Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 300 - Chương 300 - Bé Mèo Mun Điên Cuồng

Chương 300 - Bé Mèo Mun điên cuồng
Chương 300 - Bé Mèo Mun điên cuồng

Ngay sau đó, Lý Thiên Mệnh lại lao về phía Huỳnh Hỏa.

Huỳnh Hỏa không có Phụ Linh nên thực lực kém hơn một chút, vì so với Lý Thiên Mệnh thì nó thiếu một Hỗn Độn Lôi Nguyên.

Nhưng gà con từ đầu đến cuối dựa vào Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm và thần thông đánh giằng co với Lý Sí Linh.

Lý Sí Linh chỉ có thể nóng ruột nóng gan.

Ngay lúc này, một sợi xích đỏ từ trên trời quất xuống.

Lý Sí Linh vụt ngoái đầu, dùng Cửu Trọng Thủy Thuẫn đỡ.

Nhưng nàng không ngờ xiềng xích quẹo cua!

Phập!

Xiềng xích quẹo cua, phần mũi nhọn bén như kim tiêm nháy mắt đâm thủng đùi của Lý Sí Linh.

Lý Sí Linh đau đớn hét thảm:

- A!!!

Mãi đến lúc này nàng mới nhìn thấy Lý Thiên Mệnh ở trước mắt.

Thiếu niên tóc bạc, mái tóc dài bay trong gió.

- Thể Ngũ Kiếp Luân Hồi!

Lý Sí Linh sợ hãi, nàng nhìn thấy mọi thứ trong trận chiến đấu này, khiến nàng thần phục.

Giây sau, móng vuốt thú dữ tợn của Lý Thiên Mệnh bóp cổ Lý Sí Linh, vuốt đỏ gần như xé rách thịt.

Giây phút đó, Lý Sí Linh cảm nhận nỗi sợ đến từ cái chết.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Nhận thua không?

- Nhận thua! Ta nhận thua!

Lý Sí Linh sợ, gật đầu như gà con mổ thóc.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Coi như ngươi biết điều, sau này còn dám ăn hiếp Khinh Ngữ là ta cắt lưỡi của ngươi. Ta nói chuyện giữ lời, ngươi có thể làm thử.

Lý Sí Linh rơi giọt lệ khuất nhục:

- Không dám nữa.

Kết thúc.

Khi Lý Thiên Mệnh rút ra Tà Ma, cô nương này run rẩy ngã ngồi xuống đất, mặt không chút máu.

Lý Thiên Mệnh quát nạt:

- Bò về!

- Vâng vâng!

Lý Sí Linh ngoan thật, nàng lồm cồm bò về phía phụ thân Lý Diễm Sinh.

Mắt tam tộc trưởng Lý Diễm Sinh rực cháy lửa, nếu không phải Lý Huyền Nhất ngăn cản thì gã đã xông lên giết người.

Lý Thiên Mệnh châm chọc:

- Như thế nào? Bị ta quang minh chính đại đánh bại mà tam tộc trưởng không chịu phục? Nếu không phục thì kêu con cái khác của ngươi lên đi, tên nào lên là ta đánh tên đó.

Lý Thiên Mệnh biết con cái có thiên phú tốt nhất của Lý Diễm Sinh là Lý Sí Linh.

Nên dù Lý Diễm Sinh điên tiết cũng không đáp trả được.

Quy Nhất cảnh đệ tứ trọng mà thua Linh Nguyên cảnh đơn giản như vậy sao?

Đáng sợ là con thú bản mệnh thi triển chiến quyết Thiên Ý phiên bản đơn giản?

Mấy ngày trước Tiểu Hoàng Kê không bộc lộ nhiều, hôm nay nó gần như sử dụng một bộ Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm hoàn chỉnh.

Người ba mạch thánh tộc Lý thị trừ trợn mắt há hốc mồm ra không biết nên làm gì.

Đây là luận bàn công bằng, công chính đánh hạ.

Không có đường nào cãi lại.

Nên Lý Diễm Sinh trố mắt líu lưỡi, không nói nổi câu nào.

Lần trước đánh bại Quy Nhất cảnh đệ tam trọng thì bọn họ còn có thể nói ra nói vào một chút, bảo rằng điều này không thể chứng minh đây là thể Ngũ Kiếp Luân Hồi.

Còn bây giờ thì sao?

Thú bản mệnh thi triển chiến quyết Thiên Ý phiên bản đơn giản.

Đánh hạ thể Tam Kiếp Luân Hồi Quy Nhất cảnh đệ tứ trọng, có điều gì giải thích được không?

Lý Thiên Mệnh quay đầu nhìn thoáng qua, Lý Khinh Ngữ cười với hắn.

Xem ra cô nương này đã hoàn toàn thừa nhận mình.

Đúng vậy, Lý Thiên Mệnh trút giận cho nàng.

Lý Du đứng bên cạnh thì cũng trợn mắt há hốc mồm như người khác, nhưng sau đó là sung sướng cười phá lên.

- Nhìn thấy chưa? Đây là đại tôn tử của ta! Ngầu! Các ngươi xem rõ ràng không? Phục chưa?

Lý Du sướng cả người, lâu rồi không có tâm tình sung sướng như vậy trước mặt nhóm người này.

- Ta không phục!

Một thiếu niên áo tím bước ra, mái tóc dài có màu tím nhạt, tia sét lấp lánh trong miệng, hé môi phun ra rắn điện.

Lý Thiên Mệnh được Lý Khinh Ngữ cho biết thông tin nên đoán được ngay thân phận của người này.

Nhi tử của Lý Uẩn Đình tứ tộc trưởng Lôi mạch, Lý Kham Lôi.

Người này lớn hơn Lý Sí Linh một tuổi, tuy cùng là Tam Kiếp Luân Hồi Quy Nhất cảnh đệ tứ trọng, nhưng gã tu luyện lâu hơn nàng một năm, sắp đột phá đệ ngũ trọng.

Tóm lại đám nhóc này từ nhỏ đến lớn hay ăn hiếp Lý Khinh Ngữ, đặc biệt là Lý Kham Lôi. Gã lớn hơn Lý Khinh Ngữ một tuổi, ỷ vào ưu thế thực lực hơn một tuổi nên thường xuyên lén xô đẩy, nhục mạ nàng.

Nói thật thì thánh tộc Lý thị xuống dốc thành như vậy, huyết mạch Chí Tôn và Lý Vô Địch chọc nhiều tộc nhân khó chịu.

Thế hệ trẻ được phụ mẫu mưa dầm thấm đất nuôi lớn, đã không có sự kính sợ với huyết mạch Chí Tôn.

Không ai trân trọng Lý Khinh Ngữ, Lý Du bận rộn không quan tâm xuể.

Một đám người cô lập nàng, đố kị nàng cũng không có gì lạ.

Tóm lại trưởng bối không răn dạy, không ngăn cản bọn chúng. Nói thật ra bọn nhỏ bắt chước người lớn mà ra, khi Lý Vô Địch gặp nạn thì nhóm Lý Huyền Nhất bắt đầu khát khao mọi thứ của huyết mạch Chí Tôn. Đám con của họ cũng nuôi dưỡng ý đồ đó từ nhỏ.

Tu luyện trong Đông Hoàng tông, nhóm Lý Kham Lôi, Lý Sí Linh hay làm Lý Khinh Ngữ nhục mặt.

Nhưng bọn họ người đông thế mạnh, ai chịu vươn tay giúp đỡ nữ nhi của Lý Vô Địch?

Họ ghét bỏ còn không kịp.

Đêm qua Lý Thiên Mệnh nghe Lý Khinh Ngữ miêu tả thoáng qua, hôm nay nhìn đám nhóc phách lối, đám này đáng bị đánh đòn.

Nên lúc này Lý Kham Lôi ló đầu ra, còn muốn khiêu khích với Lý Thiên Mệnh thì hắn chỉ tay, nói:

- Vậy chọn ngươi, lăn xuống, hôm nay ta đánh rụng hàm răng của ngươi!

Ánh mắt của Lý Thiên Mệnh hung hãn, đó là ánh mắt từng lăng trì người khác.

Lý Thiên Mệnh hiện giờ ý chí tinh thần đã vượt qua lứa tuổi này, đôi khi mắt của hắn giống như tử thần.

Lý Kham Lôi bị giật mình, cảm thấy đã bị hù dọa, nên gã quê quá hóa giận:

- Lý Thiên Mệnh, giao Côn Bằng Thánh Ấn ra!!!

Giao kiểu gì?

Chỉ có một con đường chết.

- Lăn qua đây!

Lý Thiên Mệnh tóc bạc như ma thu về Tà Ma, huơ tay, Đại Lôi kiếm nằm trong tay hắn.

Nếu bàn về thủ đoạn chiến đấu thì Lý Thiên Mệnh có nhiều đến nỗi khiến gã run sợ.

- Huỳnh Hỏa, ngươi quay lại, hôm nay thử thần thông mới của Meow Meow.

- Được rồi, ta đi làm sứ giả bảo vệ hoa!

Tiểu Hoàng Kê đập cánh nhỏ nghênh ngang đáp xuống vai Lý Khinh Ngữ, đắc ý hỏi:

- Bé, thấy Kê ca của ngươi oách không?

Hốc mắt Lý Khinh Ngữ đỏ hoe, nàng cười nói:

- Kê ca rất oách.

Nàng bổ sung một câu:

- Nhưng ca của ta càng oách.

Tiểu Hoàng Kê rên rỉ:

- Ta đã nhìn thấu, ngươi và Linh Nhi đều mù mắt rồi, không nhìn ra nhan sắc của ta và bên trong sâu sắc cỡ nào!

Trên chiến trường, trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, Lý Thiên Mệnh đưa ra một con . . . mèo.

Bé Mèo Mun đổi tư thế ngủ say sưa trong bàn tay hắn.

Lại một thú cưng.

Bé Mèo Mun không xuất hiện trong chiến đấu năm ngày trước, nên không ai biết Lý Thiên Mệnh là Ngự Thú Sư song sinh.

Nhưng chẳng sao, giờ thì họ đã biết.

Rõ ràng là Ngự Thú Sư song sinh mà để hai con thú bản mệnh ra trận lần lượt là sao?

Rõ rành rành là coi khinh.

Lý Thiên Mệnh dám coi khinh gã?

Lý Kham Lôi điên tiết lên, gã không cần biết thể Ngũ Kiếp Luân Hồi từ đâu ra, ở trong mắt gã chỉ có một thứ, đó là giết.

- Trở về, Thiên Lôi Quý Thủy Côn Bằng!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trên bầu trời kéo đến một áng mây đen hội tụ tia chớp.

Khi mây đen nổ tung, một con chim bằng lôi điện xuất hiện trên trời, hơi giống Kình Thiên Tử Điện Bằng của Vệ Kình, nhưng không to bằng, vì đây là chim non, nhưng khí tràng thần uy, bễ nghễ thì mạnh mẽ hơn.

Con này cùng là thú bản mệnh trung phẩm bát giai.

Bằng là thiên lôi.

Côn là quý thủy.

Giờ nó đang trong trạng thái chim bằng.

Bình Luận (0)
Comment