Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 516 - Chương 516 - Chín Mươi Chín Con Thương Lam Long Mạch

Chương 516 - Chín mươi chín con Thương Lam Long Mạch
Chương 516 - Chín mươi chín con Thương Lam Long Mạch

Vi Sinh Thiên Lan thừa dịp này trầm giọng quát to:

- Cố Thu Vũ, Trần Thanh Vân, Nam Cung Hạ!

Âm thanh vang dội, toàn trường đinh tai nhức óc.

Ba người Cố Thu Vũ hơi thở mong manh thều thào, còn chìm đắm trong rung động, cơ mặt vặn vẹo:

- Tông chủ.

- Mọi người nghe đây, ba vị tông lão này cử chỉ đáng ngờ, kích động đệ tử lớp chúng ta đầu hàng, ta hoài nghi bọn họ âm thầm phản bội Nam Thiên tông, quy thuận Thánh Thiên Phủ! Nên ta quyết định trừ bỏ vị trí tông lão của ba người này, nhốt vào Thương Hải Lao ngục! Chờ đại chiến kết thúc sẽ thẩm tra lại! Trong đó Cố Thu Vũ là chủ mưu làm dao động lòng người, phá hoại đoàn kết của tông môn, sự thực đã thành lập, cho nên, ta quyết định phế bỏ tu vi của hắn để răn đe!

Vi Sinh Thiên Lan nói xong, toàn trường chấn động.

- Tông chủ!!!

Cố Thu Vũ rơi lệ như mưa, quỳ xuống, muốn cầu tình dụ dỗ lòng người.

Nhưng khi Cố Thu Vũ ngước đầu lên, giật mình thấy nhiều người lạnh băng nhìn mình.

Lý Vô Địch xuất hiện, lão mất đại thế.

Cố Thu Vũ phun ra búng máu:

- Phụt!

Thật ra Vi Sinh Thiên Lan nói đúng, Cố Thu Vũ sớm đầu vào Thánh Thiên Phủ, phản bội Nam Thiên tông, chẳng qua tạm thời chưa làm gì hại Nam Thiên tông.

Cố Thu Vũ liếc qua Vi Sinh Nhược Tố và Vi Sinh Thanh Loan, đây là hy vọng chạy trốn của lão!

Trong phút chốc, Cố Thu Vũ lao về phía đó.

Vi Sinh Thương Nguyên tức giận quát:

- Muốn bắt cóc tôn tử, tôn nữ của lão tử ngay trước mặt lão tử?!

Vi Sinh Thương Nguyên đã sớm đề phòng, chớp mắt chặn lại.

Đại chiến một trận, Cố Thu Vũ đánh thua, lão bị phụ tử Vi Sinh Thương Nguyên bắt giữ tại chỗ, trực tiếp phế tu vi, thành phế nhân.

- Quả nhiên tông lão thứ nhất đã làm phản!

Lúc Vi Sinh Thiên Lan nói phế bỏ tu vi của Cố Thu Vũ chẳng qua là muốn áp chế lão thôi, nếu làm thật sẽ bị nhiều người phản đối, dù sao không có chứng cứ chứng minh lão làm phản.

Nhưng Cố Thu Vũ nóng nảy muốn bắt cóc tỷ đệ Vi Sinh đã làm lộ dấu vết.

Bây giờ tội danh đã đóng đinh, toàn trường chứng kiến.

Khi Cố Thu Vũ bị phế bỏ, hai người khác bị nhốt vào tù, Trạm Lam Thánh Điện bây giờ đã một lòng.

Vi Sinh Thiên Lan đứng trước mọi người, trực tiếp tuyên bố:

- Bắt đầu từ giây phút này, Nam Thiên tông tiến vào trạng thái tử chiến! Ngự Thú Sư của Nam Thiên tông chúng ta không sợ kẻ địch, không làm heo chó! Thánh Thiên Phủ dám đến thì chúng ta thề sống chết anh dũng chiến đấu! Kết giới Nam Thiên Hộ Hải, tụ tập biển cả và toàn thể sức chiến đấu của chúng ta, tuyệt đối khiến bọn họ chết trong biển, không có chỗ chôn xác!!!

. . .

Đảo Nam Thiên là đảo gần biển, không quá xa xăm.

Ngày thường đảo Nam Thiên có phong cảnh tú lệ, nước biển trong vắt, trời xanh, trời nước một màu.

Đảo Nam Thiên hiện giờ đã chìm xuống biển.

Một kết giới màu lam to lớn bao trùm nó, hút nước biển vô tận hội tụ vào kết giới.

Nhìn từ xa, trên biển nổi lên quả cầu nước màu lam to lớn, đường kính trên ba trăm dặm. Sóng biển vỗ vào quả cầu, tiếng sóng ầm ầm, quả cầu nước xoay tròn nhưng không thể phá vỡ.

Kết giới Nam Thiên Hộ Hải hút nước biển, nếu người Thánh Thiên Phủ muốn xuyên thấu kết giới lao vào đảo Nam Thiên thì phải đi một trăm dặm trong sóng nước bạo loạn, còn phải chịu đựng linh tai kết giới và Nam Thiên Vệ đánh lén.

Đa số Nam Thiên Vệ có thú bản mệnh thuộc tính thủy, trời sinh thuộc về biển cả. Trong biển động này, Thánh Thiên Vệ cùng cảnh giới tụ tập ba người cũng không làm gì được một Nam Thiên Vệ.

Trong phạm vi kết giới quả cầu nước to lớn đang có chín mươi chín con rồng thần màu lam xuyên qua, gầm rống.

Chúng không phải thú bản mệnh mà là linh tai kết giới Thương Lam Long Mạch bị kết giới Hộ Hải dung hợp và khống chế.

Thương Lam Long Mạch và Đế Hoang Long Mạch, một nước một đất, đều bị tổ tiên đời đầu Lý Thần Tiêu bắt giữ dung hợp vào kết giới.

Thương Lam Long Mạch này lạnh băng hùng dũng, có thể hóa thành hàn băng xuyên thủng đối thủ, xen lẫn trong đại dương thì uy lực đáng sợ.

Từng tiếng rồng ngâm phát ra từ kết giới Hộ Hải.

Tiếng gầm rống đó khiến hai mươi lăm vạn Thánh Thiên Vệ ẩn núp ở phía xa nhíu chặt mày.

Thánh Thiên Vệ đông gấp ba lần Nam Thiên tông.

Đây là lý do nhiều tông lão chưa chiến đã muốn đầu hàng.

Dưới ánh nắng, Thánh Thiên Vệ mặc áo giáp màu vàng trắng ẩn núp trên một hòn đảo hoang, đưa mắt nhìn cường giả như mây, đông đúc.

Nhưng đại quân Thánh Thiên Phủ lúc này, đa số người sắc mặt cực kỳ khó xem.

Một mặt là vì kết giới Nam Thiên Hộ Hải trước mắt quá bàng bạc hùng dũng, khiến họ cảm thụ áp lực to lớn. Mặt khác là vì chiến báo Đông Hoàng tông truyền đến, kết quả đảo điên sức tưởng tượng của họ.

Nhân vật cao tầng Thánh Thiên Phủ tụ tập ở vị trí trung tâm hai mươi lăm vạn người.

Đám người khuôn mặt nghiêm túc.

- Không ngờ Lý Vô Địch của thánh tộc Lý thị còn có cách tu luyện như vậy.

- Xông thẳng lên Thiên Chi Thánh cảnh, thật vượt sức tưởng tượng, chưa từng nghe qua.

Tứ Đại Thánh Vương đều cau mày.

Mắt Quân Đông Diệu nóng bỏng, đằng đằng sát khí nói:

- Mới xuất chinh đã gặp phiền phức như vậy. Tuy một mình Lý Vô Địch không quyết định được gì, nhưng vẫn là rắc rối.

Nam Linh Thánh Vương hỏi:

- Thánh Hoàng, Vân Tiêu Kiếm phái và Hắc Minh tông đều có tổn thất, hơn nữa sĩ khí không đủ, họ khó mà áp chế, trêu đùa Đông Hoàng tông, không thể đạt được hiệu quả khiến Nam Thiên tông lòng nóng như lửa đốt. Chúng ta làm sao bây giờ?

Từ khi nghe được tin về Lý Vô Địch thì Thánh Hoàng luôn giữ im lặng.

Mọi người thảo luận hết nửa ngày, cuối cùng vẫn đợi đáp án của lão.

Dường như Thánh Hoàng làm quyết định, ánh mắt lạnh lùng nói:

- Đông Diệu.

- Có!

Thánh Hoàng nặng nề nói:

- Ngươi dẫn dắt sáu mươi Thánh Lão, bảy vạn Thánh Thiên Vệ tiếp viện Vân Tiêu Kiếm phái và Hắc Minh tông. Cũng mang theo ý chí của ta, khiến Hắc Minh tông buông bỏ Hắc Hậu, cùng nhau tấn công! Nếu Minh Hoàng không biết điều, ngươi biết đối phó với hắn thế nào chứ?

Quân Đông Diệu rạo rực nói:

- Nhi tử biết, phụ thân yên tâm!

Rốt cuộc có cơ hội lập công.

Nói thật thì bên Đông Hoàng tông không có người Thánh Thiên Phủ đi chủ trì đại cuộc, Quân Đông Diệu không yên lòng chút nào.

Tuy có mặt Quân Niệm Thương nhưng dù sao là con út, trừ tu hành ra chưa gặp trường hợp lớn nào.

Thánh Hoàng hỏi:

- Vậy thì ba quân cộng lại có hai mươi vạn, hơn một trăm sáu mươi vị tông lão, biết làm sao rồi chứ?

Quân Đông Diệu đáp:

- Biết! Nhiều nhân mã như vậy tuyệt đối sẽ làm Đông Hoàng tông quỳ xuống cầu cứu, dụ Nam Thiên tông ra. Hơn nữa bên chúng ta ít người, vừa lúc cho họ dũng khí chi viện.

Thánh Hoàng ra lệnh:

- Trận chiến này chúng ta có thời gian mười năm, cứ đánh từ từ, không cần vội vã. Đừng vì việc nhỏ mà lỡ việc lớn, tổn thương nguyên khí, để người khác tìm được cơ hội vươn lên. Bên ngươi hãy cố gắng tránh cho Thánh Thiên Phủ tổn thất.

- Rõ!

Thánh Hoàng nói:

- Còn về Lý Vô Địch thì tốt nhất là tụ tập đông người vây giết hắn.

Quân Đông Diệu cười nói:

- Phụ thân yên tâm, hơn một trăm sáu mươi vị tông lão Địa Chi Thánh cảnh, bọn họ thì chỉ còn lại hai mươi mấy mống, sao mà đánh lại được?

Ngủ đông săn bắn ở chỗ này chán chết, chinh chiến Đông Hoàng tông mới thú vị.

Thế là đại quân Thánh Thiên Phủ binh chia làm hai đường.

Dù vậy, Thánh Thiên Vệ ở lại bên ngoài đảo Nam Thiên còn có mười tám vạn.

Bình Luận (0)
Comment