Một con sứa bảy sắc màu xuất hiện trong hồ Vạn Đảo.
Hồ nước hồ Vạn Đảo rất dơ bẩn, nhưng khi Thất Sắc Thánh Vương Sứa rơi xuống thì hồ nước xung quanh trở nên trong veo.
Thất Sắc Thánh Vương Sứa ở trong hồ nước trong veo, dập dờn sóng nước lấp lánh bảy sắc màu càng xinh đẹp.
Tựa như ảo mộng.
Thất Sắc Thánh Vương Sứa còn có thuộc tính là hệ tịnh hóa, nên cách gọi chính xác hơn là: Thú bản mệnh loài ruột khoang hệ băng thủy tịnh hóa.
Thú bản mệnh như vậy trông như giấc mơ đẹp, so sánh thì Bách Thủ Hắc Ma, Tử Lân Giao Long, Kim Giáp Thứ Quy rất xấu xí.
Quan trọng nhất là Thất Sắc Thánh Vương Sứa được xếp vào hàng thú bản mệnh thất giai trung phẩm.
Đối diện thú bản mệnh như vậy, thiếu nữ áo trắng vẫn bình tĩnh mỉm cười nói:
- À, thì ra là ngươi, ta nghe nói Trầm Uyên Đấu Thú lần này có một con thú bản mệnh thất giai trung phẩm duy nhất đến từ Thương Hải quốc.
Cô Tô Vũ cười khẩy nói:
- Giờ ngươi biết sợ rồi sao? Đã muộn.
Thiếu nữ áo trắng ngước đầu lên, thưởng thức ngắm Thất Sắc Thánh Vương Sứa:
- Thế thì không. Thú bản mệnh đẹp thật.
- Cho nên?
Thiếu nữ áo trắng mỉm cười nói:
- Ta muốn.
Tử Huyết Hồn Ấn bị cấm nghiêm ngặt vì lý do lớn nhất là có thể sử dụng lên thú bản mệnh, đương nhiên là sau khi Ngự Thú Sư của thú bản mệnh đã chết.
Thiếu nữ áo trắng cười khẽ:
- Ta cũng muốn con cóc kia.
Tiếng cười đó khiến hai vị này rợn tóc gáy.
Nàng tiếp tục che miệng cười khẽ:
- Các ngươi chết trước, chờ mọi người chết hết thì danh ngạch Thánh Thiên Phủ thuộc về ta rồi, đúng không nào?
Lý Thanh Thành ghê tởm nói:
- Đúng là khùng.
- Chắc ả không phải người của Chúc Long quốc đâu, Chúc Long quốc không có hệ băng thủy. Con cá kình kia mới là thú bản mệnh của ả, suy ra ta đã biết thân phận của ả rồi!
- Chu Tước quốc, Mộc Tình Tình!
. . .
Trầm Uyên Đấu Thú, ngày thứ mười lăm.
Không tìm được Khương Thanh Loan.
Trầm Uyên Đấu Thú, ngày thứ mười sáu.
Vẫn không thấy người.
Trầm Uyên Đấu Thú, ngày thứ mười bảy.
Không tìm được người.
Lý Thiên Mệnh nhức đầu:
- Không một bóng người, chạy đi đâu hết rồi?
Hai mươi người vào Úy Lam Vực lớn như vậy, dù kết giới thiên văn vẫn đang rút nhỏ nhưng xác suất gặp nhau không quá cao.
Quan trọng là không tìm thấy Khương Thanh Loan khiến lòng hắn nặng trĩu.
Trừ lần trước thấy cọng lông chim màu xanh ra không có manh mối nào khác, sốt ruột cũng vô dụng.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Cảm giác có gặp được hay không toàn nhờ vào may mắn, đi tìm thì như ruồi không đầu.
Khương Phi Linh nhỏ giọng nói:
- Đành hy vọng Thanh Nhi thuận lợi bình an.
- Không sao đâu, nhìn dáng của nàng ta giống có phúc lớn mạng lớn, chắc chắn bình an, không chừng hai ngày này sẽ gặp nhau thôi.
Nếu Khương Thanh Loan khỏe mạnh, kết giới thiên văn cứ tiếp tục thu nhỏ thì sẽ có ngày gặp lại.
Lý Thiên Mệnh tiếp tục đi tới trước.
Giữa trưa hôm đó.
- Đại hình bên này hơi quen quen.
Lý Thiên Mệnh leo lên một ngọn núi cao màu đen, đập vào mắt là dãy núi liên miên, giữa các dãy núi cách nhau sơn cốc.
- Ta không quen.
- Ta cũng vậy.
- Đương nhiên cả hai không quen rồi, vì đây là nơi ta được đến chiến hồn Thánh Thú.
Khi đó chưa có Huỳnh Hỏa, Khương Phi Linh cũng chưa biết Lý Thiên Mệnh.
Tiểu Hoàng Kê đạp trên vai Lý Thiên Mệnh, nói:
- Chỗ này trông không có gì lạ.
Bé gà nói đúng, nhưng nơi bình thường này sinh ra chiến hồn Thánh Thú viễn cổ thay đổi số phận của Lý Thiên Mệnh.
- Trở lại chốn cũ thì đi thăm thử.
Lý Thiên Mệnh lắc người xuyên qua rừng rậm dãy núi.
Leo qua một ngọn núi cao nữa, vòng ra phía sau là chỗ Lý Thiên Mệnh lấy được chiến hồn Thánh Thú.
Nơi đó có một hồ nước, hồ không lớn, không được xếp vào một ngàn hồ trong mảnh đất Thiên Hồ, chiến hồn Thánh Thú nằm ở hồ này.
Ban đầu Lý Thiên Mệnh tưởng là cọng lông chim bình thường, đâu ngờ sẽ là thần tích.
Nơi này bây giờ không có cọng lông chim thứ hai, vì cả hồ nước đã bị Lý Thiên Mệnh lật ngược.
Hắn lại đến ven hồ.
- Nhiệt độ hồ nước cao hơn trước kia.
Lý Thiên Mệnh đạp chân vào nước, chân từ từ chìm xuống.
- Đó là cái gì?
Hồ nước rất đục nhưng con mắt thứ ba trên tay trái vẫn thấy rõ.
Chính giữa hồ có một gốc Linh Túy, dường như là nó khiến nước hồ nóng bỏng.
Linh Túy không cao, chỉ cỡ nửa thước, có ba mảnh lá, lá cây màu lửa đỏ. Ba mảnh lá cây kết trái, trái nằm ngay chính giữa, to cỡ móng tay cái.
Đây là một trái cây đỏ rực, vì nhỏ xíu nên lúc trông thấy không làm Lý Thiên Mệnh phấn khởi. Tuy nhiên khi nhìn thoáng qua, Lý Thiên Mệnh chợt nhận thấy một vằn thiên văn màu chàm trên trái cây.
Thiên văn màu chàm là khái niệm gì?
Đỏ cam vàng lục lam chàm tím, màu chàm là cấp bậc thứ sáu.
Linh Túy thiên văn màu chàm?
Vậy là siêu quý giá rồi!
Ở nơi bình thường như vậy, trái cây bình thường như thế mà là Linh Túy thiên văn màu chàm?
Không tin nổi!
Lý Thiên Mệnh bước nhanh lên trước, hắn phát hiện gốc Linh Túy này vừa lúc mọc ở nơi hắn từng lấy đi chiến hồn Thánh Thú, không chệch một li.
Linh Túy này chắc mọc từ ba năm qua, trong mấy năm nay không có ai đi ngang qua nơi đây, dù sao hồ nước khá bình thường.
Khương Phi Linh nhớ lại quyển sách mình từng đọc, kể ra:
- Hơi giống Hỏa Thần Quả, đó là Linh Túy thiên văn màu chàm, có ba mảnh lá cây. Ba mảnh lá cây đều có thiên văn màu lam, trong miêu tả thì trái của Hỏa Thần Quả nhỏ xíu.
Khương Phi Linh đọc sách nhiều hơn Lý Thiên Mệnh, vì nàng không cần tu luyện, rảnh rỗi đọc sách nên kiến thức rất rộng.
- Muội có chắc không?
- Ca ca xem lá cây là biết ngay thôi.
Lý Thiên Mệnh nhìn kỹ ba mảnh lá cây, quả nhiên phát hiện có thiên văn màu lam trên chiếc lá.
Nói thật thì Linh Túy như vậy có ích lợi với cường giả Quy Nhất cảnh đỉnh, phụ thân của hắn, Lý Viêm Phong từng là Quy Nhất cảnh đỉnh, không biết đã đột phá đến cảnh giới Thiên Ý chưa.
Tức là dù Lý Viêm Phong có mặt ở đây, khi thấy Linh Túy thiên văn màu chàm cũng sẽ ra tay cướp giật.
Bé gà thèm thuồng nói:
- Ngon đây, chia nào huynh đệ!
Hỏa Thần Quả ẩn khuất, bề ngoài không nhìn ra nhưng trong phần thịt ẩn chứa linh khí thiên địa khủng bố, thậm chí sinh ra thiên văn màu chàm.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Bị điên à? Linh Túy thiên văn màu chàm sẽ đốt thủng bụng của ngươi!
Thoạt trông Hỏa Thần Quả không có gì đặc biệt, nhưng ăn vào sẽ nổ tung. Dù là Lý Viêm Phong cũng chỉ có thể luyện hóa nó từ từ.
Tiểu Hoàng Kê khinh thường nói:
- Nhát cáy, ta khinh thường ngươi, nam nhi đích thực như chúng ta thì sợ gì trái cây này?
- Ngươi nói thật không vậy?
Dù sao gà con đã có Luyện Ngục Chi Nguyên và Luyện Ngục Hỏa, bụng của nó có năng lực luyện hóa đáng sợ, Viêm Hoàng Thạch cũng có thể bị trực tiếp luyện hóa. Nếu có thể chuyển hóa nhanh linh khí năng lượng trong Hỏa Thần Quả thì gã sẽ tiếp tục tiến bộ.
Mặt bé gà vênh váo nói:
- Vớ vẩn, nếu ngươi hèn thì nhường ngươi ăn lá cây trước!
Rốt cuộc cũng có lúc nó hãnh diện trước mặt Lý Thiên Mệnh.
Thật ra ai ăn trước đều không khác biệt, vì có hệ thống tu luyện cộng sinh, Thú Nguyên của cả hai chuyển hóa cho nhau, có thể cùng chung.
Theo đạo lý, trên Luyện Ngục Chi Nguyên của Tiểu Hoàng Kê có Luyện Ngục Hỏa, suy ra năng lực luyện hóa của nó chắc chắn mạnh hơn Lý Thiên Mệnh.
Giờ thì Lý Thiên Mệnh có thể thoải mái luyện hóa cấp bậc thứ bốn, Linh Túy thiên văn màu lục.
Thiên văn màu lam là cấp bậc thứ năm, hắn cần thử xem sao, vì trước đó chưa từng làm thử.
Tiểu Hoàng Kê đã chảy nước miếng ròng ròng:
- Để càng lâu càng xói mòn dược hiệu, với tên nhát cáy nhà ngươi thì cho ăn ba mảnh lá là được, lão tử siêu hơn, chuyên ăn trái cây.
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Cứ phét lác đi, đợi lát nữa bị đốt thủng bụng thì đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.
- Ha ha.
Sau đợt thảo luận, Lý Thiên Mệnh quyết định.
Luyện hóa!
Nhưng để chắc ăn, hắn và Tiểu Hoàng Kê sẽ luyện hóa thử một mảnh lá cây trước.
Uy lực lá cây sẽ đủ cho Tiểu Hoàng Kê lấy làm tham khảo, nó là Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng, không thể phủ nhận nó có vốn liếng nghịch thiên về mặt này.
. . .
.
.
.