Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 139 - Chương 139 - Sự Kiện Yếm Của Công Chúa

Chương 139 - Sự kiện yếm của công chúa
Chương 139 - Sự kiện yếm của công chúa

Triệu Nguyên Cực quét mắt qua Lý Thiên Mệnh:

- Sư huynh, hắn là Lý Thiên Mệnh có được mức độ phù hợp đỉnh cao đúng không? Ta mới nhận được tin tức.

Mộ Dương nói:

- Đúng rồi, lựa chọn ba môn chiến quyết cấp Nguyên thượng phẩm cho hắn.

Đây là yêu cầu của Lý Thiên Mệnh, ba môn đủ cho hắn nghiên cứu thời gian dài, tham thì thâm.

Triệu Nguyên Cực ra lệnh:

- Tốt, Mặc Lâm, dẫn sư đệ của ngươi đi chọn lựa chiến quyết.

Một thanh niên áo đen bước ra từ Chiến Công Điện, tóc dài dến eo, mặt mày tinh trí, thoạt trông như thư sinh ôn văn nho nhã, cử chỉ lễ độ mà khéo léo.

Mặc Lâm đầu tiên là hành lễ với Mộ Dương, sau đó làm động tác mời:

- Lý sư đệ, mời theo ta.

Lý Thiên Mệnh đi theo Mặc Lâm, xuyên qua trong Chiến Công Điện. Người trước mắt hắn chắc là đệ tử của Chiến Công Thiên Vương, tên gọi Mặc Lâm.

Mặc Lâm ngoái đầu lại cười nói:

- Mới nãy nghe nói Lý sư đệ có được mức độ phù hợp đỉnh cao, chúc mừng.

Đây là một thanh niên rất có khí chất, làm việc không nhanh không chậm, nắm mọi việc trong lòng bàn tay.

- Tạ sư huynh.

Mặc Lâm mỉm cười nói:

- Không khách khí, bên này là khu vực của chiến quyết cấp Nguyên, thượng phẩm nằm ở tận cùng bên trong. Lý sư đệ tự chọn lựa là được, có gì thắc mắc tùy thời tìm ta.

Người này chỉ lo dẫn đường, phục vụ, không hỏi Lý Thiên Mệnh chuyện gì khác, dường như hắn và người khác đều giống nhau trong mắt gã.

Nhưng thật ra từ khi Lý Thiên Mệnh vào Thiên Phủ, vì hai sự kiện Mộc Tình Tình và Truyền Thừa Điện nên tất cả đệ tử Thiên Phủ đều nhìn ngó, bàn tán về hắn.

Lý Thiên Mệnh cảm ơn, bước vào phòng.

Gian phong trang trí cổ xưa trang nhã, không xa hoa như Tinh Thần Thiên Cung, chiến quyết đều được xếp trên kệ gỗ.

Nhưng bất cứ quyển sách nào ở đây đều có giá trị vô cùng đắt đỏ.

Lý Thiên Mệnh chọn lựa nửa ngày, hắn cần tìm chiến quyết cho hắn cảm giác mãnh liệt nhất.

Sau cùng hắn chọn trước hai môn chiến quyết cấp Nguyên thượng phẩm, quyển thứ nhất là thân pháp, tên là Hỏa Hồn Thiểm Ảnh.

Môn thân pháp này cao hơn Hỏa Ảnh Mê Tung Bộ một cấp bậc, giữ được Hỏa Ảnh Mê Tung rồi dựa vào huyền ảo của thân pháp sáng tạo ra tốc độ nhanh hơn nữa, đạt tới hiệu quả sao xẹt.

Tu luyện đến trình độ cao nhất sẽ như quỷ hồn lửa vụt qua là mất bóng ngay. Và còn nhiều biến đổi khác, rất dễ né tránh kẻ địch tấn công.

Với Lý Thiên Mệnh thì sau khi chọn lựa nhiều thân pháp, đây là môn thân pháp thích hợp với hắn và Tiểu Hoàng Kê nhất.

Bé gà có thể luyện Hỏa Hồn Thiểm Ảnh, với ưu thế nhỏ bé của nó tuyệt đối sẽ là giết người trong vô hình.

Quyển thứ hai là quyền pháp, tên Tam Dương Trọng Quyền.

Môn quyền pháp này giống Long Tượng Trọng Quyền cũ của Lý Thiên Mệnh, nhưng thêm vào thuộc tính lửa đốt mặt trời, phát huy hiệu quả Thú Nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng của họ nhiều hơn.

Đây là một quyền pháp thế như chẻ tre, đại khai đại hợp, thô bạo cương mãnh, thích hợp với cánh tay trái hắc ám nhất.

Tung cú đấm bằng móng vuốt thú cũng có lực lượng cực kỳ hung mãnh, tuyệt đối có thể đánh ra sức bật vượt qua Minh Hỏa Quỷ Trảo.

Thú pháp Tam Dương Trọng Trảo kèm theo cũng thích hợp với Huỳnh Hỏa.

Tam Dương Trọng Quyền gồm ba chiêu, công kích chồng lên, uy lực mỗi cú đấm tăng lên một bậc.

Gồm có Nhất Dương Trọng Quyền, Song Dương Trọng Quyền, Tam Dương Trọng Quyền. Ba quyền cương mãnh áp chế, càng lúc càng mạnh, ai có thể chống đỡ?

Lâm Phàm định tìm một môn tiên pháp để phối hợp với thú binh ngũ giai Xiềng Xích Viêm Long, nhưng hắn không tìm được.

Lý Thiên Mệnh hét hướng bên ngoài:

- Mặc Lâm sư huynh!

Mặc Lâm từ bên ngoài đi vào:

- Ta ở đây, Lý sư đệ.

Lý Thiên Mệnh không ngờ mình chọn lựa lâu vậy mà Mặc Lâm vẫn đứng im chờ ở bên ngoài, lễ nghi của gã khiến hắn xem trọng.

Lý Thiên Mệnh mỉm cười hỏi:

- Đột nhiên muốn hỏi cảnh giới của Mặc Lâm sư huynh là gì?

Có lẽ bọn họ là bạn cùng lứa.

Mặc Lâm trả lời:

- Linh Nguyên cảnh đệ bát trọng.

- Còn mức độ phù hợp Viêm Hoàng Thạch?

Mặc Lâm mỉm cười nói:

- Không bằng Lý sư đệ chút nào, ta chỉ có thể tu luyện trong vòng thứ bốn, hổ thẹn.

Tức là mức độ phù hợp cấp bốn.

Lý Thiên Mệnh khen rằng:

- Lợi hại, Mặc Lâm sư huynh không uổng là đệ tử của Chiến Công Thiên Vương.

Từ mấy câu hỏi ngắn ngủi hắn đoán Mặc Lâm không thua gì Vệ Quốc Hào.

Mặc Lâm cười gượng:

- Ta sợ làm sư tôn mất mặt.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Mặc Lâm sư huynh qua đoạn thời gian cũng sẽ đi chiến trường Trầm Uyên một chuyến phải không?

Mặc Lâm hỏi lại:

- Sao Lý sư đệ biết? Nhưng việc của ta còn chưa ổn, đang đợi kết quả cuối cùng.

- Đi chiến trường Trầm Uyên để làm gì?

Mặc Lâm nói:

- Chuyện này . . . ta tạm thời không thể nói với Lý sư đệ, vì Thiên Phủ chưa công bố, mong sư đệ thông cảm.

Lý Thiên Mệnh cười cười, lại hỏi:

- Không sao. Mặc Lâm sư huynh, ta muốn tìm một môn tiên pháp nhưng không tìm ra.

- Tiên pháp? Ta tìm giúp cho.

Mặc Lâm tìm kiếm ở bên trong, qua khoảng một khắc đồng hồ thì tìm được một quyển sách màu đen nằm trong góc, gã cầm ra nhưng không đặt vào tay Lý Thiên Mệnh.

Mặc Lâm nói:

- Đây là tiên pháp duy nhất, nhưng e rằng ta tạm thời không thể đưa cho Lý sư đệ.

- Vì sao?

Mặc Lâm nghiêm túc nói:

- Thứ nhất, đây là một môn chiến quyết cấp Nguyên siêu phàm, đẳng cấp cao nhất trong chiến quyết cấp Nguyên. Mới rồi phó phủ chủ nói là chọn lựa ba môn chiến quyết cấp Nguyên thượng phẩm, ta cần hỏi ý của họ đã, mong sư đệ thông cảm cho. Thứ hai là môn chiến quyết này có uy lực đáng sợ, độc ác tàn bạo, sức sát thương quá lớn, không thích hợp cho đệ tử luận bàn, chỉ thích hợp giết người. Thứ ba, cảnh giới của Lý sư đệ còn chưa đủ, e rằng không tu luyện quen thuộc, khó mà hiểu thấu.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Không sao, sư huynh cho ta xem sơ rồi đi xác nhận với phó phủ chủ, cứ bảo là ta muốn môn chiến quyết này.

- Được.

- Làm phiền.

Mặc Lâm giao cuốn sách màu đen cho Lý Thiên Mệnh sau đó bước ra ngoài.

Mặc Lâm làm việc rất nghiêm túc, bởi vì Mộ Dương nói là ba môn chiến quyết cấp Nguyên thượng phẩm chứ không nhắc đến siêu phàm. Uy lực của siêu phàm cao hơn thượng phẩm, bình thường khó cầu.

Chiến quyết cấp Nguyên siêu phàm này tên là Tang Hồn Thất Sát, nghe tên là biết tiên pháp tràn ngập sát khí rồi.

Lý Thiên Mệnh xem giới thiệu, Tang Hồn Thất Sát có tổng cộng bảy chiêu, mỗi chiêu tang hồn. Đặc điểm lớn nhất của nó là roi rung phát ra tiếng như quỷ khóc sói tru, quấy nhiễu kẻ địch bằng âm thanh, một loại áp chế về mặt tinh thần.

- Âm thanh công kích? Phối hợp với Mê Linh Chi Đồng của ta thì không chừng đánh mạnh vào ý chí tinh thần của kẻ địch.

Tang Hồn Thất Sát giới thiệu roi rung phát ra tiếng động nghe lâu sẽ khiến người sinh ra ảo giác, tưởng mình bị ác quỷ bao vây, mỗi giây sẽ có thêm một ác quỷ bám bên người.

Quả nhiên là tiên pháp hung thần, thi triển bằng xiềng xích sắt thép càng có hiệu quả đáng sợ, bởi vì xiềng xích càng dễ phát ra âm thanh.

Nhưng Lý Thiên Mệnh thích.

Hắn chưa xem kỹ thì Mặc Lâm đã đi vào, mỉm cười nói:

- Chúc mừng Lý sư đệ, phó phủ chủ nói là miễn sư đệ tuyển chọn đều có thể lấy đi. Xem ra phó phủ chủ rất tin tưởng sư đệ.

Ổn rồi.

- Một lần nữa cảm tạ Mặc Lâm sư huynh.

- Không khách khí.

Lý Thiên Mệnh lấy xong ba môn chiến quyết, cùng Mặc Lâm đi ra ngoài.

Mộ Dương và Triệu Nguyên Cực đang chơi cờ trong sân, lúc Lý Thiên Mệnh đi ra vừa vặn kết thúc một ván cờ, Triệu Nguyên Cực thắng.

Triệu Nguyên Cực cười nói:

- Chơi cờ ba mươi năm sư huynh vẫn là tay mơ.

- Biết trong lòng được rồi, đừng nói ra, chừa chút mặt mũi đi.

Mộ Dương đứng dậy, vẫy tay ngoắc Lý Thiên Mệnh:

- Đi.

- Sư huynh, không tiễn.

- Phải tiễn!

- Được rồi.

Kết quả là Lý Thiên Mệnh được tiễn ra Chiến Công Điện.

- Ta cũng đi đây, có việc thì đến Mộ phủ tìm ta, nhớ ưu tiên tu luyện.

Mộ Dương nói xong biến mất nhanh như tia chớp.

Lý Thiên Mệnh đang định hỏi y về Thanh công chúa nhưng bị y chạy mất.

- Thôi, đi hỏi Khương Thanh Loan vậy, vừa lúc gặp lại Linh Nhi luôn.

Bình Luận (0)
Comment