối, Lý Thiên Mệnh gọi ra Thái Nhất Tháp.
Nhưng kiếm này quá nhanh, quá hung mãnh, còn là sát chiêu do Lục Đạo Kiếm Ma thi triển ra.
Thái Nhất Tháp ở trước mặt Lý Thiên Mệnh bị đánh văng ra.
Trường kiếm sượt qua tháp bắn ra tia lửa chói mắt.
Tiếng ma sát sắc nhọn tựa như ác mộng.
Nhưng nói sao thì Thái Nhất Tháp vẫn có hiệu lực, ít nhất khiến trường kiếm đâm lệch hướng.
Tru Thiên Lục Kiếm vốn sẽ đâm thủng trái tim của Lý Thiên Mệnh, nhưng trong khoảnh khắc đâm xuyên qua ngực phải của hắn.
Vào giây cuối, Lý Thiên Mệnh thậm chí sử dụng Nhân Hoàng Long Giáp.
Nhưng hiện thực là Nhân Hoàng Long Giáp cũng bị Tru Thiên Lục Kiếm đâm xuyên.
Phập!
Một tiếng máu thịt bị xé rách.
Cảm giác ngực lạnh lẽo, Lý Thiên Mệnh cúi đầu nhìn thấy một lỗ máu.
Đau đớn thấu tim tràn ngập, mỗi lần hít vào là cảm giác phổi bị xé rách.
Sắc mặt của hắn trắng bệch.
Câu chuyện đến đây là khép sách lại sao?
Ầm ầm ầm!
Kết giới màu máu ở dưới chân Lý Thiên Mệnh hoàn toàn sụp đổ.
Nguyên hành tinh màu máu dường như đang sụp xuống.
Đã không thể cứu vãn kết giới vỡ nát.
- Tức là kết giới phong cấm trên người họ rất nhanh sẽ biến mất, mỗi người đều sẽ phục hồi thực lực đỉnh cao, giết ta thoải mái như xắt rau.
Nhóm Huỳnh Hỏa bị Kình Thôn Hấp Huyết Ma Công khống chế, càng lúc càng tới gần tử vong, Lý Thiên Mệnh thì ngực bị đâm thủng đã tổn hại nặng, kết giới đã vỡ nát, đối phương sắp khôi phục thực lực, trên thế giới này còn có nơi nào đường cùng hơn hiện tại không?
Không nói đến một tiểu bối, dù là Dịch Tinh Ẩn đứng đây cũng phải tan vỡ thần kinh.
Đời người giống như một cơn ác mộng.
Mỗi lần hít thở là ngực đau đớn như bị xé rách, đau đến mức toàn thân đều tê dại.
Huyết Ý Quỷ Vương cười nhạt rẻ rúng, đó là cười nhạo người trẻ tuổi như Lý Thiên Mệnh dựa vào cái gì cho rằng chính mình có tư cách đấu với loài người như bọn họ.
Dù có kết giới phong cấm cũng không đủ tư cách!
Thế giới tĩnh lặng vào giây phút này, chỉ có đau đớn thấu tim ở lồng ngực, tiếng cười nhạt vô tình của Huyết Ý Quỷ Vương, tiếng rên yếu ớt của nhóm Huỳnh Hỏa, Meow Meow, Lam Hoang tựa như ác mộng xoay quanh trong óc Lý Thiên Mệnh.
- Có lẽ ngừng hô hấp, khép mắt lại, cứ như thế nhận mệnh mới có thể tránh né thống khổ?
Nhưng ngực đau nhói là có thể buộc mình sợ hãi hô hấp sao?!
Tiếng kêu của nhóm Huỳnh Hỏa, từng hình ảnh cùng sống cùng chết mấy năm qua, chúng nó mang đến tiếng cười rộn ràng, tình thân sâu sắc đó, duyên phận gắn liền sống chết đó, cứ như thế khép mắt lại, lựa chọn đi là có thể giả vờ không nghe thấy sao?
- Ta không làm được, ta không làm được!!!
Cả đời Lý Thiên Mệnh ít khi rơi lệ, nhưng giây phút này, hắn xoe tròn mắt nhìn bầy chiến sủng mà mình yêu thương gặp nạn, máu tươi và lệ nóng hòa vào nhau trong hốc mắt của hắn.
Hắn không e ngại thống khổ, hít thở nặng nhọc.
Trong mắt của hắn tràn ngập bốn chiến sủng đã cho mình mọi thứ.
- Không có các ngươi thì không có Lý Thiên Mệnh ngày này! Trong Thiên Tinh Cảnh này, ta giết thật nhiều người, nhưng còn chưa đủ đâu!
Lý Thiên Mệnh siết chặt đôi Đông Hoàng Kiếm, giương cặp mắt đẫm máu nhìn chăm chú vào Huyết Ý Quỷ Vương, nhìn Huỳnh Hỏa, Meow Meow, Lam Hoang cùng Tiên Tiên.
Chúng nó cũng nhìn lại hắn bằng ánh mắt nóng cháy mà tin tưởng, chúng nó đều không muốn chết!