Lý Thiên Mệnh muốn an ủi Khương Phi Linh, nếu mặc kệ thì không biết cô nương này sẽ đau lòng tuyệt vọng đến mức nào, hắn rất hiểu nỗi đau đó.
Ba năm trước, Kim Vũ là huynh đệ của hắn, nó cũng chết trong tay nữ nhân này.
Bây giờ Khương Thanh Loan là tỷ muội thân thiết nhất của Linh Nhi, cũng là người thân nhất của nàng. Khương Phi Linh vì bảo vệ Khương Thanh Loan nên theo Lý Thiên Mệnh vào Trầm Uyên Đấu Thú, cùng hắn tìm kiếm nàng ta ở khắp nơi, sợ nàng ta gặp bất trắc gì.
Bây giờ Mộc Tình Tình chính miệng nói với họ rằng nàng đã giết Khương Thanh Loan.
Máu dồn lên não Lý Thiên Mệnh, sát khí ngút trời.
Khi đối phó Nguyệt Linh Cơ, Lý Thiên Mệnh vì không muốn chuốc rắc rối nên còn ráng kiềm nén, nhưng bây giờ thì thù mới hận cũ chồng chất một chỗ.
Buổi tối mưa to giông tố đó, hình ảnh Kim Vũ bị nhổ từng cọng lông chim, chết trước mặt Lý Thiên Mệnh dường như lại tái hiện, như đang diễn ra ngay trước mắt hắn.
Lý Thiên Mệnh nhớ lại Kim Vũ cầu cứu, máu loãng chảy đầy đất.
Hắn nhớ hôm đó Mộc Tình Tình rúc vào ngực Lâm Tiêu Đình, ánh mắt lạnh lùng ghét bỏ nhìn hắn.
Lại nhớ những kỷ niệm với Khương Thanh Loan, nhớ tình cảm thân thiết như tỷ muội của hai nàng.
Lúc trước Linh Nhi Phụ Linh, cảm nhận giận dữ và thù sâu như biển vào ba năm của Lý Thiên Mệnh, giờ đây hắn cũng cảm nhận nàng đau lòng, căm hận, khiến khí huyết của hắn đảo ngược, huyết mạch bùng nổ.
Khoảnh khắc đó, mắt hắn đỏ thẫm.
Khoảnh khắc đó, lửa giận phun trào trong lồng ngực.
Khoảnh khắc đó, thiếu nữ áo trắng trước mắt nở nụ cười tội ác khiến Lý Thiên Mệnh bộc phát sát khí ngút trời.
- Mộc Tình Tình, ta muốn ngươi chết!
Hắn chờ đợi ngày này đã lâu lắm rồi.
Ba năm, thù mới cộng thêm hận cũ.
Đặc biệt là Huyết Hoa Điện treo giải thưởng, có lẽ đó là phản ứng tuyệt diệu về sự tuyệt tình và tâm ngoan thủ lạt của Mộc Tình Tình.
- Ta muốn ngươi chết!!!
Lý Thiên Mệnh không biết sau khi thấy hắn chiến đấu với Nguyệt Linh Cơ rồi, điều gì cho Mộc Tình Tình can đảm đứng trước mặt hắn.
Đối diện sát khí ngập trời của Lý Thiên Mệnh, mắt Mộc Tình Tình lạnh băng, Tử Huyết Hồn Ấn ở giữa trán nàng càng sáng lấp lánh, quỷ dị hơn.
Mộc Tình Tình hếch cằm, khinh miệt nói:
- Lý Thiên Mệnh, rõ ràng Hải Long Thiên Trụ không thích ngươi, nó là của ta, đã định sẵn thuộc về ta!
Mộc Tình Tình không đứng vững nổi, nhưng nàng dựa vào cái gì mà tự tin như thế?
- Ca ca có nghe nói qua ả ta dùng công pháp cấm kỵ Tử Huyết Hồn Ấn chưa?
Dù Lý Thiên Mệnh đã bảo rằng lời nói của Mộc Tình Tình chưa chắc là sự thật, nhưng Khương Phi Linh không còn nhiều lý trí.
- Có nghe nói, ta biết tác dụng của nó. Ả dùng máu đổi lấy mãnh thú, đúng là điên rồ. Nhưng đó là bản tính của ả, vì đạt được mục đích có thể không từ thủ đoạn! Ả mãi mãi chỉ biết đến bản thân, không quan tâm người khác!
Lý Thiên Mệnh rất hiểu biết Mộc Tình Tình.
Tử Huyết Hồn Ấn có là gì?
Nếu bảo rằng phải giết hết mọi người để vào Thánh Thiên Phủ, vậy Mộc Tình Tình sẽ hành động kiên quyết còn hơn Nguyệt Linh Cơ.
Không ai ngờ rằng Mộc Tình Tình sẽ có công pháp cấm kỵ bị cấm dùng tuyệt đối như vậy, càng không ai ngờ nàng dám sử dụng trong chỗ này.
Dường như không ai quản lý Trầm Uyên Đấu Thú.
Nhìn thấy Tử Huyết Hồn Ấn làm Lý Thiên Mệnh hiểu ra lý do Mộc Tình Tình dám chống lại hắn ngay lúc này.
- Lý Thiên Mệnh, ngươi lại cản đường của ta, nên lần này ta vẫn muốn ngươi chết!
Cùng với câu nói của Mộc Tình Tình, Nộ Hải Long Kình lao ra từ mặt hồ nước.
Vảy rồng màu xanh thẳm sáng lấp lánh trong vầng sáng tím, nó là thú bản mệnh to nhất chỗ này.
Các con mãnh thú đã lao ra mặt nước trước Nộ Hải Long Kình, mắt chúng nó đỏ thẫm nhìn Lý Thiên Mệnh.
Cùng lúc đó, sấm sét hội tụ trên bầu trời, hình thành biển sấm sét đen ngòm trên đỉnh đầu của họ.
Trong không gian bản mệnh của Lý Thiên Mệnh, một quả trứng Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ màu đen đang nhảy lưng tưng, vết rạn lan tràn.
Kim Giáp Thứ Quy, Tử Lân Giao Long.
Còn có hai con khác, nhưng không phải mãnh thú mà là thú bản mệnh.
Đó là Phúc Hải Thanh Thần Oa, Thất Sắc Thánh Vương Sứa.
Vậy tức là Ngự Thú Sư của hai con thú bản mệnh này đã bị Mộc Tình Tình giết chết.
Nhưng không có Thanh Hỏa Chu Tước.
Theo lý thì Mộc Tình Tình dám giết Ngự Thú Sư của Phúc Hải Thanh Thần Oa, Thất Sắc Thánh Vương Sứa, cưỡng ép bắt lấy thú bản mệnh làm nô dịch, giả dụ như Khương Thanh Loan cũng chết thì nàng sẽ không bỏ qua cho Thanh Hỏa Chu Tước.
Phúc Hải Thanh Thần Oa, Thất Sắc Thánh Vương Sứa là thú bản mệnh của Lý Thanh Thành và thất công chúa Cô Tô Vũ của Thương Hải quốc.
Đặc biệt Thất Sắc Thánh Vương Sứa là thú bản mệnh thất giai trung phẩm. Tư liệu ban đầu ghi lại Cô Tô Vũ mạnh nhất trong hai mươi người.
Bây giờ thi cốt của Cô Tô Vũ có lẽ đã bị cá tôm trong hồ Vạn Đảo rỉa hết.
Quá ác, Lý Thiên Mệnh không bất ngờ lắm. Nếu Mộc Tình Tình không đủ ác thì sao có thể từ Thần Phong thành bò lên đến trình độ này?
Nếu nàng không đủ ác thì sao có thể đạp lên đầu Lý Thiên Mệnh để leo lên Lôi Tôn Phủ?
Nếu nàng không đủ ác thì nàng sẽ sử dụng Tử Huyết Hồn Ấn làm mình gần như bị thương nặng sắp chết, chỉ vì danh ngạch Thánh Thiên Phủ, chỉ vì có thể cùng Lâm Tiêu Đình đi đến nơi khác sao?
Mộc Tình Tình sử dụng Tử Huyết Hồn Ấn nhiều lần như vậy, phải mất ba tháng mới khỏe lại được, hoặc cần lâu đến nửa năm.
Rất điên cuồng, rất tàn nhẫn.
Cố tình người như vậy giả vờ là đóa sen trắng ở trước mặt người khác.
Giờ phút này, cộng thêm Nộ Hải Long Kình, cả năm con cự thú khóa chặt Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh thấy không có Thanh Hỏa Chu Tước ở đây thì hơi yên lòng, nhưng sát cơ không giảm xuống chút nào.
Nhìn Mộc Tình Tình lâu một chút là hận thù càng đậm thêm.
- Phù!
Lý Thiên Mệnh hít sâu một hơi, nhưng thân thể của hắn đã hoàn toàn rối loạn.
Vì Khương Phi Linh loạn.
Nàng trở nên táo bạo, tức giận, mang sát khí. Nàng thậm chí ảnh hưởng cảm xúc của Lý Thiên Mệnh, khiến lòng giết chóc trả thù của hắn càng mãnh liệt, bùng nổ hơn.
Với điều kiện như vậy, Lý Thiên Mệnh chợt phát hiện mình càng mạnh hơn nữa.
Hiệu quả Phụ Linh vào lúc này có lẽ đã vượt qua cấp max, trên trăm phần trăm rồi.
Lý Thiên Mệnh chưa từng mạnh đến mức này, có lẽ đã mạnh lên một trăm ba mươi phần trăm, một trăm năm mươi phần trăm.
Khương Phi Linh sẽ là phế vật tay trói gà không chặt sao?
Lý Thiên Mệnh không nghĩ vậy.
Một phàm nhân như nàng nhưng có thể khuấy đảo lực lượng của Lý Thiên Mệnh, khiến hắn mạnh đến vượt tầm kiểm soát.
- Lần này vượt qua chướng ngại vật nhà ngươi, về sau thiên địa của ta là Thánh Thiên Phủ, là toàn bộ Viêm Hoàng đại lục! Lý Thiên Mệnh, đa tạ ngươi, đa tạ ngươi lúc trước cứu ta, đa tạ ngươi giúp cuộc đời của ta thoát khỏi tầm thường, khiến ta trở thành nữ nhân của Lâm Tiêu Đình. Lần này ta lại đa tạ ngươi một lần nữa bị ta giẫm ở dưới chân, đưa ta lên Thánh Thiên Phủ. Ngươi chết rồi ta sẽ nhớ kỹ ngươi, nói sao thì ngươi mãi mãi là người quan trọng nhất trong sinh mệnh của ta, ngươi quan trọng hơn hắn rất nhiều.
Mộc Tình Tình vừa nói vừa che miệng cười:
- Ngươi là quý nhân trong đời ta.
Quá tuyệt, trong thiên hạ còn kẻ khốn nạn nào hơn Mộc Tình Tình không?