Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 523 - Chương 523 - Phong Bạo Nộ Hỏa, Tư Không Lăng Phong

Chương 523 - Phong Bạo Nộ Hỏa, Tư Không Lăng Phong
Chương 523 - Phong Bạo Nộ Hỏa, Tư Không Lăng Phong

Diệp Thiếu Khanh điều khiển Thanh Huyền Bích Hỏa Long bay lên nơi cao nhất, hỏi Lý Vô Địch ở bên cạnh mình:

- Sắp chưa?

Lý Vô Địch thì điều khiển Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng bay nhanh trên trời, trở thành cột trụ tín ngưỡng của vô số đệ tử Đông Hoàng tông, các cường giả.

Dù phía trước kinh thiên động địa, nhưng ngẩng đầu lên trông thấy Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng khiến bọn họ yên lòng nhiều.

- Đợi thêm chút nữa!

Hiện tại chỉ có một nửa Vân Tiêu Vệ, Thánh Thiên Vệ đi vào, còn kém xa mới đủ tiêu chuẩn.

Diệp Thiếu Khanh nói:

- Nếu chờ toàn bộ đi vào thì phỏng chừng đằng trước sẽ có người xuyên qua kết giới Vạn Sơn, tổn thương các đệ tử trẻ.

Lý Vô Địch nói:

- Ừ, ta kêu đa số Đông Hoàng Vệ che ở phía trước, chắc chắn sẽ có tổn thất, đành giữ điểm cân bằng vậy.

Lý Vô Địch híp mắt nhìn kẻ địch như thủy triều điên cuồng xông đến.

Lý Vô Địch đã thấy Tư Không Kiếm Sinh trong đám người.

Tư Không Kiếm Sinh dẫn theo đám tông lão của Vân Tiêu Kiếm phái hình thành lưỡi kiếm bén nhất, tổng cộng hơn bốn mươi người tụ tập với nhau xung phong vào.

Trông Tư Không Kiếm Sinh hào hứng phấn khởi, lớn tiếng cười, có lẽ đã xem Đông Hoàng tông là cá nằm trên thớt.

Bên kia, Đông Cực Thánh Vương Quân Đông Diệu mang theo mấy chục Thánh Lão cũng xông lên.

Đám cảnh giới Thánh tụ tập lại hình thành sức sát thương khủng bố, tương đương với binh khí quân đội cắt mở một lỗ hổng.

Quân Đông Diệu rống to:

- Lý Vô Địch, lăn ra chịu chết! Ngươi giỏi lắm mà, sao làm rùa đen rút đầu rồi?

Quân Đông Diệu từng là thiên tài số một Đông Hoàng Cảnh, dễ dàng hạ gục tất cả mọi người trong cuộc chiến Cảnh Vực, cướp lấy Đông Hoàng Kiếm.

Nhưng hiện giờ, rất nhiều người đuổi theo gã.

Vi Sinh Thiên Lan, Diệp Thiếu Khanh, Vũ Văn Thái Cực.

Điều này khiến Quân Đông Diệu rất khó chịu, bực mình hơn nữa là Lý Vô Địch cùng thế hệ mà lấn lướt nổi bật của gã, đánh đồng Lý Vô Địch với phụ thân của gã.

- Thánh Thiên Vệ, theo ta xông lên giết! Đông Hoàng tông đã là tông môn của già yếu bệnh tàn, không còn huy hoàng vạn năm! Hôm nay là ngày người của Thánh Thiên Phủ chúng ta hoàn toàn nghiền nát Đông Hoàng tông, tiễn tông môn vạn năm này về trời!

Quân Đông Diệu từ nhỏ đã là kẻ vênh váo, tính cách của Quân Thiên Dịch phần lớn kế thừa từ gã.

Quân Đông Diệu mấy chục năm trong mắt không có ai, hôm nay càng cười nhạt coi rẻ nhìn Đông Hoàng quần sơn phía sau kết giới Vạn Sơn.

Diệp Thiếu Khanh lạnh lùng cười:

- Thật vênh váo.

Lý Vô Địch cười khẩy nói:

- Nhiều thế hệ Thánh Thiên Phủ đều là hạng người mắt mọc trên đầu như vậy, tự cho rằng đệ nhất thiên hạ, gặp ai đều ức hiếp. Dù là một đệ tử bình thường cũng tràn đầy cảm giác ưu việt.

Lý Vô Địch đã siết chặt Xích Huyết Hoang Đao, nhưng y còn đang chờ.

Trong kết giới Vạn Sơn, linh tai kết giới tàn phá, sương mù trắng bủa giăng, nhiều Thánh Thiên Vệ và Vân Tiêu Vệ chưa đụng phải Đông Hoàng Vệ đã bị đốt chết, điện chết, đông chết.

Linh tai kết giới uy lực đáng sợ nhất càn quét tầng ngoài cùng, ngăn bước chân của kẻ địch.

Hôm nay vị trí Đông Hoàng Vệ đứng sâu hơn lần trước.

Nhưng mà . . .

Rất nhanh có Thánh Thiên Vệ, Vân Tiêu Vệ đột phá linh tai kết giới xông đến trước mắt Đông Hoàng Vệ.

Ban đầu rất ít đối thủ vượt qua linh tai kết giới, Đông Hoàng Vệ xúm lại giết Thánh Thiên Vệ, Vân Tiêu Vệ.

Đối thủ càng lúc càng đông, bọn họ bắt đầu vừa đánh vừa lui.

Đây là Lý Vô Địch dặn trước, y không kêu bọn họ tử chiến mà cố gắng kiềm chế, kéo dài thời gian, tránh thương vong.

Nhưng điều này dẫn đến kẻ địch đằng trước nhất xông lên quá mau, đặc biệt là hai đội cường giả Quân Đông Diệu, Tư Không Kiếm Sinh.

Lý Vô Địch nói:

- Ngươi dẫn người chặn bên Quân Đông Diệu, còn ta xử lý Tư Không Kiếm Sinh.

- Được!

Hai người mang theo cường giả cảnh giới Thánh chia binh hai đường.

Chặn lại đội ngũ mũi nhọn của đối phương hòng giảm bớt áp lực, câu giờ thêm một lúc nữa.

Bây giờ là tốc độ sống chết.

. . .

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Lý Thiên Mệnh không biết bao nhiêu kẻ địch đã bị kẹt trong kết giới Vạn Sơn.

Hắn chỉ trông thấy trước mắt có Thánh Thiên Vệ và Vân Tiêu Vệ xông vào, thẳng đến chỗ đệ tử trẻ tuổi ở trong Thanh Long Kiếm Phong cung cấp lực lượng cho linh tuyến kết giới.

Kẻ địch đã giết đỏ mắt.

Hôm nay bọn họ gặp chướng ngại ít hơn lần trước nhiều, khiến nhiều người dễ dàng đột phá kết giới.

Rồi bọn họ trông thấy đệ tử trẻ yếu ớt.

- Chết!!!

Nhiều Vân Tiêu Vệ, Thánh Thiên Vệ điều khiển thú bản mệnh xông lên Thanh Long Kiếm Phong.

Trên Thanh Long Kiếm Phong còn nhiều Đông Hoàng Vệ, có cả hoàng sư, điện khanh ngăn cản.

- Giết!

Đội ngũ hai bên đụng độ dưới sườn núi.

- Tuyệt đối không thể để chúng leo lên!

Điện khanh Viên Hồn Thiên cầm chiến đao, với thực lực cảnh giới Thánh một nhát cắt một mạng.

Nhưng có quá nhiều kẻ địch.

- Thiếu tông chủ!

Khi Viên Hồn Thiên giết một đối thủ chợt thấy một bóng người cầm Đông Hoàng Kiếm mang theo hai con thú bản mệnh một gà một mèo lao vào đánh với Vân Tiêu Vệ, Thánh Thiên Vệ.

Nên biết đối phương ít nhất trên ba mươi lăm tuổi, thú bản mệnh đã ở trạng thái trưởng thành.

Nhưng Lý Thiên Mệnh cầm Đông Hoàng Kiếm liên tục giết ba người.

Lúc Viên Hồn Thiên trông thấy Lý Thiên Mệnh thì hắn đã toàn thân nhuộm máu.

- Trước cuộc chiến Cảnh Vực, thực lực của hắn còn ngang ngửa Cốc Vũ mà bây giờ có thể giết Thánh Thiên Vệ! Hơn nữa làm thiếu tông chủ nhưng ở tiền tuyến giết địch, tông chủ thật là vô tư.

Tuy nói vậy nhưng Viên Hồn Thiên khâm phục tận đáy lòng, gã thấy Lý Thiên Mệnh bảo vệ phía trước Thanh Long Kiếm Phong, có kẻ địch xông lên là hắn lao vào giết.

- Không ngờ là ngươi, Lý Thiên Mệnh!

Lúc này, một Vân Tiêu Vệ mặc chiến giáp màu xanh, trông rất trẻ tuổi nhận ra Lý Thiên Mệnh.

Hoặc nên nói người này không phải Vân Tiêu Vệ, gã chỉ mặc chiến giáp của Vân Tiêu Vệ.

Lý Thiên Mệnh thấy người này kiếm khí hung dũng, huyết mạch cao quý, hơn nữa cầm binh khí Xích Linh Phong Kiếm có bốn sợi thánh thiên văn tỏ rõ không phải hạng người tầm thường.

Ánh mắt Lý Thiên Mệnh hờ hững khi giao nhau với người này thì dâng trào huyết khí:

- Ngươi là ai?

Người kia ánh mắt sắc bén lộ rõ mũi nhọn, thoạt trông khoảng hai mươi tuổi, lớn hơn Lý Thiên Mệnh đôi chút:

- Ta là nhi tử thứ tám của Tư Không Kiếm Sinh, Tư Không Lăng Phong, cũng là đệ tử Vân Tiêu thế hệ trước!

Lý Thiên Mệnh nói:

- Rất tốt, thân phận của ngươi xứng đáng chết dưới Đông Hoàng Kiếm.

- Cuồng vọng!

Tư Không Lăng Phong không ngờ sẽ chạm mặt với Lý Thiên Mệnh tại đây, trong lòng gã mừng như điên, đây là cơ hội lập công tốt nhất.

Cho dù không thể bắt cóc, chém giết Lý Thiên Mệnh rồi xách đầu đi cũng đủ dao động sĩ khí lung lay trước gió của Đông Hoàng tông.

- Ngươi chết chắc rồi!!!

Tư Không Lăng Phong cùng thú bản mệnh Thánh Thú tứ giai Tứ Dực Thần Hỏa Phượng cầm Xích Linh Phong Kiếm, kiếm khí cuồn cuộn, thoáng chốc xông lên.

- Người này thuộc lớp thiên tài, thú bản mệnh có bốn mươi chín đốm sáng, trong người có bốn mươi chín Linh Nguyên, Tống Nhất không thể so sánh với hắn!

Đệ tử Vân Tiêu thế hệ trước thì chắc cùng thời với nhóm Quân Niệm Thương, không lớn hơn Lý Thiên Mệnh bao nhiêu.

Trên chiến trường sống chết này không có luận bàn, chỉ có giết chóc trí mạng.

Đây là trận hỗn chiến, Tứ Dực Thần Hỏa Phượng phát ra tiếng rít chói tai, đập cánh thi triển thần thông.

Phong Động Hỏa Ngục.

Tư Không Lăng Phong là Ngự Thú Sư thuộc tính hai nguyên tố phong hỏa, phong hỏa kết nối hình thành cái lỗ trói chặt Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa, Meow Meow, lửa giận cuốn sạch.

Bình Luận (0)
Comment