- Tử Huyết Hồn Ấn! Ngưng tụ!
Dù mặt trắng bệch nhưng thiếu nữ nhoẻn miệng cười, có điều trông khá dữ tợn.
Thiếu nữ điều khiển giọt máu chảy ra dần ngưng tụ thành một ấn ký màu tím, trông giống con rắn độc vặn vẹo trên không trung.
Vèo!
Ấn ký chui vào đầu Bách Thủ Hắc Ma, gần như khắc vào người nó.
- Hú ú!
Không biết miệng của Bách Thủ Hắc Ma nằm ở đâu nhưng nó đang lăn lộn, gào thét.
Hồ Vạn Đảo dâng lên từng đợt sóng lớn trong tiếng gào thét của Bách Thủ Hắc Ma.
Qua khoảng nửa khắc đồng hồ thì Bách Thủ Hắc Ma không nhúc nhích nữa, nó trở nên giống Tử Lân Giao Long và Kim Giáp Thứ Quy, ngơ ngẩn thần phục trước mắt thiếu nữ áo trắng.
Mặt thiếu nữ áo trắng càng trắng, trạng thái kém cỏi hơn.
Nộ Hải Long Kình quan tâm nói:
- Hay là mình ngừng đi, ta cộng với ba con mãnh thú này đủ cho nàng đánh đâu thắng đó trong chiến trường Trầm Uyên rồi.
Người thiếu nữ áo trắng không chút máu nhưng tròng mắt giăng đầy tơ máu:
- Vẫn chưa đủ, ta không muốn đánh đâu thắng đó, ta muốn giết sạch tất cả! Quy tắc của Trầm Uyên Đấu Thú là giết hết mọi người. Cái gì gọi là đấu thú? Đó là trò chơi của người thượng đẳng, chỉ có một con thú được sống tiếp, những con khác đều phải chết. Sống thì tương lai tươi sáng, chết thì tan thành mây khói. Ngươi hãy nói xem, công pháp cấm kỵ có là gì? Nguy hiểm chết chóc thì sao chứ? Ta đã vào đây thì phải khuấy động chốn này trời long đất lở!
Không ai biết nàng có quyết tâm dữ dội cỡ nào.
Không ai biết nàng cứng cỏi bao nhiêu chỉ vì leo lên trên.
- Lam Tinh, đời này không ai ngăn cản con đường ta đi được, dù là Lâm Tiêu Đình về sau cũng không thể! Kể từ khi sinh ra ta đã chịu đựng đủ điều, chỉ có cường giả mới có tư cách, mới xứng có được tôn nghiêm! Có một ngày mọi người đều phải ngước nhìn ta, ai cản đường của ta đều phải chết!
Thiếu nữ hít sâu, mắt đỏ ngầu nhìn thiên địa tối tăm.
- Thật ra Viêm Hoàng đại lục và chiến trường Trầm Uyên đều không có gì khác nhau.
Nộ Hải Long Kình nhìn chăm chú vào thiếu nữ:
- Tình Tình, dù thế nào thì ta sẽ mãi mãi ở cạnh nàng. Nàng nói đúng, chúng ta không có đường lui.
- Tiếp tục xuất phát đi, ta còn cần hai con mãnh thú nữa.
- Nàng chịu nổi không?
- Yên tâm, ta không chết được.
Trong lúc cả hai nói chuyện thì Bách Thủ Hắc Ma đã hoàn toàn thuần phục.
- Gần mười ngày nữa Tử Huyết Hồn Ấn sẽ tan biến, nhưng xem tình hình kết giới thiên văn co rút thì mười ngày đã đủ. Có lẽ lần này ta sẽ bị công pháp cấm kỵ này làm bị thương nặng, chơi vơi giữa lằn ranh sống chết. Nhưng miễn là ta được đến danh ngạch thì có thể một bước lên trời. Ta được đến công pháp cấm kỵ này là tạo hóa của ta, không ai so sánh được!
Thiếu nữ nhìn phương xa:
- Lý Thiên Mệnh, đáng tiếc ta không tìm thấy ngươi. Nhưng ta biết chắc ngươi đang phát điên tìm ta, thật mong chờ ngày chúng ta chạm mặt, ta sẽ cho ngươi món quà bất ngờ nhất. Khi đó nhớ hưởng thụ, thật đáng tiếc, ngươi còn tưởng rằng mình đè trên đầu ta sao?
Thiếu nữ áo trắng mang theo bốn con cự thú đi tìm con mồi mới.
Nhưng nàng chưa đi dược bao xa thì ngừng bước, vì có hai người xuất hiện phía trước hồ Vạn Đảo.
Một nam một nữ.
Nữ mặc váy màu chàm, mắt cũng lóe sắc chàm, khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ, da mơn mởn, nhìn sao đều là mỹ nhân thượng đẳng.
So với thiếu nữ áo trắng cả người trắng bệch thì nữ nhân này khỏe mạnh hơn, hấp dẫn hơn.
Nam nhân mặc trường bào màu lam, vóc dáng cao thẳng như gốc thanh tùng.
Người này mày kiếm mắt sáng, có khí khái hào khí ngút trời, che chở thiếu nữ nhỏ xinh bên cạnh.
Trông hai người thanh mai trúc mã cực kỳ xứng đôi.
Họ thấy ngay ấn ký màu tím giữa trán thiếu nữ áo trắng.
Thiếu nữ váy chàm giật mình kêu lên:
- Tử Huyết Hồn Ấn? Ngươi bị điên à? Bỏ cả mạng sống?
Nam nhân áo lam sắc mặt khó xem nói:
- Dám sử dụng công pháp cấm kỵ tự hại mình như vậy, ngươi vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn. Ngươi là ai? Hãy xưng tên ra!
Hai người đã nghe nói về Tử Huyết Hồn Ấn, biết sự đáng sợ của nó, họ không ngờ có người sử dụng khi ở Trầm Uyên Đấu Thú.
Ít nhất trong Thương Hải quốc ghi rõ cấm dùng công pháp cấm kỵ, Tử Huyết Hồn Ấn bị xếp vào tốp ba tuyệt đối cấm sử dụng.
Thiếu nữ áo trắng cười hờ hững:
- Trước khi hỏi tên người khác phải chăng nên tự giới thiệu trước?
Thoạt trông thiếu nữ áo trắng yếu ớt nhưng đằng sau nàng là Nộ Hải Long Kình cộng thêm ba con mãnh thú dữ tợn khủng bố.
Nam nhân áo lam quát mắng:
- Ta đây đi không thay tên ngồi không đổi họ, là nhi tử của Phúc Hải Nguyên Soái Thương Hải quốc, Lý Thanh Thành! Còn vị này là thất công chúa điện hạ của Thương Hải quốc, Cô Tô Vũ! Ngươi rốt cuộc là ai mà dám trái luật, sử dụng công pháp cấm kỵ điên rồ này? Ta phải tố cáo ngươi với tiền bối Thánh Thiên Phủ!
Thất công chúa Cô Tô Vũ khinh thường nói:
- Sử dụng công pháp cấm kỵ mà còn muốn thắng? Mơ ảo quá, người bị Tử Huyết Hồn Ấn hủy diệt đầu tiên là bản thân ngươi.
Bọn họ nghiêm nghị khuyên răng, vốn tưởng sẽ làm thiếu nữ áo trắng sợ hãi.
Nhưng không, thiếu nữ áo trắng vén mái tóc dài bên thái dương, che miệng cười khẽ.
Thiếu nữ áo trắng hỏi:
- Ngươi là công chúa, hắn họ Lý, các ngươi yêu nhau đúng không?
Lý Thanh Thành cao giọng hỏi:
- Đúng thì sao?
Thiếu nữ áo trắng nhoẻn miệng cười:
- Ta, chuyên giết công chúa, ta còn chuyên giết người họ Lý.
Mặt Cô Tô Vũ tràn đầy ghét bỏ:
- Đúng là đồ khùng!
Lý Thanh Thành nói:
- Công chúa, để người này tự do sẽ là rắc rối lớn, chúng ta hãy bắt ả lại! Tuy ả có mãnh thú, nhưng mãnh thú không có trí tuệ. Hơn nữa ả gần như mất hết sức chiến đấu rồi, chúng ta liên hợp lại rất dễ bắt người này.
Cô Tô Vũ nhíu mày nói:
- Đúng nhỉ, không chừng đánh bại kẻ phá hoại quy tắc còn được Thánh Thiên Phủ thưởng cho.
Bọn họ là người của Thương Hải quốc, cùng là Ngự Thú Sư hệ băng thủy, hồ Vạn Đảo xem như chiến trường của họ.
- Tuyệt đối không để bà điên này tiếp tục điên!
- Đúng vậy!
Hai người tự làm quyết định, gọi ra thú bản mệnh của mình.
Thú bản mệnh của Lý Thanh Thành là con ếch to.
Trong ấn tượng thì ếch luôn xấu xí, nhưng không phải vậy. Phúc Hải Thanh Thần Oa của Lý Thanh Thành tỏa sáng lấp lánh, đường cong cực kỳ sắc bén, vị trí nào trên người đều như làm bằng châu báu.
Phúc Hải Thanh Thần Oa cũng là thú bản mệnh thất giai hạ phẩm, còn là song hệ hiếm thấy.
Phúc Hải Thanh Thần Oa có hai loại thuộc tính kịch độc và băng thủy, phân loại chính xác dành cho nó là: Thú bản mệnh loài lưỡng thê hệ kịch độc băng thủy.
Loài lưỡng thê là một loại hình đặc biệt.
Con Phúc Hải Thanh Thần Oa nhảy xuống hồ Vạn Đảo tựa như lưu ly màu xanh, vô cùng huyễn lệ. Đặc điểm mạnh nhất của loại thú bản mệnh này là ở trong nước hay trên đất liền đều có thể phát huy ra sức chiến đấu lớn.
Không giống như Nộ Hải Long Kình là bá chủ trong nước nhưng ở trên đất liền thì rất yếu.
Nhưng hôm nay Phúc Hải Thanh Thần Oa không phải tiêu điểm, vì thú bản mệnh của thất công chúa Cô Tô Vũ xuất hiện.
Vương tộc của Thương Hải quốc còn được gọi là Thánh Vương Sứa tộc.
Thú bản mệnh của tộc hệ này tên là Thánh Vương Sứa.
Thánh Vương Sứa là huyết mạch đỉnh cao loài sứa.
Sứa là sinh vật biển đơn giản nhất, không có sức công kích, nhưng Thánh Vương Sứa thì khác.
Thú bản mệnh của Cô Tô Vũ tên gọi Thất Sắc Thánh Vương Sứa, là thú bản mệnh loài ruột khoang hệ băng thủy.
Thú bản mệnh loại này khá hiếm thấy.