Lý Kham Lôi cầm thanh đao sấm chớp, bên trên khảm chín viên đá quý, tia chớp bám trên viên đá.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Muôn vàn tia chớp hội tụ trên Cửu Lôi Điện Đao.
Thiên Lôi khí tràng.
Trong Quy Nhất khí tràng, Lý Kham Lôi và Thiên Lôi Quý Thủy Côn Bằng tụ hợp với nhau. Gã biến thành kỵ sĩ đại bằng lao nhanh lên.
Bé Mèo Mun vẫn đang ngủ ngon trong bàn tay Lý Thiên Mệnh, hắn kêu gọi:
- Dậy đi.
Bé Mèo Mun mơ hồ nói:
- Meo, không chịu, ngươi tự đánh đi, ta mệt mỏi quá, meo.
Liên tục tu luyện mấy ngày thật sự làm nó mệt mỏi, nhưng mèo con không thể trốn tránh khỏi trận chiến này.
Lý Thiên Mệnh cười gằn, vươn móng vuốt thú tay trái ra búng nhẹ vào trứng nhỏ của bé mèo.
- Méo!!!
Giây phút đó, Bé Mèo Mun thành khủng long bạo chúa.
- Lý Thiên Mệnh, ta giết giết giết!
Niềm tin giữa người và mèo không còn nữa.
Bé Mèo Mun tội nghiệp, dù vậy vẫn không dám đánh Lý Thiên Mệnh, vì nó không đánh thắng được.
Cơn tức vì bị dựng đầu dậy và giận dữ vì bị búng trứng tụ lại với nhau, khi mèo con thấy Thiên Lôi Quý Thủy Côn Bằng thì mắt màu xanh da trời híp thành khe hở hẹp.
- Méo!!!
Giây phút đó, mèo con điên cuồng.
Giây phút đó, vô số mây đen tụ tập, sấm chớp bủa giăng trên bầu trời.
Giây sau, tiếng gầm của bé mèo trở nên thô trầm:
- Grao!!!
Ở trước mặt Lý Thiên Mệnh, Bé Mèo Mun vốn to cỡ bàn tay bỗng chốc ma khí ngập trời bao phủ toàn thân nó.
Răng rắc! Rôm rốp!
Tiếng xương kéo dài chói tai vang bên tai.
Xoẹt xoẹt đùng đùng!
Ma khí cuồn cuộn ngập trời, vô số tia chớp đen hiện ra.
Một quả cầu tia chớp càng lúc càng lớn.
Có thể thấy một con thú khổng lồ màu đen từ nằm sấp chuyển sang đứng thẳng giữa ma khí và lôi đình đen hỗn tạp.
Trong bóng tối, một con mắt màu đỏ như phiên bản phóng đại của Mê Linh Chi Đồng của Lý Thiên Mệnh, không còn là sắc xanh biếc như đá quý nữa.
Móng vuốt non mềm và răng sữa biến thành vuốt thú đỏ máu, mỗi móng vuốt như dao găm sắc bén. Đặc biệt là hai cặp răng nanh như bốn thanh kiếm. Lông dày rậm, mỗi sợi do vô số lôi đình hội tụ lại.
Đó là một con thú khổng lồ ma khí ngập trời, tia chớp quấn quanh.
Nó như thể tập hợp của sư tử hổ báo.
Nó có sức bật của sư tử đực, thăng bằng và sức mạnh của mãnh hổ, tốc độ khủng bố của báo săn.
Lực lượng, mạnh mẽ, hung mãnh, khát máu.
- Người đời đều thích mãnh thú hung tàn lúc chúng còn nhỏ, vật nhỏ này là mãnh thú giống như vậy!
Rốt cuộc thì Lý Thiên Mệnh có thể nở mặt nở mày.
Đây là thần thông Linh Nguyên đến từ Đế Ma Hung Hồn nhưng bị gông xiềng huyết mạch của Bé Mèo Mun cải tạo.
Tên của nó là Đế Ma Hỗn Độn.
Lý Thiên Mệnh rốt cuộc có thú cưỡi!
Khi hắn tóc trắng như ma ngồi trên mãnh thú dày đặc lôi đình, ma khí ngập trời, dù Lý Kham Lôi là Quy Nhất cảnh đệ tứ trọng thì sao có cửa so sánh với hắn?
- Grao!!!
Tuy Meow Meow biến đổi hình thái nhưng cơn giận của nó thì không thay đổi.
Mèo ngoan mỗi lần đều trút giận lên người đối thủ, thật vi diệu.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Đánh bại hắn sẽ cho ngươi ngủ ba ngày.
- Grao!
Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, hình thể của Lôi Ma Hỗn Độn Thái Sơ ngang ngửa với thú bản mệnh đối thủ.
- Đây là thú bản mệnh gì?
- Ma khí ngập trời, khủng bố thật! Uy lực cơ bắp đáng sợ, hung tàn hơn mãnh thú cùng đẳng cấp.
Không thể trông chờ Meow Meow học tập thú pháp, vậy thì để nó ỷ vào cơ thể mạnh mẽ và thần thông tia chớp, dùng sức mạnh cơ bắp chém giết!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Gió lốc tia chớp của Thiên Lôi Quý Thủy Côn Bằng ập đến.
Với Bé Mèo Mun thì như gãi ngứa, nó không sợ nhất là thần thông Linh Nguyên tia chớp, dù sao đa số thần thông đều là lực lượng thuộc tính.
Lý Kham Lôi nhanh chóng nhận ra:
- Vào trong nước!!!
Giây sau, Thiên Lôi Quý Thủy Côn Bằng biến thành côn to màu đen, một người một thú lao vào sông.
Chủ nhân và chiến sủng lấy sông làm nền móng, dùng thuộc tính chiến đấu với Lý Thiên Mệnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bé Mèo Mun phun ra một quả cầu điện màu đen to lớn.
Đây là Hỗn Độn Điện Cầu.
Đường kính của Hỗn Độn Điện Cầu trên năm thước.
Lý Kham Lôi hốt hoảng hét to:
- Né qua!
Côn đen to lớn mang theo Lý Kham Lôi né tránh, nhưng Hỗn Độn Điện Cầu rơi vào trong nước nổ tung, sau đó hóa thành vô số rắn điện màu đen biến khúc sông trước và sau phạm vi ngàn thước thành ao sét màu đen.
- A a a!
Đường đường là Ngự Thú Sư hai thuộc tính lôi điện băng thủy nhưng ở trong nước bị điện trắng mặt.
Ngay sau đó, Bé Mèo Mun lao vào trong nước, bắt đầu công đoạn bắt cá mà nó thường thích làm nhất.
Bì bõm phụt phụt!
Vuốt bén, răng nhọn khiến con côn to đen điên cuồng trốn trong nước.
Thần thông của nó khiến sông trở nên âm lạnh, vô số khí lạnh bao trùm, nhưng ma khí từ Đế Ma Hỗn Độn của Bé Mèo Mun đáng sợ hơn khí lạnh.
Phải công nhận là thể kết hợp sư tử hổ báo này là cỗ máy chiến đấu cân bằng và hoàn mỹ nhất thế giới này.
Lý Thiên Mệnh cảm thấy rồng thần, phượng hoàng đều không hoàn mỹ. Vì rồng thần quá dài.
Có lẽ rồng thần và phượng hoàng ghê gớm về mặt khác, nhưng đấu gần thân thì con Đế Ma Hỗn Độn sinh ra dành cho vật lộn. Bị nó áp sát thì sẽ là ác mộng với Ngự Thú Sư hoặc thú bản mệnh.
Mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn con mãnh thú hung hãn hăng tiết gà điên cuồng ngược đãi con côn to màu đen.
Cùng lúc đó, Lý Thiên Mệnh cầm Đại Lôi kiếm thi triển Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm.
Khi Lý Kham Lôi bị tia chớp từ Hỗn Độn Điện Cầu dây dưa thì Lý Thiên Mệnh xông lên.
Nhân Sát Kiếm, Quỷ Vũ.
Nhân Sát Kiếm, Hồn Thệ.
Lý Kham Lôi không vừa gì, gã thi triển chiến pháp Quy Nhất, điên cuồng đỡ công kích của Lý Thiên Mệnh.
Địa Sát Kiếm, Mạch Động.
Chân pháp chấn động trên mặt sông lớn.
Một kiếm hóa thành chín kiếm, mỗi đường kiếm như sóng dâng trào hùng dũng đổ xô.
Địa Sát Kiếm, Chấn Ngục.
Đường kiếm rạch sông lớn, buộc Lý Kham Lôi nhảy lên.
Thiên Sát Kiếm, Thần Nộ.
Cơn giận thượng thần, mau, ác, chuẩn, phập một tiếng, đường kiếm xuyên qua bụng Lý Kham Lôi.
Lý Kham Lôi ngây ngốc nhìn thiếu niên tóc bạc trước mắt mình, người mềm nhũn:
- A!
Không thể giết người như gã, vì thánh tộc Lý thị đã hỗn loạn, nếu giết người sẽ chọc vào rắc rối.
Tuy Lý Kham Lôi muốn giết hắn để cướp Côn Bằng Thánh Ấn, nhưng Lý Thiên Mệnh biết chừng mực, đâm một kiếm đủ làm gã ngoan ngoãn một thời gian.
Nhưng như thế là đã kết thúc sao?
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Phục không?
- Không phục!
Bốp!
Tung một cú đấm, khi Lý Kham Lôi khóc ngoác mồm ra thì ngậm đầy răng trong miệng.
Lý Thiên Mệnh cười hỏi:
- Bây giờ phục chưa?
Lý Kham Lôi liếc qua con côn to sắp bị Bé Mèo Mun chơi chết, chịu gật đầu:
- Ta phục . . . phục . . . hic!
- Chịu phục sớm sẽ không bị rụng răng, thế này không thấy khó chịu sao?
Lý Thiên Mệnh kéo cổ áo của Lý Kham Lôi, rút Đại Lôi kiếm ra, xoay người ném gã về phía tứ tộc trưởng Lý Uẩn Đình.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Đủ rồi Meow Meow.
Vèo!
Ngay sau đó, Bé Mèo Mun hóa thành tia chớp trở về lòng bàn tay Lý Thiên Mệnh, nghiêng người ngủ.
Lý Thiên Mệnh dở khóc dở cười:
- Đúng là giành giật từng giây vì giấc ngủ.
Gặp thần ngủ như con này đúng là hết đường nói.
Lý Thiên Mệnh nhanh chóng nhét nó về không gian bản mệnh, nếu không thì thật mất mặt.
Có ai ngờ vật cưng như vậy mới rồi biến thành một con mãnh thú đánh Thiên Lôi Quý Thủy Côn Bằng chạy tứ tán, vô cùng thê thảm?