Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 471 - Chương 471 - Đông Hoàng Kiếm Ra Đời (Tt)

Chương 471 - Đông Hoàng Kiếm ra đời (tt)
Chương 471 - Đông Hoàng Kiếm ra đời (tt)

Giây phút đó, Lý Thiên Mệnh không ngước lên nhìn Nguyệt Linh Lang mà xòe tay hướng Vi Sinh Nhược Tố.

Vi Sinh Nhược Tố hiểu ý ngay, lấy ra quả cầu màu đen trực tiếp đưa cho Lý Thiên Mệnh.

Trên tay Lý Thiên Mệnh đã có sáu quả cầu màu vàng và bốn quả cầu màu đen, khi cầm cái thứ năm thì tất cả quả cầu bỗng tỏa ánh sáng trắng đen chói lòa.

Ánh sáng bắn vọt lên trời vô cùng chói mắt.

Cơ hồ cùng một lúc, có một quả cầu màu vàng và hai quả cầu màu đen hội tụ lại, hiển nhiên đến từ Nguyệt Linh Lang, Thượng Quan Vân Phong và Triệu Lăng Châu.

Đây là cưỡng ép hội tụ.

Sau đó tất cả quả cầu màu đen dung hợp ở trước mặt Lý Thiên Mệnh.

- Đông Hoàng Kiếm!!!

Vật thần mà Lý Thiên Mệnh khao khát thật lâu giờ phút này rốt cuộc xuất hiện.

Lý Thiên Mệnh nói với người khác:

- Các ngươi ở bên cạnh chờ ta.

- Hãy cẩn thận.

Nhóm Vi Sinh Nhược Tố mắt nóng cháy nhìn khu vực sáng lấp lánh, nhanh chóng lùi lại.

Từ hướng khác, Nguyệt Linh Lang điều khiển ba con rồng thần với tốc độ nhanh nhất lao tới chỗ Lý Thiên Mệnh.

Đôi mắt Lý Thiên Mệnh chỉ nhìn chăm chú vào Đông Hoàng Kiếm.

Rốt cuộc đường nét thanh kiếm hiện ra.

Đó là một thanh kiếm dày nặng, chuôi kiếm và giữa mũi kiếm màu đen, lưỡi kiếm xung quanh thì màu vàng.

Hoa văn chỗ màu đen trông như núi non vạn dặm Đông Hoàng Cảnh, kéo dài vô tận. Hoa văn chỗ màu vàng thì có sao giăng đầy trời, ánh sao lấp lánh.

Đây là thanh kiếm đế hoàng thật sự, chỉ nhìn thôi Lý Thiên Mệnh đã cảm giác như có một vị đại đế tuyệt thế mặc long bào màu vàng đen đứng trên tầng mây thống trị chúng sinh.

Nhất ngôn cửu đỉnh!

Dưới cơn nóng giận, chúng sinh run rẩy!

Nó không chỉ là một thanh kiếm, càng như một người.

Hèn gì nhiều người cuồng nhiệt với Đông Hoàng Kiếm đến thế.

Đây là vật thần mà Lý Thần Tiêu mang về khi phiêu bạt trong Cổ Chi Thần quốc, từ đó thuộc về thánh tộc Lý thị vạn năm, vô số tổ tiên để lại dấu vết của mình trên thanh kiếm.

Đứt đoạn một ngàn năm, bây giờ rốt cuộc đến lượt Lý Thiên Mệnh.

Hoặc nên nói là Lý Thiên Mệnh tạm thời chưa chiếm được nó, vì cuộc chiến Cảnh Vực còn chưa kết thúc, hắn cần nắm giữ mười ngày.

Nhưng cần thiết kéo dài mười ngày sao?

Hắn chỉ cần đánh bại Nguyệt Linh Lang là xong.

Nên giây phút Đông Hoàng Kiếm xuất hiện Lý Thiên Mệnh đã sốt ruột vươn tay nắm lấy chuôi kiếm.

Thanh kiếm này rộng và dài hơn Hắc Minh Long Kiếm, đặt dưới đất gần như chạm ngực Lý Thiên Mệnh.

Nó rất bá khí, chỉ riêng phần chuôi kiếm đã dài nửa thước, có thể cầm bằng hai tay.

Mấu chốt hơn là Lý Thiên Mệnh cảm giác thanh kiếm này khá nặng.

- Đông Hoàng Kiếm, ta là hậu duệ của thánh tộc Lý thị, trong người có Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp, xin thần kiếm ban cho cơ hội, để Lý Thiên Mệnh ta có vinh diệu cầm kiếm!!!

Khoảnh khắc đó, Lý Thiên Mệnh nhổ Đông Hoàng Kiếm lên.

Khi vung kiếm quả nhiên phát hiện trọng lượng nặng hơn Hắc Minh Long Kiếm gấp mười lần, hơi ảnh hưởng Lý Thiên Mệnh phát huy kiếm quyết, vì không đủ nhẹ sẽ ảnh hưởng thi triển.

Mắt Lý Thiên Mệnh nóng bỏng nhìn thanh kiếm trong tay:

- Nhưng từ xưa đến nay rất nhiều người khi cầm Đông Hoàng Kiếm chắc chắn đều tăng lên sức chiến đấu. Ta là hậu duệ của thánh tộc Lý thị, truyền nhân chính thống của Đông Hoàng Kiếm, lẽ ra ta nên cực kỳ hợp với nó.

Giây phút cầm kiếm, Lý Thiên Mệnh cảm giác máu của tất cả tiền bối chảy xuống bàn tay mình, kết hợp với Đông Hoàng Kiếm.

Trong người hắn, Đông Hoàng Kiếm đã cùng Thái Nhất Tháp hình thành cộng minh mãnh liệt.

Lý Thiên Mệnh hít sâu một hơi, vẫn nhiệt huyết sôi trào.

Hắn muốn dùng thanh kiếm này hạ gục Lang Thiên Tử.

Đó sẽ là cuộc chiến có ý nghĩa nhất!

Đông Hoàng Kiếm nặng cỡ nào?

Lý Thiên Mệnh vận chuyển Thú Nguyên toàn thân cũng chỉ có thể hai tay gồng sức nhấc kiếm to lên.

Lý Thiên Mệnh tạm thời chỉ cảm nhận được nặng nề chứ không tìm được lực lượng khủng bố thuộc về vật thần nghịch thiên của Đông Hoàng Kiếm.

Nói thật thì Hắc Minh Long Kiếm có Hắc Minh Long Thần kiếm khí, tùy tiện vung một phát có thể cắt đá, Đông Hoàng Kiếm này chỉ mang đến nặng nề cho Lý Thiên Mệnh.

Trái tim Lý Thiên Mệnh nóng bỏng thầm nghĩ:

- Bất cứ ai đều không thể nào lập tức phát huy ra uy lực của Đông Hoàng Kiếm, ta là thánh tộc Lý thị, chắc sẽ có ưu thế, chỉ cần được Đông Hoàng Kiếm thừa nhận!

Lý Thiên Mệnh vốn định dẫn ra Đông Hoàng Kiếm rồi lặn ở đáy biển câu giờ thêm một lúc, nghiên cứu thanh kiếm, nhưng giờ nước biển đã cạn, quấy rối kế hoạch của hắn.

Lý Thiên Mệnh đành vừa chiến đấu vừa tìm hiểu vật thần số một Đông Hoàng Cảnh này.

Nếu uy lực của nó hoàn toàn khai phá ra thì Đông Hoàng Cảnh không có báu vật khác sánh bằng nó, trừ Thái Nhất Tháp.

- Grao!

Ba tiếng rồng ngâm động trời liên tục vang lên.

Khi Lý Thiên Mệnh ngước đầu lên, trên đỉnh đầu có ba con rồng thần khổng lồ rực cháy lửa đỏ thẫm bay nhanh, trên cao nhìn xuống hắn.

Rồng thần lửa này khổng lồ hơn Hoàng Kim Địa Ngục Long, toàn thân cháy bỏng lửa đỏ như máu, nóng rực thiêu đốt, hung hãn khủng bố. Mỗi miếng vảy gần như rực cháy lửa.

Đó là một loài rồng thần, trông chính quy nhất, bình thường nhất, không có đuôi rồng kiếm vàng như Hoàng Kim Địa Ngục Long, nhưng thật ra đây mới là rồng thần thuần khiết nhất.

Lực lượng hùng hồn của nó đè bẹp Hoàng Kim Địa Ngục Long.

Nó khác với thú bản mệnh của Nguyệt Linh Lang được miêu tả trong tư liệu, ví dụ như to hơn nhiều.

Phương xa, giọng của Vi Sinh Nhược Tố hơi bất an truyền đến:

- Đây là Thánh Thú ngũ giai, Phần Thiên Chúc Long.

- Ba con Thánh Thú ngũ giai?

Quả nhiên, thực lực thật sự của Nguyệt Linh Lang mạnh hơn ghi chép trong tư liệu, may mắn Lý Thiên Mệnh đủ cẩn thận, tranh thủ thời gian đột phá đến Quy Nhất cảnh đệ cửu trọng.

- Nếu sau khi ta đánh bại Quân Thiên Dịch lập tức đi tìm ả thì sẽ thua thảm.

Lý Thiên Mệnh nhìn Phần Thiên Chúc Long ở giữa, trên đỉnh đầu rồng thần cao quý mà rực lửa đang có một thiếu nữ mặc váy dài màu cam đứng.

Thiếu nữ cao cao tại thượng, ánh mắt bễ nghễ tràn ngập bá đạo và lạnh lùng nhìn Lý Thiên Mệnh và Đông Hoàng Kiếm.

- Cảnh giới của ả có lẽ là cảnh giới Thiên Ý đệ tam trọng chứ không phải đệ nhị trọng như tư liệu đã ghi chép.

Đây là suy đoán của Lý Thiên Mệnh. Thú bản mệnh tiến hóa có lẽ kéo theo cảnh giới của nàng đột phá.

Nguyệt Linh Lang không chỉ mạnh thôi mà là cường đại đến đáng sợ.

Lý Thiên Mệnh không ngờ lúc trước gặp một Thánh Thiên Tử trong Chu Tước quốc, lần gặp lại này nàng đã đột phá đến trình độ này.

Nhưng hắn từ Linh Nguyên cảnh đuổi theo đến nơi này, trở thành đối thủ của nàng thì càng đáng sợ hơn.

Nên dù đối thủ này khá là khó chơi thì Lý Thiên Mệnh vẫn chiếm ưu thế tâm lý rất lớn, giờ này phút này, hắn mới là bên khiêu chiến.

Nhìn đối phương có ba con thú bản mệnh, hắn thầm hâm mộ:

- Ngự Thú Sư sinh ba đầu tiên!

Nói thật ra Ngự Thú Sư sinh ba sướng hơn Ngự Thú Sư song sinh nhiều, bốn người đánh hội đồng sướng hơn so với ba người vây công Ngự Thú Sư bình thường, vì tương đương với hai đánh một, mãi mãi là bên mình vây công đối thủ.

- Quả trứng thứ ba đã có nhiều vết rạn hình rồng, chắc sắp tới lúc sinh ra. Tiếc rằng trong kết giới Cảnh Vực không có linh tai hoặc báu vật đủ điều kiện. Ta đã là Quy Nhất đỉnh, nếu lão tam sinh ra sẽ cần điều kiện rất khắc nghiệt.

Có lẽ chờ qua cuộc chiến Cảnh Vực rồi Lý Thiên Mệnh mới đi tìm điều kiện, bây giờ hắn chỉ muốn tập trung chiếm giữ Đông Hoàng Kiếm.

Ba chọi bốn cũng không ngán!

- Bây giờ ta có Đông Hoàng Kiếm, chỉ cần được Đông Hoàng Kiếm thừa nhận là có thể sử dụng uy lực của thần binh lợi khí này!

Lý Thiên Mệnh nhìn trường kiếm dày nặng trong tay, chiến ý ngút trời.

Bình Luận (0)
Comment