Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 328 - Chương 328 - Thần Thông Thứ Ba

Chương 328 - Thần thông thứ ba
Chương 328 - Thần thông thứ ba

Đông Hoàng tông nằm ở phía nam Đông Hoàng Cảnh, gần Chu Tước quốc hơn Thánh Thiên Phủ.

Đông Hoàng quần sơn nguy nga cao ngất, bốn phía hơn ngàn dặm lãnh thổ đều là núi hoang.

Bên chiến trường Trầm Uyên nhìn ra ngoài là dãy núi nguy nga như người khổng lồ hắc ám, những người khổng lồ đội trời nhìn xuống đất đai.

Bốn hướng đông tây nam bắc đều là núi cao khe sâu, sông đen trải rộng.

Thiên địa như vậy rất thích hợp cho mãnh thú sinh tồn.

Lý Thiên Mệnh và Lý Khinh Ngữ đi ra từ Săn Thú Cung xây dựng trên Thanh Thần sơn.

Mỗi hang không đáy đều xây Săn Thú Cung, có Đông Hoàng Vệ tọa trấn, phòng ngừa mãnh thú chui qua hang không đáy đến Đông Hoàng tông đại sát tứ phương.

Đông Hoàng Vệ trong Săn Thú Cung có một số trú đóng tại đây, số khác tuần tra nghiêm ngặt bốn vực xung quanh. Bọn họ không can thiệp vào tranh chấp giữa đệ tử, không nhúng tay vào đệ tử tôi luyện, nhưng nếu xuất hiện mãnh thú quá mạnh thì bọn họ sẽ giải quyết.

Nghe nói Đông Hoàng Vệ của Đông Hoàng tông có một phần tư ở trong chiến trường Trầm Uyên, đến cảnh giới như họ càng có thể thích ứng linh khí trong chiến trường Trầm Uyên hơn.

Bốn vực lớn gồm có Đao Hà Vực, Huyền Không Vực, Thiên Hoang Vực và Thái Hòa Vực.

Bốn vực lớn này nằm gần Đông Hoàng tông, thích hợp cho đệ tử rèn luyện, biên giới đều có Đông Hoàng Vệ đóng giữ nên khá an toàn.

Đi qua bốn vực này, bước ra ngoài sẽ gặp vùng trời như thế nào, thú triều đáng sợ cỡ nào thì đệ tử bình thường không hiểu rõ.

Đông Hoàng tông khuyên bảo đệ tử, dù là đệ tử Thái Nhất cũng đừng bước qua biên giới bốn vực lớn.

Nếu không thì khó đoán sống chết.

Phàm nhân khó hiểu thấu bí mật của chiến trường Trầm Uyên.

Vừa đi vào, rời khỏi Săn Thú Cung, vào trong núi rừng ở Thái Hòa Vực, Lý Thiên Mệnh cười thúc giục:

- Khinh Ngữ, mau trả lại tẩu tử của muội cho ta.

Lý Khinh Ngữ nói:

- Linh Nhi không kêu ta gọi nàng là tẩu tử, ca đừng thừa dịp ăn bớt.

Khương Phi Linh từ người Lý Khinh Ngữ trở về bên Lý Thiên Mệnh.

Linh thể của nàng hội tụ trước mặt Lý Thiên Mệnh, những đốm sáng kỳ diệu vượt sức tưởng tượng.

Bám vào người Lý Thiên Mệnh mới Phụ Linh vĩnh cửu được.

Khương Phi Linh nhức đầu hỏi:

- Ca ca, mới rồi ta nói chuyện với Khinh Ngữ, sắp đến sinh nhật của muội ấy rồi, vụ hôn ước phải làm sao bây giờ?

Lý Thiên Mệnh ngẫm nghĩ, nói:

- Yên tâm đi Khinh Ngữ, bọn họ không mang muội đi được.

Lý Khinh Ngữ tò mò hỏi:

- Có cách giải quyết nào sao ca?

Lý Thiên Mệnh trả lời:

- Không có cách gì, nhưng ta có quyết tâm.

Nghe như lời khoác lác vô trách nhiệm, nhưng bọn họ đều biết đối với Lý Thiên Mệnh thì quyết tâm quan trọng hơn mưu kế gì.

Ánh mắt Lý Khinh Ngữ kiên định nói:

- Ca, gần đây tâm thái của ta thay đổi, vô cùng cảm tạ ca. Là ca khiến ta thay đổi giống như ca, không e dè, không chịu thua, không sợ trời, không sợ đất. Nên ta không sợ hôn ước này, cùng lắm thì cá chết lưới rách!

Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:

- Muội nghĩ được như vậy, ta mừng thay cho muội. Trên đời này cách giải quyết mọi việc tốt nhất chỉ có một, đó là cường đại!

Đây là chuẩn tắc sinh tồn của Lý Thiên Mệnh, vắt óc suy nghĩ chẳng bằng khiến mình vọt lên trời, mãi đến có ngày không ai kiềm chế mình được nữa, cho đến ngày chúng sinh chỉ có thể quỳ lạy.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Linh Nhi, tiếp theo nhờ vào muội.

Lý Thiên Mệnh đang cần Thần Nguyên cấp huyền.

Thánh tộc Lý thị một nghèo hai trắng, Thần Nguyên của Hoàng Cực đại điện quá đắt tiền với hắn, không mua nổi.

Cách duy nhất là đến chiến trường Trầm Uyên cầu may, nhưng Lý Thiên Mệnh không phải trông nhờ vào hên xui may rủi mà dựa vào Khương Phi Linh.

- Không thành vấn đề.

Ba người chính thức bước vào Thái Hòa Vực, đi trong dãy núi.

Tiểu Hoàng Kê nghe nói mục tiêu là Thần Nguyên thì siêu hưng phấn, chạy nhanh song song với họ.

Hai con thú bản mệnh Meow Meow và Sóc Nguyệt thì ở yên trong không gian bản mệnh.

Tính cách của Sóc Nguyệt bình thản im lặng, nó và Huỳnh Hỏa ở cùng nhau hình thành trái ngược rõ rệt.

- Khinh Ngữ muội muội, tiểu Nguyệt Nguyệt nhà ta thích ăn cái gì? Ăn con giun không? Hay ăn cá? Gì? Nó là con cá? Chẳng phải là côn sao? Được rồi, côn cũng là cá.

Tiểu Hoàng Kê ồn ào đậu trên vai Lý Khinh Ngữ, líu ríu hỏi chuyện không ngớt, chọc nàng cười toe, tạm quên vụ hôn ước.

Chính thức bước vào Thái Hòa Vực, Lý Thiên Mệnh nhanh chóng đụng phải mãnh thú.

Trong Thái Hòa Vực có nhiều mãnh thú, Đông Hoàng Vệ chặn lại mãnh thú từ thất giai trở lên, nên trong này đầy rẫy mãnh thú dưới lục giai.

Mãnh thú lục giai hơi ít, nhưng ngũ giai thì đông đúc.

Lúc ở Trầm Uyên Đấu Thú, sinh tồn trên hồ ngàn đảo đều là mãnh thú tứ giai, con mãnh thú ngũ giai Hắc Ma trăm xúc tu duy nhất thì chưa lớn lên.

Bây giờ mãnh thú ngũ giai trưởng thành hoành hành bá đạo trong rừng sâu sông biển của Thái Hòa Vực.

Trong vực sâu vô tận không ngừng truyền ra tiếng gầm rống của mãnh thú.

Rầm rập rầm rập!

Tiếng thú triều chạy không dứt bên tai.

Lý Thiên Mệnh thấy tận mắt một đàn mấy chục con mãnh thú ngũ giai Hắc Yên Lang chạy nhanh qua khe núi bên dưới, xé nhỏ một con mãnh thú voi to, ăn sống.

Trừ Thần Nguyên ra Lý Thiên Mệnh còn muốn tìm thú hồn thích hợp cho Huỳnh Hỏa và Meow Meow.

Nên hễ gặp mãnh thú có thuộc tính hỏa, lôi, miễn sức mạnh còn trong phạm vi chịu đựng được thì Lý Thiên Mệnh sẽ trực tiếp ra tay.

Bên cạnh có Lý Khinh Ngữ thực lực ngang ngửa hắn trợ giúp, không khó giết mãnh thú ngũ giai.

Nhưng suốt một ngày giết hơn hai mươi con mãnh thú, Lý Thiên Mệnh phát hiện lần trước tìm đến Bích Lân Hỏa Ưng hoàn toàn là ăn may.

Thú hồn của mãnh thú khác rất khó khiến Tiểu Hoàng Kê đột phá huyết mạch gông xiềng, thần thông thức tỉnh.

Còn về Meow Meow.

Từ sau khi kiếp nạn Tiểu Mệnh Kiếp xuất hiện, nó thề sẽ sửa lại lỗi, cố gắng phấn đấu, chăm chỉ tu luyện, không ngủ nướng nữa.

Thề xong rồi Meow Meow . . . ngủ đến bây giờ.

Quả nhiên, đồ lười thì không sợ cái chết.

Lý Thiên Mệnh biết không có nhiều thời gian, cả ba cùng chung sinh mệnh, cùng sống cùng chết. Làm Ngự Thú Sư, hắn sẽ gánh vác nhiệm vụ sinh tồn.

Tìm Thần Nguyên cũng vì muốn xem có thể đột phá gông xiềng huyết mạch cho Huỳnh Hỏa, Meow Meow kéo dài sự sống lâu thêm một chút được không.

Lần này bọn họ đi qua chân núi lửa trong Thái Hòa Vực.

Nền đất bên này nóng bỏng, nứt nhiều cái khe, dung nham sôi trào bên dưới khe hở.

Lý Thiên Mệnh nhìn thấy một con mãnh thú ngũ giai bên trong dung nham nóng bỏng.

Mãnh thú lăn lộn trong dung nham, toàn thân đầy gai nhọn đỏ rực, chắc là con nhím lửa.

Nhưng đây không phải nhím bình thường, tên của nó là Dung Nham Viêm Ma, lấy dung nham làm thức ăn, sức sống và sức sát thương cực kỳ mạnh. Nó có thần thông thức tỉnh Viêm Ma Bạo Vũ, có thể bắn ra tất cả kim thép lửa toàn thân, rậm rạp như mưa to.

Lý Thiên Mệnh quyết định thử xem, hắn và Khương Phi Linh, Tiểu Hoàng Kê đi vào chém giết.

Lý Khinh Ngữ ở bên ngoài canh giữ, nàng không tiện ra tay, vì cướp thú hồn phải là một mình đánh bại, chứ không thì mãnh thú không phục, khó cướp lấy thú hồn.

Lần đầu tiên Lý Thiên Mệnh thi triển Luyện Ngục khí tràng, nhiều đòn công kích của Dung Nham Viêm Ma đều kèm tổn thương thuộc tính hỏa, bọn họ miễn dịch thuộc tính hỏa nên sức sát thương bị giới hạn.

Chiến đấu một phen, Lý Thiên Mệnh giết mãnh thú này, luyện hóa ra thú hồn giao cho Tiểu Hoàng Kê.

Tiểu Hoàng Kê há mồm nuốt, bắt đầu luyện hóa.

Lý Thiên Mệnh cho nó quay về không gian bản mệnh, cùng Khương Phi Linh, Lý Khinh Ngữ rời khỏi đây.

Dù sao mới rồi đánh nhau ồn ào, phải đi ngay, rất có thể con mãnh thú này có nhiều đồng bạn.

Bình Luận (0)
Comment