Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 367 - Chương 367 - Phần Thiên Đế Hoàng, Bách Nhãn Đằng Xà (Tt)

Chương 367 - Phần Thiên Đế Hoàng, Bách Nhãn Đằng Xà (tt)
Chương 367 - Phần Thiên Đế Hoàng, Bách Nhãn Đằng Xà (tt)

Tô gia trong Đông Hoàng tông có thú bản mệnh là tộc Đằng Xà, tuy là rắn nhưng bẩm sinh có cánh chim.

Thú bản mệnh của Tô Y Nhiên là một con đằng xà, thô to mà thon dài, bề ngoài dữ tợn. Quan trọng nhất là đôi cánh chim đỏ như máu của nó bốc cháy ngọn lửa.

Tộc đằng xà đa số là thú bản mệnh song hệ hỏa diễm kịch độc.

Đằng xà của Tô Y Nhiên đáng sợ hơn đằng xà tầm thường, vì trong thân thể thon dài đó dù là phần đầu, thân hay đuôi rắn, có tổng cộng một trăm con mắt.

Tất cả đều là con mắt đỏ như máu rực cháy lửa và kịch độc chảy xuôi.

Đây là Thánh Thú nhị giai: Bách Nhãn Đằng Xà.

Trừ thuộc tính hỏa diễm và kịch độc ra còn mang chút thuộc tính mê hồn.

Lý Thiên Mệnh mở to mắt nhìn, cánh chim lửa và một trăm con mắt đỏ máu trên người Bách Nhãn Đằng Xà đều có sức đè ép khiến người kính sợ.

Đây là một loài thú bản mệnh khá hung dữ.

Thao Thiết, đằng xà hung hăng như nhau, khi nó khóa chặt Lý Thiên Mệnh thì sát khí khuếch tán.

Tô Y Nhiên nhún nhẹ mũi chân, cùng Bách Nhãn Đằng Xà tiến lên. Nàng cầm thanh thú binh thất giai Xích Linh Xà Kiếm, đó là một thanh trường kiếm gấp khúc giống như rắn, mỏng như cánh ve, dễ dàng cắt đứt vạn vật trên cõi đời.

Keng!

Xích Linh Xà Kiếm rung lên, Tô Y Nhiên cười yêu kiều thi triển kiếm thuật chiến pháp Quy Nhất Quỷ Hỏa Phần Tâm.

Kiếm chém ra, huyết hỏa tràn ngập ập xuống đầu.

Tiếng cười nũng nịu của Tô Y Nhiên vang vọng khắp chiến trường Đông Hoàng thứ nhất:

- Thiếu tông chủ, ta nói ngươi là kẻ máu nóng dồn lên não, không biết sống chết làm việc không có suy nghĩ, ngươi chịu phục không?

Không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Vóc dáng Vũ Văn Trấn Tinh cao to vạm vỡ, trông như kẻ lỗ mãng nhưng thật ra tâm tư kín đáo, đọc đủ thi thư.

Lý Thiên Mệnh thì trông rất có tu dưỡng, mi thanh mục tú, nhưng ở trong mắt Tô Y Nhiên là kẻ lỗ mãng không biết sống chết.

- Loại người như ngươi bình thường không sống lâu được.

Tô Y Nhiên nói câu này thì đúng, Lý Thiên Mệnh thật sự không sống bao lâu.

Tô Y Nhiên và Bách Nhãn Đằng Xà kết nối tâm linh.

Bách Nhãn Đằng Xà xông lên, đất rung núi chuyển, một trăm con mắt của nó bỗng phun ra lửa cháy hừng hực.

Ngọn lửa có màu máu, ẩn chứa kịch độc, bị đốt phỏng là một nhẽ, dính phải kịch độc thì càng đáng sợ hơn.

Đây là thần thông Linh Nguyên: Phần Tâm Độc Diễm.

Phần Tâm Độc Diễm lao đến, Tô Y Nhiên cười nũng nịu, tràn đầy tự tin chém một chiêu Nộ Hỏa Thần Kiếm xuống đầu.

Khi ra tay, Tô Y Nhiên thầm nghĩ:

- Ta chỉ dùng bảy phần thực lực, chắc sẽ không giết chết hắn ngay?

Đột nhiên!

Mắt thấy Lý Thiên Mệnh sắp bị Phần Tâm Độc Diễm nuốt chửng, lúc này hắn mới hành động.

Lý Thiên Mệnh rút ra Hắc Minh Long Kiếm, ngón tay ấn trên mắt rồng, thoáng chốc máu rồng sôi trào, kiếm khí ngút trời.

Lý Thiên Mệnh chém ra chiêu kiếm quyết nhanh, chính xác, ác.

Một tay rút kiếm, bước ra một bước, hai tay cầm kiếm chém chặt, nhanh gọn.

Trông thì đơn giản, nhưng khi đường kiếm chém ra khiến muôn người hò reo.

Nghịch Thần kiếm ý, Kiếm Nghịch Sơn Hà.

Tô Y Nhiên là núi non trước mắt hắn.

Nên Tô Y Nhiên cảm nhận được ngay ý chí sắc bén như kiếm quang từ đường kiếm của Lý Thiên Mệnh.

Ý chí mạnh mẽ hung hãn, nghịch loạn, bất tử bất khuất hình thành trùng kích khủng bố, trong khoảnh khắc đã trấn Tô Y Nhiên sững lại.

Oong!

Luồng kiếm khí Hắc Minh Ma Long dài trăm thước như con rồng thần hung mãnh lao ra.

Keng!

Thần uy của đường kiếm này lay động toàn trường.

Giao phong một kiếm, mọi người thấy rõ ràng trường kiếm của Tô Y Nhiên bị đánh bay.

Không chỉ trường kiếm bay đi, Tô Y Nhiên cũng bị đánh bay ra ngoài, đụng trúng kết giới thiên văn, đầu óc choáng váng, sau đó rớt xuống đất dính đầy sình lầy.

Chỉ một kiếm đã đánh Tô Y Nhiên tan tác, cực kỳ chật vật.

Khi nàng bò dậy đã như tượng đất hộc máu.

- Yếu vậy?

Lý Thiên Mệnh không ngờ đường kiếm của mình mạnh tới mức đó.

Đây là Nghịch Thần kiếm ý!

Lý Thiên Mệnh không biết rằng Tô Y Nhiên chưa dốc hết sức, nếu không thì dù vẫn đánh thua nhưng không đến mức trúng một kiếm đụng bể đầu đổ máu.

Bảy phần công lực?

Hoàn toàn là hố bản thân.

Lý Thiên Mệnh không ngừng lại, vì Bách Nhãn Đằng Xà đã đến trước mắt.

Bùm!

Bách Nhãn Đằng Xà há mồm phun ra vô số chất độc hòa thành dung nham, hình thành sóng triều bàng bạc đổ ập về phía Lý Thiên Mệnh.

Đây là thần thông Linh Nguyên: Địa Hỏa Độc Lưu.

Không chỉ là dung nham lửa, còn kèm theo kịch độc, nếu không né được, bị dính một chút là chết tươi.

Nhưng Bách Nhãn Đằng Xà đụng phải Nghịch Thần kiếm ý của Lý Thiên Mệnh.

Trong mười mấy ngày qua Lý Thiên Mệnh luyện hàng vạn kiếm, mỗi ngày một ngàn kiếm, từng đường kiếm nối tiếp nhau, thậm chí mạnh dần lên.

Khi Lý Thiên Mệnh một kiếm chém bay Tô Y Nhiên, lần thứ hai vung kiếm chém ra kiếm khí ngút trời.

Kiếm Nghịch Sơn Hà.

Địa Hỏa Độc Lưu trước mắt như thác nước đổ ập xuống người hắn.

Keng!

Kiếm khí bắn ra như rồng ma bay lên trời xé rách Địa Hỏa Độc Lưu, tách dung nham thành hai nửa.

Phập!

Sau khi xé rách Địa Hỏa Độc Lưu, kiếm khí nghịch thiên chém xuống đầu Bách Nhãn Đằng Xà, một đường máu sâu tận xương hiện ra.

Bách Nhãn Đằng Xà hét thảm, phun Địa Hỏa Độc Lưu lung tung nhưng không trúng Lý Thiên Mệnh, vì trên người của hắn còn có Luyện Ngục Thuẫn Giáp.

Tiểu Hoàng Kê chiến ý ngút trời đi ra xem có cần dùng nó không, phun ra một Luyện Ngục Thuẫn Giáp rồi trở về.

Bỏ lại Lý Thiên Mệnh bay lên trời bằng Thiên Chi Dực, lại chém xuống thân rắn của Bách Nhãn Đằng Xà.

Phập!

Lại một vết rách to, Bách Nhãn Đằng Xà đẫm máu, bị tổn thương nặng ngã dưới đất.

Tô Y Nhiên vừa mới bò dậy, thân thể to lớn của Bách Nhãn Đằng Xà đập trúng trán của nàng.

Rầm!

Xương cốt của Tô Y Nhiên như bị giã nát, khí huyết cuộn trào, nàng phun ra búng máu, bị tổn hại nặng.

Tô Y Nhiên vùng vẫy đẩy Bách Nhãn Đằng Xà ra, đôi mắt rực cháy lửa nhìn Lý Thiên Mệnh chằm chằm.

- Ngươi . . .!!!

Tô Y Nhiên không nói nên lời, chỉ có thể căm hận trừng Lý Thiên Mệnh.

Lý Thiên Mệnh nhẹ nhàng đáp xuống đất, trên người không nhiễm một hạt bụi trần, như thể chưa từng đánh nhau.

Lý Thiên Mệnh cười kỳ dị:

- Ta thế nào? Đây mà là thực lực Quy Nhất cảnh đệ thất trọng? Hay ngươi cố ý nhẹ tay?

Da đầu Tô Y Nhiên tê dại, hắn nhìn ra nàng cố ý nhẹ tay!

Càng làm Tô Y Nhiên xấu hổ là thực lực vốn đã kém còn không dốc hết sức, đây mới là trò cười.

Thú bản mệnh đau đớn lăn lộn dưới đất, mấy khúc xương của nàng bị đập gãy, không bò dậy nổi, đau nhức thấu xương làm nàng suýt xỉu.

Tô Y Nhiên chưa từng chịu đau đớn như vậy.

Giây phút đó, nhục nhã cộng với khuất nhục làm Tô Y Nhiên bừng bừng lửa giận.

Mắt Tô Y Nhiên tóe lửa:

- Nhà ngươi chết đến nơi còn ở đây đắc ý, hôm nay ta nhận thua, nhưng ngươi chờ đấy, tiếp theo ngươi sẽ chết chắc!

Lý Thiên Mệnh cười hỏi:

- Nghe ý của ngươi là các ngươi chuyên môn nhằm vào ta trong Thái Nhất Tháp? Đa tạ nhắc nhở của ngươi, ta không vào Thái Nhất Tháp.

Tô Y Nhiên cứng người, nàng khó chịu, vậy là lỡ mất cơ hội rồi.

Chờ tranh phong Thái Nhất Tháp kết thúc, các trưởng bối đều đi cuộc chiến Cảnh Vực thì lấy ai xử Lý Thiên Mệnh?

Hơn nữa tự nàng làm hỏng kết hoạch của Vũ Văn Trấn Tinh, nếu không phải nàng hậm hực lắm mồm thì đã không tiết lộ rõ như vậy.

Bình Luận (0)
Comment