Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 193 - Chương 193 - Lôi Ma Hỗn Độn Thái Sơ

Chương 193 - Lôi Ma Hỗn Độn Thái Sơ
Chương 193 - Lôi Ma Hỗn Độn Thái Sơ

Nộ Hải Long Kình đáp lại Lý Thiên Mệnh bằng đôi mắt tức giận.

- Ngay cả ngươi cũng thay đổi, đáng buồn. Nếu ngươi đã lựa chọn rồi thì chết chung với ả đi!

Lý Thiên Mệnh lại vung nắm đấm đánh nát thần thông Linh Nguyên Trạm Lam Hải Giới của Nộ Hải Long Kình.

- Hú hú!

Nộ Hải Long Kình cuống cuồng trốn vào trong nước.

Khi Lý Thiên Mệnh ngẩng đầu lên, trong thiên địa chỉ còn lại Mộc Tình Tình đứng trên tảng đá, mặt trắng bệch run lẩy bẩy ngẩn ngơ nhìn hắn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nộ Hải Long Kình chui lên khỏi mặt nước cạnh Mộc Tình Tình.

Nộ Hải Long Kình hoảng loạn, sợ hãi hét lên:

- Đi!

Nhưng Mộc Tình Tình không đi, nàng vẫn cười, cười run người, cười điên khùng.

Lý Thiên Mệnh dùng Thiên Chi Dực bay từ trên cao đáp xuống, người hắn đẫm máu xuất hiện trước mặt Mộc Tình Tình.

Giọng của Lý Thiên Mệnh như ác quỷ ra từ địa ngục:

- Dừng ở đây, có gì vui mà cười?

Mộc Tình Tình cười tít mắt:

- Ta cười ngươi dù nghịch thiên sửa mệnh mạnh đến mức này, mạnh tới mức khiến ta run rẩy, làm ta hối hận, làm ta rơi lệ, nhưng cuối cùng ngươi vẫn sẽ chết trong tay của ta. Thật đáng buồn, tội nghiệp quá.

- Ngươi lấy đâu ra dũng cảm cho ngươi bện giấc mơ đẹp trước khi chết? Ngươi nghĩ mình ra vẻ điên khùng sẽ làm lòng ta sinh ra chút trắc ẩn sao? Ngươi sao rồi, Mộc Tình Tình, ngươi đừng đóng kịch làm gì, ngươi ở trong mắt ta vĩnh viễn là kịch độc!

Lý Thiên Mệnh vừa nói chuyện vừa thầm nghĩ sẽ giết Mộc Tình Tình bằng kiểu gì mới nguôi ngoai mối hận trong lòng, mới an ủi Kim Vũ ở trên trời linh thiêng?

Là lóc từng miếng thịt xuống? Hay từng nhát kiếm đâm thủng người? Chặt rơi đầu? Hay cho cá tôm rỉa xạch xác chết của nàng?

Nhưng những cách này vẫn không bớt hận được.

- Thiên Mệnh, có lẽ ngươi tin mình đã thắng rồi phải không? Ngươi có biết tại sao mình thua thảm trước mặt ta không? Ta nói sự thật cho ngươi biết, con người ở trên đời không có tình cảm, tất cả người nặng tình đều là con kiến phải chết! Người vô tình mới sống sót được, ta đã hiểu điều đó, tiếc rằng ngươi thì không. Ngươi quá xem trọng tình nghĩa, như ngươi từng tốt với ta, làm ta chìm đắm trong đó. Nhưng ta thông minh hơn ngươi! Tất cả sự thật đã xảy ra luôn chứng minh rằng ngươi và thú bản mệnh của ngươi vẫn sẽ chết vì tình nghĩa. Nếu không hiểu ý của ta thì hãy nhìn sau lưng mình đi!

Lý Thiên Mệnh đã cảm nhận được.

Khi hắn quay đầu thì một con thú khổng lồ màu đen trồi lên từ đáy hồ.

Đó là Bách Thủ Hắc Ma.

Bách Thủ Hắc Ma có hàng trăm xúc tu, mỗi sợi như gậy đinh, bên trên mọc đầy gai nhọn, mũi nhọn lóe chất độc màu xanh biếc.

Hiện giờ có chín mươi chín xúc tu trói chặt một con Chu Tước màu lam.

Chu Tước màu lam hấp hối, người đầy vết thương, càng trúng kịch độc không thể nhúc nhích.

Một xúc tu còn lại trói Khương Thanh Loan, nàng đã hôn mê, làn da màu xanh nhạt, rõ ràng đã bị trúng độc, nhưng còn hơi thở, chưa chết.

Lý Thiên Mệnh nên sớm nghĩ tới, nếu Mộc Tình Tình có thể đánh bại Khương Thanh Loan thì chắc chắn sẽ không giết nàng, vì giữ nàng làm con tin uy hiếp hắn.

Lần này Mộc Tình Tình đã đánh cược đúng chỗ.

Mộc Tình Tình cười khẽ:

- Ta không nói sai chứ, kẻ đáng thương. Đấu với ta? Ngươi còn non xanh lắm.

Nàng cười đắc ý.

- Thanh Nhi!!!

Rõ ràng cảm giác được Khương Phi Linh đang rất táo bạo. Tính tình của nàng dịu dàng, nhưng lúc này nóng nảy đến vậy.

Lý Thiên Mệnh trầm giọng nói:

- Đừng lo, ít ra chưa chết, vậy là có cơ hội sống sót, đây là tin tức tốt.

Khương Phi Linh hơi bình tĩnh lại, tự an ủi mình:

- Đúng đúng, ít ra còn sống, Thanh Nhi chưa chết.

Bộ dạng của Khương Thanh Loan khiến người lo lắng, dù chưa chết nhưng mạng sống bị Mộc Tình Tình nắm trong tay, thật rắc rối.

Mộc Tình Tình cố gắng đứng vững, lạnh lùng nói:

- Hai lựa chọn, nàng chết, hoặc ngươi chết. Ngươi đã nặng tình cảm như vậy thì tự sát đi, ta sẽ không cho ngươi có nhiều thời gian do dự. Lý Thiên Mệnh, ngươi nam nhân lắm mà, vậy thì hãy đứng ra, cống hiến mạng sống của ngươi! Dùng xiềng xích của chính ngươi cắt đứt cổ họng, ta sẽ thả người ngay.

Mộc Tình Tình nở nụ cười, nụ cười khống chế toàn cục, bày mưu lập kế. Nàng cảm thấy rất sảng khoái.

- Ta biết ngươi sẽ chọn mình chết, đúng không nào?

Khi Mộc Tình Tình nói chuyện thì Bách Thủ Hắc Ma bắt đầu siết chặt, những gai nhọn đâm vào da thịt Khương Thanh Loan, với sức mạnh của nó có thể nhẹ nhàng xé rách nàng.

- Cho ngươi mười giây suy nghĩ.

- Mười!

- Chín!

- Tám!

Giọng của Mộc Tình Tình không lớn nhưng tựa như ác mộng.

Bách Thủ Hắc Ma càng lúc càng tàn bạo.

Lúc này đã đến phút trí mạng nhất.

Công nhận Mộc Tình Tình rất lợi hại, với thực lực của nàng, vào Trầm Uyên Đấu Thú mà buộc Lý Thiên Mệnh đến mức này là rất giỏi rồi.

Nhưng Mộc Tình Tình vẫn như cũ, không khắc sâu hiểu rõ lần này Lý Thiên Mệnh ngóc đầu trở lại đã lột xác bao nhiêu.

Không chỉ có thực lực, còn có tâm cảnh.

Khi Mộc Tình Tình đếm ngược tới số tám, một quả trứng hiện ra trong tay Lý Thiên Mệnh.

Sấm sét màu đen bao bọc quả trứng, vết rạn li ti khắp vỏ trứng.

Lý Thiên Mệnh vươn tay ra:

- Mộc Tình Tình, hãy nhìn xem đây là cái gì?

Quả trứng này vượt sức tưởng tượng, siêu khủng bố.

Khi nó xuất hiện thì trên bầu trời bỗng vang tiếng nổ khủng bố.

Mộc Tình Tình mới nhìn quả trứng đã bị sấm rền nổ ngã trái ngã phải.

Nàng bản năng ngước đầu lên, thấy trên trời tuôn ra vô số tia chớp đen, tia điện rắn tụ tập trên đầu bọn họ, có ngàn vạn linh tai lôi đình.

Bầu trời hóa thành biển sấm sét.

Đã bao giờ chiến trường Trầm Uyên phát sinh dị tượng đáng sợ như vậy?

Không ai biết, chỉ có Mộc Tình Tình nhìn thấy quả trứng nằm trong tay Lý Thiên Mệnh.

Quả trứng đầy vết rạn chợt vỡ ra.

Giây phút đó, thiên địa run rẩy, giây phút đó, vô số tia chớp giáng xuống.

Biển sấm sét tụ tập lại như tìm được chỗ trút, vỡ đê tràn ra, đánh xuống chỗ Lý Thiên Mệnh.

Người ngoài nhìn vào sẽ cho rằng hắn làm nhiều việc ác bị trời phạt.

Nhưng sự thật là sấm sét đầy trời đánh vào quả trứng trong tay Lý Thiên Mệnh.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lý Thiên Mệnh, Mộc Tình Tình, Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng đều bị đánh bay ra ngoài.

Nộ Hải Long Kình hút phần lớn sấm sét, nó bị đánh trúng, chớp mắt đốt thành tro.

Bùm!

Tro nổ tung không còn lại gì.

Thú bản mệnh của Mộc Tình Tình đã chết, chết ngay tại chỗ.

Đây chỉ là một cảnh trong toàn cảnh.

Tia chớp vô số tách ra một luồng rắn điện với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai trúng người Bách Thủ Hắc Ma.

Bách Thủ Hắc Ma cũng thành bột phấn tan biến.

Kỳ lạ là Thanh Hỏa Chu Tước và Khương Thanh Loan được tia chớp đen hình tròn bao bọc, họ bình yên trong sấm chớp cuồng bạo.

- Lam Tinh!!!

Khoảnh khắc đó, hốc mắt Mộc Tình Tình sắp nứt ra, cả người rút sạch máu.

- Lý Thiên Mệnh, sao hắn có thể dẫn động sấm sét trên trời được!?

Giờ phút này, nàng thua hoàn toàn.

Ảo mộng của nàng, mọi thứ của nàng tan biến hết.

Nàng trơ mắt nhìn thú bản mệnh của mình hóa thành tro tàn, trơ mắt nhìn Khương Thanh Loan được bảo vệ.

Nàng tự mình cảm nhận từ bày mưu lập kế biến thành thua thảm hại.

Nàng càng thấy tận mắt Lý Thiên Mệnh tẩm trong sấm sét, bắt đầu từ khoảnh khắc này, hắn biến đổi nghiêng trời lệch đất.

Lý Thiên Mệnh tựa như vị thần trên trời.

- Không thể nào! Vì sao . . .

Mộc Tình Tình suy sụp quỳ xuống đất, toàn thân run rẩy, sợ hãi mà kính sợ nhìn thiếu niên ba năm trước bị nàng xem thường, chán ghét.

Bây giờ hắn thay đổi trời long đất lở ngay trước mặt nàng.

Ngàn vạn sấm sét không đánh chết nàng, vì sao?

Vì nàng là cá lớn, đâu thể để nàng chết nhẹ nhàng thế được?

Món nợ sẽ được tính từ từ.

Bình Luận (0)
Comment