Hắc Minh quân không bao giờ quên bị Thánh Thiên Phủ nghiền áp, bao nhiêu người thân bằng hữu chết thảm!
Bọn họ càng không quên thua trận đã quỳ lạy van xin, gặp khuất nhục thế nào!
Bây giờ rốt cuộc có thể xoay người báo thù, không cần bị người điều khiển nữa!
Bọn họ giấu mình trong Đông Hoàng quần sơn, nghe tiếng chém giết sống chết bên ngoài, sớm đã sóng lòng trào dâng, sát khí ngút trời.
Lúc này, trong ánh mắt khó tin của Vân Tiêu Vệ, Thánh Thiên Vệ, bảy vạn Hắc Minh quân, hơn hai vạn Đông Hoàng Vệ gia nhập chiến trường.
Hơn hai vạn Đông Hoàng Vệ ban đầu biên đánh biên lùi giờ không thụt lùi nữa, bắt đầu giết ngược lại.
Hai bên cộng lại cùng có hơn mười vạn người, số lượng không nhỏ hơn đối phương.
Hơn nữa Hắc Minh quân còn có quân đoàn thú bản mệnh hệ mẫu hoàng.
Giờ phút này, cự thú rậm rạp không giới hạn lao ra từ Đông Hoàng quần sơn, bước vào chiến trường.
Khi Hắc Minh tông đã làm ra quyết định này thì chắc chắn sẽ phong tỏa tin tức toàn quân, lỡ bị một người tiết lộ là lộ luôn nguyên kế hoạch.
Có kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn ngăn trở, nội ứng không truyền tin tức ra ngoài được.
Giờ là phút săn bắn.
Trên chiến trường không chỉ số người ngang nhau, đây còn là địa bàn của Đông Hoàng tông.
Lý Vô Địch đóng kết giới Vạn Sơn bên chiến trường Trầm Uyên cho Hắc Minh quân tiến vào, giờ thì Hắc Minh quân từ bên trong bước vào chiến trường kết giới mà không bị linh tai công kích.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi đại quân phản kích giết vào thì đây là cuộc nghiền áp.
Bởi vì Hắc Minh quân chẳng những tăng lên số người, cường giả của họ còn hội tụ trong kết giới hạch, tăng mạnh uy lực của kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Uy lực của kết giới Đông Hoàng Vạn Sơn tăng lên gấp đôi!
Cơ hồ sắp đến cấp bậc kết giới Nam Thiên Hộ Hải ngày nay.
Tiếp theo, phát sinh việc càng đáng sợ.
Đó là . . .
Trong tiếng nổ, chín mươi chín con Đế Hoang Long Mạch từ hang không đáy chui ra.
Chúng nó như rồng thần thật sự hội tụ trong kết giới Vạn Sơn bên Viêm Hoàng đại lục.
Giờ phút này, chiến trường Trầm Uyên hoàn toàn không đề phòng, kết giới Vạn Sơn bên Viêm Hoàng đại lục thì tăng uy lực lên đến mức độ khủng bố.
Kết giới Vạn Sơn như vậy uy lực đủ ngăn lại đại quân trên mười vạn!
- Mười vạn cộng thêm mười vạn, bây giờ chúng ta mới có hai mươi vạn!
- Các huynh đệ, lúc này không giết sạch đám chó Thánh Thiên Phủ, Vân Tiêu Kiếm phái thì đợi tới bao giờ?!
- Giết!!!
Chín mươi chín con Đế Hoang Long Mạch dẫn đầu, vô số linh tai kết giới tàn phá, xung phong liều chết.
Nơi đi qua máu chảy thành sông.
Uy lực của sương mù kết giới tăng lên, Vân Tiêu Vệ, Thánh Thiên Vệ tương đương với mất đi đôi mắt trong chiến trường kết giới. Bọn họ không thấy rõ có bao nhiêu kẻ địch, không thấy rõ nên chạy trốn tới đâu.
Chỉ có thể nghe thấy vô số tiếng hét và tiếng chết chóc.
Hơn mười vạn Đông Hoàng Vệ giận dữ vì bảo vệ quê hương, Hắc Minh quân vì báo thù mà giết đỏ mắt lao vào chiến trường.
Trong phút chốc kẻ địch người ngã ngựa đổ.
Từ trạng thái giết chóc của Hắc Minh quân là biết Minh Hoàng đã làm tốt công tác động viên.
Xem ra hai ngày này Lý Vô Địch thường xuyên cùng Minh Hoàng sắp xếp tỉ mỉ, rất khó phong kín tin tức không lộ ra ngoài.
Nhiều Hắc Minh quân trước khi ra trận mới biết là phải phản bội Thánh Thiên Phủ.
Bây giờ Vân Tiêu Vệ và Thánh Thiên Vệ hoàn toàn không kịp phản ứng, nói lên kế hoạch của họ thu được toàn thắng lớn.
- Tiếp theo là lúc gặt.
Bên cạnh Lý Vô Địch có nhiều tông lão Hắc Minh tông đến chi viện, bọn họ đằng đằng sát khí, nhìn Tư Không Kiếm Sinh ngẩn ngơ bằng cặp mắt săn con mồi.
Tư Không Kiếm Sinh run giọng gầm rống, mặt trắng bệch:
- Minh Hoàng, gan chó của ngươi to lắm, dám phản bội Thánh Thiên Phủ!!! các ngươi không có kết giới bảo vệ, chó nhà có tang, chờ bị Thánh Thiên Phủ đồ diệt toàn tông đi!
Lý Vô Địch cười to bảo:
- Ngại quá, Đông Hoàng tông chúng ta sẵn lòng dùng kết giới Vạn Sơn bảo vệ đồng minh sống chết!
Tiếng cười vang vọng.
Ngay sau đó, Lý Vô Địch cùng Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng khai chiến.
Bên cạnh Lý Vô Địch tự nhiên có cường giả đi đối phó tông lão bên người Tư Không Kiếm Sinh.
Lý Vô Địch khóa chặt Tư Không Kiếm Sinh.
- Chó săn Tư Không, nghe nói ngươi ức hiếp nhi tử của ta trong Thông Thiên Môn ở Thánh Thiên Phủ? Bây giờ ta cho ngươi xem cái gì gọi là cơn giận của phụ thân!
- Giết!!!
Tư Không Kiếm Sinh khóc ròng, cứng da đầu xuất chiến.
Tư Không Kiếm Sinh cầm kiếm cùng thú bản mệnh Lục Dực Thần Hóa Phượng giết lên, biểu hiện ra trình độ bình thường của tông chủ.
- Rác rưởi!
Lý Vô Địch thi triển Huyết Ngục Đao Kinh, lười đại chiến vài hiệp với lão già này. Một nhát đao, Vạn Đạo Huyết Kiếp, đao cương động trời chém mạnh xuống.
Nói thật ra đường đao này mạnh còn hơn nhát đao đã hạ gục Vũ Văn Thái Cực.
Xoẹt!
Lục Dực Thần Hóa Phượng đang thi triển thần thông chớp mắt đã bị Lý Vô Địch chém thành hai khúc.
- Mọi người nghe đây, đêm nay chúng ta ăn phượng hoàng nướng! Hôm nay mặc kệ là ai giết chết kẻ địch thì nhẫn tu di sẽ thuộc về người đó!
Trong nhẫn tu di của từng Ngự Thú Sư đều có hàng đống tài vật, bao gồm Thần Nguyên, binh khí, linh khoáng, Linh Túy vân vân. Mang theo bên người cơ bản đều là tài vật quan trọng.
Hôm nay tất nhiên sẽ sản sinh hàng đống tài vật, chúng nó là căn bản tài nguyên của một tông môn.
Lý Vô Địch quá rộng rãi.
Treo giải thưởng như vậy càng khiến các chiến sĩ hăng máu hơn.
Chỉ cần giết kẻ địch thì nhẫn thuộc về mình, tông môn sẽ không lấy lại chút gì, Hắc Minh quân cũng có thể chiếm nhẫn tu di.
Càng làm lòng người hưng phấn là . . .
Bọn họ có tầm nhìn rõ mồn một trong kết giới Vạn Sơn, thấy Lục Dực Thần Hóa Phượng của Tư Không Kiếm Sinh bị một đao chém thành hai khúc.
- Tư Không Kiếm Sinh đã thành phế nhân!
Tiếng rống đó lần thứ hai đánh tan sĩ khí của Vân Tiêu Vệ mới rồi đã sợ hãi.
Sự biến đổi sĩ khí đó cơ hồ là trí mạng đối với chiến trường.
Trong tầm nhìn của nhiều người, đôi mắt Tư Không Kiếm Sinh đỏ ngầu quay người bỏ chạy.
- Ngươi có thể chạy đi nơi đâu!
Thượng Cổ Huyết Ngục Côn Bằng đã lao vào quân địch, chém giết tông lão khác của Vân Tiêu Kiếm phái. Lý Vô Địch hóa thành luồng sáng đỏ vụt qua, đuổi theo Tư Không Kiếm Sinh chạy trốn.
Một đao quét ngang.
- A!!!
Tư Không Kiếm Sinh co chân chạy như điên tới trước, thân trên ngã sóng soài xuống đất, hai chân bị chặt cụt.
- Ngươi chạy đi đâu được, Tư Không Kiếm Sinh!
Lý Vô Địch một chân đạp trên đầu của Tư Không Kiếm Sinh, đạp bể răng của lão, sau đó Xích Huyết Hoang Đao giơ lên cao.
Tư Không Kiếm Sinh khóc la:
- Đừng giết ta, ta đầu hàng! Ta đầu hàng như Hắc Minh tông, ta quy thuận các ngươi! Ta có thể kêu toàn bộ Vân Tiêu Vệ dừng tay!
Tư Không Kiếm Sinh vốn là loại người không có cốt khí gì, chứ không thì đã chẳng khom lưng uốn gối trước mặt Thánh Thiên Phủ.
Lý Vô Địch cười to bảo:
- Xin lỗi, lão tử không nuôi khỉ dòm nhà, và hôm nay Vân Tiêu Vệ phải chết hết cho lão tử!
- Lý Vô Địch, ngươi tàn nhẫn, giết chóc vô tình như vậy rồi sẽ bị trời phạt!
- Bằng hữu, không độc không phải trượng phu, đừng xem lão tử là thánh nhân. Còn về trời phạt thì . . . ha ha, bây giờ trời đang phạt Vân Tiêu Kiếm phái nhà ngươi!
Xích Huyết Hoang Đao chém xuống.
- Nghĩa phụ, dừng tay!!!
Chợt một giọng nói trẻ tuổi vang lên.
Lý Vô Địch sửng sốt, dừng tay nhìn lại, một thiếu niên tóc trắng toàn thân đẫm máu xuất hiện sau lưng y.