Khi Nguyệt Linh Lang thi triển sát chiêu trí mạng này thì Phần Thiên Chúc Long ở ngay sau người Lý Thiên Mệnh, vuốt rồng to lớn chụp vào lưng hắn, xé ra năm vết cào sâu tận xương.
Trong phút chốc mưa máu tuôn rơi.
Nhưng đôi mắt đỏ thẫm của Nguyệt Linh Lang vẫn đốt người Lý Thiên Mệnh, vì nàng mới là uy hiếp trí mạng nhất hiện tại.
Lý Thiên Mệnh cắn răng chịu đựng vết thương sau lưng, hai tay cầm kiếm làm giống như lúc hạ gục Quân Thiên Dịch, bước ra một bước, một kiếm đâm ra.
Nghịch Thần kiếm ý, Vạn Kiếm Độc Tôn.
Đây là đường kiếm mạnh nhất mà Lý Thiên Mệnh từng thi triển ra.
Nhưng vì Đông Hoàng Kiếm trong tay quá nặng nề khiến uy lực không mạnh hơn lúc quyết đấu với Quân Thiên Dịch.
Dù vậy, kiếm ý và bùng nổ của Vạn Kiếm Độc Tôn vẫn ép Nguyệt Linh Lang chỉ có thể tránh né.
Uy lực đường kiếm này buộc Nguyệt Linh Lang tạm thời ném Thanh Thiên Hỏa Kiếm, vạn kiếm bắn tới làm nàng trúng nhiều kiếm khí, trên người đã có vết máu.
Nhưng Nguyệt Linh Lang nghiêng người, cầm Tử Tiêu Diễm Kiếm lại chém hướng Lý Thiên Mệnh, vừa nhanh lại tàn nhẫn.
Đường kiếm này nối tiếp Thanh Thiên Lục Tâm Quyết, là một kiếm trung tâm của Tử Tiêu Tru Hồn Quyết: Tru Hồn.
Một kiếm tru hồn, sống chết tách lìa.
Lúc này Lý Thiên Mệnh mới chém ra Vạn Kiếm Độc Tôn, không kịp rút về Đông Hoàng Kiếm nặng nề, lưng chảy máu ròng ròng, bị thương nặng ảnh hưởng động tác mạnh mẽ của hắn.
Nguyệt Linh Lang lạnh lùng cười:
- Lên đường đi, phế vật!
Keng!
Tiếng ma sát chát chúa vang lên.
Nguyệt Linh Lang không thể ngờ phút cuối chết chóc, cánh tay trái của Lý Thiên Mệnh buông Đông Hoàng Kiếm ra.
Bàn tay đầy vảy bỗng chộp lấy Tử Tiêu Diễm Kiếm nhanh như bóng tím.
Tử Tiêu Diễm Kiếm đâm vào trong, thú binh bát giai bị kẹp giữa năm ngón tay ma sát ra đốm lửa.
Uy lực đường kiếm của Nguyệt Linh Lang không đơn giản, dù Lý Thiên Mệnh chộp mũi kiếm thì Tử Tiêu Diễm Kiếm vẫn đâm vào lồng ngực, kém chút xíu nữa là xuyên thủng tim.
Lý Thiên Mệnh có thể sống tiếp một phần là vì có cánh tay trái hắc ám chặn lại.
Một phần là vì khi Tử Tiêu Diễm Kiếm đâm vào thịt, khoảnh khắc sắp chạm tới trái tim thì một bình chướng màu trắng chặn mũi kiếm.
Đường nét bình chướng màu trắng kia hình như là Thái Nhất Tháp.
Lý Thiên Mệnh biết vào phút cuối cùng Thái Nhất Tháp bảo vệ mạng sống của hắn, nhưng không biết có lần thứ hai không.
Chuyện xảy ra trong khoảnh khắc khiến người rợn tóc gáy.
Dù vậy, Nguyệt Linh Lang rút Tử Tiêu Diễm Kiếm ra, móng vuốt của Phần Thiên Chúc Long lại chụp lên lưng Lý Thiên Mệnh, đánh bay hắn ra, Đông Hoàng Kiếm bay rời tay.
Leng keng!
Khi lưng Lý Thiên Mệnh đẫm máu gượng dậy thì Đông Hoàng Kiếm đã rơi xuống trước mắt Nguyệt Linh Lang.
Nguyệt Linh Lang vốn chìm đắm trong tiếc nuối không thể một chiêu đánh chết Lý Thiên Mệnh thì giây sau hoàn toàn bị Đông Hoàng Kiếm hấp dẫn.
- Vật thần như vậy nên thuộc về ta, chỉ có ta mới xứng đôi với nó, ngươi không phát huy ra uy lực của nó được!
Nguyệt Linh Lang mừng rỡ cắm Tử Tiêu Diễm Kiếm xuống đất, hai tay nắm chặt kiếm rút nó lên.
- Thật là vật thần hiếm thấy trên đời!
Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Nguyệt Linh Lang thì biết nàng chưa từng tiếp xúc Đông Hoàng Kiếm.
Lý Thiên Mệnh cảm giác lưng đau rát, kiếm thương trước ngực, tất cả khiến thế giới của hắn trở nên lạnh lẽo như băng sương.
Lần này đi qua quỷ môn quan, sống chết trong lằn ranh mới biết cái gì là cuộc đời.
- Cuối cùng Đông Hoàng Kiếm vẫn không thừa nhận mình, thậm chí hại mình suýt bị giết!
Nên mới nói không phải thiên phú cao, ý chí mạnh là chuyện trên đời sẽ như ý mình muốn.
Trải qua thất bại và sống chết, người sống sót mới càng cường đại.
Lý Thiên Mệnh sẽ không trách tội Đông Hoàng Kiếm.
- Tất cả nói lên ta không có tư cách này! Trả giá đắt để thấy rõ chính mình, làm lại từ đầu, từng bước đi tới!
Điều tiếc nuối duy nhất là vừa rồi mạo hiểm nắm giữ Đông Hoàng Kiếm khiến Lý Thiên Mệnh cơ hồ bị thương nặng, trên lưng có mười vết máu, chỗ sâu nhất thấy xương, tổn thương xương sống.
Chỉ đứng thôi đã làm toàn thân hắn đau đớn, vã mồ hôi lạnh ròng ròng. Sờ đằng sau, tay ướt đẫm máu.
Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua, điều duy nhất làm hắn yên lòng là nhóm Huỳnh Hỏa rất mạnh.
Huỳnh Hỏa bảo vệ Meow Meow, hai con phối hợp đánh nhau không thua gì hai con Thánh Thú ngũ giai Phần Thiên Chúc Long.
Tiếc rằng hắn đã trả giá đắt, sức chiến đấu lại giảm xuống.
Giờ Lý Thiên Mệnh lại cầm Hắc Minh Long Kiếm, đối mặt Nguyệt Linh Lang cầm Đông Hoàng Kiếm, còn có con Phần Thiên Chúc Long thô bạo.
Nguyệt Linh Lang kéo binh khí nặng nề, mắt cháy bỏng bước tới gần Lý Thiên Mệnh:
- Lý Thiên Mệnh, tiếp theo ta sẽ dạy ngươi cách sử dụng Đông Hoàng Kiếm. Thật tiếc nuối, ta còn tưởng đâu rốt cuộc đụng phải đối thủ lực lượng ngang ngửa, ngươi khiến ta thất vọng. Không chỉ thực lực còn có tam quan nông cạn, ấu trĩ của ngươi! Trên thế giới này chỉ có người như ta mới xứng có được vật thần, mới xứng làm Chí Tôn nghiền áp thương sinh, quân lâm thiên hạ! Kẻ ấu trĩ, nhát gan như ngươi dù có tài nghịch thiên cũng chỉ xứng quỳ rạp run rẩy dưới chân ta!
Nguyệt Linh Lang cầm Đông Hoàng Kiếm giơ lên cao:
- Đây là kiếm đế hoàng trong truyền thuyết! Chỉ có đế hoàng thật sự mới sử dụng nó được, ví dụ như tổ tiên Lý Thần Tiêu của ngươi, hắn thống nhất Đông Hoàng Kiếm, sát phạt thiên hạ, cho thánh tộc Lý thị huy hoàng vạn năm! Nhưng đáng tiếc, con cháu của hắn là kẻ nhát gan, miệng đầy đạo đức nhân nghĩa nhưng không chịu nổi một kích! Bây giờ đến lượt ta chấp chưởng kiếm này, tương lai sẽ có ngày mở mang một Đông Hoàng Cảnh mới!
Nguyệt Linh Lang như điên dại, cười tươi, vì nàng rất xinh đẹp nên dù mặt vặn vẹo hình như vẫn xinh.
- Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu.
Nguyệt Linh Lang không ngờ lúc này rồi, Lý Thiên Mệnh bị thương nặng vẫn có thể bình tĩnh nói chuyện với mình.
- Ngươi muốn hỏi cái gì?
- Ta hỏi ngươi, Đông Hoàng Kiếm có nặng không?
Câu hỏi này khiến Nguyệt Linh Lang híp mắt lại.
- Ngươi vô năng không được Đông Hoàng Kiếm thừa nhận nên cũng mơ rằng ta không làm được. Lý Thiên Mệnh, đừng quá tự phụ trước mặt ta! Mở to mắt chó của ngươi ra nhìn kỹ, ta là người có mệnh đế hoàng, dù là Đông Hoàng Kiếm cũng phải phục ta!
Nguyệt Linh Lang vừa nói vừa ngang nhiên không sợ cùng Phần Thiên Chúc Long xông hướng Lý Thiên Mệnh.
Người sáng suốt đều nhìn ra Lý Thiên Mệnh đã bị thương nặng, lưng đẫm máu. Nguyệt Linh Lang thì cầm Đông Hoàng Kiếm, khiến cuộc chiến Cảnh Vực lại đếm ngược thời gian.
Cân bằng sớm bị phá vỡ, Lý Thiên Mệnh khó thể thoát chết, có ai nghịch thiên sửa mệnh được?
Khi Nguyệt Linh Lang giết người chưa bao giờ do dự.
- Ngươi từng nói muốn đến Thánh Thiên Phủ chém đầu của ta xuống, hôm nay ngươi sẽ thành cái đầu thứ nhất bị ta chém xuống sau khi lấy được Đông Hoàng Kiếm. Đây là vinh diệu của ngươi!
Nguyệt Linh Lang nói chuyện, tay không do dự, nàng dùng lực lượng Thiên Ý đệ tam trọng khống chế Đông Hoàng Kiếm đúng là trơn tru hơn lúc Lý Thiên Mệnh dùng kiếm nhiều.
- Chết đi!!!
Thanh Thiên Lục Tâm Quyết: Đoạn Vân Trảm.
Vì Đông Hoàng Kiếm nên Nguyệt Linh Lang không thể thi triển song kiếm nữa, suy nghĩ của nàng là dùng lực lượng của mình chinh phục Đông Hoàng Kiếm.
Đoạn Vân Trảm, trên đụng trời xanh, một kiếm quét qua cắt biển mây thành hai nửa trên dưới.
Đây là đường kiếm chém đầu!
Phần Thiên Chúc Long thì cùng lúc đó hóa thành vòi rồng lửa quét tới, vảy rồng cuốn lại như vô số lưỡi dao sắc bén, nếu bị nó cắt qua là có thể xé nát vụn đối thủ.
Lưng Lý Thiên Mệnh đau nhức, đau đớn đó cho hắn biết mùi vị cái chết là gì.