Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 489 - Chương 489 - Đại Quân Đến Gần

Chương 489 - Đại quân đến gần
Chương 489 - Đại quân đến gần

Kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn dưới trời sao chiếu sáng thiên địa, trong Đông Hoàng tông chắc đã động viên chiến đấu lần cuối.

Làm thiếu tông chủ của Đông Hoàng tông mà chỉ có trốn ở đây vào lúc thế này, đương nhiên Lý Thiên Mệnh thấy khó chịu.

Hắn hỏi:

- Trong tông môn vẫn có hang không đáy đi thông chiến trường Trầm Uyên, nếu đối phương tiến công từ chiến trường Trầm Uyên thì nên làm sao đây?

Lý Khinh Ngữ trả lời:

- Ca, kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn xuyên suốt vô cùng tận, bên chiến trường Trầm Uyên cũng trong phạm vi kết giới, hai bên hình thành một hình tròn kết giới thiên văn.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn bên kia cũng nhiều màu vậy sao?

Lý Khinh Ngữ giải thích rằng:

- Thế thì không, kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn bên chiến trường Trầm Uyên nghe nói có màu nâu, đó là phần chủ thể của kết giới, có một loại linh tai thuộc tính thổ gọi là Đế Hoang Long Mạch, sức sát thương bằng với tất cả linh tai bên này cộng lại.

- Vậy thì ổn rồi.

Mới nãy Lý Thiên Mệnh còn lo đối phương từ chiến trường Trầm Uyên giết vào trong Đông Hoàng tông.

Quả nhiên trí tuệ của tiền bối kín kẽ, nếu chỉ có kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn ở Viêm Hoàng đại lục thì vô dụng, kẻ địch thoải mái hủy diệt Săn Thú Cung bên kia rồi qua hang không đáy vào trong Đông Hoàng tông.

Lý Khinh Ngữ nói:

- Nhưng ta phỏng chừng áp lực bên chiến trường Trầm Uyên sẽ lớn hơn một chút.

- Tại sao?

Lý Khinh Ngữ nói:

- Chiến trường Trầm Uyên có nhiều mãnh thú, mà mãnh thú không có trí tuệ, nhưng nếu bị một số vật thần hấp dẫn sẽ hình thành thú triều. Chúng ta ở ngoài sáng, kẻ địch trong tối, chắc chắn bọn họ sẽ làm gì đó với mãnh thú, dụ mãnh thú tấn công kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn, tương đương với trong vô hình phe địch có thêm một đoàn quân không sợ chết.

Lý Thiên Mệnh nheo mắt nói:

- Hiểu rồi.

Xem ra Đông Hoàng tông lần này thật sự dữ nhiều lành ít.

Vũ Văn Thái Cực nắm giữ Đông Hoàng Kiếm, y có thể chống đỡ được không?

Giờ chờ xem là ba đại tông môn cùng xuất hiện hay như Diệp Thiếu Khanh dự đoán, binh chia làm hai đường, đánh nghi binh Đông Hoàng tông, dụ Nam Thiên tông ra.

Nhóm tông lão đã phân tích, Lý Thiên Mệnh ở bên cạnh nghe rõ ràng.

Kế sách này rất đơn giản, ai đều đoán được.

Nhưng mấu chốt là Thánh Hoàng chơi thủ đoạn ở chỗ dần dần công phá phòng tuyến tâm lý, khiến người của Nam Thiên tông bị giày vò liên tục.

Kế sách này nằm ở cho Đông Hoàng tông có hy vọng giữ mạng và tử chiến.

Khiến bọn họ vì muốn sống mà chiến đấu anh dũng đẫm máu, không đến mức mất đi hy vọng, nhưng bị suy yếu liên tục, từng chút một bị hai đại tông môn tằm ăn.

Trong quá trình chết dần chết mòn đó chắc chắn sẽ cầu cứu, Nam Thiên tông có giúp đỡ hay không, hoặc quy mô cứu viện ở mức nào, đều là hành hạ nỗi lòng.

Nếu kiên quyết không viện trợ, Nam Thiên tông và Đông Hoàng tông tự đánh một mình thì liên minh vốn không có ý nghĩa.

Thánh Thiên Phủ có mười năm, thống nhất Đông Hoàng Cảnh không phải chuyện trong một sớm một chiều.

Nếu Vi Sinh Thiên Lan thật sự mặc kệ sự chết sống của Đông Hoàng tông, đánh chết không ló ra, với thực lực trên gấp ba lần của hai đại tông môn dư sức nghiền áp Đông Hoàng tông.

Nếu không được thì Thánh Thiên Phủ lại đây, thuận đường san bằng Nam Thiên tông cũng không khó khăn gì.

Xét cho cùng là Thánh Thiên Phủ muốn thử xem cách nào khiến mình mất mát nhỏ nhất mà đánh hạ được Nam Thiên tông.

Còn về Hắc Minh tông và Vân Tiêu Kiếm phái lúc tấn công hao tướng tổn binh, rất có thể tổn thất lớn thì Thánh Thiên Phủ không thèm để ý.

Có lẽ Thánh Thiên Phủ còn ước gì được như vậy.

Tất cả tàn phế hết thì Thánh Thiên Phủ một mình cầm đầu rồi.

Ai đều hiểu đạo lý đó.

Nhưng Hắc Minh tông và Vân Tiêu Kiếm phái không thể không bán mạng vì Thánh Thiên Phủ.

Hắc Minh tông đã bị đánh hạ, nhiều điểm yếu bị Thánh Thiên Phủ khống chế, không chống cự được. Vân Tiêu Kiếm phái càng chỉ có thể nghe theo chủ nhân sai bảo.

Đông Hoàng tông không thể không tử chiến vì quê hương.

Nam Thiên tông rối rắm giữa viện trợ và giữ mạng.

Cuộc chiến Cảnh Vực đã kết thúc, Thánh Thiên Phủ dư dả thời gian ngồi trên núi nhìn hổ đấu, trong thế cuộc biến đổi tìm ra một cách trả giá nhỏ nhất để bắt lấy Đông Hoàng Cảnh.

Dù sao Thánh Hoàng không muốn mất một binh một tướng, có lẽ lão không thèm quan tâm Hắc Minh tông và Vân Tiêu Kiếm phái có hạ được Đông Hoàng tông hay không.

Ba đại tông môn cùng tấn công thì không khó san bằng Đông Hoàng tông, nhưng Thánh Thiên Phủ sẽ hao tướng tổn binh, sau đó cùng tấn công Nam Thiên tông, có khả năng đánh phá kết giới Nam Thiên Hộ Hải, nhưng Thánh Thiên Phủ sẽ mất mát lớn hơn nữa.

Lỡ rơi xuống trình độ cỡ Hắc Minh tông, Vân Tiêu Kiếm phái thì sao?

Nói thật thì lần trước đánh với Hắc Minh tông đã làm Thánh Thiên Phủ bị tổn thất, chẳng qua không thảm như Hắc Minh tông.

Tông môn truyền thừa nhiều năm đâu dễ tan tác, nếu không phải Hắc Minh tông gan to bằng trời dám rời khỏi kết giới thiên văn đấu cứng với Thánh Thiên Phủ, nếu họ co rút tại chỗ thì Thánh Thiên Phủ không thể nào khống chế họ.

Đảo Nam Thiên ở trên biển càng khó công phá hơn Hắc Minh tông.

Thánh Thiên Phủ rất mạnh, quyết đấu ngay mặt thì không ai sánh bằng, không có kết giới Nam Thiên Hộ Hải tâm huyết của tiền bối thì Nam Thiên tông không ngăn nổi.

Nhưng chiến tranh công chiếm tông môn và hai phe quyết đấu trực diện là hai chuyện khác nhau.

. . .

Dưới trời sao, nhìn phương hướng tây bắc Đông Hoàng tông, phía cuối chân trời rậm rạp cự thú lao nhanh đến.

Có bảy, tám vạn thú bản mệnh, trong đó đa số là Thánh Thú.

Bay trên trời, bơi dưới nước, chạy trên đất bằng, cái gì cần có đều có.

Trong phút chốc đất đai ầm ầm, sông lớn tung tóe, không trung xé gió.

Dọc đường đi hễ có thành trì, thôn xóm đều bị san bằng.

Đông Hoàng Cảnh có bảy trăm nước nhỏ, vô số Ngự Thú Sư ước mơ gia nhập những siêu tông môn.

Nhưng ngày hôm nay, đại chiến tông môn ập đến, những nước nhỏ chỉ là con kiến trước chiến tranh cấp bậc cỡ này.

Xui xẻo thì sẽ bị nghiền nát.

May mắn cách Đông Hoàng quần sơn ngàn dặm không có nước nhỏ, càng không có bóng người, người bình thường muốn tìm đến Đông Hoàng tông rất khó khăn.

Vù vù vù vù vù!

Thú bản mệnh loài chim bay chiếm đa số, bay kín trời, nơi chúng bay qua để lại bóng ma che phủ mặt đất.

Vô số tiếng cự thú gầm rống chói tai kinh thiên động địa.

Vô số phàm nhân thương sinh lẫn trốn, run cầm cập dưới động tĩnh khủng bố này.

Ba ngày sau.

Đông Hoàng quần sơn nguy nga đã xuất hiện trước mắt mấy vạn cự thú.

- Grao!

Vô số cự thú gầm rống hướng kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn.

Giây phút đó, thiên địa như run rẩy.

Đó là Vân Tiêu Kiếm phái đến từ phương bắc.

Trong đại quân cự thú, bên cạnh mỗi con thú bản mệnh đều có một vị Ngự Thú Sư, cơ bản trên ba mươi lăm tuổi, đều là Vân Tiêu Vệ của Vân Tiêu Kiếm phái.

Đưa mắt nhìn, đa số bề ngoài trung niên, càng trẻ tuổi thì thiên phú càng hơn người, rất có thể là tướng lĩnh của cảnh giới Thánh.

Đứng đằng trước nhất đám đông là Tư Không Kiếm Sinh và hơn bốn mươi vị tông lão cùng đến chinh chiến.

Quả nhiên Vân Tiêu Kiếm phái dốc hết lực lượng.

- Không biết đám người Hắc Minh tông xuất phát từ phương hướng chiến trường Trầm Uyên có chạy tới Đông Hoàng tông chưa.

Ánh mắt của Tư Không Kiếm Sinh sắc bén, lão đứng trước vạn quân, nhìn kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn hướng Đông Hoàng quần sơn:

- Bọn họ định dùng một số thú bản mệnh loài côn trùng dụ dỗ, hấp dẫn thú triều, có lẽ sẽ chậm chút, chúng ta chờ tín hiệu của họ.

Bình Luận (0)
Comment