Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 154 - Chương 154 - Sống Chết Có Số, Giàu Sang Do Trời

Chương 154 - Sống chết có số, giàu sang do trời
Chương 154 - Sống chết có số, giàu sang do trời

Nói thật thì Vệ Thiên Thương không ngờ thiếu niên dám đứng ở đây, công khai khiêu khích Vệ gia.

Đương nhiên, hắn chỉ nói ra sự thật, sự thật làm lão không vừa lòng nhất.

Giọng của Vệ Thiên Thương tràn ngập áp lực:

- Ngươi giỏi lắm.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đa tạ phủ chủ khích lệ, nếu cho ta đi tham gia Trầm Uyên Đấu Thú thì ta sẽ không ngừng cố gắng.

- Nếu vậy thì ta có thể làm giao dịch với ngươi.

Vệ Thiên Thương nói ra câu này cho Lý Thiên Mệnh nhìn thấy hy vọng, người của Vệ phủ ngẩn ngơ.

- Phụ thân!

Vệ Thiên Hùng biết nếu đưa danh ngạch cho Lý Thiên Mệnh thì chẳng khác nào thừa nhận bọn họ đúng là vô năng, đồn ra ngoài sẽ mất mặt cả đời.

Vệ Thiên Thương phất tay, lườm một cái ra hiệu Vệ Thiên Hùng đừng nói chuyện.

Cơ hội ngàn năm một thuở, Lý Thiên Mệnh nhanh nhảu hỏi ngay:

- Xin phủ chủ nói ra giao dịch là gì?

Vệ Thiên Thương nói:

- Giao dịch này có một điều kiện.

- Mời phủ chủ nói.

Vệ Thiên Thương nói:

- Từ nay về sau không được nhắc đến ngươi và Vệ phủ có dính dáng gì, càng không nhắc tới vinh diệu của Vệ phủ, không ai tin tưởng, ngươi cũng không có tư cách tranh cướp vinh diệu cho Vệ phủ. Ngươi chỉ đại biểu bản thân mình!

Lý Thiên Mệnh hoang mang, theo như lời Mộ Dương nói làm hắn nghĩ miễn mình biểu hiện tốt thì lão sẽ nhận mình.

- Không thành vấn đề, xin phủ chủ hãy nói ra giao dịch!

Với Lý Thiên Mệnh thì vinh dự của Vệ phủ chẳng giúp được gì.

Vệ Thiên Thương nói:

- Không xem như giao dịch, cùng lắm là ta cho ngươi một lần cơ hội.

Lý Thiên Mệnh vãnh tai lắng nghe.

Vệ Thiên Thương nói:

- Ta cho ngươi đi Trầm Uyên Đấu Thú, nếu như cuối cùng ngươi thắng, khải hoàn trở về thì ta sẽ cho mẫu thân của ngươi một con đường sống.

Đối với Lý Thiên Mệnh thì cơ hội này khiến hắn mừng rỡ như điên.

Bao nhiêu năm rồi, rốt cuộc hắn biết cách cho Vệ Tịnh sống sót, cơ hội này làm mắt hắn đỏ ngầu, hắn không ngờ Vệ Thiên Thương sẽ cho mình cơ hội như vậy.

Ai đều biết muốn lấy danh ngạch của Thánh Thiên Phủ là khó khăn cỡ nào.

Chiến trường Trầm Uyên tràn ngập nhiều biến số, chưa từng tổ chức đấu thú kiểu này, Vệ Thiên Thương cũng không rõ tại sao Thánh Thiên Phủ đưa ra thử thách như vậy.

- Nhưng nếu ngươi không nắm chắc cơ hội, không phải người thắng thì thật đáng tiếc, cuộc đời của mẫu thân ngươi cứ như thế. Về sau dù ngươi làm cái gì, nói cái gì, ta tuyệt đối không cho một chút cơ hội, ngươi lo chuẩn bị đưa nàng nhắm mắt lìa đời là được. Các vị có mặt ở đây đều làm người chứng kiến cho ta!

Vệ Thiên Thương đã nói xong.

Trên cầu đá chìm trong tĩnh lặng.

Mọi người đều không ngờ Vệ Thiên Thương thật sự sẽ cho một cơ hội như vậy, thậm chí đưa ra khả năng cho Lý Thiên Mệnh cứu mẫu thân.

Điều này làm Mộ Dương mừng như điên.

Nhưng vui hơi sớm, vì cho đến bây giờ không ai biết mục đích Trầm Uyên Đấu Thú trong Thánh Thiên Phủ lần này là gì, hình thức là cái gì.

Hoàn toàn không biết người cạnh tranh trong Thiên Phủ của hai quốc gia liền nhau trông như thế nào.

Hơn nữa mãnh thú trong Úy Lam Vực cũng là biến số to lớn.

Lý Thiên Mệnh muốn lấy được cơ hội Thánh Thiên Phủ giống như Lâm Tiêu Đình?

Nếu dễ vậy thì lúc trước sắp xếp danh ngạch đã không chần chừ lâu như vậy, hầu như tất cả trưởng bối đều rất thận trọng phân tích cơ hội lần này. Vì khi vào chiến trường Trầm Uyên là bọn họ mất quyền kiểm soát với con cái, có chết ở bên trong cũng không ai biết.

Nên cơ hội Lý Thiên Mệnh thắng cuối cùng hầu như bằng không, vuột mất cơ hội là sau này hắn chẳng còn lại gì.

- Lý Thiên Mệnh, cái gọi là giao dịch của ta là khi ngươi thất bại thì cuộc đời về sau đừng xin ta cứu mẫu thân của ngươi nữa. Nếu ngươi dám hứa tại đây thì ta để ngươi đi!

Tương đương với Vệ Thiên Thương đặt mục tiêu chết cho hắn.

Chỉ có một cơ hội, thắng thì hắn có thể cứu mẫu thân, thua thì cuộc đời sau này đừng mở miệng xin nửa câu.

Hôm nay Vệ Thiên Thương bảo đảm đồng ý giao dịch này.

Xem Lý Thiên Mệnh mừng như điên, nhưng rõ ràng Vệ Thiên Thương đã đẩy hắn lên núi đao.

Không thành công thì thành nhân.

Hắn chỉ cần bảo đảm tại đây, nếu hắn thất bại trong chiến trường Trầm Uyên thì từ đây về sau có dùng thủ đoạn gì, quỳ xuống năn nỉ cỡ nào Vệ Thiên Thương đều sẽ lấy lý do đã hứa hẹn hôm nay thẳng thừng từ chối hắn.

Nói thật thì làm vậy hơi tuyệt tình, nhưng ít ra hắn giữ được một đường sống cho Vệ Tịnh, có lẽ đây là ban ơn duy nhất của Vệ Thiên Thương dành cho biểu hiện hôm nay của Lý Thiên Mệnh.

Vệ Thiên Thương càng lúc càng bình tĩnh, dường như mọi thứ nằm trong tầm kiểm soát của lão:

- Giao dịch như vậy đấy, ngươi nói xem có dám hay không?

Lão cho rằng Lý Thiên Mệnh sẽ do dự, thậm chí biết khó mà lui.

- Dám!

Lão không ngờ Lý Thiên Mệnh bình tĩnh còn hơn mình, thốt ra một chữ.

- Vậy thì trở về chuẩn bị, tám ngày sau để Mộ Dương mang ngươi vào chiến trường Trầm Uyên.

Vệ Thiên Thương nói xong, sâu thẳm nhìn Lý Thiên Mệnh lần cuối, phất ống tay áo quay người bước đi.

Từ nay vận mệnh của Vệ Tịnh nằm ở Trầm Uyên Đấu Thú đợt này, không sống thì chết.

Vệ Tử Côn mỉa mai:

- Nếu đã đồng ý thì hãy giữ lời hứa, chờ ngươi trở về từ chiến trường Trầm Uyên rồi yên phận chút, làm bạn với nàng ta đoạn thời gian cuối là được.

Vệ Tử Côn nói xong đi theo Vệ Thiên Thương trở về, đám người Vệ phủ lạnh lùng bước đi.

Thiên sư Tần Thi nói:

- Lý Thiên Mệnh, sau khi đi vào nếu gặp được Khương Thanh Loan thì có thể giúp đỡ lẫn nhau.

Lý Thiên Mệnh gật đầu nói:

- Vâng.

- Đi trước đây, chúc ngươi may mắn.

Tần Thi và thiên sư khác cùng nhau rời đi.

Lý Thiên Mệnh nhìn thấy Liễu Tuyết Dao, hắn biết Mộc Tình Tình chắc chắn sẽ đi vào, Lâm Tiêu Đình sẽ chờ ở bên ngoài.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Phó phủ chủ, nếu giết người trong chiến trường Trầm Uyên, hơn nữa là Úy Lam Vực bị Thánh Thiên Phủ phong kín thì sẽ không ai biết đúng chứ?

Mộ Dương lắc đầu nói:

- Không ai biết, nên cuộc tranh đấu này quan trọng nhất là sống sót trở về. Danh ngạch Thánh Thiên Phủ hư ảo xa xôi, tựa như cạm bẫy, ngươi hiểu không?

Mộ Dương không ngờ sẽ đi tới hoàn cảnh cực đoan như vậy, là chuyện tốt hay xấu đây?

Y không thể ra kết luận.

Mộ Dương nói:

- Ngươi nên bàn bạc với ta trước, vì ngươi không biết Trầm Uyên Đấu Thú lần này có nhiều điểm kỳ lạ. Chúng ta đều cho rằng đây không phải việc tốt, vì chúng ta hoàn toàn không có quyền nhúng tay, càng không thể xem cuộc chiến.

Ánh mắt Lý Thiên Mệnh kiên định nói:

- Dù thế nào thì vãn bối muốn thử xem!

Ánh mắt của Lý Thiên Mệnh kiên quyết chưa từng có.

Đầu tiên là hắn phải ngăn cản Mộc Tình Tình, đập nát giấc mơ đẹp cùng bay với Lâm Tiêu Đình.

Chiến trường Trầm Uyên là chỗ giết người rất tốt!

Thứ hai, dù chỉ có một lần cơ hội, dù ở bờ vực sống chết thì hắn phải làm Vệ Tịnh sống sót!

Đây là hai mục tiêu lớn nhất của hắn, giờ hắn chỉ cần hoàn thành một việc là được, đơn giản biết bao.

Giờ này phút này, không ai có thể ngăn cản ý chí trong lòng hắn.

Mộ Dương khẽ thở dài:

- Sống chết có số, giàu sang do trời, ngươi vào ván cờ sống chết này, về sau là sống sót hay chết đi, là anh hùng hay xác chết phải xem bản thân của ngươi.

Lý Thiên Mệnh nhếch mép:

- Sống chết có số?

- Thời gian chuẩn bị còn tám ngày, nhưng quan trọng nhất là chuẩn bị tâm lý cho tốt, không ai biết tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì. Quan trọng nhất là sống sót trở về, đừng để mẫu thân của ngươi chờ lâu, nàng không có nhiều thời gian.

Mộ Dương nhìn người trẻ tuổi mắt nóng cháy, đấu chí trên người hắn thật bàng bạc.

Bình Luận (0)
Comment