Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 1207 - Chương 1207 - Vì Yêu Mà Chiến Đấu! (Tt)

Chương 1207 - Vì yêu mà chiến đấu! (tt)
Chương 1207 - Vì yêu mà chiến đấu! (tt)

- Đời này còn nhiều việc ta muốn làm. Ta muốn cho Linh Nhi một giải thích, ta không muốn phụ cô nương này, ta muốn bảo vệ nàng suốt đời.

- Ta muốn có ngày có thể đứng trước mặt phụ mẫu, cùng bọn họ vượt qua hoạn nạn.

- Ta muốn mang theo các ngươi đi khắp tứ hải bát hoang, đi hết vạn trượng hồng trần, đi chứng kiến con đường thành thần!

- Ta yêu các ngươi, ta không muốn chết! Ta không muốn chết!

Tất cả lời thề và rít gào này Lý Thiên Mệnh không hét thành lời.

Chúng nó là núi lửa phun trào trong lồng ngực, có thể khiến hắn quên hết đau đớn bị xé rách, khiến trong mắt của hắn chỉ có màu máu.

- Người sinh ra từ chiến đấu và bảo vệ tuyệt đối không thể ngã xuống trước khi chết hẳn!!!

Giây phút này, Lý Thiên Mệnh bị kiếm đâm xuyên, trước khi gục ngã hắn tựa như sao chổi màu đỏ máu thiêu đốt bản thân đụng về phía Huyết Ý Quỷ Vương.

- Quả nhiên, kết giới phong cấm sắp biến mất, lực lượng sắp trở lại.

Huyết Ý Quỷ Vương hếch cằm nhìn Lý Thiên Mệnh liều cả mạng sống, trong mắt tràn đầy ý cười rẻ rúng.

- Trẻ tuổi đúng là bồng bột, không e ngại cái chết sao? Nói tới thì ý chí nóng cháy như thế thật khiến người nhớ lại hồi xưa. Đáng tiếc, người như vậy thường chết nhanh nhất.

Huyết Ý Quỷ Vương nhìn thấy bản thân hồi xưa từ trên người Lý Thiên Mệnh.

Tuy Huyết Ý Quỷ Vương hoài niệm, nhưng đó chỉ là một loại trêu cợt, coi rẻ.

Con người vào lúc con buôn, luồn cúi, ác độc mà gian xảo luôn thích cười nhạo những sinh mệnh trẻ tuổi dùng mạng sống theo đuổi giấc mơ non nớt.

Huyết Ý Quỷ Vương liếc hướng Phong Thanh Ngục.

Khiến gã vừa lòng là khi Lý Thiên Mệnh lần thứ hai xông lên thì Tru Thiên Lục Kiếm của Phong Thanh Ngục lại bắn tới.

Mục tiêu lần này vẫn là ngực trái của Lý Thiên Mệnh, vẫn nhắm vào trái tim của hắn.

Chẳng qua lần này Lý Thiên Mệnh đưa lưng về phía Phong Thanh Ngục.

- Hoàn toàn bỏ quên sự sống chết của mình, chỉ muốn cứu thú bản mệnh của mình?

- Vậy đi chết đi!!!

Huyết Ý Quỷ Vương thầm cười hả hê, gã đã thông qua xúc tu nhấm nháp mùi máu của nhóm Huỳnh Hỏa.

Vị rất ngọt, dù chỉ một giọt cũng khiến toàn thân Huyết Ý Quỷ Vương rạo rực.

Nếu không ra ngoài dự đoán của gã, chỉ một giây nữa Lý Thiên Mệnh sẽ bị Phong Thanh Ngục đâm thủng tim mà chết.

Tùy theo Huyết Long Phong Ma kết giới vỡ nát, phong cấm trên người Huyết Ý Quỷ Vương đã bắt đầu buông lỏng, lực lượng quen thuộc sắp trở về.

Còn có cái gì sung sướng hơn hiện tại?

Vèo vèo!

Vào thời khắc này, kiếm thứ hai của Phong Thanh Ngục đã xuyên thủng hư không bay tới lưng của Lý Thiên Mệnh.

Đây là Tru Thiên Lục Kiếm!

Lẽ nào Lý Thiên Mệnh không biết cứ để như thế thì mình sẽ chết sao?

Hắn biết chứ!

- Lúc nãy bị Phong Thanh Ngục đánh lén nên ta mới không tới kịp phòng bị! Còn lần này . . .

Lý Thiên Mệnh đã tính chính xác lúc Tru Thiên Lục Kiếm bay tới.

Khoảnh khắc nguy hiểm buông xuống, Thái Nhất Tháp lại hiện ra, dán trên người Lý Thiên Mệnh.

Cửa lớn của tòa tháp mở hướng hắn.

Lý Thiên Mệnh chưa kịp làm gì thì uy lực của Tru Thiên Lục Kiếm đã đụng vào Thái Nhất Tháp.

Thái Nhất Tháp bị lực đẩy đụng vào người Lý Thiên Mệnh.

Keng!

Tiếng va chạm chói tai truyền ra ngoài.

Lý Thiên Mệnh không chết!

Bởi vì vị trí va chạm thân thể của hắn là cửa của Thái Nhất Tháp.

Lý Thiên Mệnh cứ như thế bị đụng vào trong cửa lớn.

Tuy hắn bị đụng xây xẩm mặt mày, lại phun máu, nhưng ít ra hắn không chết.

- Phong Thanh Ngục xét cho cùng còn ở cảnh giới Tử Kiếp thất trọng, hắn cách ta rất xa, dù kiếm của hắn ác hơn, nhanh hơn cũng vẫn kém rất lớn so với lúc hùng mạnh.

Nếu không thì Lý Thiên Mệnh thậm chí không có thời gian gọi ra Thái Nhất Tháp.

Trong lòng hắn vô cùng bình tĩnh.

Hắn dùng tư thái điên cuồng nhất đưa lưng về phía Phong Thanh Ngục, nhưng lại tránh thoát một kích trí mạng!

Cảnh tượng như vậy khiến Phong Thanh Ngục hơi ngây ra một lúc.

- Thú vị. Vật thần? Cũng nát cho ta!

Phong Thanh Ngục điều khiển Tru Thiên Lục Kiếm bay về, lại chém về phía Thái Nhất Tháp của Lý Thiên Mệnh.

Vù vù vù!

Thái Nhất Tháp lại bị Tru Thiên Lục Kiếm đâm trúng, bay về phía Huyết Ý Quỷ Vương.

Keng!

Hiển nhiên Phong Thanh Ngục rất tự tin vào vật thần Tru Thiên Lục Kiếm, dù sao thanh kiếm này vừa rồi đâm thủng Nhân Hoàng Long Giáp.

Nhưng cùng là vật thần, lần này Tru Thiên Lục Kiếm không thể phá vỡ Thái Nhất Tháp.

- Cứng vậy sao?

Phong Thanh Ngục thu về Tru Thiên Lục Kiếm, định tự mình đến gần.

Phong Thanh Ngục không biết rằng cơ hội mà Lý Thiên Mệnh chờ mòn mỏi rốt cuộc đến.

Hắn đã tính chuẩn góc độ rồi.

Hắn vốn ở giữa Phong Thanh Ngục và Huyết Ý Quỷ Vương, khi Thái Nhất Tháp bay vụt qua đầu Huyết Ý Quỷ Vương thì . . .

Lý Thiên Mệnh đột nhiên từ trong đó vọt ra.

Giây phút này, Lý Thiên Mệnh mặt đối mặt với Huyết Ý Quỷ Vương.

Vì cơ hội này mà Lý Thiên Mệnh chín chết một sống, tính cả mạng sống của mình vào ván cược.

May mắn là hắn thành công!

Khoảnh khắc đôi mắt của Lý Thiên Mệnh tập trung Huyết Ý Quỷ Vương, hắn giờ phút này sinh cơ trong tích tắc.

Lý Thiên Mệnh nhìn thấy nhóm Huỳnh Hỏa còn đang giãy giụa giành sự sống.

Bốn con chiến sủng cùng phát ra tiếng gầm xé toang màn trời:

- Giết hắn!!!!!

Huyết lệ mơ hồ đôi mắt của Lý Thiên Mệnh:

- Giết!!!

Trấn Hồn Chi Đồng!

Một kiếm kinh thiên chém mạnh xuống.

Cửu Thiên Hung Hồn Kiếm Trận!

Nhân Hoàng Long Giáp vẫn phát sáng, Đông Hoàng Kiếm tách làm hai, đây là cơ hội cuối cùng của Lý Thiên Mệnh.

- Dù chết thì Lý Thiên Mệnh này cũng phải kéo Quỷ Vương thứ ba nhà ngươi làm đệm lưng cho lão tử!

Huyết Ý Quỷ Vương trúng Trấn Hồn Chi Đồng hơi chững người lại.

Trong thị giác của Huyết Ý Quỷ Vương, Lý Thiên Mệnh có thể dùng phương thức vượt sức tưởng tượng như vậy tránh né sát chiêu của Phong Thanh Ngục thật đúng là khó tin.

Mấu chốt là Phong Thanh Ngục không thèm để Lý Thiên Mệnh vào mắt.

Nếu Phong Thanh Ngục trực tiếp cầm kiếm giết tới thì Lý Thiên Mệnh đã chết.

Tất cả trùng hợp này đều chứng minh rằng, tiểu bối trong mắt bọn họ đang dùng ý chí cầu sinh khiến người tức giận để nghịch thiên sửa mệnh!

Dưới sự điều khiển của Lý Thiên Mệnh, Cửu Thiên Hung Hồn Kiếm Trận hung tàn trùm xuống.

Một kiếm này mạnh hơn đường kiếm trước.

Dù vậy, Huyết Ý Quỷ Vương vẫn còn cười:

- Lực lượng của ta nên quay về rồi!

Ngay sau đó, Huyết Long Phong Ma kết giới hoàn toàn bùng nổ.

Bùm bùm bùm!

Kiếp Hoàn nổ tung trên Sinh Tử Mệnh Tuyền của Huyết Ý Quỷ Vương, lực lượng của gã đang được cởi bỏ phong ấn.

Trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông này, Huyết Ý Quỷ Vương từ bỏ Kình Thôn Hấp Huyết Ma Công, nếu không thì chẳng khác nào đứng chịu đòn.

- Thằng nhóc ngây thơ!

Huyết Ý Quỷ Vương thầm cười đắc chí.

Gã từ bỏ ma công là có thể dễ dàng ngăn cản kiếm của Lý Thiên Mệnh rồi.

Nhưng trong khoảnh khắc này.

Phập!

Vang tiếng máu thịt xé rách.

Huyết Ý Quỷ Vương ngây người, cúi đầu nhìn.

Khoảnh khắc Huyết Ý Quỷ Vương từ bỏ ma công, một con chim ướt sũng máu dọc theo lực lượng cắn nuốt cuối cùng của gã bay vọt đến.

Nó dùng cánh làm kiếm đâm vào trái tim của Huyết Ý Quỷ Vương.

Một kiếm này đâm thủng một nửa trái tim của gã.

Con chim ngước đầu lên, táo bạo nhìn gã:

- Lão tử tên là Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng, đồ quái vật miệng rộng kia, ta hỏi ngươi có chịu phục chưa?!

Huỳnh Hỏa phun Lục Đạo Hỏa Liên vào mặt Huyết Ý Quỷ Vương.

- A!

Huyết Ý Quỷ Vương tính già tính non cũng không tính trước được thú bản mệnh sắp chết này có thể dùng phương thức như vậy dùng cánh đâm vào ngực mình.

Bình Luận (0)
Comment