Lý Thiên Mệnh nói:
- Lặp lại lần nữa, không được ta đồng ý thì không cho sử dụng Nhiên Linh.
Khương Phi Linh nói:
- Biết rồi, cảm giác sử dụng một lần sẽ ngủ càng lâu, ta không muốn lại vào trong Thiên Linh Chi Luyến đâu.
Dù sao nhập vào dây chuyền sẽ bị tên này vuốt ve không dứt, ai mà chịu nổi.
Lý Thiên Mệnh hắng giọng xua tan lúng túng:
- Khụ khụ!
Khương Phi Linh chơi mấy canh giờ, thấy Lý Thiên Mệnh nghiên cứu Thiên Ý thì kêu hắn mang mình ra đất tổ Lý thị, nàng đi tìm Lý Khinh Ngữ chơi.
Lý Thiên Mệnh thì ngồi xếp bằng trên mặt đất, lại đặt Đông Hoàng Kiếm ngang trên đùi.
Lý Thiên Mệnh vươn tay vuốt ve hoa văn của Đông Hoàng Kiếm, từ chuôi kiếm đến mũi kiếm có lằn đen ngay chính giữa, bên trên có họa tiết núi non sông nước, rất tinh xảo. Lưỡi kiếm và mũi kiếm thì màu đen, bén nhọn, có họa tiết ngôi sao, khi chạm vào cảm giác như có lực lượng và ảo diệu vô cùng.
- Xúc cảm kém hơn Thiên Linh Chi Luyến một chút, ôi mợ, mình đang nghĩ cái quái gì!
Lý Thiên Mệnh muốn tát mình một cái, đang nghiên cứu cảnh giới Thiên Ý mà lan man sang xúc cảm cái gì.
- Thiên văn của Đông Hoàng Kiếm không phải thánh thiên văn.
Với cảnh giới của Lý Thiên Mệnh chỉ có thể cảm thụ sự tồn tại của thiên văn trong thanh kiếm, dường như những thiên văn này đã hóa thành núi non sông nước, trời trăng sao.
Lý Thiên Mệnh dùng mắt quan sát, lấy tay sờ, cảm thụ ảo diệu của Đông Hoàng Kiếm.
Trên Đông Hoàng Kiếm vẫn chảy xuôi dòng máu của hắn, khi chạm vào thì cộng minh lẫn nhau.
Đây không giống như thanh kiếm mà càng giống một con cự thú đế hoàng.
Oong oong!
- Ngươi đang nói chuyện với ta sao?
Lý Thiên Mệnh tiếc nuối nói:
- Đáng tiếc, ta nhìn không thấu ngươi. Phải rồi, không biết Động Tất Chi Nhãn Thần Hồn Thiên Thư đệ nhị trọng có thể dùng để quan sát thiên văn không?
Lý Thiên Mệnh chợt nảy ra ý tưởng đó.
Nói làm liền làm, Lý Thiên Mệnh mở con mắt thứ ba ra, dán con mắt đỏ máu lên Đông Hoàng Kiếm.
Động Tất Chi Nhãn.
Con mắt này có thể nhìn thấu sương mù, tìm đến căn nguyên và bản chất.
Tuy ban đầu không khác gì đôi mắt thường, nhưng Lý Thiên Mệnh là người rất có kiên nhẫn, hắn không ngừng quan sát, không biết từ khi nào, tựa hồ Động Tất Chi Nhãn phát sinh chút biến đổi.
Núi non sông nước, trời trăng sao trước mắt trở thành sự thật.
Núi non sông nước là một thế giới vô tận.
Trời trăng sao là bầu trời sao mênh mông.
Lý Thiên Mệnh như ở trong thế giới vô lượng kia, không thấy cuối.
Hắn hoàn toàn ngơ ngẩn.
Thế giới trước mắt, biển sao liên tục thay đổi, Lý Thiên Mệnh như bước chân vào đường hầm thế giới mới, mọi thứ trước mắt biến thành hai màu đen vàng.
Tốc độ tiến lên của hắn càng lúc càng nhanh, đến phút cuối cùng lao vào thế giới tựa như hồng mông.
Giây phút đó, đằng trước xuất hiện năm cánh cửa hùng vĩ bàng bạc tráng lệ đứng thẳng.
Năm cánh cửa to đội trời đạp đất che trước mắt Lý Thiên Mệnh, ngẩng đầu nhìn không thấy đỉnh.
Hai cánh cửa bên trái có màu vàng, một cái vàng nhạt, một cái vàng ròng.
Hai cánh cửa bên phải có màu đen, một cái đen nhạt, một cái đen như mực.
Ngay chính giữa là cánh cửa không màu, trong suốt hư ảo, không thấy rõ, nhưng Lý Thiên Mệnh lần đầu tiên nhìn nó liền biết đó là cánh cửa chính giữa.
- Đây là chỗ nào?
Lý Thiên Mệnh đang dùng Động Tất Chi Nhãn nghiên cứu Đông Hoàng Kiếm mà sao tự dưng đến nơi như vậy?
Giọng nói của Huỳnh Hỏa bỗng vang lên:
- Không biết, nhưng có một cánh cửa hé mở!
- Các ngươi có thể trông thấy?
Lý Thiên Mệnh nhớ là hai con thú đang ở trong không gian bản mệnh.
Meow Meow trả lời:
- Trên tháp trắng có ảnh chiếu của nó.
Lý Thiên Mệnh dở khóc dở cười:
- Vậy cũng được?
Dường như hắn rơi vào thế giới bên trong Đông Hoàng Kiếm, không ngờ Thái Nhất Tháp đa năng như vậy, ảnh chiếu cho hai con thú bản mệnh của hắn.
Huỳnh Hỏa và Meow Meow như xem kịch, ngồi xổm đằng trước Thái Nhất Tháp, bốn con mắt nhỏ háo hức nhìn.
Bịch bịch!
Một quả trứng hai màu lam và nâu nảy lưng tưng đến gần chúng nó.
Quả trứng nảy, nguyên không gian bản mệnh rung rinh, có thể tưởng tượng thể trọng của quả trứng nặng cỡ nào. Nhìn kỹ thì vết rạn trên vỏ trứng đã lên đến chín cái, đó là chín vệt hoa văn rồng.
Dân gian Chu Tước quốc gọi hoa văn rồng này là quỳ long văn, thường điêu khắc lên đồ vật như cái đỉnh, hùng vĩ tráng lệ, tôn quý mênh mông.
Phỏng chừng nó ở trong quả trứng đã phát dục đầy đủ, chỉ còn chờ điều kiện ấp trứng cho nó trực tiếp vọt lên đến cảnh giới của nhóm Lý Thiên Mệnh.
Khi đó nó có thể sinh ra.
Nhưng đến bây giờ Lý Thiên Mệnh chưa biết nó là con vật gì.
Huỳnh Hỏa duỗi móng gà ra:
- Lăn sang một bên đi.
Quả trứng thứ ba bị vô nhân đạo đá bay.
Meow Meow bất mãn nói:
- Kê ca, tại sao ăn hiếp tiểu đệ của Meow?
- Con này nhìn là biết chắc nịch, đánh vài lần rèn luyện tâm tính của nó, đỡ khỏi phải sau này đánh đau móng.
- Có đạo lý!
Huỳnh Hỏa giơ cánh chỉ, tư thế hơi bị mất hồn:
- Mau xem, tọa kỵ của chúng ta đã đến gần cánh cửa mở rộng kia!
Nói đến từ này làm chúng nó nhớ tọa kỵ cao cấp Mộ Uyển thượng sư, cảm giác điều khiển đó mới thật sướng.
Lý Thiên Mệnh sớm trông thấy bốn trong năm cánh cửa đóng kín, chỉ có cánh cửa màu vàng nhạt nằm trong cùng bên trái là hé mở khe nhỏ.
Giờ phút này.
Lý Thiên Mệnh sóng lòng trào dâng đứng trước cánh cửa lớn màu vàng nhạt.
- Đằng sau cánh cửa có cái gì nhỉ?
Lý Thiên Mệnh nhìn qua khe cửa, thoáng chốc thấy cảnh tượng bên trong.
Nơi đó dường như là thế giới vô tận khác, trong thế giới kia chỉ có một thứ.
Đó là một vòng xoáy màu vàng đen, to như một mảnh đất liền!
Bên trong có hai dòng khí màu đen và màu vàng dung hợp vào nhau xoay tít trong vòng xoáy.
- Hơi giống lúc mình cầm Đông Hoàng Kiếm trong người sinh ra vòng xoáy Đông Hoàng.
Đây là cái tên Lý Thiên Mệnh tự đặt, hắn cũng không biết loại lực lượng này gọi là gì.
- Vào không được!
Lý Thiên Mệnh đẩy thử, phát hiện cánh cửa lớn màu vàng nhạt tuy mở nhưng hắn chỉ có thể xem, không thể bước vào trong đó.
Lý Thiên Mệnh đưa mắt nhìn bốn cánh cửa lớn nguy nga khác.
- Có khi nào năm cánh cửa lớn chỉ là ý tưởng, đại biểu năm đẳng cấp tạo hóa của Đông Hoàng Kiếm? Mình bây giờ tương đương với mở tạo hóa tầng thứ nhất. Khi cầm kiếm, trong thân thể có thể sinh ra lực lượng vòng xoáy màu vàng đen, lực lượng vòng xoáy này vô cùng vô tận, nhưng mình có thể sử dụng bao nhiêu quyết định bởi trình độ sức mạnh của bản thân. Vậy thì bốn cánh cửa lớn khác có tạo hóa gì?
Quả nhiên, Đông Hoàng Kiếm phức tạp hơn trong tưởng tượng của mình.
- Trước mắt chỉ có cánh cửa lớn màu vàng nhạt mở ra, còn cánh cửa vàng ròng, hai cánh cửa đen khác và cánh cửa không màu ở giữa nữa. Màu vàng ròng chắc mạnh hơn vàng nhạt, màu đen không chừng là tạo hóa kiểu khác. Còn có cửa không màu ở giữa không chừng là căn bản của Đông Hoàng Kiếm. Mình còn có Thái Nhất Tháp, đáng tiếc hiện giờ liên kết giữa mình và tháp hơi ít.
Lý Thiên Mệnh muốn nghiên cứu Thái Nhất Tháp, mấu chốt là tháp ở yên trong không gian bản mệnh không chịu ra. May mắn Huỳnh Hỏa, Bé Mèo Mun có thể nghiên cứu, tham ngộ, bởi vì dường như Thái Nhất Tháp càng gần gũi với chúng nó hơn.
Tóm lại là Lý Thiên Mệnh phụ trách giải quyết Đông Hoàng Kiếm.
- Chưa nghe ai nói bên trong Đông Hoàng Kiếm có năm cánh cửa lớn, nghĩa là trừ mình ra chưa có ai đào móc ra tạo hóa thật sự của Đông Hoàng Kiếm! Không biết tổ tiên đời đầu có từng sử dụng lực lượng của vòng xoáy Đông Hoàng không?
Lý Thiên Mệnh đang ở trước mộ của Lý Thần Tiêu, nhưng hắn không thể đào mộ tổ tiên lên hỏi vị lão tổ tông này.