Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 418 - Chương 418 - Hành Trình Chịu Nhục Của Đệ Tử Thái Nhất

Chương 418 - Hành trình chịu nhục của đệ tử Thái Nhất
Chương 418 - Hành trình chịu nhục của đệ tử Thái Nhất

Triệu Chi Uyên đúng là rõ ràng mà phóng khoáng, không chút lề mề, chẳng những thi triển cho Lý Thiên Mệnh xem, còn giải thích tỉ mỉ nhiều chi tiết.

- Thiếu tông chủ, đây dù sao là chiến quyết Thánh cảnh, thiếu tông chủ không cần quan tâm phần này, ta sẽ lấy ra phần trung tâm nhất của chiến quyết, bỏ đi cảm ngộ Thiên Ý phức tạp, theo đuổi căn bản, thiếu tông chủ làm thử xem.

Lý Thiên Mệnh ở trong đất tổ Lý thị đã nghiên cứu mấy ngày, giờ có người để hỏi nên hiệu suất nâng cao rất nhiều.

Hiện giờ có thiếu tông chủ, các tông lão đều dốc túi giúp đỡ, cung cấp tiện lợi lớn cho việc tu hành.

Cả đám quay quanh hắn, nhưng hắn không thấy phiền, hắn càng hiểu rằng phải biết cúi người học tập điểm sáng trên người họ. Những người này đều là trưởng bối, cường giả, đi qua nhiều con đường, thuận miệng vài câu có thể giúp ích rất lớn cho Lý Thiên Mệnh.

- Tam Sinh Ma Quyền, quyền thứ nhất, Nhân Ma, Oanh Thiên Nhất Quyền. Thiếu tông chủ sẽ phát hiện trung tâm của quyền này giống như Nghịch Thần kiếm ý, đấm trời, đạo lý giống Trảm Lạc Tinh Thần, Toái Diệt Càn Khôn. Thậm chí quyền thứ hai, Thiên Ma, Hám Thần Nhất Quyền, cũng có đạo lý tương tự.

- Nhưng ý chí của Tam Sinh Ma Quyền nằm ở nghịch, sẽ chuyển sang hướng điên, điên là một trạng thái, một loại trạng thái cuồng bạo. Xuất phát từ nghịch, biến thành điên, đây là căn bản của Tam Sinh Ma Quyền.

- Thiếu tông chủ xem mình như người điên để cảm nhận ẩn ý của điên. Xem ta là trời, buộc thiếu tông chủ điên cuồng, dùng nắm đấm của mình đập nát ta, đập nát bầu trời này. Thử xem!

Không uổng là tông lão thứ sáu, trình độ khá cao, được Triệu Chi Uyên giảng giải cộng thêm biểu thị trên bia mộ đất tổ Lý thị, Lý Thiên Mệnh rất gần đến Tam Sinh Ma Quyền thật sự.

Rèn luyện lặp đi lặp lại không ngừng, đến ngày thứ năm Lý Thiên Mệnh đã hoàn toàn tu luyện thành công quyền thứ nhất trong Tam Sinh Ma Quyền.

Hôm nay, Triệu Chi Uyên cười gượng nói ra lời trong lòng các tông lão:

- Thiếu tông chủ, kỳ tài nghịch thiên, lão phu thán phục.

Dù chiến quyết Thánh cảnh không hoàn chỉnh, có nhiều đường tắt, ít nhất gạch bỏ một nửa điểm quan trọng, nhưng khi Lý Thiên Mệnh thi triển thì cũng ra dáng, uy lực mạnh mẽ hơn chiến quyết Thiên Ý bình thường.

Người nghịch loạn và điên cuồng, đây là trung tâm của Nghịch Thần kiếm ý và Tam Sinh Ma Quyền.

Thượng Quan Tĩnh Thù cảm khái:

- Nếu cuộc chiến Cảnh Vực trễ hơn một tháng thì có hy vọng lấy Đông Hoàng Kiếm!

- Đúng vậy!

Chứng kiến tiến độ tu luyện của Lý Thiên Mệnh khiến các tông lão khen nức nở.

- Thiên Mệnh, nào, để giới thiệu hai bạn nhỏ cho ngươi, bọn họ là đệ tử Thái Nhất cùng ngươi đi tham gia cuộc chiến Cảnh Vực.

Có tổng cộng bốn vị đệ tử Thái Nhất, giờ Vũ Văn Thần Đô đã chết, Tô Vô Ưu bị kéo xuống ngựa, chỉ còn lại Lý Thiên Mệnh và hai người này.

Trong khi Lý Thiên Mệnh tiếp tục luyện quyền trước ánh nhìn rung động của các tông lão, Triệu Chi Uyên dẫn hai thiếu niên đến trước mắt hắn.

Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua, đó là hai thiếu niên xinh đẹp.

Người bên trái mặc trường bào màu trắng thêu hoa văn lá phong, thực sự ngọc thụ lâm phong, khí vũ hiên ngang, trông như người đọc sách, rất có khí chất nhã nhặn của thư sinh. Trên mặt gã luôn mang nụ cười, khiến người nhìn rất thoải mái.

- Thiếu tông chủ, hắn tên Thượng Quan Vân Phong, là tằng tôn của ta, huynh trưởng của Thượng Quan Gia Ý.

Nói chuyện là tông lão thứ bốn Thượng Quan Tĩnh Thù. Vẻ mặt bà hiền từ nhìn tằng tôn của mình, hiển nhiên rất vừa lòng.

Trong thế hệ tằng tôn của bà ra một vị đệ tử Thái Nhất Thượng Quan Vân Phong, còn có đệ tử như Thượng Quan Gia Ý, biểu hiện rất khá.

Thượng Quan Vân Phong mỉm cười khiến người như tắm trong gió xuân:

- Xin chào thiếu tông chủ, mấy hôm trước biểu hiện siêu tuyệt của thiếu tông chủ trong chiến trường Đông Hoàng thứ nhất đã chinh phục ta, Vân Phong vô cùng khâm phục.

Xem ra nhà bọn họ dạy dỗ khá tốt, dù là Thượng Quan Vân Phong hay Thượng Quan Gia Ý đều toát ra hơi thở ưu nhã lịch thiệp trang nhã, nhìn là biết nhà giàu có học thức.

Trừ Thượng Quan Vân Phong ra còn một vị đệ tử Thái Nhất nữa.

Người này mặc đồ đen, trông cực kỳ mạnh mẽ thô dã, làn da màu nâu đồng, nhìn liền biết lăn lộn nhiều, đôi mắt lạnh lẽo như báo săn, không nhiệt tình cũng không hờ hững nhìn Lý Thiên Mệnh.

Tông lão thứ sáu Triệu Chi Uyên vỗ vai thiếu niên, cười nói:

- Đây là tôn tử Triệu Lăng Châu của ta, tư chất ngu dốt, chỉ biết một đường thẳng, kém hơn thiếu tông chủ mấy chục bậc, quan trọng là không biết ăn nói. Trong cuộc chiến Cảnh Vực, hắn sẽ đi theo thiếu tông chủ lăn lộn, nếu có chỗ nào xúc phạm hay ngu dốt thì xin thiếu tông chủ thứ lỗi cho.

Triệu Lăng Châu hơi cau mày, hiển nhiên khó chịu với lời nói của gia gia, nhưng trong trường hợp này thì gã chỉ có thể nhận.

Giọng Triệu Lăng Châu cứng nhắc nói:

- Chào thiếu tông chủ.

Nói thật thì lúc Lý Thiên Mệnh đấu với Vũ Văn Thánh Thành, Tô Y Nhiên là Triệu Lăng Châu đã thấy hắn rồi, khi đó gã không bao giờ ngờ hôm nay sẽ phải khách khí với người này như vậy.

Lý Thiên Mệnh thẳng thắn nói:

- Vân Phong, Lăn Châu, hai vị huynh đệ đừng gò bó, chúng ta là bạn cùng lứa, cùng nhau đi cuộc chiến Cảnh Vực giành vinh dự cho Đông Hoàng tông. Con người của ta tùy ý, không suy nghĩ nhiều, tất cả cùng là đệ tử Thái Nhất Đông Hoàng tông thì làm bạn với nhau đi.

Câu nói này chủ yếu là nói với Triệu Lăng Châu, rõ ràng tên này đang khó chịu.

Thượng Quan Vân Phong mỉm cười nói:

- Được làm bằng hữu với thiếu tông chủ là vinh hạnh của chúng ta.

- Gọi ta là Thiên Mệnh được rồi.

- Không thành vấn đề.

Lý Thiên Mệnh nói vài câu với Thượng Quan Vân Phong, phát hiện người Thượng Quan gia rất có tu dưỡng, nói chuyện khiến người dễ chịu.

Ngược lại Triệu Lăng Châu như khúc gỗ ngồi bên cạnh, không nói một câu, cuối cùng bị Triệu Chi Uyên đuổi về nhà tu luyện.

Triệu Chi Uyên cười hỏi:

- Thiếu tông chủ, sáu ngày sau xuất phát, dựa theo tốc độ khủng bố của thiếu tông chủ thì có tin tưởng luyện thành công quyền thứ hai không?

- Cứ thử xem.

- Ngay bây giờ?

- Tốt!

Lý Thiên Mệnh đã quen thuộc Thượng Quan Vân Phong, Triệu Lăng Châu, hắn tiếp tục tu luyện quyền thứ hai.

Thiên Ma, Hám Thần Nhất Quyền.

Rung động thượng thần.

Hoặc nên nói là lay động thượng thần!

Phải điên đến mức nào mới làm được điều đó?

Thượng Quan Vân Phong ở bên cạnh thán phục nhìn, sau cùng chỉ có thể lắc đầu cười khổ, nói:

- Cùng là đệ tử Thái Nhất nhưng thiên phú lĩnh ngộ của thiếu tông chủ hơn xa chúng ta quá nhiều. Ta là Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng, muốn tham ngộ chiến quyết Thiên Ý khó như lên trời, mà hắn bắt đầu tu luyện chiến quyết Thánh cảnh rồi.

Thượng Quan Vân Phong không thể không phục.

Thượng Quan Tĩnh Thù thấm thía nói:

- Trong cuộc chiến Cảnh Vực hãy đi theo học hỏi thiếu tông chủ.

Thượng Quan Vân Phong gật đầu, nói:

- Vâng thưa thái bà nội.

. . .

Ngày thứ mười một từ khi đánh bại Vũ Văn Thần Đô.

Rốt cuộc luyện thành công quyền thứ hai trong Tam Sinh Ma Quyền.

Uy lực của nó mạnh hơn Tác Mệnh trong Sinh Tử Tiên Pháp một chút, hơn nữa chúng thuộc hai loại hình, sử dụng bằng cánh tay hắc ám đem đến hiệu quả càng đáng sợ.

Hôm nay là ngày xuất phát đã định sẵn.

Một đường hướng bắc đi Thánh Thiên Phủ, tham gia cuộc chiến Cảnh Vực.

Tổng cộng mười lăm vị tông lão lên đường, hộ tống ba đệ tử Thái Nhất.

Trước khi xuất phát, Lý Thiên Mệnh, Thượng Quan Vân Phong, Triệu Lăng Châu chờ ở Tùy Duyên phong, đợi các tông lão tập kết.

Thượng Quan Vân Phong hỏi:

- Lăng Châu, sao trông ngươi như không có đấu chí gì cả, ủ rũ.

Triệu Lăng Châu đứng một bên ngước đầu nhìn bọn họ, bĩu môi nói:

- Cần đấu chí làm gì? Vốn là đi chịu nhục.

Tên này đúng là thẳng ruột ngựa.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đừng như vậy, chưa đánh mà ngươi đã nhận thua?

Triệu Lăng Châu lạnh nhạt hỏi:

- Ngươi rất có lòng tin sao?

- Có khá nhiều.

Không phải Lý Thiên Mệnh kiêu ngạo, hắn cảm thấy xuất chiến vì tông môn thì đầu tiên phải xây dựng niềm tin, chứ ỉu xìu giống Triệu Lăng Châu thì ở nhà cho rồi.

Bình Luận (0)
Comment