Với đường kiếm này, Lý Thiên Mệnh chìm đắm trong thế giới của mình.
Một trăm kiếm, một ngàn kiếm, một vạn kiếm.
Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh.
- Vạn Kiếm Độc Tôn, vậy thì mỗi ngày luyện một vạn kiếm.
Con số này không đem lại cảm giác gì, nhưng các tông lão nhìn hắn không ngừng cố gắng, nhiều lần thăm dò và tiến lên trên con đường khô khan là biết quyết tâm trong lòng hắn mãnh liệt cỡ nào.
Lý Thiên Mệnh không muốn làm người khiến người ta thất vọng.
Dù ở trong gió bão, trong biển mây cuồn cuộn hay dưới đêm sao, kiếm trong tay hắn không ngừng biến đổi, lần lượt đến gần chân ý của Vạn Kiếm Độc Tôn hơn.
Keng!
Một ngày nào đó, Huỳnh Hỏa hoàn thành Toái Diệt Càn Khôn, một kiếm rạch đôi biển mấy ngàn thước trước mắt.
Giây phút đó, các tông lão xoe tròn mắt, ngơ ngác ngó nhau. Bọn họ thấy thán phục trong mắt đối phương.
Một con thú bản mệnh, còn ở Quy Nhất cảnh giới mà đã đơn giản sử dụng chiến quyết Thánh cảnh?
Nếu không thấy tận mắt thì các tông lão không tin được.
- Không uổng là thú bản mệnh của thể Ngũ Kiếp Luân Hồi.
Nhưng bọn họ cảm giác Lý Thiên Mệnh càng đáng sợ hơn.
Vì ý chí của hắn là chủ thể trong hệ thống tu luyện cộng sinh, hắn ảnh hưởng rất lớn đến hình thành tính cách của Huỳnh Hỏa.
Bé gà hấp thu mặt tính cách nóng cháy, cứng cỏi, thô bạo của Lý Thiên Mệnh, phát huy đến cực độ, nhưng cũng kế thừa lòng trách nhiệm của hắn. Có khát vọng với hùng mạnh, bảo vệ và yêu thương người nhà.
Ở trong mắt họ, ngày thứ bốn là ngày Lý Thiên Mệnh chém ra bốn vạn kiếm.
Hắn từng bước leo lên, mãi đến giây phút đó, đứng trên thương sinh, hiểu được ý chí thật sự của Vạn Kiếm Độc Tôn.
Lý Thiên Mệnh thì thào:
- Đập nát Càn Khôn, một bước lên trời, thân hóa Càn Khôn trời trăng, độc tôn thiên địa.
Hắn nhắm mắt lại, đâm kiếm ra.
Keng keng keng!
Mỗi ngày một vạn kiếm vào khoảnh khắc này hội tụ thành một kiếm.
Một kiếm ngập trời do hàng vạn kiếm khí tổ hợp đâm ra, giây phút đó, biển mây vạn thước trước mắt bị thủng như tổ ong.
Một kiếm chém xuống, vạn kiếm bùng nổ cắt đứt tầng mây.
Đưa mắt nhìn, mây trắng vạn thước bị xé rách thành hai nửa.
Đây là Vạn Kiếm Độc Tôn!
Lý Thiên Mệnh nhanh gọn thu kiếm đứng thẳng, khi quay đầu, môi nở nụ cười như thể mọi thứ nhẹ nhàng bâng quơ.
Các tông lão thẫn thờ nhìn hắn, tập thể vỗ tay.
Bọn họ tu hành cả đời nhưng chưa từng gặp ai giống như Lý Thiên Mệnh.
- Có thiên phú không ai sánh bằng thì thôi đi, còn cố gắng gấp mười lần, cứng cỏi gấp mười lần người khác. Nếu hắn không thể thiên hạ vô song thì ai có thể?
Bởi vậy, giờ phút này dù cuộc chiến Cảnh Vực nhiều khó khăn thì bọn họ đều sẵn lòng vỗ tay cho Lý Thiên Mệnh.
Cùng lúc đó, trong lòng họ càng kiên định ý nghĩ bảo vệ.
Lý Thiên Mệnh biết rõ phải không ngừng tăng át chủ bài của mình mới khiến đám tông lão bất chấp tất cả bảo vệ mình.
Tu hành là con đường sống chết, hắn không muốn làm Lý Vô Địch. Vậy thì phải dùng một số biểu hiện kéo đám cường giả này về phía mình, cho đến ngày hắn cũng có thể trở thành cường giả!
Ánh mắt của Lý Thiên Mệnh và Triệu Lăng Châu giao nhau.
Triệu Lăng Châu gục đầu xuống, mặt nóng ran.
Không hiểu sao gã cảm thấy mình thật yếu đuối khi so sánh với Lý Thiên Mệnh.
- Ta chưa từng nhận thua, nhưng lại chùn chân trước cuộc chiến Cảnh Vực, sao ta có thể làm chuyện mất mặt như vậy?
Giờ phút này, vì thấy xấu hổ nên khó chịu.
Triệu Lăng Châu đổi ý.
Lý Thiên Mệnh mà còn đấu tranh phút cuối, chiến đấu vì vinh diệu và tôn nghiêm của Đông Hoàng tông.
Triệu Lăng Châu lớn lên trong Đông Hoàng tông, gã từng thề sống là người của Đông Hoàng tông, chết là quỷ của Đông Hoàng tông, tại sao hắn ngồi đây than thở?
- Dù kết cuộc như thế nào, chỉ mong Triệu Lăng Châu này có thể tử chiến đến cùng, không làm Đông Hoàng tông mất mặt!
Triệu Lăng Châu biết sắp đến Thánh Thiên Phủ, gã đã ngửi được mùi ngạo mạn, mắt mọc trên đỉnh đầu của đám người kia.
. . .
- Cuộc chiến Cảnh Vực tổ chức ở Thánh Thiên Phủ, nhưng theo quy tắc, Thánh Thiên Phủ có bảy Thánh Thiên Tử, vậy thì bốn đại tông môn chỉ có bảy người được chính thức tham gia cuộc chiến Cảnh Vực. Theo ta được biết, lần này bốn tông môn có tổng cộng mười lăm người tham gia chiến đấu. Nên thật ra trong mười lăm người chỉ có bảy người chính thức đi lên Thánh Thiên Phủ, tám người khác sẽ bị Thông Thiên Lộ đào thải.
Thánh Thiên Phủ xây trên cao nguyên hùng vĩ, một tòa thành trì siêu khổng lồ kéo dài vô tận.
Chỉ có một con đường dẫn đến Thánh Thiên Phủ, đó là Thông Thiên Lộ.
Thông Thiên Lộ, Thánh Thiên Phủ, đó là giấc mơ của các Ngự Thú Sư thiên tài Đông Hoàng Cảnh.
- Trước khi cuộc chiến Cảnh Vực khai chiến, mười lăm người các ngươi phải bước lên Thông Thiên Lộ. Thánh Thiên Phủ đã bài bố nhiều mãnh thú trong Thông Thiên Lộ, còn có một số thử thách kết giới thiên văn để ngăn cản bước chân của các ngươi. Điều các ngươi cần làm là đánh xuyên Thông Thiên Lộ, trở thành bảy người leo lên Thánh Thiên Phủ nhanh nhất. Trên Thông Thiên Lộ tạm thời sẽ không đụng phải bảy Thánh Thiên Tử của Thánh Thiên Phủ, nhưng sẽ gặp đệ tử Nam Thiên, đệ tử Hắc Minh, đệ tử Vân Tiêu của ba tông môn.
Ba danh hiệu này giống như Thánh Thiên Tử và đệ tử Thái Nhất.
- Trong đó có năm đệ tử Hắc Minh, bốn đệ tử Nam Thiên, bốn đệ tử Vân Tiêu. Trong ba trận doanh đều có thiên tài cảnh giới Thiên Ý, thậm chí không chỉ một người. Ba người các ngươi cố gắng chiếm lĩnh danh ngạch, nếu không thì không lên được Thông Thiên Lộ sẽ không có cả tư cách bị Thánh Thiên Tử nhục nhã. Đệ tử đứng đầu ở thế hệ này tăng số lượng khá nhiều, mấy đời trước cộng lại đệ tử đứng đầu của bốn tông môn đều không nhiều bằng Thánh Thiên Tử, nên không cần bước lên Thông Thiên Lộ.
Trước khi đến nơi, Hoàng Phủ Phong Vân giải thích lần cuối.
- Thánh Thiên Phủ không cho phép chúng ta trực tiếp bay lên, chúng ta sẽ nghỉ ngơi trong Thánh Thiên thành bên dưới Thánh Thiên Phủ, chờ người của họ đón tiếp.
Từ câu nói này có thể nghe ra Thánh Thiên Phủ hiện giờ biết làm bộ làm tịch.
Thánh Thiên thành nằm dưới Thánh Thiên Phủ, là một tòa thành trì phồn hoa, người mang ước mơ vào Thánh Thiên Phủ đa số sẽ nghỉ ngơi tại đây.
- Chúng ta đi Thánh Thiên khách điếm sửa soạn một chút, đến tiệc tối sẽ gặp mặt bằng hữu Nam Thiên tông. Lần này Nam Thiên tông chủ cũng đến.
Thánh Thiên khách điếm là khách điếm lớn nhất Thánh Thiên thành, nói cách khác, đây là khách điếm có quy tắc lớn nhất, xa hoa nhất, đẳng cấp nhất toàn Đông Hoàng Cảnh.
Trang trí trong khách điếm lộng lẫy còn hơn hoàng cung, Tinh Phủ Thần Cung trong Chu Tước quốc so với nó tựa như hạt gạo với hạt ngọc.
Nghe nói Nam Thiên tông xếp hạng ba đã đến từ hai hôm trước.
Nam Thiên tông là tông môn cùng nguồn, người trong tông đa số quen biết với Đông Hoàng tông, nên tiệc tối lần này là tụ hợp bằng hữu cũ.
Lý Thiên Mệnh nghỉ lấy sức trong Thánh Thiên khách điếm, còn rút thời gian tiếp tục tu hành.
- Ngày mai Thông Thiên Lộ mở ra, muốn leo lên Thánh Thiên Phủ tham gia cuộc chiến Cảnh Vực thì phải qua Thông Thiên Lộ đã.
Thử thách của Thông Thiên Lộ đơn giản là mãnh thú, kết giới thiên văn, cộng thêm người cạnh tranh từ tông môn khác.
Thật ra nó không có quy tắc gì, một đường xông lên, đến đích là ổn.
Đến chạng vạng, Diệp Thiếu Khanh đi qua kêu Lý Thiên Mệnh.
Các tông lão đã bày tiệc rượu trong Thánh Thiên khách điếm, mời đoàn người Nam Thiên tông.
Khi Lý Thiên Mệnh đến nơi, các tông lão đều có mặt, hắn là tiểu bối nên ngồi chung bàn với Thượng Quan Vân Phong, Triệu Lăng Châu.
Ngày mai sẽ khai chiến, trông hai người này hơi căng thẳng.
Lý Thiên Mệnh mới ngồi xuống thì ngoài cửa có tiếng vang, người của Nam Thiên tông đã đến.
Hiện giờ họ xếp hạng ba, lẽ tất nhiên nên mạnh hơn Đông Hoàng tông một chút.