Nói thật là ngàn năm qua ít có lúc nào sung sướng như hiện giờ.
Nhiều tông lão mờ mịt nhìn, một số mắt đong đầy lệ, vì bọn họ cũng có nhiều hồi ức không tốt đẹp.
Tất cả đều nhờ Lý Thiên Mệnh làm được.
Nam Thiên tông hay Đông Hoàng tông đều có cảm giác vui sướng đầm đìa đã lâu.
Lúc này sẽ không ai nói móc mỉa mà chỉ cúi đầu nhìn, ví dụ như Cố Thu Vũ.
Có lẽ Cố Thu Vũ sẽ nói một câu Lý Thiên Mệnh đang tự sát.
Nhưng ai thèm quan tâm lão?
Vi Sinh Thiên Lan khen ngợi:
- Nói đến thì có nhìn ra không? Hình như hắn có một loại thủ đoạn khám phá ảo cảnh, tìm đến cân bằng giữa kết giới Cảnh Vực và chiến trường Thánh Thiên, chính xác tìm ra đối thủ!
Mắt Diệp Thiếu Khanh nóng rực nói:
- Thấy chứ, vậy là hắn có thể gần lợi xa hại, bày mưu lập kế, khống chế toàn cục, xử từng người.
Vi Sinh Thiên Lan nói:
- Hiện giờ có ba vàng ba đen, chờ hắn lấy quả cầu đen của Nhược Tố và Thanh Loan là đủ phần quả cầu đen, còn lại hai quả cầu vàng. Mục tiêu của hắn hình như là Quân Nguyên Tấn!
Mắt Diệp Thiếu Khanh càng sáng hơn:
- Đúng vậy, Quân Nguyên Tấn không đánh lại hắn, giải quyết xong chỉ cần cướp thêm một quả cầu vàng, lấy quả cầu đen của Nhược Tố và Thanh Loan là có thể dẫn ra Đông Hoàng Kiếm trong khi không chạm mặt Quân Thiên Dịch, Nguyệt Linh Lang!
- Lợi hại, thủ đoạn khám phá ảo cảnh này vô cùng kỳ diệu. Cuộc chiến Cảnh Vực vừa bắt đầu, những người khác chưa thu hoạch được gì mà hắn đã gần chạm đến thành công!
Những người khác cho đến nay chưa đụng phải đối thủ hay đồng bọn là vì trong mười bốn người đã có năm người bị Lý Thiên Mệnh bắt.
Trừ Cảnh Ngôn ra, tám người còn lại trong đó có tỷ đệ Vi Sinh đến biển cả, rất khó bị tìm ra, thế thì còn lại sáu người.
Hai đệ tử Thái Nhất, bốn Thánh Thiên Tử.
Mười bốn người còn lại sáu người, xác suất bọn họ chạm mặt nhau thấp còn hơn lúc mới bắt đầu.
Ít nhất Thượng Quan Vân Phong và Triệu Lăng Châu lo trốn tránh, không dám lộ mặt.
Khi Lý Thiên Mệnh bắt được Tấn Thiên Tử thì người lang thang bên ngoài càng ít hơn.
Quân Thiên Dịch, Nguyệt Linh Lang dù có năng lực động trời nhưng không gặp ai thì cũng bó tay.
Lý Thiên Mệnh biết vị trí của hai người này, chỉ cần hắn không chủ động thì đối phương sẽ không đến trước mặt hắn được.
Nói thật thì nhóm Vi Sinh Thiên Lan đều nhìn ra Lý Thiên Mệnh có thủ đoạn Động Tất Chi Nhãn, Thánh Thiên Phủ và vây cánh sao có thể không biết?
Mắt Quân Đông Diệu sáng rực nói:
- Tuổi còn nhỏ mà nhìn thấu ảo cảnh kết giới Cảnh Vực, rất có tài, xem ra chuyên môn được bồi dưỡng vì cuộc chiến Cảnh Vực. Mục tiêu là Đông Hoàng Kiếm!
Tư Không Kiếm Sinh phán đoán:
- Có vẻ như Đông Hoàng tông đã sớm chuẩn bị, tiếc rằng thực lực của người này kém một chút, chỉ mạnh hơn Thiên Ý đệ nhất trọng chút xíu, không bằng Quân Thiên Dịch.
Đến cảnh giới như bọn họ xác suất đoán sai sức chiến đấu của thiên tài trẻ là rất nhỏ.
Nhị đệ của Quân Đông Diệu, Thánh Lão thứ tám, Quân Huyền Vực nói:
- Thú bản mệnh của Lang Nhi tiến hóa thành Thánh Thú ngũ giai, vốn cùng cảnh giới với Thiên Dịch, bây giờ lại có đột phá.
Quân Huyền Vực là phụ thân của Quân Nguyên Tấn.
Nghe câu này, nhiều người mắt sáng rực:
- Thật không?
- Vậy là ổn rồi.
- Lang Nhi thật đáng sợ, thiên tư như vậy sắp đuổi kịp Niệm Thương mấy năm trước nhỉ?
- Hai hài tử này tương lai tuyệt đối là trụ cột của Thánh Thiên Phủ chúng ta! Thiên phú mạnh mẽ như thế ít nhất vượt qua một ngàn đời Thánh Thiên Tử!
Tin tức này giảm bớt nỗi lòng buồn bực của họ.
Quân Đông Diệu trầm giọng nói:
- Thế thì cho Lý Thiên Mệnh lấy Đông Hoàng Kiếm cũng chẳng sao. Đông Hoàng Kiếm phát sáng là Thiên Dịch và Lang Nhi khóa chặt vị trí của hắn. Có thể giải quyết trong vòng một canh giờ, không cần đợi mười ngày. Hắn ỷ vào bản lĩnh xem thấu ảo cảnh hoành hành bá đạo, đến lúc đó mọi người sẽ có kịch hay để xem. Đương nhiên, sẽ không có màn kịch lớn, nếu Lang Nhi tự mình ra tay thì dễ dàng nghiền áp.
Không ai biết tâm trạng thật sự của Quân Đông Diệu như thế nào khi Nguyệt Linh Lang và đệ đệ nhỏ nhất nghịch thiên như vậy.
Quân Đông Diệu nhìn công tử áo trắng ở bên dưới, chỗ ngồi của y gần chiến trường Thánh Thiên nhất, đang nhìn chằm chằm vào Nguyệt Linh Lang ở trong kết giới Cảnh Vực. Nửa bên mặt công tử áo trắng giống như Thánh Hoàng.
Quân Đông Diệu cắn răng, nhắm mắt lại, ủ rũ thầm nghĩ:
- Qua hai mươi mấy năm nữa, ai biết hai người này sẽ trưởng thành đến mức nào.
. . .
Trong tiếng la lối của đệ tử Thánh Thiên Phủ, tiếng khen ngợi của các Thánh Lão dành cho Nguyệt Linh Lang, Lý Thiên Mệnh vẫn đang tìm Quân Nguyên Tấn.
Rất nhanh, chiến trường Thánh Thiên yên tĩnh trở lại.
Vì Quân Nguyên Tấn và Lý Thiên Mệnh ánh mắt giao nhau.
Bề ngoài của Quân Nguyên Tấn rất giống Quân Thiên Dịch, nhưng gã cao to uy mãnh hơn. Trên người mặc áo giáp màu hoàng kim, tay cầm thanh thú binh bát giai Kim Long Tam Xoa Kích, đứng cạnh đại dương, trông gã như chiến thần hoàng kim.
Trong thế hệ Quân gia đời này, Quân Nguyên Tấn đứng sau Quân Thiên Dịch, xếp thứ hai, từ nhỏ đến lớn hưởng thụ quầng sáng vô tận.
Thiên tư của Quân Nguyên Tấn không kém hơn Quân Thiên Dịch, nhưng nhỏ hơn nửa tuổi, qua thêm nửa năm thì gã cũng có thể đến cảnh giới Thiên Ý đệ nhị trọng.
Trước mắt Quân Nguyên Tấn là đại dương bao la, đôi mắt màu vàng đang tìm kiếm trong biển.
- Tuy chỉ trong chớp mắt nhưng chắc chắn là con cá voi, rõ ràng là thú bản mệnh của Vi Sinh gia tộc! Nhưng không biết là Vi Sinh Nhược Tố hay Vi Sinh Thanh Loan? Nếu là Vi Sinh Nhược Tố thì . . . Thiên Dịch ca, ngại quá, ta sẽ giành trước một bước hái giai nhân
Quân Nguyên Tấn từ nhỏ luôn cạnh tranh với Quân Thiên Dịch, giành phần thắng ít hơn, đặc biệt là Quân Thiên Dịch bước vào cảnh giới Thiên Ý đệ nhị trọng trước gã.
Nếu bây giờ gã nhanh hơn Quân Thiên Dịch một bước thì sẽ rất sướng.
- Đại bá nói phải đặc biệt chú ý tỷ đệ Vi Sinh, cho Vi Sinh Thiên Lan ở bên ngoài khóc thành tiếng, chuyện này dễ thôi.
Đây là mục đích lớn nhất của Quân Nguyên Tấn khi tham gia cuộc chiến Cảnh Vực.
Còn về Đông Hoàng Kiếm, chỉ cần quả cầu vàng trong tay gã không bị cướp đi là được.
Thú bản mệnh của Quân Nguyên Tấn là một con rồng thần.
Rồng thần màu vàng, toàn thân như đúc bằng hoàng kim, to lớn mà vững chắc, còn mọc đôi cánh kim cương, khi giương rộng thì như cánh chim bầu trời.
Dưới ánh mặt trời, rồng thần hoàng kim bay nhanh, phát sáng lấp lánh.
Nếu không phải rồng vàng không giỏi bơi thì Quân Nguyên Tấn đã lao vào đại dương tìm con cá voi kia rồi.
Quân Nguyên Tấn đang điều khiển Thánh Thú tứ giai Kim Dực Thiên Long chờ cá voi lại ló đầu ra. Gã tin rằng đối phương sẽ khó nén tò mò, chắc chắn đi ra quan sát tình hình bên ngoài.
Gã có đầy đủ kiên nhẫn săn bắn tại đây.
Kim Dực Thiên Long, Kim Long Tam Xoa Kích đều đã sẵn sàng.
Người Quân Nguyên Tấn tỏa sáng chói lòa, từ xa đã trông thấy.
Từ hướng đất liền đột nhiên có một bóng đen kéo một chuỗi bóng người lao về phía Quân Nguyên Tấn.
Quân Nguyên Tấn vụt ngoái đầu:
- Ai?!
Không ai trả lời gã.
Vì một con gà lửa nhỏ bé đã xuất hiện trước mắt Quân Nguyên Tấn, lấy hai cánh làm kiếm chém tới.
Phía sau con gà lửa là một con cự thú sấm sét giống sư tử hổ báo, Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới quấn quanh người nó, từ trên trời giáng xuống, vô số thần lôi đánh mạnh xuống.
Vừa thấy mặt liền đánh, đây rốt cuộc là ai?
Quân Nguyên Tấn giật nảy mình, vội vàng né tránh Thiên Địa Nhân Tam Sát Kiếm của Huỳnh Hỏa.
Nhưng Kim Diễm kiếm khí sượt qua đầu Quân Nguyên Tấn, suýt đâm trúng mắt gã.
Giờ phút này, Quân Nguyên Tấn đã thấy rõ ràng.
Người đến là Đông Hoàng tông Lý Thiên Mệnh.