Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 490 - Chương 490 - Máu Thú Sôi Trào

Chương 490 - Máu thú sôi trào
Chương 490 - Máu thú sôi trào

Một vị công tử áo trắng đứng cạnh Tư Không Kiếm Sinh.

Ánh mắt hờ hững, nhưng khi nhìn phương hướng Đông Hoàng tông thì tròng mắt trải rộng tơ máu, hai con ngươi hoàn toàn từ tơ máu tổ thành.

Y là Quân Niệm Thương!

Y đến, còn mang theo một quan tài thủy tinh băng.

Một thiếu nữ xinh đẹp động lòng người nằm trong quan tài thủy tinh băng, ăn mặc sạch sẽ, hai tay đặt trên bụng nằm yên tĩnh.

Y từng nói muốn chôn nàng trên đỉnh cao nhất ở Đông Hoàng thánh sơn, cho Đông Hoàng tông nằm la liệt trăm vạn xác chết chôn cùng nàng.

Đây là lần đầu tiên y lập lời thề trong đời.

Hôm nay y đến đây, bắt đầu hành trình giết chóc thực hiện lời thề.

Còn có hai thanh niên một nam một nữ khác đứng bên cạnh Quân Niệm Thương.

Khí chất, khí độ của hai người này đều là kẻ bề trên, không thua gì Quân Niệm Thương.

Nam nhân mặc giáp toàn thân màu vàng nhạt, cao hơn Quân Niệm Thương một cái đầu, ánh mắt sâu thẳm, con ngươi màu nâu rất hiếm thấy. Khi gã đáp xuống đất thì nền đất rung lên, có thể thấy người này rất nặng.

Nữ nhân mặc váy dài xinh đẹp, cao kều động lòng người, trên mặt có vài hoa văn lôi đình màu tím. Ánh mắt của nàng cực kỳ hung hãn, nhìn thoáng qua như có sấm chớp mưa bão, những con rắn điện quấn trên rèm mi dài. Về tổng thể thì vóc dáng của nàng rất bốc lửa, khuynh thành, nhưng ánh mắt sắc bén khiến người không dám đến gần, thậm chí sinh lòng e sợ.

Có lẽ vì đây là huyết mạch cao quý thật sự.

Nữ nhân nhìn Đông Hoàng tông, lặng lẽ nói:

- Quân Niệm Thương, không ngờ kết giới thiên văn của Đông Hoàng Cảnh các ngươi không tệ, xem ra ngươi muốn đánh chiếm tông môn này sẽ phải tốn chút sức lực.

Nam nhân lắc đầu, nói:

- Tạm được thôi, kém mấy bậc so với kết giới bảo vệ của Khôn Nguyên tông chúng ta. Ngươi có chắc là tông môn này từng làm người chấp chưởng hàng vạn năm không?

Quân Niệm Thương nói:

- Chắc, trước kia nó rất mạnh, còn bây giờ thì sắp bị diệt vong.

- Thú vị, không ngờ lần này tìm ngươi để về Thần Đô mà gặp màn kịch vui thế này, chúng ta quyết định tạm thời không đi.

Hai người liếc nhau, ngầm hiểu.

Tông môn lớn như vậy nếu bị hủy diệt thì sẽ mang đến lợi lộc.

Dường như điều tra được đại quân Vân Tiêu Kiếm phái kéo đến nên kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn ở trước mắt mọi người càng sáng lấp lánh, bên trong loáng thoáng tiếng nổ.

Thanh niên đến từ Khôn Nguyên Cảnh khoanh tay trước ngực, hơi khinh thường nói:

- Bọn họ đã bắt đầu thả ra linh tai kết giới, đúng là sợ chết.

Quân Niệm Thương hỏi:

- Nguyên Sấm, Khôn Nguyên tông của ngươi có gặp địch thủ giống như vậy trong Khôn Nguyên Cảnh không?

Nguyên Sấm trả lời:

- Đương nhiên không có, sớm bị tiền bối của chúng ta càn quét sạch. Địch thủ cũ phải bị chém tận giết tuyệt thì mới không ló đầu lên nữa, tộc chúng ta mới mãi mãi chấp chưởng Khôn Nguyên Cảnh, không gặp địch thủ.

Quân Niệm Thương nói:

- Nói vậy là lúc trước thánh tộc Lý thị tuy xưng bá Đông Hoàng Cảnh nhưng cho phép tông môn khác lưu truyền, vươn lên là một loại nhân từ.

Nguyên Sấm đầy kinh nghiệm nói:

- Quân sư huynh, cái này không phải nhân từ mà là ngu xuẩn, chứ không thì bọn họ đã chẳng sắp bị hủy diệt. Phụ thân của Quân sư huynh là người có quyết đoán, bước ra một bước này là rất chính xác. Xóa sổ những thế lực hạng hai, hạng ba này xong sẽ hội tụ tài nguyên toàn cảnh vào túi, mấy vạn năm về sau không có ai khiêu chiến địa vị người chấp chưởng của Thánh Thiên Phủ.

Khi Nguyên Sấm nói lời đó hoàn toàn mặc kệ Tư Không Kiếm Sinh của Vân Tiêu Kiếm phái còn đứng đây.

Tư Không Kiếm Sinh xem Vân Tiêu Kiếm phái như một phần của Thánh Thiên Phủ, nên khi nghe ngôn luận như vậy thì không tức giận chút nào.

Nữ nhân tóc tím đứng cạnh bọn họ nói:

- Nguyên Sấm nói đúng, nhiều cảnh vực cuối cùng đều đi con đường thống nhất, hoàn toàn phụ thuộc người chấp chưởng cảnh vực. Bên Thần Đô sẽ không phản đối chuyện này.

Quân Niệm Thương nói:

- Trăn Trăn nói đúng.

Nguyên Sấm cười nói:

- Trăn Trăn là hậu duệ của Kỳ Lân cổ tộc, từ nhỏ lớn lên ở Thần Đô nên có quyền lên tiếng trong chuyện này nhất.

Nhìn ra được thiếu nữ này có thân phận cao nhất, Quân Niệm Thương và Nguyên Sấm đều khách khí với nàng.

Vân Trăn Trăn nói:

- Quân Niệm Thương, lần này cứ thoải mái báo thù.

Vân Trăn Trăn nhìn Nguyệt Linh Lang trong quan tài băng, lắc đầu, mắt mang theo tia thương hại.

Nguyên Sấm nghiến răng nói:

- Lúc trước nghe Quân sư huynh nhắc đến Lang Nhi, đang muốn gặp nàng, không ngờ phát sinh chuyện như vậy.

Thật là sự tiếc nuối khó thể chịu đựng.

Vân Trăn Trăn hỏi:

- Quân Niệm Thương, còn phải đợi bao lâu? Ta nôn nóng muốn xem kịch vui rồi.

Đôi mắt lấp lóe tia sét của Vân Trăn Trăn khi nói lời này thì có tiếng sấm sét tuyền ra.

Khí độ, khí tràng của hai người này cùng cấp bậc với Quân Niệm Thương, thậm chí về huyết mạch có cảm giác cao quý hơn.

Ba người đều không phải hạng tầm thường.

Đặc biệt khi đã tôi luyện trong Cổ Chi Thần quốc, tầm mắt càng cao hơn.

Quân Niệm Thương nói:

- Chờ Hắc Minh tông ở chiến trường Trầm Uyên truyền tấn về là bắt đầu tấn công.

Quân Niệm Thương nôn nóng hơn ai hết, nhưng cố kìm nén.

Dù cho sát khí ngập trời cũng phải nghe theo sắp xếp, chấp hành chiến lược phụ thân bài bố.

Tư Không Kiếm Sinh và tông lão, Vân Tiêu Vệ đã chuẩn bị sẵn sàng.

Hiện giờ muôn thú gầm rống, tất cả Ngự Thú Sư của Vân Tiêu Kiếm phái rút trường kiếm ra, chờ đợi tín hiệu tấn công.

Trong mắt mỗi Vân Tiêu Vệ đều dày đặc kiếm ý, mỗi con thú bản mệnh đều sôi trào máu thú. Móng vuốt bén đã để lại những vết cào lớn trên mặt đất, tảng đá.

Đưa mắt nhìn thiên quân vạn mã trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Bên Đông Hoàng tông, có nhiều hang không đáy đi hướng chiến trường Trầm Uyên, khoảng nửa ngày sau, một tông lão Hắc Minh tông mặc áo đen từ hang không đáy đi tới trước mặt Tư Không Kiếm Sinh.

Tông lão áo đen nói thẳng:

- Tư Không tông chủ, Quân công tử, Hắc Minh tông chúng ta đã xui khiến mấy ngàn mãnh thú triều, khoảng nửa khắc đồng hồ sau sẽ bắt đầu trùng kích kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn. Các vị có thể tính thời gian bắt đầu xuất kích rồi!

Rốt cuộc chờ đến giây phút này!

Tư Không Kiếm Sinh gật đầu, rồi giơ trường kiếm lên:

- Tốt!

Ánh sáng chói lòa chiếu sáng, ánh mắt mọi người hội tụ trên người Tư Không Kiếm Sinh.

- Tất cả Vân Tiêu Vệ nghe lệnh! Thánh Hoàng lệnh chúng ta lần đầu tiên xuất kích ra oai phủ đầu Đông Hoàng tông, giết bọn họ nghe tiếng sợ vỡ mật! Bây giờ, các huynh đệ Hắc Minh tông đã xua đại quân thú triều chuẩn bị trùng kích kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn! Vân Tiêu Kiếm phái chúng ta càng không thể chậm trễ, phải làm tốt hơn các bằng hữu Hắc Minh tông thì mới xứng với niềm tin của Thánh Hoàng dành cho chúng ta! Mọi người nghe hiệu lệnh của ta, theo ta san bằng Đông Hoàng quần sơn, tru diệt Đông Hoàng tông! Để kiếm của Vân Tiêu Kiếm phái chúng ta diệt sạch chó Đông Hoàng tông! Để những tên khốn kiếp không biết sống chết quỳ rạp run rẩy dưới chân chúng ta! Giết!!!

Tư Không Kiếm Sinh hét to một tiếng, tay cầm trường kiếm, điều khiển con chim phượng hoàng khổng lồ vọt lên cao.

Làm chủ một tông môn, Tư Không Kiếm Sinh làm gương trước sĩ tốt, tự mình dẫn quân xuất chiến, kiếm chỉ Đông Hoàng tông.

Theo Tư Không Kiếm Sinh cổ động và hiệu lệnh, mấy vạn Vân Tiêu Vệ phát ra tiếng gầm rống rung trời.

- Giết!!!!

Tiếng hét của mấy vạn người lấn át giọng của Tư Không Kiếm Sinh.

Ngay sau đó là tiếng rống của mấy vạn thú bản mệnh át tiếng Vân Tiêu Vệ.

Trong phút chốc đất đai lại rung rinh, mây mù trên trời cũng nhường đường cho đoàn quân tinh anh này.

Bình Luận (0)
Comment