Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 417 - Chương 417 - Luyện Ngục Hỏa Ảnh, Cửu Trọng Lôi Giới

Chương 417 - Luyện Ngục Hỏa Ảnh, Cửu Trọng Lôi Giới
Chương 417 - Luyện Ngục Hỏa Ảnh, Cửu Trọng Lôi Giới

Sau khi đột phá đến Quy Nhất cảnh đệ lục trọng, Lý Thiên Mệnh tiếp tục tu luyện Vạn Kiếm Độc Tôn và Tam Sinh Ma Quyền.

Huỳnh Hỏa và Meow Meow thì mỗi con tự lĩnh hai chiến hồn Thánh Thú đi luyện hóa.

Sau khi hai con vật đã biến thành Thánh Thú tứ giai thì tiêu hóa chiến hồn Thánh Thú không mất bao lâu, đại khái qua nửa canh giờ là chúng nó đã thành công.

Nhưng số lượng giống nhau là thất bại một cái, thành công một cái.

Chiến hồn Thánh Thú thất bại là vì bị chúng nó nuốt vào, nên khá lãng phí. Chúng nó khác thú bản mệnh bình thường, cần dùng chiến hồn Thánh Thú kích thích gông xiềng huyết mạch, thức tỉnh thần thông của chúng nó, nếu chiến hồn Thánh Thú không vừa khớp, vô dụng với gông xiềng huyết mạch thì sẽ bị lãng phí.

Nhưng tóm lại xác suất chiến hồn Thánh Thú thức tỉnh thần thông của chúng nó cao hơn thú hồn bình thường nhiều.

Thần thông hoàn toàn mới của Huỳnh Hỏa có tên là Luyện Ngục Hỏa Ảnh.

Thần thông chiến hồn Thánh Thú thứ ba của Meow Meow tên Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới.

Đây là thần thông cực kỳ thích hợp giai đoạn đầu của chúng nó, uy lực siêu đáng sợ.

Sau khi Lý Thiên Mệnh chứng kiến thì khen nức nở.

Sau đợt tiến hóa này, chúng nó tăng tiến toàn diện, uy lực thần thông cũng tiến bộ nhiều.

Luyện Ngục Hỏa và Hỗn Độn Điện Cầu bình thường nhất cũng bùng nổ gấp mấy lần.

Lý Thiên Mệnh cười cười:

- Tặng hai thần thông mới này cho các đối thủ ở cuộc chiến Cảnh Vực, để bọn họ hưởng thụ.

Tiếp theo là chăm chỉ tu luyện.

Khi tu luyện cảnh giới công pháp, cả ba là một thể.

Khi tu luyện chiến quyết, Huỳnh Hỏa ở một bên nghiên cứu Nghịch Thần kiếm ý và Sinh Tử Trảo Pháp. Meow Meow thì . . . bận ngủ.

Đúng vậy, không có gì bất ngờ, mỗi ngày mèo con đều giành giật từng giây để ngủ, rảnh giây nào là nó không để lãng phí giây đó.

. . .

- Lão Diệp, có thể biểu thị lại Vạn Kiếm Độc Tôn một lần cho ta không?

Đường kiếm cuối cùng Nghịch Thần kiếm ý thật sự là đáng sợ hiếm thấy, với thiên phú lại lột xác lên tầng cao mới vẫn khiến Lý Thiên Mệnh nhức đầu, hắn muốn tu luyện thành công trong vòng mười ngày là rất khó khăn.

Nên biết, Diệp Thiếu Khanh đã lĩnh ngộ đường kiếm này suốt một năm.

Diệp Thiếu Khanh hắng giọng:

- Đừng thân thiết như vậy được không? Ta thích nghe ngươi gọi ta là sư tôn hơn.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Thế thì khách sáo, tục khí lắm, hai sư đồ chúng ta cần thân thiết nhất.

Diệp Thiếu Khanh nói:

- Miễn đi, ta không hứng thú với nam nhân.

- Không nói nhảm nữa, mau lên! Vậy đi, ta ra kiếm với lão, rồi lão xem thử vấn đề của ta nằm ở đâu?

- Đến đây!

Lý Thiên Mệnh cầm Hắc Minh Long Kiếm, nhiều lần đâm kiếm vào Diệp Thiếu Khanh trong sự chú ý của mười mấy tông lão dưới núi Tùy Duyên phong.

Lý Thiên Mệnh thi triển Vạn Kiếm Độc Tôn, nhưng cơ bản không thành hình.

Lý Thiên Mệnh vừa đâm kiếm vừa nói:

- Ta rất thắc mắc, vì từ Kiếm Nghịch Sơn Hà, Trảm Lạc Tinh Thần, Toái Diệt Càn Khôn rõ ràng là cùng một kiểu mẫu nâng cấp, liên tục vượt lên cực hạn là được. Nhưng Vạn Kiếm Độc Tôn là đẳng cấp mới, cảm giác đã siêu thoát chữ nghịch, là một loại nghiền nát vũ trụ, tàn sát thần ma, độc tôn thiên hạ.

Diệp Thiếu Khanh nói:

- Ngươi nói đúng, lĩnh ngộ rất chính xác. Vạn Kiếm Độc Tôn quan trọng nhất là hai chữ độc tôn. Độc tôn là có ý gì? Ngươi phải nghiên cứu kỹ hai chữ này.

Diệp Thiếu Khanh tay không đỡ kiếm khí của Lý Thiên Mệnh mà vẫn thản nhiên như không.

Keng!

Lý Thiên Mệnh chém ra một đường kiếm nhưng vẫn không thành hình.

Cho đến ngày nay, Lý Thiên Mệnh không còn đắc chí như lúc mới tu luyện Nghịch Thần kiếm ý, nhưng đối với hắn, đụng phải khiêu chiến càng làm đấu chí của hắn hùng dũng hơn.

Keng keng keng!

Trong vòng một canh giờ ra ngàn kiếm, mỗi đường kiếm đều sai.

Diệp Thiếu Khanh nghiêm túc nói:

- Có nhiều chỗ ngươi làm đúng rồi, kỹ xảo và kiếm quyết không thành vấn đề, nhưng lĩnh ngộ thiên ý trong đường kiếm này, hiểu biết hai chữ độc tôn còn kém chút. Ta đề nghị ngươi tạm gác nó lại, chờ vài ngày nữa trên đường đi Thánh Thiên Phủ ta sẽ sáng tạo một hoàn cảnh cho ngươi. Ta nhớ ngày xưa mình ở trong hoàn cảnh đó mới chinh thức lĩnh ngộ Vạn Kiếm Độc Tôn.

Lý Thiên Mệnh nghe theo sắp xếp của y:

- Được.

Tiền bối chỉ đường thì tự nhiên phải khiêm tốn nghe giảng, nếu cậy tài mà kiêu ngạo, không thèm để ai vào mắt thì đó là hành vi ngu xuẩn.

Đại đạo vô cương, thiên hạ nhân tài lớp lớp, ba người đi đường sẽ có một người là sư phụ của ta. Tạo hóa của một người sao có thể so sánh với vô số tiền bối, tổ tiên?

Về mặt này thì Lý Thiên Mệnh vô cùng khiêm tốn.

Diệp Thiếu Khanh nói:

- Trừ Nghịch Thần kiếm ý ra ngươi còn chiến quyết nào muốn tu luyện không? Tông lão có mặt ở đây đều sẽ cùng ngươi đi cuộc chiến Cảnh Vực, trên đường có thể chỉ dẫn cho ngươi.

Lý Thiên Mệnh là trường hợp đặc biệt, người khác thì đừng mơ tu luyện thêm chiến quyết khác trong thời gian ngắn ngủi như vậy.

Óc Lý Thiên Mệnh lóe tia sáng nói:

- Ta nghe nói tông lão thứ mười của thánh tộc Lý thị chúng ta có một môn chiến quyết gọi là Tam Sinh Ma Quyền, cực kỳ lợi hại, không biết có tông lão nào am hiểu nó không?

Nếu được tông lão chỉ dẫn, cộng thêm bia mộ tổ tiên thứ mười thì hiệu quả sẽ càng tốt.

Nhiều kỹ năng của tổ tiên thánh tộc Lý thị được truyền thừa xuống, các gia tộc khác trong Đông Hoàng tông chắc chắn đã xem qua.

Hoàng Phủ Phong Vân cười nói:

- Tam Sinh Ma Quyền? Đó là chiến quyết Thánh cảnh, chứa ý siêu thoát Thiên Ý, giống như Nghịch Thần kiếm ý. Nếu ngươi muốn tu luyện thì sẽ giống như Nghịch Thần kiếm ý, đại khái chỉ học được bề ngoài.

Thượng Quan Tĩnh Thù nói:

- Bề ngoài của chiến quyết Thánh cảnh cũng tốt lắm rồi. Các đệ tử khác ở Quy Nhất cảnh đỉnh cùng lắm bắt đầu tu luyện chiến quyết Thiên Ý, không ai dám nghiên cứu chiến quyết Thánh cảnh, vì không thể nào thành công.

- Thiên phú lĩnh ngộ của thể Ngũ Kiếp Luân Hồi thật sự quá đáng sợ.

Các tông lão nhìn Lý Thiên Mệnh tu luyện Nghịch Thần kiếm ý, đã bị năng lực lĩnh ngộ siêu đẳng của hắn chinh phục.

Với Lý Thiên Mệnh hiện giờ thì chiến quyết Thiên Ý không phải vấn đề gì lớn lao. Lý Viêm Phong đã có thể lĩnh ngộ Vô Sinh Địa Ngục Kiếm, đương nhiên, gã mất năm năm.

Đột nhiên một tông lão vóc dáng vạm vỡ, thần thái xán lán bước ra:

- Trùng hợp thật, ta có xem sơ Tam Sinh Ma Quyền.

Tông lão này mái tóc đen, cùng thế hệ với Diệp Thanh, nhưng trông trẻ tuổi hơn nhiều, khí thế hùng hồn, nhìn liền biết sức chiến đấu rất dữ dằn.

Lý Thiên Mệnh mừng rỡ.

Hắn từng vận dụng Sinh Tử Tiên Pháp, dường như không ai nhận ra, điều này nói lên Sinh Tử Tiên Pháp có lẽ đã thất truyền trong Đông Hoàng tông, không ngờ có tông lão từng tu luyện Tam Sinh Ma Quyền.

Dù sao tiên pháp ít được chú ý, thất truyền là bình thường.

Địa vị của tông lão này trong trận doanh của họ có thể xếp thứ bốn, vì y là tông lão thứ sáu Triệu Chi Uyên.

Lý Thiên Mệnh chào hỏi:

- Triệu tông lão khỏe.

- Thiếu tông chủ không cần khách khí với lão phu, lão phu là người thô lỗ, ưa sảng khoái.

- Thế thì xin cảm ơn Triệu tông lão trước, mời.

- Được, giờ ta sẽ dạy Tam Sinh Ma Quyền cho ngươi.

Bình Luận (0)
Comment