Biển cả đã dần bình ổn, nhưng các trưởng bối vẫn đang bận rộn.
- Thiên Mệnh, làm giỏi lắm! Tiểu tử nhà ngươi công đức vô lượng, sau khi dân chúng Thương Hải quốc trở về phỏng chừng sẽ thờ ngươi!
Lý Thiên Mệnh đột nhiên bị vỗ sau gáy, nhìn lại thì thấy Lý Vô Địch, mắt y sáng lấp lánh nhìn hắn, không nhịn được cười.
Lý Thiên Mệnh cũng cười:
- Nghĩa phụ.
Lý Vô Địch cười to bảo:
- Thật sự làm lão tử hãnh diện, nếu lần này không mang ngươi đến thì ta sẽ hối hận chết. Tiểu tử nhà ngươi là kỳ tích. Trong lịch sử vạn năm, đã có nhiều người chơi Đông Hoàng Kiếm và Thái Nhất Tháp, nhưng chưa từng nghe nói có ai khiến hai vật thần này hạ mình cứu người. Có khi nào ngươi làm chuyện gì ám muội với Đông Hoàng Kiếm, Thái Nhất Tháp không?
Lý Thiên Mệnh trợn to mắt nói:
- Dẹp đi! Vậy ta hỏi nghĩa phụ, giờ nghĩa phụ mạnh như vậy, có phải đã vào mộ của tổ tiên đời đầu, ngủ với tổ tiên rồi không? Hay tất cả tổ tiên đều mưa móc nghĩa phụ rồi
Lý Vô Địch trợn to mắt ốc bươu:
- Đệt! Phản rồi, cái tên vô sỉ này!
Đám cường giả Minh Hoàng, Vi Sinh Thiên Lan, Vi Sinh Thương Nguyên, Hoàng Phủ Phong Vân cùng nhau từ sau lưng Lý Vô Địch đi tới trước mắt Lý Thiên Mệnh.
Bọn họ nhìn người trẻ tuổi này bằng ánh mắt khen ngợi không nói nên lời.
Lại gặp mặt, mắt Vi Sinh Thiên Lan sáng rực nhìn Lý Thiên Mệnh:
- Thiên Mệnh, nói thật là hôm nay Nam Thiên tông ta có thể sống tiếp, xoay chuyển đại cuộc đều nhờ vào ngươi, lão tử của ngươi chẳng qua ở bên ngoài nhặt của rơi. Ta không phục hắn, chỉ phục ngươi!
- Thiên Lan nói đúng.
- Công đức này nếu trên trời biết thì ít nhất sẽ che chở ngươi thành Cổ Chi Thánh cảnh mới đúng!
- Ha ha ha!
Nghe bọn họ đều tính công lao này lên người mình, Lý Thiên Mệnh cảm giác áp lực hơi bị lớn.
Lý Thiên Mệnh vẫn luôn không cho rằng mình là người tốt gì, đặc biệt gần đây giết người không gớm tay, bỗng nhiên bị tôn lên làm thánh nhân, khiến hắn hơi mờ mịt.
Dù sao hắn quá trẻ tuổi.
Đám trưởng bối vẫn đang khen không dứt lời.
Thái Nhất Tháp ở trong không gian bản mệnh đột nhiên lại chấn động, nhảy nhiều nhất là quả trứng Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ thứ ba.
Lý Thiên Mệnh vụt ngoái đầu:
- Ôi mợ!
Sau lưng hắn có chín mươi chín con Thương Lam Long Mạch từ trên cao nhìn hắn, sau đó trực tiếp va chạm.
- Bằng hữu, đừng xung động!
Lý Thiên Mệnh còn chưa la xong thì chín mươi chín con Thương Lam Long Mạch to lớn đã nuốt chửng thân thể hắn.
- Thiên Mệnh!
Đám người Vi Sinh Thiên Lan thay đổi sắc mặt, cực kỳ hoảng loạn, nét mặt giống hệt Lý Vô Địch lần trước.
Lý Vô Địch vội vàng khoát tay nói:
- Bình tĩnh, bình tĩnh.
Lý Vô Địch không nóng nảy, cả đám mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn cảm giác da đầu tê dại.
Bởi vì . . .
Dù là Vi Sinh Thiên Lan, bị chín mươi chín con Thương Lam Long Mạch nuốt chửng cũng chết chắc.
Vi Sinh Thương Nguyên khó hiểu hỏi:
- Chuyện gì xảy ra vậy Vô Địch?
Mắt Vi Sinh Thương Nguyên nhìn chín mươi chín con Thương Lam Long Mạch quấn lấy nhau, dung hợp hình thành một quả cầu nước linh tai.
Không thấy bóng dáng Lý Thiên Mệnh đâu.
Lý Vô Địch xòe tay nói:
- Ta cũng không biết chuyện gì, lần trước hắn dùng Thái Nhất Tháp hố Đế Hoang Long Mạch của kết giới Vạn Sơn ta.
- Thái Nhất Tháp?
Trong ánh mắt giật mình của họ, trong quả cầu nước linh tai đúng là có cái bóng bảo tháp màu trắng.
Sau khi bảo tháp màu trắng xuất hiện, quả cầu nước linh tai dần thu nhỏ.
- Đúng rồi nhỉ.
Vi Sinh Thương Nguyên hỏi:
- Sau đó thì sao? Đế Hoang Long Mạch đâu?
Lý Vô Địch nhe răng cười:
- Mất.
Hai phụ tử xoe tròn mắt, thộn mặt ra:
- Hả?
Vi Sinh Thiên Lan hỏi:
- Vậy chẳng phải là Thương Lam Long Mạch của chúng ta cũng mất?
Lý Vô Địch tưng tửng nói:
- Ngươi đoán?
Vi Sinh Thương Nguyên chửi thề:
- Đệt, uy lực của kết giới Hộ Hải sẽ bị giảm một nửa!
Lý Vô Địch cãi bướng:
- Lão già, thoải mái chút đi, Thánh Thiên Phủ đã mất, phương bắc Khôn Nguyên tông có ta chống cho các ngươi, với quan hệ của hai tông môn chúng ta thì lão đừng keo kiệt vậy chứ. Hơn nữa hôm nay nhi tử của ta giúp cho việc lớn, nên khen thưởng cho hắn.
Phụ tử Vi Sinh Thương Nguyên dở khóc dở cười.
Vi Sinh Thiên Lan hỏi:
- Không phải chúng ta keo kiệt mà là Thương Lam Long Mạch dù gì là bảo bối truyền thừa vạn năm, cứ như vậy biến mất khiến ta không thể chịu được. Mà này, Thiên Mệnh dùng Thương Lam Long Mạch để làm cái gì?
Lý Vô Địch nghiêm túc nói:
- Ta cũng không rõ, nhưng sau này khi ta thay thế linh tai cho kết giới Vạn Sơn thì cũng sẽ tìm giúp các ngươi luôn. Kết giới Hộ Hải lớn như vậy, không thể lãng phí.
Vi Sinh Thương Nguyên lườm y:
- Ta chỉ nhận thứ tốt, đừng lấy đồ dỏm ra qua mắt ta.
Nói thật thì Vi Sinh Thương Nguyên hiểu rõ nhất Thương Lam Long Mạch quan trọng cỡ nào.
Nếu không phải người lấy đi là Lý Thiên Mệnh, đổi lại người khác thì chắc chắn Vi Sinh Thương Nguyên sẽ tức điên, bao gồm Lý Vô Địch.
Vi Sinh Thương Nguyên nói:
- Hài tử này công đức vô lượng, hy vọng Thái Nhất Tháp hấp thu hai long mạch có thể mang đến tạo hóa cho hắn, xem như Nam Thiên tông chúng ta cảm tạ hắn lần này cố gắng xoay chuyển.
Oong!
Vi Sinh Thương Nguyên vừa dứt lời, quả nhiên Thái Nhất Tháp hiện ra rõ ràng, hút hết Thương Lam Long Mạch vào.
Thái Nhất Tháp lúc này một nửa là linh tai màu lam, một nửa là linh tai màu nhạt.
Ngay sau đó, Thái Nhất Tháp biến mất, thay thế là Lý Thiên Mệnh lành lặn nguyên vẹn xuất hiện trước mắt mọi người.
Lý Thiên Mệnh vừa đi ra liền lao đến đảo Nam Thiên, đáp xuống một chỗ bờ cát.
Xung quanh hắn đều là dân chúng Thương Hải quốc.
Đến bờ cát, Lý Thiên Mệnh lập tức ngồi xếp bằng, hình như sắp tu luyện.
Đây là lý do Lý Thiên Mệnh vội vàng rời đi kết giới Hộ Hải.
Quanh kết giới Hộ Hải toàn là sóng biển vỗ, nếu tu luyện chắc chắn sẽ bị cuốn đi.
- Hắn thật sự là Lý Thiên Mệnh của Chu Tước quốc!
- Đúng rồi, ta đã thấy mặt hắn, nghe nói hắn dùng hai món vật thần cứu chúng ta!
- Ta ngay từ đầu đã được hắn dùng dây thừng cột lại, lúc ấy ta không nhận ra hắn.
Nhiều dân chúng kích động xúm lại.
Nhưng Lý Thiên Mệnh bùng nổ khí tràng, bọn họ không dám đến quá gần.
Lý Vô Địch nói với nhóm người Minh Hoàng, Vi Sinh Thiên Lan:
- Các vị, chuyện dàn xếp sau đó giao cho các vị, ta đi xem Thiên Mệnh.
Vi Sinh Thiên Lan nói:
- Được rồi, bảy vạn Khôn Nguyên Vệ sẽ tạm nhốt trong nhà tù Nam Thiên của chúng ta, kết giới Vân Mộng trong nhà tù hạn chế lực lượng của họ ở mức độ lớn nhất.
Lý Vô Địch hỏi:
- Có đủ chỗ cho bảy vạn người không?
- Thì để họ chen chúc một chút.
- Rồi, chờ ta giải quyết Thánh Thiên Phủ xong sẽ dẫn đám người này đi đổi lại Vân Tiêu Kiếm phái.
- Không thành vấn đề.
Tiếp theo, bọn họ bắt đầu nhốt tù binh, an ủi dân chúng, trấn áp hàng quân Thánh Thiên Vệ, dọn dẹp chiến trường, nhặt chiến lợi phẩm, gỡ bỏ kết giới Hộ Hải.
Những công tác xếp sau này sẽ mất vài ngày mới xong.