Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 168 - Chương 168 - Ta Đây, Thất Vương Tử Của Chúc Long Quốc

Chương 168 - Ta đây, thất vương tử của Chúc Long quốc
Chương 168 - Ta đây, thất vương tử của Chúc Long quốc

- Bình thường thì muốn hình thành một thần thông Linh Nguyên, thú hồn của mãnh thú ít nhất chiếm cứ tám mươi phần trăm, hai mươi phần trăm còn lại đến từ huyết mạch của thú bản mệnh. Nhưng thần thông của Huỳnh Hỏa thì khác, thú hồn mãnh thú chỉ cung cấp cơ hội, một cái khuôn, thành phần tham dự vào công đoạn tạo thành thần thông này chưa được một phần vạn. Thần thông này hầu như toàn là lực lượng huyết mạch của Huỳnh Hỏa.

Đây là điểm thần kỳ của Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ.

Trước kia Lý Thiên Mệnh luôn thắc mắc bé gà là mãnh thú hay thú bản mệnh, giờ đã có đáp án, rằng Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng vừa là mãnh thú nhưng cũng là thú bản mệnh.

Trong huyết mạch của nó có thần thông khủng bố, nhưng bị gông xiềng huyết mạch trói chặt. Giờ thú hồn mãnh thú như chiếc chìa khóa mở cánh cửa thần thông, khiến Luyện Ngục Chi Nguyên của nó thức tỉnh thần thông thứ hai. Nên môn thần thông này vừa là thần thông thức tỉnh vừa là thần thông Linh Nguyên, tên gọi là gì không quan trọng, chỉ cần biết nó mạnh là được.

- Sau này Thần Nguyên có thể cường hóa huyết mạch, thân thể, thiên phú tăng vọt, cho Huỳnh Hỏa và ta càng lúc càng nghịch thiên. Thú hồn mãnh thú thích hợp có thể mở ra thần thông thức tỉnh huyết mạch của Huỳnh Hỏa, cho nó có cơ hội mở ra thần thông thuộc về Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ. Đương nhiên dù là Thần Nguyên hay thú hồn đều cần thứ thích hợp. Chiến trường Trầm Uyên có nhiều Thần Nguyên và mãnh thú, vừa có Linh Nhi giúp ta tìm bảo bối, nên nơi này là thiên đường cho ta vươn lên! Nhưng không biết Huỳnh Hỏa có thể luyện hóa Thần Nguyên cấp hoàng này không?

Nếu như có thể luyện hóa thì chắc chắn là dệt hoa trên gấm, tương đương với huyết mạch và thiên phú của Lý Thiên Mệnh có thể tiếp tục biến mạnh.

Lúc này Tiểu Hoàng Kê đã hiểu thấu môn thần thông thứ hai của mình.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Có uy lực gì vậy?

Tiểu Hoàng Kê đáp:

- Giống như Bích Lân Hỏa Ưng, là thuẫn giáp, nhưng lửa thuẫn giáp đổi thành Luyện Ngục Hỏa.

- Thử không?

Tiểu Hoàng Kê háo hức:

- Tất nhiên rồi!

Bé gà bay lên, đưa mặt hướng Lý Thiên Mệnh, nó há mồm phun một quả cầu lửa to, quả cầu lửa bay vào người Lý Thiên Mệnh, nhưng hắn không cảm giác đau, vì hắn có Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể, Luyện Ngục Hỏa sẽ không đốt hắn.

Quả cầu lửa như hòa tan, phủ một lớp lửa lên người Lý Thiên Mệnh, tựa như áo giáp bao phủ toàn thân hắn từ đầu đến chân. Lửa màu đỏ thẫm khiến Lý Thiên Mệnh như hóa thân thành chiến thần lửa.

Bích Hỏa Thuẫn Giáp của Bích Lân Hỏa Ưng rực lửa hình vảy, của Lý Thiên Mệnh thì như lông chim lửa xinh đẹp ghép thành.

Một bộ chiến giáp lông chim lửa cháy?

Tiểu Hoàng Kê kiêu ngạo nói:

- Từ nay công kích của ngươi cũng có thể mang theo uy lực của Luyện Ngục Hỏa ta. Hơn nữa Luyện Ngục Thuẫn Giáp này có năng lực phòng ngự mạnh mẽ, ít nhất mạnh hơn mãnh thú kia. Sau này Thú Nguyên của ta tăng lên, năng lực phòng hộ của Luyện Ngục Thuẫn Giáp sẽ càng lúc càng mạnh, vượt qua thú binh!

Tiểu Hoàng Kê phán đoán uy lực thần thông của mình tất nhiên không sai được.

Phải công nhận về mặt lý luận thì môn thần thông này giống hệt Bích Hỏa Thuẫn Giáp, nhưng về bản chất đã thay đổi lớn, mạnh hơn, có thể càng lúc càng tiến bộ, nhìn như giống nhưng thật ra khác.

Hơn nữa thần thông của Luyện Ngục Thuẫn Giáp thêm vào người Lý Thiên Mệnh, tương đương với hắn cũng có thể thi triển.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Có thể thi triển lên người của ngươi không?

- Đương nhiên có thể!

Tiểu Hoàng Kê không cần há mồm phun, một bộ Luyện Ngục Thuẫn Giáp xinh đẹp đã phủ lên người nó.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Không tệ, ta trông như chiến thần lửa, ngươi thì giống gà chiến lửa.

- Lão tử thế này gọi là chiến phượng lửa!

- Ha ha ha!

Chỉ có thể dùng Luyện Ngục Thuẫn Giáp lên người bé gà và Lý Thiên Mệnh, người khác không có Luyện Ngục Vĩnh Hằng Thể, không thể chịu được Luyện Ngục Hỏa quấn quanh.

Thần thông Luyện Ngục Hỏa là át chủ bài của Tiểu Hoàng Kê, đến hiện nay vẫn đánh đâu thắng đó. Giờ có thần thông mới vừa công vừa thủ được, lời to.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Nếu chúng ta liên tục săn giết mãnh thú thì không chừng vô hạn mở ra thần thông huyết mạch của ngươi rồi?

Tiểu Hoàng Kê nghiêm túc nói:

- Chưa chắc, có lẽ hôm nay tình cờ gặp đúng loại hình. Sau khi ta trở thành thú bản mệnh đã có nhiều thay đổi, ta cũng không biết rõ, nhưng trưởng thành phải đi vững từng bước.

- Nếu vậy thì ta giấu Thần Nguyên cấp hoàng này đi, chuẩn bị cứ tiến bộ từ từ.

- Dẹp đi, ta muốn ăn ngay!

Thần Nguyên có sức hấp dẫn với Tiểu Hoàng Kê mãnh liệt hơn thú hồn nhiều.

- Ha ha ha!

Bộ Luyện Ngục Thuẫn Giáp này rất phong cách, phải nhanh chóng dập tắt.

Tiếp theo Tiểu Hoàng Kê cần một hoàn cảnh yên ổn để hấp thu tạo hóa Thần Nguyên cấp hoàng.

Lý Thiên Mệnh điệu thấp tiến lên.

Qua khoảng nửa ngày, Lý Thiên Mệnh chọn một khe núi, nơi này không có mãnh thú, xem như hơi an toàn. Bốn phía là rừng rậm đen, núp dưới tán cây có thể che khuất tầm mắt.

Cây cối có thể mọc trong chiến trường Trầm Uyên đều có sức sống rất ngoan cường.

Phía trước có một hồ nước, rộng mênh mông, cũng rất phẳng lặng.

Viên Kính Hồ trong Hỏa Lăng Sơn cho Lý Thiên Mệnh linh cảm chọn nơi này, vì lúc trong Viên Kính Hồ một mảnh tối đen, chỉ có con mắt thứ ba của hắn thấy rõ, nếu gặp nguy hiểm không thể chống cự thì nương nhờ hồ nước này chạy trốn nguyên chiến trường Trầm Uyên, đây xem như nơi an toàn nhất.

Đáp xuống chỗ này, Lý Thiên Mệnh bài bố sơ, đào một cái hang trên vách núi, vùi Tiểu Hoàng Kê và Thần Nguyên vào trong rồi dùng tảng đá lấp kín.

Luyện hóa Thần Nguyên sẽ gây tiếng động, Lý Thiên Mệnh cố gắng bịt kín hết mức có thể.

Đến chiến trường Trầm Uyên rồi phải hết sức cẩn thận, dù sao Tiểu Hoàng Kê bé xíu, không khó đào hang.

Giải quyết xong tất cả, Lý Thiên Mệnh ngồi trên thân cây gần đó, hắn vừa trò chuyện với Khương Phi Linh vừa chờ Tiểu Hoàng Kê tiếp tục phá mở gông xiềng huyết mạch.

- Lần trước luyện hóa Thần Nguyên bình thường mà Huỳnh Hỏa mất thời gian khá lâu, không biết Thần Nguyên cấp hoàng này sẽ mất bao lâu nữa.

Khương Phi Linh khen ngợi:

- Người thường có lẽ cần một, hai tháng, Huỳnh Hỏa đã rất ghê gớm rồi. Ca ca, ta chưa từng gặp Ngự Thú Sư và thú bản mệnh nào có huyết mạch khủng bố như vậy.

Lúc Khương Phi Linh Phụ Linh đã hiểu biết tình huống thân thể của Lý Thiên Mệnh, chỗ duy nhất nàng không thể vào có lẽ là không gian bản mệnh bí ẩn.

Từ lâu Khương Phi Linh đã biết Lý Thiên Mệnh không giống bình thường. Nàng khác với Mộc Tình Tình, nàng tuyệt đối sẽ không nói cho người ngoài biết những điều này, nàng sẽ giữ kín bí mật dù là với Khương Thanh Loan.

Đây là sự khác nhau giữa người với người.

Lý Thiên Mệnh bỏ thời gian ra nghiên cứu Thần Hồn Thiên Thư và Tang Hồn Thất Sát. Về Thần Hồn Thiên Thư thì Mê Linh Chi Đồng của hắn đã gần đại thành, không biết khi nào sẽ xuất hiện pháp môn thứ hai. Tuy Tang Hồn Thất Sát là chiến quyết cấp Nguyên siêu phàm nhưng Lý Thiên Mệnh tìm được bí quyết, tu luyện không khó khăn chút nào.

Ngay lúc này.

Phía xa đằng sau lưng hai người bỗng có giọng nam âm u quát hỏi:

- Ai ở bên này!?

Người đó đang ở gần đây.

Bình Luận (0)
Comment