Tiểu Hoàng Kê lẩm bẩm:
- Ngại quá đi, nối tiếp Thú Mạch, giao lưu Luyện Ngục Chi Nguyên với nhau, sao ta cảm giác như bị Lý Thiên Mệnh nhà ngươi cướp trinh rồi?
- Cướp trinh cái đầu gà nhà ngươi!
Liêm sỉ ở đâu!?
Tuy Ngự Thú Sư và thú bản mệnh tu luyện kiểu này đúng là ngại thật, nhưng người trong toàn thiên hạ đều làm như vậy.
Đợt tu hành này đã vào giai đoạn cuối cùng.
Thật ra Lý Thiên Mệnh cũng giúp một tay, hắn chia sẻ ba mươi phần trăm, chứ không thì gà con chưa chắc luyện hóa thành công mau như vậy.
Lý mỗ hắn đây không quen để huynh đệ đơn độc mạo hiểm.
Trên thế giới này có nhiều người không muốn xưng hô thú bản mệnh là huynh đệ, có người xem thú bản mệnh như thú cưỡi, súc sinh. Vì thú bản mệnh mới sinh ra không có trí tuệ, khi còn nhỏ xíu sẽ cực kỳ ỷ lại Ngự Thú Sư.
Lý Thiên Mệnh từng xem Kim Vũ như huynh đệ thật sự, cùng nhau tu hành, kề vai chiến đấu, chung vinh nhục, nếu không phải huynh đệ thì là cái gì?
Huynh đệ thân thiết, người nhà thật sự.
Tiểu Hoàng Kê bây giờ tuy không phải từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nhưng bé gà và hắn có tình thân.
Tu hành, chiến đấu!
- Đột phá Linh Nguyên cảnh đệ ngũ trọng.
Rốt cuộc đột phá.
Có thể thấy sau khi hấp thu dược lực của Hỏa Thần Quả thì Luyện Ngục Chi Nguyên trong người hắn và gà con lại khuếch trương.
Luyện Ngục Chi Nguyên cấp bậc này tương đương với tám Linh Nguyên trở lên, giờ khuếch trương thì càng mênh mông hơn.
Bởi vậy mặc dù cả hai chỉ có Linh Nguyên cảnh đệ ngũ trọng nhưng thân thể, chất lượng và số lượng Thú Nguyên đều hơn xa cùng cảnh giới, dư sức quyết đấu với Linh Nguyên cảnh đệ bát trọng.
Cộng thêm ba năng lực phong ấn của trợ thủ chiến đấu Khương Phi Linh, họ đủ sức đánh tay đôi với Linh Nguyên cảnh đệ cửu trọng.
Đột phá một lần cho Lý Thiên Mệnh sừng sững trên đỉnh Trầm Uyên Đấu Thú.
- Theo ta được biết thì người tham gia Trầm Uyên Đấu Thú lần này trừ ta ra, còn lại đều là Linh Nguyên cảnh đệ bát trọng. Cơ Trường Viêm xem như khá mạnh, Chúc Long quốc và Thương Hải quốc không có ai như Lâm Tiêu Đình, tức là chúng ta đã vô địch trong phạm vi Trầm Uyên Đấu Thú, miễn không bị vây công thì không khó áp đảo đánh bại tất cả mọi người, giành lấy hạng nhất Trầm Uyên Đấu Thú!
Đây là ưu thế lớn nhất của Lý Thiên Mệnh.
- Thứ rắc rối duy nhất là kết giới thiên văn vẫn đang co rút, ta thì không biết quy tắc của Trầm Uyên Đấu Thú. Thánh Thiên Phủ rốt cuộc muốn chúng ta làm cái gì?
Luyện hóa Hỏa Thần Quả đến đột phá chỉ mất nửa canh giờ.
- Đặc biệt là phải nhanh chóng tìm được Khương Thanh Loan.
Càng về sau thì càng khó đoán trước, lần này đã mất khá nhiều thời gian.
- Hồ nước này còn có điểm kỳ lạ nào? Vì sao Hỏa Thần Quả vừa lúc mọc ở đây?
Lý Thiên Mệnh lại vọc nước bùn đáy hồ, nhưng không thu hoạch được gì.
Không tìm được gì thì không nên ở lại đây chậm rãi thời gian nhiều hơn nữa, quan trọng là kết giới thiên văn đã đến gần bên này.
Ngước đầu lên sẽ thấy kết giới thiên văn đang co rút về phía này, phỏng chừng không đến một khắc đồng hồ thì hồ nước này sẽ bị tách khỏi phạm vi Trầm Uyên Đấu Thú.
- Đi!
Lý Thiên Mệnh, Khương Phi Linh, Tiểu Hoàng Kê cùng rời khỏi hồ nước.
- Đi dọc theo kết giới thiên văn sẽ có thu hoạch gì chứ?
Bình thường thì người khác sẽ bị kết giới thiên văn xua vào sâu bên trong, có lẽ sẽ có người lòng vòng ngoài rìa kết giới thiên văn.
Thật ra thì rìa kết giới thiên văn là nơi rất an toàn, vì hễ gặp nguy hiểm sẽ cứ va chạm vào kết giới thiên văn, uy lực của kết giới sẽ hình thành bão tố tùy cơ thổi người đến góc nào đó trong kết giới.
. . .
Trầm Uyên Đấu Thú, ngày thứ mười tám.
- Phía trước có người tranh đấu!
May quá, rốt cuộc cũng cho Lý Thiên Mệnh nhìn thấy người.
Khoảng cách hơi xa, Lý Thiên Mệnh kêu Khương Phi Linh giương Thiên Chi Dực.
Thiên Chi Dực nâng hắn bay lên, vụt qua núi rừng, nương sức gió bay lượn, không ai ngăn cản được.
Bé gà đứng trên đầu Lý Thiên Mệnh, đón gió phấp phới, giang hai cánh, hào tình hét to:
- Tra!
Nhục chưa từng thấy.
Trong lịch sử chỉ có người cưỡi thú bản mệnh, nhưng hôm nay, Lý Thiên Mệnh cho thú bản mệnh cưỡi lên hắn.
Lý Thiên Mệnh thầm nghĩ:
- Nếu không phải vì ngươi là Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ thì đã cho ngươi vào nồi. Chờ đấy, đợi ngươi tiếp tục tiến hóa, mọc thêm ít thịt thì . . . he he.
Không biết khi nào Lý Thiên Mệnh mới có thể cưỡi trên đầu Tiểu Hoàng Kê, khi đó chắc nó đã là Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng.
Bé gà sẽ mạnh đến mức nào?
Có sánh bằng người mạnh nhất Viêm Hoàng đại lục không?
Lý Thiên Mệnh chưa có khái niệm gì.
Hắn vỗ Thiên Chi Dực bay qua núi cao, dọc theo biên giới kết giới thiên văn, rốt cuộc nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu ở phía trước.
Có hai người hai thú đang đánh nhau.
Một người mặc áo đen, vóc dáng thon dài hơi mảnh khảnh.
Đó là đệ tử của Chiến Công Thiên Vương, Mặc Lâm!
Thú bản mệnh của gã là thú bản mệnh loài côn trùng hệ bạo phong hoa mộc thất giai, Bạo Phong Thủy Mặc Hồ Điệp.
Đó là một loài thú bản mệnh vô cùng đặc biệt, nhìn như yếu ớt nhưng có nhiều thủ đoạn không thể tưởng tượng, tất cả giúp Mặc Lâm trở thành đệ tử hạng hai trên Thiên bảng.
Thủy Mặc Hồ Điệp vỗ cánh có thể dấy lên gió lốc mạnh mẽ.
Nó là thú bản mệnh song thuộc tính, có lực lượng gió bão, cũng có sức mạnh hoa mộc thần kỳ.
Hoa mộc tức là hoa cỏ cây cối, đây là một loại thuộc tính mộc.
Trên chiến trường hiện giờ dấy lên bão tố, dây leo hắc ám lan tràn khắp mặt đất, những dây leo trông như vươn ra từ tranh mực nước.
Binh khí của Mặc Lâm là một cây bút, gã cầm bút vẽ từng nét đều mang theo uy hiếp trí mạng. Binh khí này giống xiềng xích của Lý Thiên Mệnh, đều là vũ khí đặc biệt.
Lý Thiên Mệnh không biết tình huống Viêm Hoàng đại lục thế nào, nhưng trong Chu Tước quốc, vũ khí được dùng nhiều nhất là trường kiếm.
Ví dụ đối thủ hiện giờ của Mặc Lâm đang sử dụng trường kiếm chiến đấu, tay trái tay phải cầm trường kiếm, một lòng hai dùng, song kiếm hợp bích, một người mà như hai người.
Nếu không thấy tận mắt thì Lý Thiên Mệnh sẽ không tin trong trận chiến này là nữ nhân xa lạ kia nghiền áp sư phụ Mặc Lâm.
Thời gian chiến đấu không lâu, nữ nhân hoàn toàn áp chế, trên người Mặc Lâm đã có mấy vệt kiếm thương, chảy máu ròng ròng.
Cánh của thú bản mệnh Bạo Phong Thủy Mặc Hồ Điệp của gã cũng bị cắt rách mấy đường.
Nữ nhân này chiến đấu hoàn toàn vì giết người.
Vì sao nàng mạnh như vậy?
Lý Thiên Mệnh đã xem tư liệu, mọi người đều là Linh Nguyên cảnh đệ bát trọng, nàng dựa vào cái gì nghiền áp?
Không lẽ vì thú bản mệnh của nàng trong giống chân long?
Cái gọi là rồng thần và phượng hoàng đều chỉ tồn tại trong truyền thuyết, dù ở cấp bậc thấp nhất thì chúng nó vẫn là cự thú đỉnh cấp.
Chúc Long quốc tự xưng là đất nước của rồng thần, nhưng sự thật thì không có con rồng thần nào.
Chu Tước quốc điệu thấp hơn chút, không gọi là Phượng Hoàng quốc.
Lý Thiên Mệnh đã thấy Cơ Trường Viêm của Chúc Long quốc, Địa Hỏa Cầu Long của gã, nói trắng ra là thú bản mệnh thất giai hạ phẩm, cùng lắm là rồng lai tạp, trưởng thành đến cực hạn cũng chỉ có bấy nhiêu.
Nhưng thú bản mệnh của nữ nhân trước mắt trông càng giống rồng thần thật sự.
Đó là một con rồng thần màu lam trắng, to hơn Địa Hỏa Cầu Long, nhìn bắt mắt mà cao quý.
Thân hình nó thon dài, nanh vuốt sắc nhọn, vảy rồng dày đặc, dù trên đầu không có sừng rồng thật sự nhưng những phần khác đã giống với rồng thần.
Không như Địa Hỏa Cầu Long, trông tựa như con rắn bò dưới đất.