Vi Sinh Thiên Lan nhíu mày nói:
- Hiện giờ người nắm giữ Đông Hoàng Kiếm là Vũ Văn Thái Cực, Tông Lão Hội mạnh hơn một chút, ảnh hưởng không lớn.
Sắc mặt Cố Thu Vũ trắng bệch nói:
- Sao không lớn được? Vũ Văn Thái Cực là người bảo thủ, tự phụ ham công, không hiểu phòng thủ! Từ hắn chấp chưởng Đông Hoàng tông thì không ngăn nổi hai đại tông môn trùng kích, ta phỏng chừng lúc này Đông Hoàng tông đã bị công chiếm.
Tông lão thứ ba Trần Thanh Vân nói:
- Tông chủ, Vũ Văn Thái Cực và chúng ta chẳng có một chút giao tình, phỏng chừng Diệp Thiếu Khanh đã trốn khỏi Đông Hoàng tông. Đông Hoàng tông như vậy đã khác với Đông Hoàng tông ngàn năm trước, tương đương thay đổi triều đại. Đông Hoàng tông hiện giờ không phải họ Lý mà là họ Vũ Văn, không liên quan gì với chúng ta.
Tiếp theo, nhiều tông lão lao nhao góp lời, có ít nhất hơn một nửa tông lão và trưởng lão đứng ra phản đối. Họ còn ám thị Vi Sinh Thiên Lan làm giống như Hắc Minh tông, quy thuận Thánh Thiên Phủ để tìm đường sống.
- Đông Hoàng tông đã mất, mặc kệ chúng ta chi viện hay không đều sẽ bị Thánh Thiên Phủ đánh!
- Bây giờ Thánh Thiên Phủ sợ tổn thất, nhưng nếu bọn họ quyết tâm cử hai mươi lăm vạn Thánh Thiên Vệ thì chúng ta làm sao chống cự nổi?
Trong phút chốc tiếng kêu than dậy khắp trời đất.
Vi Sinh Nhược Tố, Vi Sinh Thanh Loan đứng trong góc đại điện nhìn đám người hèn nhát kia, tức giận đến nỗi mắt đỏ hoe.
Vi Sinh Thanh Loan nói:
- Tỷ, không biết Thiên Mệnh ca sao rồi? Hắn giết Vũ Văn Thần Đô, bây giờ Vũ Văn Thái Cực khống chế Đông Hoàng tông, nếu hắn không chạy đi thì chết chắc.
Thế cục càng lúc càng sụp đổ.
Nam Thiên tông hiện tại lòng người hoảng sợ, đừng nói là chi viện.
Vi Sinh Nhược Tố nhìn đám người trong thánh điện, ánh mắt đượm buồn:
- Hắn sẽ chạy đi, núi xanh còn đó, hơn nữa còn có người bảo vệ hắn.
Phụ thân và gia gia của nàng là tông chủ, nhưng bị đám người yếu hèn này nói cứng họng.
Cố Thu Vũ quỳ dưới đất khóc ròng:
- Tông chủ, cầu xin ngươi hãy nghĩ cho cơ nghiệp vạn năm của Nam Thiên tông, chừa con đường sống cho Nam Thiên tông đi.
Tung ra một câu bắt cóc đạo đức làm toàn trường cảm động, hơn một nửa người khóc ủng hộ Cố Thu Vũ.
Vi Sinh Thương Nguyên đột nhiên cười khẩy nói:
- Cố Thu Vũ, còn chưa đánh mà ngươi vội vã cái gì? Đường đường tông lão thứ nhất mà bây giờ ướt quần trước rồi, ngươi còn xứng với địa vị này sao?
Toàn trường im lặng.
Vi Sinh Thương Nguyên đứng lên, trầm giọng nói:
- Ta mới rời đi vài năm mà các ngươi đã bị Thánh Thiên Phủ hù sợ đến mức này, khiến ta giận tới mức bật cười. Nói cái gì cơ nghiệp tông môn, Vi Sinh gia tộc chúng ta chống đỡ Nam Thiên tông hơn vạn năm, chúng ta sẽ không hiểu cái gọi là cơ nghiệp tông môn hơn các ngươi sao? Nếu chưa đánh đã làm heo chó cho người ta thì không gọi là cơ nghiệp tông môn, đây gọi là người yếu đuối!
- Mọi người nghe kỹ đây, Nam Thiên tông chúng ta có thể đầu hàng, nhưng phải chờ Vi Sinh Thương Nguyên này chết đã! Ta phải dùng kết giới Nam Thiên Hộ Hải của ta đồ sát ít nhất năm vạn Thánh Thiên Vệ, nếu không thì miễn bàn!
Vi Sinh Thương Nguyên ngồi xuống, mỉm cười nhìn Cố Thu Vũ:
- Được rồi, Cố Thu Vũ, ngươi có thể cầu nguyện ta chết sớm một chút.
Cố Thu Vũ thê lương nói:
- Lão tông chủ, ta không dám, ta chỉ vì tông môn!
Vi Sinh Thương Nguyên gầm lên:
- Xéo cho lão phu!
Toàn trường câm như hến, nhưng trong lòng bọn họ không phục, ít nhất có một nửa người ngó nhau, có người nâng Cố Thu Vũ dậy.
Nếu Thánh Thiên Phủ xâm nhập, những người này chắc sẽ bán đứng người mình, đầu hàng ngay và luôn.
Vi Sinh Thương Nguyên biết không thể thiếu loại người này, nhưng không ngờ có nhiều như thế.
Đám người này còn lén lút dùng ánh mắt oán hận nhìn lão, mỉa mai biết bao?
Vi Sinh Thiên Lan hờn giận nói:
- Phụ thân, nếu có cơ hội phải trừ bỏ những u ác tính này!
Không diệt thì còn đâu chính khí tông môn?
- Đi, giải tán!
Lúc này, lấy đám người Cố Thu Vũ, Trần Thanh Vân, Nam Cung Hạ dẫn đầu tự động tan họp.
Nên biết, Vi Sinh Thiên Lan còn chưa nói chuyện, chưa bàn cụ thể chuẩn bị đánh thế nào.
Buồn cười!
Nhiều người tức run người, bao gồm Vi Sinh Nhược Tố, Vi Sinh Thanh Loan.
- Báo! Khởi bẩm tông chủ, lão tông chủ, có tin tức lớn liên quan Đông Hoàng tông truyền đến!
Một Nam Thiên Vệ mặc áo giáp màu xanh đen chưa được tuyên đã lao vào Trạm Lam Thánh Điện, vẻ mặt kích động quỳ xuống đất, đầu gối trượt dài năm thước.
Hết cách, mặt đất Trạm Lam Thánh Điện hơi bị trơn.
Trượt dài năm thước trông càng giống như chúc mừng.
Nói thật thì tuy rằng Tông Lão Hội có nhiều u ác tính nhưng đa số Nam Thiên Vệ cuồng nhiệt ủng hộ Vi Sinh Thiên Lan, chiến ý hừng hực.
Mắt nhóm người Cố Thu Vũ sáng rực:
- Có phải Đông Hoàng tông đã bị đồ diệt?
Bọn họ đang chờ tin tức này.
Nam Thiên Vệ kia cười nói:
- Làm Cố tông lão thất vọng rồi, he he.
Nam Cung Hạ tức giận quát:
- Láo Toét, nói bậy bạ cái gì?
Vi Sinh Thiên Lan đứng lên, vẻ mặt kích động nói:
- Đừng xen lời, Vi Sinh Khung, đọc chiến báo!
Vi Sinh Khung hưng phấn nói:
- Khởi bẩm tông chủ! Vân Tiêu Kiếm phái và Hắc Minh tông liên hợp tấn công Đông Hoàng tông, trong chiến trường Trầm Uyên, Vũ Văn Thái Cực cầm Đông Hoàng Kiếm đánh hạ Hắc Hậu và bắt cóc, ép đại quân Hắc Minh quân rút lui, sau đó đánh hạ Tư Không Kiếm Sinh, giết một vạn Vân Tiêu Vệ!
Đám người Cố Thu Vũ thay đổi sắc mặt nói:
- Vũ Văn Thái Cực mạnh như vậy?!
Cố Thu Vũ nói:
- Nhưng dù mạnh cũng vô dụng, chẳng qua là kẻ lỗ mãng, một người không ngăn được thiên quân vạn mã!!!
Vi Sinh Khung trợn trắng mắt:
- Cố tông lão, làm phiền câm miệng giùm được không? Ta còn chưa nói xong.
Nam Thiên Vệ này rất có cá tính, không uổng là người của Vi Sinh gia tộc.
Câu này chọc giận Cố Thu Vũ dựng đứng râu, đang định đánh người thì Vi Sinh Khung lớn tiếng nói với Vi Sinh Thiên Lan:
- Tông chủ, tiếp theo Đông Hoàng tông còn phát sinh một chuyện lớn nữa!
- Nói!
- Mọi người tuyệt đối không ngờ đâu. Đông Hoàng tông chủ Lý Vô Địch từng bị phế bế quan mười bốn năm, phá Tiểu Mệnh Kiếp, thức tỉnh thể Lục Kiếp Luân Hồi, thú bản mệnh tiến hóa thành Thánh Thú lục giai, thực lực đột phá Thiên Chi Thánh cảnh. Hắn một đao chém chết Vũ Văn Thái Cực, cướp lại Đông Hoàng Kiếm. Từ nay thánh tộc Lý thị cùng nguồn tổ tông với chúng ta lại chấp chưởng Đông Hoàng tông. Nghe thám tử nói Lý Vô Địch mạnh đến đáng sợ!
Hàng loạt thông tin báo ra, nguyên Trạm Lam Thánh Điện chìm trong tĩnh lặng, nghe tiếng kim rơi.
Có lẽ sẽ có người nói đây là tình báo giả.
Nhưng nguồn tin tức của Nam Thiên tông không chỉ có một.
Vi Sinh Khung mới nói xong, liên tiếp Nam Thiên Vệ xông vào.
- Báo! Khởi bẩm tông chủ, Đông Hoàng tông thắng trận chiến đầu tiên, phế nhân ngày xưa Lý Vô Địch phá kiếp ra, lấy thể Lục Kiếp Luân Hồi chém giết Vũ Văn Thái Cực!
- Báo!
- Báo!!!
Từng nguồn tình báo liên tiếp đưa về.
Giây phút đó, đám người Cố Thu Vũ mặt không chút máu.
- Không thể nào! Lục Kiếp Luân Hồi gì chứ, thánh tộc Lý thị không có loại đó!
- Đúng vậy! Các ngươi lấy tình báo ở đâu ra?
- Thưa tông lão, ta thấy tận mắt, còn đi vào Đông Hoàng tông nói chuyện nửa canh giờ với bằng hữu Đông Hoàng tông.
- . . .
Đám người Cố Thu Vũ sắc mặt cực kỳ khó xem.
So sánh thì càng nhiều người đứng bật dậy, vẻ mặt cực kỳ kích động, bao gồm Vi Sinh Thiên Lan.
- Hay lắm!
Ức chế quá lâu, bây giờ thì sướng run người. Đặc biệt là thấy mặt đám người Cố Thu Vũ nhăn nhó như nuốt phân.
Vốn nhiều người còn do dự, lúc này Đông Hoàng tông thắng lợi lớn, còn nghênh đón cường giả Thiên Chi Thánh cảnh như Lý Vô Địch.
Trong khoảnh khắc, tất cả đều đứng về phía Vi Sinh Thiên Lan.
- Chúc mừng Đông Hoàng tông, chúc mừng Lý Vô Địch, chúc mừng thánh tộc Lý thị!
Vi Sinh Thương Nguyên liên tục nói ba lần chúc mừng, sau đó cười to ba tiếng.