- Lên cao hơn nữa là đệ tử nội tông. Cơ bản đều là đệ tử ngoại môn ưu tú nhất trải qua nhiều tầng chém giết leo lên, được vị tông lão nào đó nhìn trúng, tuyển vào ba mươi ba thần phong của mình, ví dụ như chúng ta là đệ tử nội tông của Thanh Thần sơn. Đệ tử nội tông có hoàng sư chỉ dạy tu hành, có tài nguyên tu luyện càng tốt, có thể đi Đông Hoàng thánh sơn tu hành. Chủ phong Đông Hoàng thánh sơn là nơi có chỗ tốt nhiều nhất trong tông môn, nhiều đệ tử ngoại môn anh dũng chiến đấu vì được tu hành ở Đông Hoàng thánh sơn.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Trong bốn cấp bậc thì cao nhất là . . .?
- Cao nhất là đệ tử thân truyền của tông lão. Đó là một đám người thiên phú cao nhất trong bất cứ tòa thần phong nào, bọn họ được hưởng thụ tài nguyên tu luyện của nguyên thần phong đó, loại người này đa số là con cháu trong gia tộc tông lão. Ít có đệ tử ngoại môn, nổi bật trong đệ tử nội tông được tông lão thu làm đệ tử thân truyền. Vì mỗi cách mười năm tông lão không thu nhiều hơn mười đệ tử thân truyền, đặc biệt một số tông lão cường đại mà trẻ tuổi thì càng khó nhận đệ tử hơn.
Lý Khinh Ngữ là đệ tử nội tông, làm con cháu của thánh tộc Lý thị, nàng cố gắng muốn trở thành đệ tử thân truyền.
Khi thành đệ tử thân truyền thì vị trí, tài nguyên, quyền lên tiếng sẽ cao hơn rất nhiều.
Lý Thiên Mệnh híp mắt hỏi:
- Lý Huyễn Thần là đệ tử thân truyền của Vũ Văn Thái Cực? Chẳng phải Vũ Văn Thái Cực rất mạnh sao?
- Đúng rồi, thiên phú của Lý Huyễn Thần đúng là tốt hơn ta nhiều, nhưng hắn được làm đệ tử của Vũ Văn Thái Cực chủ yếu vì phụ thân của hắn, Lý Huyền Nhất luôn dẫn dắt nguyên thánh tộc Lý thị tách khỏi huyết mạch Chí Tôn chúng ta, bán mạng cho Vũ Văn Thái Cực.
Nói đến những người này, trong ánh mắt của Lý Khinh Ngữ nhỏ tuổi tràn ngập tia hung ác.
Đặc biệt khi nhắc đến cái tên kia.
Vũ Văn Thái Cực!
Lý Thiên Mệnh đang là đệ tử nội tông, trên đầu hắn còn có đệ tử thân truyền.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Muội muốn trở thành đệ tử thân truyền của Diệp Thanh tông lão?
Hiện giờ nguyên thánh tộc Lý thị chỉ có một mình Lý Huyễn Thần là đệ tử thân truyền của tông lão.
- Diệp Thanh tông lão không thu đồ đệ, nhưng nhi tử của người, Diệp Thiếu Khanh hoàng sư trong thời gian gần đây có hy vọng trở thành tông lão mới. Trước đó có một vị tông lão gặp đại hạn ra đi, Diệp hoàng sư là người có hy vọng trở thành tông lão mới nhất. Diệp hoàng sư từng nói nếu trước khi ta mười bảy tuổi mà đến Quy Nhất cảnh đệ lục trọng thì sẽ thu ta làm đồ đệ. Chờ khi Diệp hoàng sư thành tông lão thì ta sẽ là đệ tử thân truyền của người, xem như giành một hơi cho thánh tộc Lý thị.
Nhìn ra được Lý Khinh Ngữ có khát vọng lớn lao.
Khương Phi Linh cổ vũ:
- Chắc chắn Khinh Ngữ sẽ thành công!
Đúng rồi, Khương Phi Linh cũng có mặt, chẳng qua nàng không biết gì về tu luyện nên chỉ im lặng nghe.
Lý Thiên Mệnh sẽ không quên sự tồn tại của Khương Phi Linh, dù sao nàng tùy thời tùy chỗ chạy lung tung trong người hắn.
Lý Khinh Ngữ mỉm cười nói:
- Đa tạ Linh Nhi. Ca, nếu ca biểu hiện tốt thì có lẽ sẽ có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền của Diệp hoàng sư, hiện giờ Diệp hoàng sư chưa có đồ đệ.
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Chờ đến lúc đó rồi tính, hiện giờ ta là thiếu tông chủ Đông Hoàng tông, làm đệ tử thân truyền chẳng phải là giáng cấp sao? Ha ha.
Hai người đều biết thiếu tông chủ hiện giờ có vị trí như thế nào, câu này hoàn toàn là nói đùa, nhưng đùa xong không khí nhẹ nhàng hơn nhiều.
Từ khi nhóm Lý Thiên Mệnh đến, Lý Khinh Ngữ cười nhiều hơn.
Đặc biệt là Huỳnh Hỏa, đôi khi chọc nàng không nhịn được ôm bụng cười to.
Lý Khinh Ngữ bỗng nhiên nói:
- Ca, thật ra còn một loại đệ tử địa vị cao hơn đệ tử thân truyền, cũng không thuộc về tông lão nào, trực tiếp tu luyện ở thánh địa tối cao trong Đông Hoàng tông, Thái Nhất Tháp. Loại đệ tử này bàn về thân phận vị trí gần như ngang hàng với trưởng lão, cao hơn hoàng sư bình thường.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Còn có tồn tại như vậy? Gọi là gì?
- Đệ tử Thái Nhất.
- Đệ tử Thái Nhất? Cao hơn đệ tử thân truyền?
Lý Thiên Mệnh biết rõ cấp bậc này được tách riêng ra thì chắc chắn rất cao thượng.
So sánh thì hiển nhiên đệ tử Thái Nhất ngang bằng Thánh Thiên Tử của Thánh Thiên Phủ.
Lý Khinh Ngữ hâm mộ tôn sùng nói:
- Đúng rồi, mỗi đệ tử Thái Nhất đều là yêu nghiệt thiên tài nghịch thiên nhất toàn Đông Hoàng tông, chỉ cần thuận lợi lớn lên thì tương lai chắc chắn là cấp bậc tông lão. Đệ tử Thái Nhất lấy mười năm phân chia một đời, mỗi đời đệ tử Thái Nhất chỉ có một hoặc hai người, có khi không có ai. Trước mắt đời dưới hai mươi tuổi có sự bùng nổ, tổng cộng có bốn đệ tử Thái Nhất. Bọn họ đều là nhân vật cực kỳ nổi tiếng trong toàn Đông Hoàng Cảnh, họ mới là thiên tài cao đẳng nhất Đông Hoàng tông!
Lý Thiên Mệnh tò mò hỏi:
- Có đến bốn người, nhiều vậy sao? Thực lực đại khái thế nào?
Lý Khinh Ngữ hâm mộ nói:
- Có khi mười sáu, bảy tuổi đã đến Quy Nhất cảnh đỉnh, thậm chí đột phá tới cảnh giới Thiên Ý.
- Đệt!
Mạnh dữ vậy?
Lý Thiên Mệnh còn tưởng mình có số má trong đám thiên tài Đông Hoàng tông, nhưng sao sánh bằng loại đệ tử Thái Nhất này?
Bọn họ mười sáu, bảy tuổi đã bằng Lý Viêm Phong.
Lý Thiên Mệnh dở khóc dở cười hỏi:
- Bọn họ lớn lên nhờ uống thuốc hay sao?
Lý Khinh Ngữ trả lời:
- Thế thì không, bốn người đều là dòng chính của tông lão, được tông lão tự mình chỉ dẫn. Bọn họ cơ bản tu luyện từ lúc ba tuổi, đến mười sáu, bảy tuổi đã tu luyện hơn mười năm.
Bắt đầu tu luyện từ lúc ba tuổi?
Điên thật.
Lúc ba tuổi Lý Thiên Mệnh còn đang vọc bùn.
- Ví dụ như trưởng tôn của Vũ Văn Thái Cực từ nhỏ đã được đệ tam tông lão và đệ cửu tông lão chỉ dạy. Cộng thêm hắn bẩm sinh có Thánh Thú, thiên phú siêu nhiên, thành đệ tử Thái Nhất cũng nằm trong dự đoán của mọi người.
Đệ tử Thái Nhất này đến từ một trong những gia tộc lớn nhất Đông Hoàng tông hiện nay, Vũ Văn thế gia.
Vũ Văn Phụng Thiên là đệ tam tông lão.
Vũ Văn Thái Cực là đệ cửu tông lão.
Có phụ thân và gia gia như vậy, cộng thêm Thánh Thú bẩm sinh, muốn không nổi trội cũng khó.
Tông Lão Hội xếp thứ tự không phải dựa theo thực lực mà theo kinh nghiệm và cống hiến, mỗi lần xếp hàng lại là Vũ Văn Thái Cực có thể tiến thêm một bậc, có lẽ ngày nào đó sẽ vượt qua phụ thân Vũ Văn Phụng Thiên của mình.
Lý Thiên Mệnh bĩu môi hỏi:
- Tên kia gọi là gì?
- Vũ Văn Thần Đô.
Lý Thiên Mệnh xì cười:
- Tên nghe cũng bá khí đấy.
Trưởng tôn của Vũ Văn Thái Cực?
Hắn hiện giờ cũng là trưởng tôn của Lý Vô Địch.
Nói sao thì về sau hai người không thể nào có quan hệ hòa hợp được.
Quy Nhất cảnh đỉnh hoặc là cảnh giới Thiên Ý?
Lý Thiên Mệnh tính nhẩm, tuy hắn hai mươi tuổi, tuổi thật lớn hơn Vũ Văn Thần Đô nhiều, nhưng thời gian hắn chính thức tu lại không quá lâu, nên dùng tuổi phán đoán thiên tư thì hơi bất công.
Lý Thiên Mệnh thấy mắt Lý Khinh Ngữ lấp lóe, bèn hỏi:
- Muội sợ Vũ Văn thế gia sao?
Lý Khinh Ngữ đáp:
- Không sợ.
- Muốn làm cái gì đó?
Lý Khinh Ngữ trả lời:
- Báo thù cho phụ mẫu, đây là điều duy nhất ta muốn làm trong đời này!
Lý Thiên Mệnh vỗ nhẹ vai nàng, nói:
- Như vậy thì rất khó chịu, có thể làm việc khác trước, từ từ thực hiện.
Lý Khinh Ngữ hỏi:
- Nhưng mà . . . ca, trước khi ca giết Lâm Tiêu Đình thì có thể làm việc khác không?
Đáp án là không thể.
Cho nên, Lý Thiên Mệnh thông cảm nàng.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Đời người rất dài, chắc chắn có báo ứng, người gieo nhân ác thì sớm muộn gì sẽ ăn hậu quả xấu, khi đó cho bọn họ nhấm nháp từ từ.
Hắn nhớ đến ngày nào đó.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Khi đó ta sẽ cùng muội.
- Ca, chuyện này không liên quan đến ca, để ta tự . . .
Lý Khinh Ngữ chưa nói xong Lý Thiên Mệnh đã thở dài ngắt lời:
- Khoan vội kết luận, chờ tới lúc đó chúng ta nhìn xem.
Lý Khinh Ngữ gật mạnh đầu:
- Ừm!
Có lẽ Lý Thiên Mệnh cho nàng nhìn đến hy vọng.