Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 192 - Chương 192 - Lời Thề Cùng Sống Cùng Chết

Chương 192 - Lời thề cùng sống cùng chết
Chương 192 - Lời thề cùng sống cùng chết

Vốn có nhiều chuyện Lý Thiên Mệnh không hiểu, hắn không rõ vì sao nàng ác như vậy, hắn đâu có bạc đãi nàng?

Giờ thì Lý Thiên Mệnh đã hiểu, đây là vấn đề cá nhân của nàng, bản thân Mộc Tình Tình vốn là cặn bã nhất trần đời!

Mộc Tình Tình kích động lớn tiếng huyên thuyên:

- Đáng tiếc, ngươi vẫn không hiểu ta! Ngươi từng nói yêu ta nhưng không cho ta cảm giác an toàn, ngươi biết cảm giác an toàn quan trọng cỡ nào không? Ta quá yếu, ai đều có thể cướp đi tôn nghiêm của ta, ta như con chó nhỏ sống đến lớn, ta mình đầy vết thương! Ta muốn có tôn nghiêm, ta muốn giết chết tất cả những kẻ đã khi nhục ta! Ta không sai! Ta cần lực lượng, ta cần quyền thế!

Nàng càng nói càng kích động ngã trái ngã phải như đang nhảy múa trên tảng đá.

Mộc Tình Tình nói đến cuối cùng thì nhẹ lòng hẳn ra:

- Ta muốn có một ngày khiến mọi người đều quỳ ở trước mặt ta! Bao gồm Lâm Tiêu Đình! Nhưng hôm nay, ngươi phải chết!

Thốt ra chữ cuối, Tử Huyết Hồn Ấn điều khiển năm con cự thú gầm rống lao về phía Lý Thiên Mệnh.

Lý Thiên Mệnh nhắm mắt lại:

- Kim Vũ.

Khi mở mắt ra, trong con ngươi trải rộng tơ máu và lửa cháy hừng hực.

- Hôm nay ta sẽ báo thù cho ngươi, đây chỉ là lần đầu tiên, sẽ còn lần thứ hai. Ngươi chờ xem, sẽ không quá lâu. Hy vọng ngươi ở trên trời nhìn thấy ta, nhìn thấy giờ phút này!

Năm con cự thú đã xông đến trước mắt Lý Thiên Mệnh, chúng nó mà vây công thì đúng là rất mạnh.

Tử Huyết Hồn Ấn khống chế khiến chúng nó không sợ chết, thậm chí thiêu đốt máu tươi để chiến đấu, dưới tình huống bình thường thì sẽ càng mạnh mẽ hơn.

Nguyệt Linh Cơ cũng không đỡ nổi vây công như vậy.

Nhưng Lý Thiên Mệnh vào phút này là ma thần giết chóc, khí huyết ngút trời, bất chấp sống chết.

Bùm!

Lý Thiên Mệnh và Tiểu Hoàng Kê đụng mạnh vào năm con mãnh thú.

Giết!

Trước mắt là mãnh thú sao?

Không!

Mãnh thú thật sự là Lý Thiên Mệnh lúc này.

Hắn sẽ cho Mộc Tình Tình biết sai lầm lớn nhất của nàng ngày hôm nay là xem thường hắn. Lần này hắn ngóc đầu trở lại Diễm Đô thì đã không còn là tên ngốc ba năm trước.

- Kim Vũ, Kim Vũ!

Khoảnh khắc giọt máu đầu tiên phun ra từ người Tử Lân Giao Long, Lý Thiên Mệnh như thấy Kim Vũ trong giọt máu.

Mười sáu năm tu luyện cộng sinh, kề vai chiến đấu.

- Năm xưa ta không chết cùng ngươi, phụ lời thề cùng sống cùng chết. Nhưng chắc ngươi sẽ hiểu rằng ta sống sót vì bắt hai tên súc sinh này trả giá đắt gấp mười lần! Hôm nay ta sẽ thực hiện được! Sẽ thực hiện!

Cuộc chiến này không xem như chiến đấu mà là giết chóc, không có lề lối gì, chỉ có sống chết.

Ai càng hung tàn hơn?

Không có ai dữ hơn Lý Thiên Mệnh bây giờ, cánh tay trái hắc ám của hắn hoàn toàn lộ ra.

Keng!

Lý Thiên Mệnh xuất hiện trong miệng Tử Lân Giao Long, dùng cánh tay chặn lại lực cắn của nó.

- Chết đi!

Xiềng Xích Viêm Long đâm vào từ cổ họng, khoảnh khắc xuyên thủng nội tạng.

Tử Lân Giao Long không rõ sống chết, nó vẫn đang điên cuồng vùng vẫy.

Phụt!

Khi Lý Thiên Mệnh lao ra cũng mang theo nội tạng, hắn hất mạnh, vô số máu tươi và mảnh vụn bay về phía Mộc Tình Tình, ướt đẫm váy trắng.

Giọng lạnh băng của Lý Thiên Mệnh văng vẳng bên tai Mộc Tình Tình:

- Con tiếp theo!

Qua tầm nhìn chao đảo, nàng thấy nam nhân cả người đẫm máu đang điên cuồng giết chóc.

Bộ dạng đó mới đúng là đấu tranh với số phận, mới đúng là không thẹn với lòng.

Nàng vỗ ngực bảo muốn chiến đấu đến cùng với số phận, hô hào đòi tôn nghiêm, nhưng làm chuyện đáng xấu hổ này chẳng phải là biến tướng khuất phục số phận sao?

Mộc Tình Tình lắc đầu:

- Không! Không!

Nàng tự nhận có ý chí kiên định, tuyệt đối sẽ không bị Lý Thiên Mệnh dao động.

Mộc Tình Tình hét chói tai:

- Thần thông, dùng thần thông công kích hắn!

Nhưng trời đất quay cuồng, Mộc Tình Tình khó thể đứng vững, Tử Huyết Hồn Ấn ở giữa trán đang hút máu.

Mộc Tình Tình thầm rít gào trong lòng:

- Mình phải ráng gắng gượng, cố gượng qua đợt này là thắng rồi! Mình không muốn ở lại Lôi Tôn Phủ, không muốn chờ hắn cả đời, mình không thể nào chờ tới khi hắn trở về!

Mộc Tình Tình lại ngước đầu lên, thấy Lý Thiên Mệnh toàn thân đẫm máu, tay trái một màu đen thui, bàn tay như vuốt thú đâm vào mắt của Kim Giáp Thứ Quy, bóp nát con mắt.

- Hắn . . . đã trải qua cái gì?

Ba năm trước và sau hoàn toàn không phải cùng một người.

Thiếu niên nghiêm túc, thuần túy, nhiệt huyết, bảo vệ ngày xưa vẫn không thay đổi.

Năm đó nàng nhìn hắn như vậy, thầm cười nhạo là đồ ngốc, ngu xuẩn, ấu trĩ.

Nhưng hắn thật sự ngốc sao?

Có lẽ đơn giản là vì tin tưởng vào nàng.

- Ta không thể! Không thể bị hắn dao động nỗi lòng, giết hắn! Giết hắn!!!

Mộc Tình Tình sợ hãi.

Nàng điều khiển cự thú trúng Tử Huyết Hồn Ấn và Nộ Hải Long Kình cùng nhau sử dụng thần thông điên cuồng phản công.

Phúc Hải Thanh Thần Oa thi triển thần thông Phúc Hải Độc Lưu, miệng nó phun ra dòng lũ màu lam, nhuộm khu vực biển xung quanh thành màu xanh.

Đó là kịch độc, tất cả sinh mệnh đều chết thảm tại chỗ.

Nhưng chất độc này không xuyên thấu Luyện Ngục Thuẫn Giáp được, khi nó va chạm với Luyện Ngục Thuẫn Giáp phát ra tiếng xèo xèo, làm giáp giảm bớt độ dày, nhưng có Tiểu Hoàng Kê ở, gà con sẽ bổ sung lại ngay cho Lý Thiên Mệnh.

Phụt!

Luyện Ngục Hỏa của Tiểu Hoàng Kê từ trên trời giáng xuống, khoảnh khắc Phúc Hải Thanh Thần Oa phun ra Phúc Hải Độc Lưu thì một con phượng hoàng lửa bay vào miệng nó.

Bùm!

Vang tiếng nổ, bụng của Phúc Hải Thanh Thần Oa nổ tung, thịt bắn tung tóe, chết thảm tại chỗ.

- Chết!

Cùng lúc đó, Xiềng Xích Viêm Long của Lý Thiên Mệnh lại đâm vào mắt Kim Giáp Thứ Quy, từ bên trong xuyên thủng đầu nó.

Kim Giáp Thứ Quy, đã chết.

Không ai ngăn cản được Lý Thiên Mệnh giết chóc vào lúc này.

Khương Phi Linh nổi điên, hắn cũng điên lên.

Căm giận ngút trời ngưng tụ ở trong lòng, hai người như mặt trời va chạm vào nhau, bắn ra hỏa hoa khó thể tưởng tượng.

Phụ Linh, đệ thập thất trọng.

Có lẽ sau này hai người khó mà đạt tới trình độ như vậy, nhưng không sao, một lần này đã đủ.

Oong!

Thần thông, ánh sáng bảy sắc huyền ảo, ánh sáng tịnh hóa, đây là thủ đoạn của Thất Sắc Thánh Vương Sứa.

Ánh sáng huyền ảo bảy sắc, không có chỗ trốn thoát khỏi nó được, nơi bị ánh sáng chiếu vào, ngay cả làn da cũng nóng rát, buộc phải nhắm mắt lại, nếu không sẽ bị ánh sáng xuyên thấu.

Ánh sáng tịnh hóa bình ổn lòng giận dữ và giết chóc của Lý Thiên Mệnh.

Đây là thủ đoạn đáng sợ, khiến người ngẩn ngơ, hiệu quả đáng sợ còn hơn thú bản mệnh hệ mê huyễn.

Nhưng Lý Thiên Mệnh có con mắt thứ ba.

Hắn nhắm hai mắt, nhưng Huyễn Linh Mạch bùng nổ, Thất Sắc Thánh Vương Sứa cũng có mắt, nên nó có thể bị Mê Linh Chi Đồng khống chế.

Nói thật thì cự thú trúng Tử Huyết Hồn Ấn càng sợ Mê Linh Chi Đồng hơn. Tinh thần của chúng nó vốn đã không ổn định, bị Tử Huyết Hồn Ấn khống chế hoàn toàn, Mê Linh Chi Đồng của Lý Thiên Mệnh một lần nữa tổn hại nặng tinh thần Thất Sắc Thánh Vương Sứa.

- Chết đi!

Mặc kệ ngươi là thú bản mệnh thất giai trung phẩm gì, dưới Tam Dương Trọng Quyền, Thất Sắc Thánh Vương Sứa bị Lý Thiên Mệnh đập nát.

Lúc này cả người hắn tràn trề sức mạnh, Luyện Ngục Chi Nguyên đốt cháy điên cuồng.

Phụ Linh, đệ nhị thập trọng.

Hiện tại mạnh đến trình độ nào?

Lý Thiên Mệnh xông tới gần Nộ Hải Long Kình, con thú sống sót cuối cùng.

Mắt Lý Thiên Mệnh nóng cháy như thần chết buông xuống:

- Lam Tinh, ngươi vẫn ủng hộ ả ta sao?

Bình Luận (0)
Comment