Địa Ngục Long Thương trong tay Quân Thiên Dịch bỗng đâm ra, đường thương này có khí thế chiến với thiên quân vạn mã, thương đâm ra, lực lượng bàng bạc hù lùi thiên quân vạn mã.
Keng!
Đây là ngay mặt đối kháng lực lượng, cái gọi là lực lượng bao gồm Thú Nguyên, sức mạnh thân thể.
Về Thiên Ý thì Toái Diệt Càn Khôn của Lý Thiên Mệnh vượt qua đối thủ, nhưng Chiến Thần Thương Đạo của Quân Thiên Dịch rất hung hãn, đặc biệt là Thú Nguyên mạnh hơn Lý Thiên Mệnh. Nên đợt quyết đấu này, Lý Thiên Mệnh không chiếm ưu thế.
Dù Toái Diệt Càn Khôn đánh nát đường thương của đối phương nhưng mũi thương xẹt qua bên tai vẫn rất kinh hồn.
Quân Thiên Dịch đúng là rất mạnh.
Nhưng kiếm khí từ đường kiếm của Lý Thiên Mệnh cũng bạo loạn.
Khi Lý Thiên Mệnh bị đẩy lui, Quân Thiên Dịch cũng suýt té xuống, thậm chí kiếm khí của Hắc Minh Long Kiếm còn để lại nhiều vết cắt trên trường bào của gã.
- Thú vị, có chút bản lĩnh.
Nói thật thì trong lòng Quân Thiên Dịch rất rung động, vốn tưởng một thương nghiền áp nhưng bị Lý Thiên Mệnh chặn lại.
Bất cứ cảnh giới Thiên Ý đệ nhất trọng nào đều không được một bước này.
Quân Thiên Dịch nhìn lướt qua, Lý Thiên Mệnh cũng là Ngự Thú Sư song sinh, trừ con cự thú lôi đình tổng như sư tử hổ báo đang đánh với một con Hoàng Kim Địa Ngục Long của gã ra, phân thân của chú gà con bao vây con Hoàng Kim Địa Ngục Long khác.
Kiếm ý của bé gà cơ hồ giáng lâm cùng lúc.
Quân Thiên Dịch suýt không tin vào mắt của mình.
Nghịch Thần kiếm ý, liên tục bốn kiếm.
Kiếm Nghịch Sơn Hà, Trảm Lạc Tinh Thần, Toái Diệt Càn Khôn, Vạn Kiếm Độc Tôn.
Mấu chốt là tất cả Luyện Ngục Hỏa Ảnh đều đang thi triển, dẫn đến không biết bên nào mới là kiếm chiêu thật sự.
- Đến đây!
Hoàng Kim Địa Ngục Long phun ra luồng sáng vàng bao phủ thân thể Quân Thiên Dịch.
Cơ thể của gã biến đổi, từ thân xác biến thành thân hoàng kim thép cứng.
Hình thể của gã trực tiếp cao lên ba thước, toàn thân như bằng đồng thép, ánh vàng, tựa như cỗ máy chiến đấu màu vàng.
Thần thông Linh Nguyên của Hoàng Kim Địa Ngục Long này tên là Kim Cương Bất Diệt Thể, giống như Luyện Ngục Thuẫn Giáp của Huỳnh Hỏa, có thể gia cố trên người Ngự Thú Sư.
Quân Thiên Dịch được gia cố Kim Cương Bất Diệt Thể toàn thân rực rỡ ánh sáng vàng, trông như đao thương không đâm vào được, lực lượng thân thể càng bùng nổ.
Keng keng keng!
Quân Thiên Dịch cầm Địa Ngục Long Thương đâm hướng Lý Thiên Mệnh, vảy rồng màu vàng của Huỳnh Hỏa tỏa sáng chói lòa ập đến, nuốt tất cả Luyện Ngục Hỏa Ảnh.
Keng keng keng!
Kim Diễm kiếm linh của Huỳnh Hỏa liên tục ma sát với vảy rồng của Hoàng Kim Địa Ngục Long, tuy đâm nhiều lỗ thủng nhưng dường như uy lực khó thể thật sự xuyên thấu Hoàng Kim Địa Ngục Long.
Huỳnh Hỏa tiếc nuối:
- Kém một chút.
Nếu không phải kém một chút thì bé gà có thể hạ con Hoàng Kim Địa Ngục Long này rồi.
Ba đối thủ này da quá dày.
Dù Hoàng Kim Địa Ngục Long bị thương cũng không thèm quan tâm Huỳnh Hỏa, nó cùng Ngự Thú Sư vây công Lý Thiên Mệnh.
Thần thông của Hoàng Kim Địa Ngục Long mang đến uy hiếp lớn, đặc biệt là đuôi rồng kiếm vàng tựa như thanh trường kiếm thật sự, sơ sẩy một cái là sẽ bị chém thành hai khúc.
Hơn nữa Quân Thiên Dịch rất dữ dội, Chiến Thần Thương Đạo bá đạo hung tàn, khi gã sấn tới, từng đường thương đâm xuyên, cộng với thân thể của gã là Kim Cương Bất Diệt Thể, trong phút chốc rất khó gây ra vết thương cho gã.
Lý Thiên Mệnh hơi cau mày, Quân Thiên Dịch không uổng là trưởng tôn của Thánh Hoàng, mạnh hơn tưởng tượng của hắn một chút.
Lý Thiên Mệnh có thể tiếp tục đánh, nhưng hắn nhìn qua chiến trường của Meow Meow và con Hoàng Kim Địa Ngục Long kia.
Meow Meow thuộc tính lôi đình kém hơn con cự thú hoàng kim thép cứng này chút xíu, hai con rồng vừa cứng vừa cương mãnh, năng lực đánh gần thân bùng nổ, mèo con rất khó chiếm ưu thế.
Lý Thiên Mệnh vừa đánh với Quân Thiên Dịch vừa nhanh chóng ra phán đoán:
- Cứ đánh tiếp thế này thì dù thắng cũng là thắng hiểm. Quan trọng nhất là có lẽ sẽ khiến Huỳnh Hỏa và Meow Meow bị thương. Trong tay mình có nhiều quả cầu màu vàng, đen rồi, đã chiếm ưu thế, không cần nóng đầu liều chết tại đây.
Tuy Lý Thiên Mệnh nhiệt huyết hung ác nhưng không phải kẻ thiếu não, là lão đại trong nhóm, nhiều lúc hắn cần tư duy bình tĩnh.
Trong tình huống chiếm cứ tiên cơ, không cần liều mạng, rõ ràng có con đường khác để đi thì không cần liều mạng tại đây.
Chọn liều mạng vào lúc quan trọng nhất mới khiến mình không oán không hối hận, ví dụ như lúc quyết đấu cùng Vũ Văn Thần Đô.
Nhưng tốt nhất là đừng gặp tình huống đó quá nhiều, toàn là lấy mạng của mình và huynh đệ ra mạo hiểm.
- Nhược Tố đã thoát khỏi truy đuổi, đi được rồi!
Lý Thiên Mệnh một kiếm quét ngang đẩy Quân Thiên Dịch ra, liên lạc tâm linh, Huỳnh Hỏa và Meow Meow hiểu ý.
- Đi!
Meow Meow biến nhỏ, cùng Huỳnh Hỏa nhanh chóng lao vào không gian bản mệnh.
Lý Thiên Mệnh dứt khoát xoay người rời đi.
Quân Thiên Dịch đang đánh sướng tay bỗng ngây người, mới rồi Lý Thiên Mệnh trực tiếp giết lên nên lực lượng ngang nhau, sao bây giờ xoay người đi rồi?
- Đừng hòng chạy trốn!
Quân Thiên Dịch và Hoàng Kim Địa Ngục Long đuổi theo.
Lý Thiên Mệnh ngoái đầu lạnh lùng cười, đi hướng đất liền:
- Cứ đuổi theo từ từ.
Không có Thiên Chi Dực và trường thời gian, tốc độ của Lý Thiên Mệnh trở về trình độ bình thường.
Nhưng nói thật thì có Hỗn Độn Lôi Nguyên, thân thể hắn lao đi nhanh như tia chớp còn nhanh hơn Quân Thiên Dịch thi triển Kim Cương Bất Diệt Thể biến cao ba thước.
Quân Thiên Dịch chỉ có thể điều khiển Hoàng Kim Địa Ngục Long, rồng thần lướt nhanh, dù sao nó có thể đuổi kịp Định Hải Thần Kình.
Nhưng thân thể của Lý Thiên Mệnh nhỏ hơn Định Hải Thần Kình nhiều.
Quân Thiên Dịch không ngừng la ó:
- Lý Thiên Mệnh, ngươi còn có mặt mũi sao? Không đánh mà chạy, đồ yếu đuối!
Hoàng Kim Địa Ngục Long liên tục thi triển thần thông muốn giữ Lý Thiên Mệnh lại.
Ở trên biển thì bọn họ còn có thể gắt gao đuổi theo, nhưng lên đất liền đầy rẫy núi cao khe sâu, có nhiều nơi ẩn núp.
Lý Thiên Mệnh né không chiến nhưng sức chiến đấu của hắn không kém hơn đối phương bao nhiêu.
Quân Thiên Dịch muốn truy sát hắn như đã làm với Vi Sinh Nhược Tố là không thể nào.
Lý Thiên Mệnh nhẹ nhàng xông vào khe núi, liên tục đổi hướng, cộng thêm hắn mấy lần thi triển Mê Linh Chi Đồng trong Thần Hồn Thiên Thư đệ nhất trọng với Quân Thiên Dịch, cắt đuôi gã.
Quân Thiên Dịch rượt theo ở phía sau mất bóng dáng của Lý Thiên Mệnh còn đang trào phúng châm biếm, cười mắng Lý Thiên Mệnh là đồ hèn.
- Hèn gì Đông Hoàng tông và thánh tộc Lý thị tàn phế đến nông nỗi đó, thì ra đều là kẻ mềm xương giống như Lý Thiên Mệnh nhà ngươi, mất mặt quá!
Không biết nếu Quân Thiên Dịch phát hiện trừ gã và Lang Thiên Tử ra, Thánh Thiên Tử khác đều tan tác trong tay Lý Thiên Mệnh thì gã còn vênh váo như vậy được không?
- Gấp gáp cái gì? Cho ngươi nhảy nhót thêm mấy ngày, giữ kỹ quả cầu màu vàng đi.
Lý Thiên Mệnh chợt nhận ra thực lực của mình chưa đủ.
Đánh bại Quân Thiên Dịch còn khó khăn thì nói gì tới Lang Thiên Tử?
Hắn không muốn thua.
- Bây giờ ta có nhiều quả cầu màu vàng và đen, cũng bảo đảm an toàn của tỷ đệ Vi Sinh rồi, hiển nhiên ta chiếm lĩnh tiên cơ, không có ta thì không ai lấy được Đông Hoàng Kiếm. Nên bây giờ người sốt ruột không phải là ta. Ta có thể kéo dài thời gian cuộc chiến Cảnh Vực vô hạn, càng lâu thì càng có lợi cho ta!
Từ xưa đến nay chưa có ai tu luyện trong cuộc chiến Cảnh Vực.